Dù vừa rồi Tôn Ngạo Vũ cùng Hạ Băng Linh đã hạ một nửa tang thi nhưng không ai chậm trễ liền theo sát phía sau Mộ Lăng Huyền lao vào trong.Hạ Khải Hi lại bực mình nhìn đám người phía sau mà quát tỉnh bọn họ.

"Đứng ngây ra đó làm gì,còn không nhanh lên!"

Mộ Lăng Huyền biết tang thi cực nhạy với máu cùng âm thanh,chấn động vừa rồi khi phá cửa của Tôn Ngạo Vũ sẽ dễ dàng kéo tới rất nhiều tang thi.Hiện tại phải nhanh chóng thu vật tư rồi rút nhanh trước khi đám tang thi xung quanh khu này vây lại.

"Hải Siêu,chúng ta đi!"Hàn Thiên Nguyệt nhìn đám người đang luống cuống chạy theo sau mấy người Mộ Lăng Huyền liền lấy tay đẩy Hải Siêu đang đứng trợn mắt bên cạnh rồi lao vào trong siêu thị.

Hàn Thiên Nguyệt thừa biết lí do tại sao Mộ Lăng Huyền lại đẩy nhanh tốc độ.Ở nước V này dân số rất đông nhưng đất lại ít,tập trung nhiều nhất là vài thành phố nhất là thủ đô cùng thành phố HC này.Dù đây chỉ là một siêu thị nhỏ nhưng lại nằm trong khu dân cư đông đúc,không thu đồ nhanh rồi chuồn thì đảm bảo đối mặt trước mắt chính là một đàn tang thi ít nhất vài ngàn con.

Hai người rất nhanh bỏ qua mọi người cùng tiếng gọi của đám người Khúc Phi Yến mà chạy vào bên trong siêu thị.

Hàn Thiên Nguyệt nhìn bản đồ trong siêu thị liền để Hải Siêu đi thu thập đồ ăn còn bản thân thì chạy tới khu quần áo cùng vật dụng mà vơ vét.Sau đó đến kho hàng siêu thị mà thu sạch sẽ vào không gian.

Cô lúc vừa rời khỏi kho hàng siêu thị thì đi ngang qua chỗ thực phẩm đông lạnh,vừa vặn nhìn thấy Hải Siêu đang chật vật,người đầy vết thương ngồi trên đất còn Mộ Lăng Huyền thì vừa đúng lúc bổ một đạo lôi,đánh chết con tang thi nữ cấp 1 sơ kì.

Hải Siêu đang được một người trong đội ngũ Mộ Lăng Huyền đỡ lên,trên người có không ít vết thương khi đấu với con tang thi cấp 1 vừa rồi.Hắn vừa nhìn thấy Hàn Thiên Nguyệt đi tới liền vui mừng nói.

"Tiểu thư,vừa rồi tôi gặp tang thi cấp 1.Vừa vặn,đội của Mộ thiếu đi qua nên hỗ trợ giết nó nên không sao rồi!"

Tôn Ngạo Vũ tươi cười đi tới:"Không có gì đâu,nhấc tay chi lao mà thôi!"

Hàn Thiên Nguyệt cũng không trả lời hay nhìn Hải Siêu mà mắt chỉ chăm chăm nhìn Mộ Lăng Huyền,khiến cho không khí có chút gượng gạo.

"Ây da,lại thêm một mỹ nhân vì sắc đẹp của Mộ đại thiếu mà ngẩn người rồi!"Hạ Băng Linh cười cười quan sát Hàn Thiên Nguyệt.

"...."

Qua một lúc thì Hàn Thiên Nguyệt nhíu mày,quyết định nói:"Phong ôn thần?!"

Mộ Lăng Huyền:"..."

"0_0!!!"Mọi người im lặng trợn to mắt nhìn Hàn Thiên Nguyệt như người ngoài hành tinh.

"Hàn sắc nữ?!"Mộ Lăng Huyền một lúc sau mới nhíu mày nghi hoặc mở miệng.

"Sắc cái mông nhà anh,cả nhà anh đều là sắc,đồ ôn thần thối!!!"Hàn Thiên Nguyệt tức trào máu hét lên.Thật là,cô từ trước tới giờ luôn lạnh lùng lãnh huyết mà trước mặt tên này lại không bao giờ giữ được bản tính lạnh lùng của mình.

"Hít.."Một đám người hút một ngụm khí lạnh há miệng nhìn Hàn Thiên Nguyệt dám mắng chửi Mộ đại thiếu nổi tiếng lạnh lùng tàn nhẫn này.

Ba người Tôn Ngạo Vũ cùng hai anh em họ Hạ cũng trợn muốn rớt con mắt nhìn Hàn Thiên Nguyệt như quái vật.

"Quả đúng là Hàn sắc nữ,sao cô lại ở đây?"Mộ Lăng Huyền nhíu mày nhìn Hàn Thiên Nguyệt.

"Câu này tôi hỏi tên ôn thần nhà anh mới đúng đó!Không phải bế quan rồi sao,bế kiểu gì mà chạy tới nơi này luôn vậy?"Hàn Thiên Nguyệt cong khoé miệng đi tới trước mặt Mộ Lăng Huyền.

Đúng lúc này,hai cái bóng một trắng một đen lao về phía hai người kèm theo tiếng kêu:

"Meo...meo...meo..."

"Meo...grừ..."

Hàn Thiên Nguyệt cùng Mộ Lăng Huyền giật mình đồng thanh:"Salem/Ru."

Hai người nhìn hai vật nhỏ trên vai mình mà cùng nhíu mày,nhìn nhau liền gật đầu ăn ý.

"Hải Siêu,vết thương ổn chưa? Còn chiến đấu được chứ!"Hàn Thiên Nguyệt quay đầu nhìn Hải Siêu hỏi.

"Tôi không sao,còn chiến đấu được"Hải Siêu gật đầu nói.

Bên này,Mộ Lăng Huyền nói Hạ Khải Hi gấp rút gọi những người đang gom vật tư lại,lập tức rời đi.Tang thi hiện tại đã đổ dồn về phía này rất đông,không nhanh rời đi thì xác định bỏ mạng.

"Sắc nữ,cô đi cùng bọn tôi chứ!"Mộ Lăng Huyền quay đầu hỏi.

"Còn gọi một cái sắc nữ nữa tôi tuyệt đối không nương tay với anh,ôn thần thối!"Hàn Thiên Nguyệt không khách khí lườm Mộ Lăng Huyền.

"Bộ cô không gọi tôi là ôn thần chắc?!"Mộ Lăng Huyền không chút yếu thế cong cong khoé miệng,đáp lại.

"....."Mọi người xung quanh giật giật khoé mắt cùng hai con thú che mặt nhìn hai người bắt đầu khẩu chiến.

Riêng ba người Tôn Ngạo Vũ thì gần như muốn hoá đá luôn rồi,bọn hắn lần đầu tiên trong đời nhìn thấy vị đại thiếu gia lãnh tâm lãnh tình đang khẩu chiến với một mỹ nhân.

"Anh...hình như mắt em cần đi khám bác sĩ!"Hạ Băng Linh trợn mắt nói.

"Anh mày chắc cũng cần đi đo lại độ của kính,vừa rồi hình như nhìn nhầm!"Hạ Khải Hi đẩy đẩy mắt kính.

"Hình như...không phải cả ba chúng ta bị hoa mắt mà là...mà là Mộ đại thiếu đang...đang cười!!!"Tôn Ngạo Vũ nuốt nước miếng khó nhọc nói.

Cả ba người không hẹn mà cùng sùng bái vị tiểu thư xinh đẹp vừa xuất hiện chưa đến vài phút đã khiến cho khuôn mặt vạn năm không đổi lại biết cười,là cười đó!!!Đã thế còn vô cùng tự nhiên cãi tay đôi với nhau nữa chứ!!!

Mộ Lăng Huyền thừa biết tính cách của Hàn Thiên Nguyệt nên cuối cùng cũng giơ tay đầu hàng trước:"Được rồi,tạm đình chiến.Ra khỏi đây rồi chúng ta nói chuyện sau!"

"Ok,đi thôi.Cửa trước chắc chắn bị chắn lại rồi,chúng ta đi cửa sau siêu thị."Hàn Thiên Nguyệt cũng gật đầu rồi đi về hướng cửa sau sát bên kho hàng của siêu thị.

Mộ Lăng Huyền cùng đám người theo sát phía sau,trên đường đi có vài con tang thi nhưng đều bị sức chiến đấu khủng bố của Hàn Thiên Nguyệt cùng Mộ Lăng Huyền một tiêu diệt gọn.Vì điều này mà điểm vũ lực của Hàn Thiên Nguyệt trong mắt ba người Tôn Ngạo Vũ nâng lên một tầm cao mới.

Khi tới trước cửa sau của siêu thị,Mộ Lăng Huyền lại sắp xếp lại đội hình để tránh có theo không kịp đội ngũ.

"Mọi người nghe cho rõ đây,bây giờ chúng ta sẽ rời khỏi siêu thị bằng cửa sau.Cố gắng hết sức bám sát đội ngũ."Hạ Khải Hi cùng Tôn Ngạo Vũ kiểm kê lại số người và vật tư rồi nói.

"Ai dám làm gì gây nguy hiểm cho đội ngũ,Hạ Băng Linh tôi cũng tuyệt đối cho hắn biết cảm giác bị tang thi xé xác là như thế nào!"Hạ Băng Linh dùng giọng nói sắc bén,nghiêm nghị của quân nhân để cảnh cáo"Hiểu rồi hay chưa?"

Đám người khi nhìn Hạ Băng Linh thu lại nụ cười xinh đẹp thường ngày mà trưng ra vẻ mặt đầy sát khí mà gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.Bọn họ biết vị nữ bạo long này tuyệt đối nói được làm được.

Bên này,Hàn Thiên Nguyệt nhìn thấy liền cong khoé miệng liếc nhìn Mộ Lăng Huyền.

"Ba người này không sai."

"Ân."Mộ Lăng Huyền đang hé cửa quan sát bên ngoài đáp một tiếng.

"Nè,mấy người xe để ở ngoài hay trong bãi của siêu thị?"Hàn Thiên Nguyệt rút hai thanh song kiếm màu trắng sau lưng,hỏi.

"Ở ngoài,vì tránh chấn động khi phá cửa ảnh hưởng nên bọn tôi để ở ngoài."Hạ Khải Hi nói.

"Ân,chúng ta đi cửa sau rồi chạy vòng ra xe,cửa sau này tang thi sẽ ít hơn cửa chính."Hàn Thiên Nguyệt nói rồi ngừng một chút,nhìn sang Mộ Lăng Huyền còn đang quan sát bên ngoài."Ôn thần,tí nữa anh để Hải Siêu đi cùng đội ngũ của anh.Tôi còn chiếc xe với Ly Dạ ở trong xe,tôi không đi cùng xe với các anh.Chúng ta hẹn nhau ở kho hàng bỏ hoang phía bắc ngoại ô thành phố,gần cảng biển."

"Tiểu thư,tôi..."Hải Siêu liền muốn nói sẽ đi theo thì bị Hàn Thiên Nguyệt cắt ngang.

"Câm miệng,nhìn lại vết thương trên người anh xem.Đủ sức cùng tôi giết tang thi tới chỗ của Dạ sao?"

Cô làm vậy để có thể nhanh nhất chạy về xe Ly Dạ,không có cái đuôi theo sau thì cô có thể dùng toàn lực sức mạnh của mình.

"Tôi biết rồi,tiểu thư."Hải Siêu liền cúi đầu nói.

"Được rồi,Vũ,cậu tới trước đi."Hạ Khải Hi quay đâu nói.

Tôn Ngạo Vũ cả người liền bao bọc bởi kim loại rồi dùng một đấm,đánh văng cánh cửa bằng sắt cứng rắn bay ra xa đập vào người một con tang thi gần cửa.Vì tiếng chấn động này,một số tang thi gần đó đều tụ lại tấn công tới tấp vào Tôn Ngạo Vũ.

"Vũ ca,cẩn thận!"Hạ Băng Linh nhìn thấy một đám tang thi hơn hai mươi con cùng lúc tấn công Tôn Ngạo Vũ mà hoảng hốt,cô lập tức tụ thành hoả cầu đánh về phía tang thi.

Hàn Thiên Nguyệt liền ném cho Mộ Lăng Huyền một thanh kiếm trong tay rồi cả hai cùng ăn ý cùng tiến lên một chiêu chém rớt mấy cái đầu của tang thi với tốc độ cực nhanh.

"Vũ,Hi,Linh.Ba người lui lại bảo vệ mọi người,hai bọn tôi mở đường,nhanh chóng đưa mọi người đuổi kịp!!!"Mộ Lăng Huyền vừa nói vừa vung kiếm chém rớt hai cái đầu tang thi trước mặt.

Lúc này,đám người mới nhìn thấy hai người Hàn Thiên Nguyệt cùng Mộ Lăng Huyền đã xông lên trước gặt đầu tang thi như gặt lúa,hai người giá trị vũ lực cao kinh hồn.

Hạ Khải Hi lập tức hối thúc đám người còn đang đứng ngây người vì sợ hãi kia chạy nhanh còn bản thân mình với em gái thì bộc hậu.

"Ê,ôn thần.Cho tí lửa đi!"Hàn Thiên Nguyệt vừa chém rớt đầu một con tang thi trẻ con vừa lấy tay còn lại chọt chọt lưng Mộ Lăng Huyền.

Mộ Lăng Huyền bị chọt liền liếc Hàn Thiên Nguyệt một cái liền biết cô muốn làm gì,nói gì thì nói cả hai người vốn dĩ đều là chiến hữu sát cánh trong rất nhiều trận chiến ở thần giới,về vấn đề ăn ý thì khỏi cần nói cũng biết hoà hợp tới mức nào.Dù rằng bình thường hai người sẽ khẩu chiến không ai nhường ai nhưng khi đã đình chiến và hợp tác thì miễn bàn về giá trị vũ lực.

"Tất cả lùi lại,giữ vững!"Mộ Lăng Huyền quay đầu cảnh báo những người ở phía sau.

Hắn vừa dứt lời thì bên này Hàn Thiên Nguyệt đã hô lớn:"Long nha vũ!!"

Hai cái vòi rồng cỡ trung hình thành cuốn theo một đám tang thi xung quanh lên không trung.Mộ Lăng Huyền không chút do dự phóng một đoàn lửa đen vào hai cái vòi rồng tạo thành hai cái vòi rồng đầy lửa đen,toàn bộ tang thi bên trong vòi rồng bị lửa đen cắn nuốt không còn một mảnh.

"..." Đám người phía sau nhìn chiêu thức kết hợp của hai người bị đả kích không ngậm được mồm,một chiêu này trực tiếp dọn sạch sẽ tang thi xung quanh bán kính ba mươi mét trước mặt không sót con nào,đến mảnh thi thể cũng không có.

"Anh hai,hình như danh hiệu bạo nữ long của em....e là phải chuyển chủ rồi!"Hạ Băng Linh chảy mồ hôi nhìn cảnh tượng kinh khủng trước mặt.

Hai người Tôn Ngạo Vũ cùng Hạ khải Hi cũng gật đầu rồi nhìn về phía Hàn Thiên Nguyệt mà nuốt một ngụm nước bọt.Cái này có mà mẫu bạo long thì có chứ nữ long gì nữa,quá khủng bố rồi!!!Quả nhiên cùng tộc phi nhân loại với Mộ đại thiếu.

"Còn không mau đi,mấy người muốn chờ tang thi kéo tới ăn hết cả đám hả?"Hàn Thiên Nguyệt nhíu mày nhìn một đám còn ngây người ở phía sau mất kiên nhẫn quát.

"A,ách!Đi mau lên!!!"Ba người Tôn Ngạo Vũ lấy lại tinh thần liền thúc giục đám người chạy đi.

"Không sao chứ?"Mộ Lăng Huyền đỡ lấy cả người Hàn Thiên Nguyệt,để cô dựa vào người mình nhíu mày hỏi.

"Không chết được,cạn linh lực thôi!Ôn thần chết tiệt,rốt cuộc anh đã cấp mấy rồi hả?"Hàn Thiên Nguyệt mặc kệ để Mộ Lăng Huyền ôm lấy mình mà mệt mỏi hỏi.

"...trúc cơ hậu kì"Mộ Lăng Huyền thở dài nói nhỏ.

"Con mẹ nó,anh tới đây từ lúc nào thế hả,với linh khí mỏng đến không nỡ nhìn cũng lên được trúc cơ hậu kì rồi á!"

"Hơn mười lăm năm trước rồi.Vì linh khí không đủ nên chỉ có thể tới trúc cơ hậu kì thôi!"

"...." Hàn Thiên Nguyệt cấm thanh luôn.

Ba người Tôn Ngạo Vũ ở phía sau nhìn hai người Mộ Lăng Huyền cùng Hàn Thiên Nguyệt ở phía trước không nói mà hợp,một cặp quái thai phi nhân loại!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play