Sau hôm đó, má chồng cứ hầm hầm mấy ngày với tôi, tôi cũng ko dám nói chuyện cứ đi làm về rồi rút lên phòng chờ chồng, ăn cơm sau cũng được. Đợi mấy bữa chồng khỏe hẳn thì lâu lâu lại chở đi chơi. Nhưng nghe nói là anh Vinh đã có nói chuyện với má ảnh về hôm đó. Qua chuyện này tôi sống phải nói là giữ ý và thậm chí là cảnh giác hơn, nhưng cũng ko lân la nói chuyện hay xin lỗi gì hết, tôi có lỗi nhưng má chửi bao nhiêu đó đủ rồi, tôi cảm thấy ko cần thiết. Tôi cũng ko nói với mẹ tôi vụ này luôn.

Tôi lặng lẻ lưu hết số của bạn chồng vô máy, sợ sự cố mấy máy tôi còn ghi hẳn ra sổ tay điện thoại. 

- Em làm nghiêm trọng quá, lần sau anh cẩn thận ko chạy 1 mình nữa, được chưa? Em ko bị chửi oan đâu.

- Bị chửi ko vấn đề, em chỉ sợ anh có chuyện thôi. Giờ anh ít nhậu lại dùm em đi.

- Ừ, anh biết rồi.

Nói thì nói vậy nhưng công việc, nhiều khi Vinh đi tiếp khách sao mà tôi trách cho được, chỉ biết ngồi nhà lo và dặn chồng cẩn thận hơn thôi.

Mọi chuyện cũng im ỉm đến tháng thứ 7 của hôn nhân, mọi thứ trở nên ngột ngạt với những lý do đâu đâu.

Chẳng là trong cơ quan có 1 bạn trai mới vô làm, bạn đó nhỏ hơn tôi 3 tuổi. nghe đâu cũng con ông cháu cha, mới ra trường là được chạy chỗ làm tốt liền. Theo cá nhân tôi đánh giá, ko phải về hình thức giàu hay nghèo mà tôi thấy bạn Khoa này hơi bóng bẩy và quá trắng trẻo, mịn màng kiểu đồng tính, ngoài ra cái gì cũng tốt. Bạn này vui vẻ hết cỡ, hòa đồng, hay mua đồ ăn cho chị em, rồi bạn ấy cũng hoạt bát và hay giúp đỡ mọi người … nên cũng được lòng mọi người cùng phòng. Cơ quan cũng có kết bạn trên face, cũng hay chụp hình chung với nhau, cả phòng chứ ko riêng gì 1 mình tôi. Tôi thì thấy bình thường, chị em thôi đâu có gì đâu.

- Ở phòng em mới có 1 hoàng tử đó anh!

- Hoàng tử gì?

- Em nghe nói con của sếp lớn trên cty mẹ.

- Thì sao em?

- Có sao đâu, em thấy bạn đó cũng vui và dễ thương.

- Đẹp trai ko?

- Nói chung là cũng có đẹp trai nhưng mà em ko để ý cái đó, quan trọng là người ta vui vẻ, tính tình dễ thương.

Tôi vừa ngồi lap vừa quay lưng nói chuyện với chồng, đang coi và cmt mấy cái hình mà bạn đó chụp chung với tôi lúc ăn trưa hôm nay, cũng ko quan tâm đến thái độ của chồng luôn.

- Em có chồng rồi bớt cái kiểu đó đi!

- Kiểu gì?

- Em chụp hình với con trai như vậy anh ko thích? Nó bao nhiêu tuổi?

- Haha, em cá với anh là bạn này 2 thì luôn, nhỏ hơn em 3 tuổi.

- Anh nói rồi nha, dẹp mấy cái hình chụp chung đi!

- Chụp cũng đông mà anh.

- Tấm nào chụp đông thì up, còn chụp 2 đứa thì dẹp dùm anh.

- Rồi người ta tag em thì sao?

- Em lên em nói, chồng em ko thích kêu người ta đừng tag.

- Oh.

- Thằng đó tên gì?

- Khoa.

- Anh ghen à?

Tôi quay ra định chọc ghẹo chồng mình thì ánh mắt của Vinh đang thấy bực bội, đứng ngay sau lưng tôi chìn chằm chằm vô mấy cái hình trên facebook, làm tôi giật mình.

- Xóa liền mấy cái hình chụp riêng 2 đứa đi nha, bạn bè anh thấy thì sao?

- Hình tag mà.

- Bỏ tag đi!

- Anh ghen à?

- Mấy cái thằng con nít anh ko rãnh mà ghen nhưng em làm sao coi được thì làm nha. Anh ít nói mấy chuyện này, đừng để anh nói lại.

Tôi biết là ít nhiều ông Vinh đang ghen, thấy cũng hơi vô lý vì nếu là tôi thì tôi cũng ko ghen lên, như bà Chi như bà Diễm mới phải ghen chứ. Mà chồng tôi có cái kiểu hay coi thường và hạ thấp người khác khi ghen, hay kêu người ta bằng thằng này thằng nọ, tôi thấy cũng hơi khó chịu. Nhưng tôi cũng nghe lời vì tôi rất tôn trọng Vinh. Đi làm lên cơ quan tôi cũng nói lại, kêu mọi người đừng tag hình chụp 2 người và cũng hạn chế chụp ảnh chung với bạn Khoa đó.

Vậy mà xui rủi thế nào ko biết, hôm cả cơ quan đi ăn tiệc sắp nghĩ lễ 2/9, ai cũng có uống 1 chút, rồi xúm lại chụp hình, trái đất có cần tròn vậy ko. Má chồng đi ăn ngay cái nhà hàng đó mới sợ. Tụi tôi xoắn xuýt, vui vẻ và quậy kiểu gì bà thấy hết, tôi cũng có chụp với bạn Khoa đó và mấy anh cùng cơ quan nữa, nhưng mà chụp chung 1 nhóm ko à, đứng gần đứng xa thế nào tôi cũng ko để ý.

Tối bữa đó về, trong mâm cơm, má chồng tôi xỉa xói tôi ko thương tiếc

- Vinh con thấy vợ con đi làm ngày nào cũng vui vẻ ko? Trước giờ má cũng khen trong bụng là con người ta đi làm về ít nhiều than thở mệt mỏi, con dâu nhà này làm kế toán mà ngày nào về cũng tươi rói.

- Dạ?

- Tươi cũng phải, tại vì đi làm vui lắm.

- Má nói gì vậy?

Mâm cơm gia đình có ba, má có bé Vy và 2 vợ chồng tôi, ai cũng ngơ ngác nhìn má, coi bộ ko hiểu bà muốn nói gì, ngay cả tôi cũng ko hiểu bà đang muốn nói gì

- Trưa nay má có đi ăn với mấy người bạn trong nhà hàng X trên quận 3, má vô tình thấy nhóm của Dung, vui lắm, vui tới nổi ko quan tâm ai xung quanh.

- Má nói rõ coi, má nói chuyện gì mà vòng vo quá vậy

Ông Vinh cọc cằn thấy rõ.

- Má thấy vợ con nó uống bia, chụp hình thân mật với đồng nghiệp nam, ngứa mắt quá. Mà bà già này ko có dám phá cuộc vui nên đi luôn.

Tôi giật mình, ông Vinh nóng giận thấy rõ, nhưng vẫn lên tiếng bảo vệ.

- Cơ quan thôi mà má, đồng nghiệp thôi có làm gì mà má nói nghe thấy ghê vậy?

- Ừ, thấy ghê, coi như là má nói thêm.

- Con ko có nói má nói thêm, nhưng môi trường làm việc mà, con nhiều lúc cũng chụp hình, cụng ly với người nữ có sao đâu má.

- (Bé Vy) trời ơi, con chụp chung với bao nhiêu là bạn trai có làm sao?

- Vì mày chưa có chồng mày có ăn nhậu, ôm ấp chụp hình với trăm thằng 1 ngàn thằng cũng được.

Nãy giờ tôi ngồi im lặng rồi, thôi thì lên tiếng xin lỗi xoa dịu tình hình 1 chút, ba chồng cũng nhìn nhìn nãy giờ. Haiz, tôi hạ giọng, cố gắng bình tĩnh

- Dạ, trưa nay cơ quan con làm tiệc 2/9 má, có anh hai nữa (chồng chị Vân) nhưng ảnh về sớm. Tụi con vui quá nên ko có để ý, con xin lỗi má, mai mốt con sẽ giữ ý hơn.

- Con xin lỗi chồng con đi, mà hôm nay má ko thấy thì chắc con cũng ko biết mà giữ gìn ý tứ. Con có chồng rồi, ba má và gia đình này mang trầu cau qua xin hỏi cưới con đàng hoàng, chớ ko phải là ko tôn trọng con, thì má nghĩ con cũng nên tôn trọng cái nhà này 1 chút.

- Dạ (Tôi nhỏ giọng)

- (Ba) Thôi, chỉ là giao lưu ăn uống với đồng nghiệp thôi mà cũng làm lớn chuyện. Dung ăn cơm đi con, má nói vậy thôi ko có gì đâu.

- Dạ.

Cơm nước xong lên phòng, Vinh đang nằm còn tôi đang xếp mấy bộ đồ. Trong bụng tôi cũng tức lắm, tình ngay mà lý gian, chồng tôi thì cứ gầm gầm. Chậc, tôi ko biết mở lời làm sao …

- Có khi nào em bỏ anh theo mấy thằng trẻ hơn ko Dung?

- Trời, anh nói gì vậy anh?

- Hay em nghỉ làm ở đó đi, anh nói anh hai 1 tiếng rồi nghỉ đi.

- Sao vậy? Em có làm gì đâu?

- Má nói anh nghe bực quá!

- Anh nghe má nói thì anh nghĩ em làm gì sai sau lưng anh sao?

- Nhưng em có thấy má nói đúng hay sai? Em lại chụp với thằng Khoa hoàng tử chứ gì?

Nghe Vinh hỏi câu này, tôi đau lòng lắm, tôi buồn vì chồng tôi nghi ngờ ko tin tưởng mình, má hay ai nói sao tôi cũng chịu được, oan ức tôi chịu được, vậy mà khi Vinh mở miệng ra nghi ngờ, tôi đau ghê gớm. Đang định nói ngọt để chồng ko buồn vậy mà bây giờ người buồn lại là mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play