Kế tiếp, Trầm Côn gắt gao nhìn thẳng vào tiểu quận chúa, cố gắng nhìn rõ mỗi một động tác của nàng......
"Ài, thôi, thôi, không liều mạng thì chính là chết, cũng chỉ đành phải liều mạng thôi!"Triệu tướng quan thở dài, từ trong lòng rút ra một tá giấy màu đỏ, một cây bút lông vũ, thảy lên cao,
"Quận chúa, tiếp giấy bút!"Trong phút chốc, giấy đỏ hiện lên một đoàn ánh sáng ngọc màu đỏ, bút lông vũ màu trắng cũng dường như có linh tính, vòng quanh giấy đỏ mà bay lên.
"Phù Hải Vô Nhai, vũ hồn của ta, thỉnh ngươi đem hết toàn bộ lực lượng của ngươi cho ta mượn! Tăng tốc chia giấy 8 lần, linh phù tựu vị!" (Giải thích chiêu: linh phù tựu vị - vị trí linh phù)
Triệu Lạc Trần nhắm hai mắt lại, ngón trỏ tay trái điểm một chút vào khoảng không, giấy đỏ đột nhiên tự động chia làm 8 tờ giấy, vững vàng đứng ở trước mặt Triệu Lạc Trần, giống như bị treo giữa không khí vậy.
"Tốc độ viết tám lần, bút tẩu như long!" (Giải thích chiêu: bút tẩu như long - bút viết tựa như rồng)
Triệu Lạc Trần tay phải bắt lấy Thiên Vũ Bút, cắn đầu lưỡi, máu tươi phun dính vào mũi bút, bút lông vũ nhiễm máu liền biến ảo, tàn ảnh để lại như 8 cây bút, trong cùng một lúc, viết lên 8 tờ giấy hồng 8 loại ký hiệu kỳ quái!
"Tuyết Điêu Kỵ Sĩ phía trước tránh ra!" Triệu Lạc Trần lớn tiếng hét lớn, Thiên Vũ Bút như lôi đình vạn quân chỉ về phía trước,
"Yêu thú chết tiệt...... Hoàng Nguyên cấp hạ đoạn, Bạo Viêm Pháp Trận...... Lên!"Vù, vù, vù......
Tám tờ giấy trong phút chốc liền có linh tính, phảng phất giống như 8 con dao sắc bén, đâm xuyên qua chất lỏng màu xanh biếc đang nhốt bọn họ, tiến vào phụ cận bụng của của Quỷ Ảnh Phi Tri!
Ầm! Tám tờ giấy trong lúc nhất thời bạo nổ, giữa bầu trời phóng ra tám đạo hoa lửa sáng như ngọc, mấy mắt nhện ở gần trung tâm vụ nổ cũng bị nổ banh thành mảnh nhỏ tại đương tràng! Sau đó cơn nổ mạnh đó tiếp tục khuếch tán đánh sâu vào trong, bạo khai một lỗ máu lớn trên bụng Quỷ Ảnh Phi Tri, máu tươi màu xanh biếc điên cuồng tuôn ra......
Có điều đối với thân hình khổng lồ của Quỷ Ảnh Phi Tri mà nói, vết thương này vẫn còn quá nhỏ, trên cơ bản chỉ là rách một miếng da nhỏ trên bụng nó thôi!
"Triệu tướng quân!" Triệu Lạc Trần cờ hồ sắp khóc,
"Ta cứ tưởng ít nhất cũng có thể làm nó bị trọng thương, nhưng mà trong tích tắc ra tay, ta vẫn còn sợ hãi bị hao tổn dương thọ, nên để lại vài phần khí lực...... Bây giờ phải làm sao đây? Lực lượng của ta đã hao hết rồi, nhưng con Quỷ Ảnh Phi Tri này vẫn chưa có chết!""Quận chúa, bây giờ không phải là lúc tự trách!" Triệu tướng quân mặt xám như tro tàn,
"Mau nghĩ biện pháp chạy đi, Quỷ Ảnh Phi Tri bị thương, nhất định sẽ đại phát cuồng tính, không tiếc hết thảy mà giết chúng ta a!"Quá muộn rồi!
Quỷ Ảnh Phi Tri sau khi bị thương đã hoàn toàn phẫn nộ, thân hình khổng lồ của hắn dựng thẳng lên không trung, mấy ngàn lỗ chân lông dưới bụng đồng thời mở ra, nhắm ngay Triệu Lạc Trần, một đoàn chất lỏng màu xanh biếc ngưng kết lại, vận sức phát động, chi chít dày đặc đến nỗi khiến cho da đầu người ta muốn bùng nổ ra.
Triệu tướng quân cùng Triệu Lạc Trần trên mặt không còn chút huyết sắc, một khi độc dịch này oanh tạc ra, bọn họ nhất định là chết không có chỗ chôn a!
"Hai vị thí chủ, muốn trợ giúp không?"Đang lúc này, Trầm Côn đột nhiên chui ra khỏi quặng mỏ, cười tủm tỉm phất tay. Mặc dù trong đôi mắt nhỏ của hắn hiện ra quang mang tham lam, khóe miệng cười đểu hận không thể khiến cho người ta tát vào cái miệng bự của hắn vậy, nhưng mà sau khi hắn hóa trang thành sư quét rác, hai hàng lông mi tuyết trắng buông xuống tới ngực, cùng râu mép tuyết trắng bên dưới cùng nhau vũ động, một thân tăng bào tung bay phất phới, lộ ra thân hình vĩ đại, pháp tướng trang nghiêm, nghiễm nhiên túc mục........ (Nghiễm nhiên túc mục đại khái là nghiêm trang, nghiêm túc ấy)
Giống hệt như một vị Bồ Tát sống ngạo nghễ đứng trên đỉnh tuyết sơn!
Thôi!
Bần tăng cũng không muốn làm phong cách như vậy, nhưng thời gian gấp gáp, kéo dài nữa thì Triệu Lạc Trần sẽ mất mạng mất!
Ai nha, nói sai rồi, nói sai rồi, bần tăng không thể đến cứu Triệu Lạc Trần như vậy! Nha đầu kia mới vừa rồi còn chỉ vào mũi bần tăng mắng cho một trận, lại còn cho người đánh bần tăng bay ra ngoài, bần tăng nếu còn đồng ý cứu nàng, vậy cũng không biết chữ
"tiện" là viết như thế nào rồi.
Mục tiêu của bần tăng, chính là La Sát Chỉ và Thiên Vũ Bút trong tay Triệu Lạc Trần!
Sau này bắt đầu học tập linh phù bí thuật rồi, tổng yếu cũng phải chuẩn bị sẵn một bộ binh khí chứ!
Hắc hắc, trước hết lừa lấy binh khí của ngươi, xem như nhận chút lợi tức vậy......
Sau này rảnh rồi chậm rãi thu thập ngươi sau!
.................
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL"Đại sư, cứu mạng a!" Thấy cứu tinh xuất hiện, Triệu Lạc Trần không nhịn được khóc hô lên!
"Đại sư, vị này chính là tiểu quận chúa của Bắc Địa vương phủ, chỉ cần ngươi cứu tiểu quận chúa ra ngoài, Bắc Địa vương tất có trọng tạ!" Triệu tướng quân cũng kích động mà rống to!
"A di đà phật, hai vị thí chủ chớ vội, chớ vội......" Trầm Côn chậm rãi mỉm cười, "Nếu như bần tăng không có nhìn lầm, mới vừa rồi tiểu quận chúa sử dụng, chính là Bạo Viêm Pháp Trận trong linh phù pháp trận phải không?
Đây là lúc nào rồi, mà ngươi còn có tâm tình quan tâm chiêu thức của ta nữa hả? Tiểu quận chúa sửng sốt, nhưng cũng không dám không trả lời vấn đề của cứu thế chủ, vội la lên, "Ta là đệ tử của Thiên Vũ Tông, mới vừa dùng đúng là Thiên Vũ Tông Bí Thuật, Linh Phù Bạo Viêm!
"
"Uhm, linh phù của Thiên Vũ Tông không tệ, linh phù bí thuật của tiểu quận chúa ngươi cũng có vài phần hỏa hậu......
"
Tốc độ nói chuyện của Trầm Côn càng lúc càng chậm hơn, "Đáng tiếc a, công pháp của Thiên Vũ Tông vẫn còn có chút khuyết điểm, tiểu quận chúa đây kinh nghiệm vẫn còn có chút không đủ a!
"
"Hòa thượng kia, muốn cứu người thì lập tức ra tay đi, còn dài dòng cái gì nữa!?
" Triệu tướng quân cấp bách đến nỗi đầu đầy mồ hôi.
Dẹp đi, không dài dòng, bần tăng làm thế nào lấy được Thiên Vũ Bút cùng La Sát Chỉ đây?
"Không phải bần tăng dài dòng, chỉ là thấy tiểu quận chúa tư chất phi phàm, nên bần tăng muốn nhận nàng làm quan môn đệ tử, chỉ điểm hắn một ít mà thôi!
" Trầm Côn xem lửa nóng đã đủ rồi, làm ra bộ dáng bất đắc dĩ thở dài, "Ài, ngươi đã không muốn tiếp nhận chỉ đạo của bần tăng thì... thôi, thôi, bần tăng không nói nữa!
"
"Vậy thỉnh đại sư cứu người nhanh một chút!
" Triệu tướng quân vội la lên.
"Hảo, bần tăng cũng phải ra tay rồi......
"Trầm Côn đưa tay ngẩng đầu lên, lập tức lại hạ xuống, "Tiểu quận chúa, ngươi thật sự không muốn làm đệ tử của bần tăng sao?
"
"Đại sư, bây giờ không phải là lúc nói cái này a!
" Triệu Lạc Trần bị lão dài dòng bức đến điên rồi!
"Ài...... xem ra ngươi không muốn rồi, có điều khổ tìm nhiều năm qua, tiểu quận chúa, bần tăng chưa bao giờ gặp qua thiên tài linh phù nào giống như ngươi vậy, thật sự là muốn chỉ điểm ngươi mấy chiêu a!
"
Đột nhiên nhãn tình Trầm Côn sáng lên, thành khẩn nói: "Không bằng như vầy đi, tiểu quận chúa, đem giấy bút trong tay ngươi giao cho bần tăng, vẫn là dùng nó để đánh với con Quỳ Ảnh Phi Tri này đi, bần tăng diễn luyện một lần Bạo Viêm Pháp Trận ngươi mới vừa dùng qua, cái này xem như không truyền bằng lời, tự thân mình dạy vậy!"
Sống chết trước mắt rồi, hòa thượng ngươi còn có tâm tình chỉ điểm quận chúa?
Triệu Lạc Trần kinh ngạc nhìn Trầm Côn, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc cùng nghi hoặc.
Không, vị đại sư này tươi cười thân thiết như thế, cử chỉ lại hòa nhã như thế, hắn làm sao lại người điên nói nhảm đây? Dù sao cũng chết, thôi thì đem Thiên Vũ Bút cùng La Sát Chỉ cho hắn thì đã sao?
"Đại sư, tiếp giấy bút!" Theo khe ở của độc dịch phong tỏa, Triệu Lạc Trần đưa Thiên Vũ Bút, còn có một giấp dày đi theo, đại khái là khoảng một trăm tờ La Sát Chỉ!
Trầm Côn bắt được giấy bút lăng không bay tới, tâm lý đắc ý miệng cười toe toét a.
Buôn bán lớn, buôn bán lớn a, nói mấy câu liền có một bộ binh khí tốt, bần tăng quả nhiên là thiên tài kiếm tiền a!
Ủa không đúng, hình như là rước lấy họa rồi!
Thiên Vũ Bút vừa mới vào tay, Trầm Côn liền ngửi thấy được một mùi hôi thối rửa gắt cả mũi, quay đầu lại nhìn, thì thấy cả bầu trời đều bị nhuộm thành một thảm màu xanh biếc!
Độc dịch của Quỷ Ảnh Phi Tri đã phát động rồi, hơn nữa nó còn bỏ qua Triệu Lạc Trần, hằng hà vô số lỗ chân lông đều nhắm vào Trầm Côn, độc dịch khắp trời ngưng kết thành một cột nước, lấy thế sét đánh bưng tai mà lao xuống đỉnh đầu Trầm Côn............
Tại sao lại như vậy?
Trầm Côn trong nháy mắt liền hiểu được, thôi rồi, khẳng định là sau khi Quỷ Ảnh Phi Tri bị thương, liền nhớ kỹ Thiên Vũ Bút gây ra thương tổn lớn nhất đối với nó! Lúc này, Thiên Vũ Bút rơi vào trong tay bần tăng, nên nó liền đem bần tăng trở thành vật uy hiếp lớn nhất, trở thành đối tượng phải giết đầu tiên!