"Đi mau, hội hợp với đại bộ đội." Phương Minh Nguy không nói thêm câu nào mở kênh chung: "Diệu đội, cứ tập trung hỏa lực bắn ngưu đầu quái, tuy không bắn chết được nó nhưng cũng có thể khiến nó bị thương."

Cái này gọi là người ngoài cuộc thì tỉnh táo, dưới góc độ của Phương Minh Nguy, có thể nhìn thấy rõ rành rành những vết sẹo cháy đen trên người ngưu đầu quái, điều này chứng tỏ dưới sự đả kích của pháo năng lượng, nó đã bị thương rồi. Chỉ là thương thế này vẫn chưa đạt tới mức khiến nó có thể mất đi sức chiến đấu.

Có điều, chỉ cần pháo năng lượng có hiệu quả là được rồi, tích tiểu thành đại, nhất định có thể kích sát con quái vật này.

"Hiểu rồi." Diêu Húc Học thuận miệng trả lời, đột nhiên nhớ ra một chuyên, vội vàng hỏi: "Thiếu tá Phương, cậu sao lại ở đây?"

"Cái này... Chúng tôi đi nhầm đường."

Ba mươi thành viên của tiểu đội ở bên cạnh Phương Minh Nguy đồng thời ngây ra, cái cớ này hình như nghe thiếu thuyết phục quá.

Có điều, dưới tình huống đã có hai đồng bạn bị giết, sắc mặt của mọi người cũng không được dễ coi lắm. Thông qua cuộc nói chuyện giữa Phương Minh Nguy và Diêu Húc Học, bọn họ đều hiểu một chuyện, đó chính là chỉ có mọi người tụ tập lại mới có thể dùng ưu thế của hỏa lực giết chết con quái thú cường đại chưa từng có này.

Ba mươi chiếc cơ giáp toàn lực chạy, chút cự ly này cơ hồ là chỉ trong chốc lát là tới.

Mà đám người Diêu Húc Học sau khi được Phương Minh Nguy nhắc nhở, tự đồng hình thành một tuyến phòng ngự, không ngừng lại dùng pháo năng lượng bắn về phía đối phương.

Quả nhiên, con ngưu đầu quái đó rõ ràng rất kiêng kỵ vũ khí đã khiến nó bị thương này. Khi mấy chục chiếc cơ giáp hợp lực oanh kích, nó không dám ngạnh chiến mà nhanh chóng bỏ chạy.

Chỉ là, động tác của nó quá nhanh, hơn xa cơ giáp thủ bình thường, trong nháy mắt đã chuyển hướng. Trước khi mọi người còn chưa kịp có phản ứng đã tấn công một thành viên.

Mắt thấy thành viên đó sắp gặp phải độc thủ, một quyền đầu to lớn giống như từ trên trời giáng xuống, đánh lên mặt ngưu đầu quái, lực trùng kích cường đại khiến cho nó bật ra.

Không biết từ lúc nào, Diêu Húc Học đã điều khiển cơ giáp mà gã thích nhất tới vị trí này, một quyền vừa rồi, chính là thiết quyền của cơ giáp.

Sau khi một quyền đánh trúng đích, Diêu Húc Học không chút do dự xông lên, trong tay đã có thêm một thanh kiếm laser bật hết công suất, đâm lên người quái vật còn chưa kịp có phản ứng.

Một điểm cháy xém trên người con ngưu đầu quái dần dần khoác đại, cho tới khi cán của kiếm laser tiếp xúc lên người con ngưu đầu quái thì trên người con quái thú lại có thêm một viết sẹo cháy xém.

Diêu Húc Học thầm kinh hãi trong lòng, không ngờ kiếm laser được mở hết công xuất mà cũng không thể nào phá rách ra của con quái vật này, tên gia hỏa này rốt cuộc là thứ gì vậy.

Quái thú thân thể lại bị thương gầm lên một tiếng, thân ảnh khổng lồ hóa thành một luồng gió lốc, quấn lấy Diêu Húc Học.

Diêu Húc Học bình tĩnh lại, coi đối thủ như một bộ cơ giáp kỳ dị, cùng giao chiến với nó.

Tại đế quốc Nữu Mạn, bất kể là tuy luyện già thể thuật hệ hay là tinh thần hệ, một khi đạt tới cấp mười lăm thì sẽ miễn phí nhận được một bộ cơ giáp hoàn toàn thuộc về mình

Bộ cơ giáp này là quốc gia chỉ tiền, tuy bên ngoài thì trông cũng tương tự như cơ giáp thể thức, nhưng lại được chế tạo thích hợp cho người đó, có thể phát huy được tất cả năng lực.

Cơ giáp cao cấp chân chính phải có nhân tài đẳng cấp cao thao túng mới có thể phát huy được uy lực lớn nhất.

Câu nói này không sai chút nào, tuy con ngưu đầu quái này khi đối kháng với cơ giáp thủ bình thường thì có ưu thế với tính áp đảo, nhưng khi đối diện với một mình Diêu Húc Học thì lại chỉ là tương đương nhau.

Vào thời khắc này cũng nhìn ra chênh lệch thực lực giữa Diêu Húc Học và mọi người, mà Phương Minh Nguy thu hết tất cả vào mắt càng có cảm ngộ sâu sắc.

Duy có năng lực của bản thân biến thành mạnh hơn mới có thể phát huy được toàn bộ uy lực của cỗ máy giết người đẳng cấp cao.

Biến thành mạnh hơn mới là con đường duy nhất của mình sau này.

Đương nhiên, đồng thời vào lúc mạnh mẽ hơn còn phải tiếp xúc với nhiều thành viên của quốc gia đẳng cấp cao. Dầu sao thì đồng thời có năng lực cấp cao, phải có được trang bị khoa học kỹ thuật cao tương ứng.

Nếu là một bộ cơ giáp của liên minh địa cầu bác sát với ngưu đầu quái, vậy thì chỉ có kết cục duy nhất là bị giết trong nháy mắt mà thôi.

Vào lúc Diêu Húc Học đang giằng có với ngưu đầu quái, đám người Phương Minh Nguy đã tới nơi.

"Đường Bưu, cậu dẫn người hội hợp với họ, con quái vật này giao cho tôi và đội trưởng Diêu là được rồi."

Đường Bưu dạ một tiếng, gã vốn là phó thủ của Diêu Húc Học, để gã tới chỉ huy mọi người là hợp lý nhất. Rất nhanh, những thành viên của Bộ đội mũi nhọn được huấn luyện bài bản, thân chinh bách chiến đã hoàn toàn bố phòng.

Phương Minh Nguy lạnh lùng nhìn hai bóng người nhanh như bay đang vật lộn nhau, mỉm cười, một dòng lực lượng tinh thần truyền vào trong vương miện. Trong nháy mắt, động tác của song phương giống như 

là quay chậm, giúp hắn nhìn được rõ ràng.

Lực lượng tinh thần cường đại đúng là bất phàm, dưới loại tình huống này không ngờ lại vô cùng diệu dụng.

Một trăm chiếc cơ giáp trong nháy mắt bắt đầu tập trung năng lượng, tất cả pháo năng lượng cơ hồ đều đồng thời phát ra, bắn vào phía giữa sân.

Các thành viên của trung đội đều nơm nớp lo sợ, tổng đội trưởng đang bác kích với quái vật, bọn họ căn bản không giúp được gì, cho dù là có máy theo dõi tiên tiến nhất, nhưng với thực lực của họ, vẫn không thể nào tỏa định được ngưu đầu quái, nên họ cũng chỉ đành đứng xem.

Vì thế khi một trăm khẩu pháo của Phương Minh Nguy đồng loạt bắn ra, tim bọn họ trong nháy mắt như nhảy cả ra khỏi lồng ngực.

Rầm một tiếng, hai bóng đen bay vút lên, phát ra tiếng gầm tức giận.

Khi thân hình cao tám mét của nó rơi xuống đất, mọi người đều nhìn thấy rõ, trên người nó đã không chỉ là một mảng cháy xem mà trên trên đùi và ngực đã có thêm hai lỗ máu đỏ rực, một dòng máu đang ồng ộc chảy ra.

Tiếng hò hét từ trong rất nhiều cơ giáp vang lên, lúc này, bọn họ tràn ngập lòng tin với Phương Minh Nguy, cũng không có ai coi thường vị thiếu tá nhỏ tuổi này nữa.

Tuy chuyện Phương Minh Nguy đối chiến cơ giáp ngang tay với Diêu Húc Học đã được truyền ra, nhưng trong lòng những người này vẫn bán tính bán nghi. Có điều một lượt pháo kinh mãnh liệt và chuẩn xác này đã khiến bọn họ triệt để tín phục rồi.

Phương Minh Nguy nhíu mày, loạt pháo kích vừa rồi không phải là công lao của chỉ một mình hắn, mà là lộ tuyến tốt nhất mà mấy trăm linh hồn đồng tâm hiệp lực thiết kế ra.

Tuy một trăm cơ giáp này nhìn thì như cùng nhau phát pháo, nhưng trong đó vẫn có sự chênh lệch cực kỳ nhỏ.

Đùi và bụng của ngưu đầu quái cơ hồ là có hơn hai mươi chùm năng lượng trở lên bắn vào đó, cho nên mới có thể phá nát da thịt nhìn thì như không gì phá nổi đó.

Có điều, cũng chỉ như vậy mà thôi, tuy ngưu đầu quái bị rách da, nhưng động tác của nó vân rất nhanh, rõ ràng đây không phải là thương thế quá lớn.

"Như vậy cũng không chết, đúng là có quỷ rồi." Phương Minh Nguy mắng khẽ: "Nhục thể của tên gia hỏa này không ngờ còn cường hoành hơn cả cơ giáp."

"Thiếu tá Phương, vận dũng vũ khí phản vật chất trên phi thuyền đi." Tiếng nói gấp gáp của Diêu Húc Học truyền tới: "Năng lực kháng kích của con ngưu đầu quái này quá mạnh."

"Không được, đội trưởng Diêu, uy lực của vũ khí phản vật chất quá lớn, không có sự phê chuẩn của thượng cấp, tôi không dám gánh trách nhiệm này đâu." Phương Minh Nguy nửa giả nửa thật nói.

Quả thật, uy lực của vũ khí phản vật chất cường đại vô cùng, nhưng nếu như thả một quả đạn đạo phản vật chất xuống, vậy thì con ngưu đầu quái này có tám chín phần mười sẽ bị bắn cho tan tành, ngay cả một chút một mảnh thịt cũng không còn sót lại. Vậy thì đối với đại kế thu xác của Phương Minh Nguy mà nói há chẳng phải là lao động không công ư.

Diêu Húc Học hơi khựng lại một chút, Phương Minh Nguy nói rất có đạo lý, uy lực của vũ khí phản vật chất như thế nào, gã biết rất rõ, nhưng loại vũ khí này trừ trong một số trường hợp đặc biệt ra thì không được cho phép sử dụng. Cho dù là gã cũng không có quyền hạn sử dụng.

"Được rồi, tôi sẽ giữ chân nó, cậu xin ý kiến của bên trên đi."

Diêu Húc Học hít một hơi lạnh, đang định bước lên thì bị Phương Minh Nguy cản lại, chỉ nghe thấy hắn nói: "Để tôi."

Diêu Húc Học trong lòng chấn kinh còn chưa kịp khuyên can thì đã thấy ngưu đầu quái gào lên một tiếng, nó giống như phát điên lao tới trước mặt một chiếc cơ giáp, vươn tay ra, giống như là cắt đậu hủ đâm xuyên qua khoang lái của chiếc cơ giáp này.

Song, động tác của nó hơi cứng lại, bởi vì nó không có cảm giác tóm được cơ thể người.

Có điều lúc này muốn rụt tay lại thì đã muộn rồi, chiếc cơ giáp bị xuyên phá tấm phòng hộ đột nhiên nhấc tay lên, nắm lấy cánh tay của nó.

Không những vậy, cơ giáp xung quanh giống như là nhận được mệnh lệnh, không hẹn mà cùng ùa tới, mấy chục cánh tay cơ giáp có cái tóm tay, có cái tóm chân, hơn chín mươi chiếc cơ giáp hợp lưng, kéo mạnh tứ chỉ của ngưu đầu quái.

Lực lương của ngưu đầu quái tuy mạnh, nhưng lực lượng của hơn chín mươi chiếc cơ giáp hợp lại thì càng cường đại hơn, lúc đầu bị mấy chục cánh tay cơ giáp có định lại, cho dù là bản sự của nó có lớn hơn nữa thì cũng đừng hòng giãy dụa ra được.

Nhìn con ngưu đầu quái ở trước mặt bị giơ lên không trung mà không thể động đậy, trong lòng mọi người đều dâng lên cảm giác cực kỳ hoang đường.

May mà những cơ giáp này đều là điều khiển từ xa, nếu như thật sự để con người điều khiển, chỉ sợ là không có ai dám làm ra hành động lớn gan như vậy.

Phương Minh Nguy rừng ngưu đầu quái, đột nhiên cười lạnh: "Dám giết chiến hữu của ta à, đáng chết."

Nói xong, vô số pháo năng lượng đồng thời tụ năng lượng, đồng loạt bắn ra, trải qua đúng ba lượt hợp kích mới bắn xuyên thân thể của ngưu đầu quái, triệt để hạ gục nó.

Vào thời khắc con ngưu đầu quái đó nhắm đôi mắt đầy vẻ oán độc lại, thân thể của nó đột nhiên biến nhỏ, lại biến thành một nhân loại cao chừng một mét tám một mét chín và một con quái thú tê giác. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play