Ngày hôm sau.

Tam danh chi tranh chính thức bắt đầu.

Mộ Tình Tình, Mộ Ly, Cốc U Lan cả ba diệu linh thân ảnh đứng trên đài cao, đang chờ bốc thăm kết quả.

" Trận kế tiếp, Mộ Tình Tình đấu Cốc U Lan." Trọng tài trưởng lão hô to tuyên bố, lúc này đây cả khán đài một mảnh náo nhiệt.

" Ngươi xem, song kiêu tiên tử cuối cùng cũng đấu nhau một trận."

" Ta đã đợi ngày này lâu lắm rồi, hai tiên tử nổi danh nhất ngoại môn, một khi đối đầu chắc chắn sẽ hấp dẫn lắm."

" Ngươi đặt cược ai trong hai nàng, ta thấy Băng Lam tiên tử có phần nắm chắc, nàng một thân kiếm ý dưới trúc cơ không ai dám khinh thường."

" Kiếm ý thì sao bất quá nàng cũng thua trong tay Mộ Ly tiên tử."

" Xì, chẳng qua Băng Lam tiên tử không sử dụng kiếm ý, nếu quả thật sử dụng các ngươi cho rằng nàng sẽ thua."

" Các ngươi bàn cải có ích lợi gì, quan sát trước đã."

Bởi vì cùng nổi danh ở ngoại môn nên việc so sánh hai người thường được diễn ra, bất qua cả hai chưa lần nào giao thủ, đây cũng xem như là lần đầu nên ngoại môn để tử một mảnh tranh luận sôi nổi.

" Lão Viêm tử ngươi xem hai nha đầu này phần thắng thuộc về ai." Một tên thân mang lam sắc đạo bào trưởng lão lên tiếng.

" Ta xem hai người, một người là hoả linh căn thân mang Hạo Dương chân thể, một người là băng linh căn lại lĩnh ngộ được kiếm ý." Được gọi là lão Viêm trưởng lão nghiền ngẫm " hai người này rất khó phân thắng thua, bất quá ngươi nhìn thấy trong tay tiểu nha đầu kia linh kiếm, thuần tuý hoả linh kiếm như vậy chỉ sợ cấp bậc lại rất cao, ta lại không nhìn ra được nó cấp bậc."

" Ngươi cũng không nhìn ra, ta cũng cảm thấy quái lạ, cũng giống như tiểu nha đầu cầm lưỡi hái, cái thanh nhìn như mỏng manh lưỡi hái lại mang cho ta cảm giác nặng nề, hai thanh linh khí này quả thật khiến ta tò mò." Một tên trưởng lão khác chen ngang.

............................................................................

" Mộ Tình Tình rốt cuộc trận chiến của ta và ngươi đã đến, kiếp trước ngươi tàn nhẫn hãm hại phụ mẫu ta, hại ta nhảy vào quỷ hải, đời này gặp lại ta sẽ khônh để ngươi sống yên. Mặc dù đời này ngươi thay đổi cường hơn kiếp trước, bất quá ta cũng không vì vậy mà thua thiệt trong tay ngươi." Nhìn trước mắt kẻ thù truyền kiếp, Cốc U Lan nắm chặc quả đấm hạ quyết tâm.

Bên này Cốc U Lan suy nghĩ, mặc khác Mộ Tình Tình cũng không khác nàng. " Cốc U Lan, ngươi một thân cao ngạo cao cao tại thượng bất quả chỉ là ỷ vào cha mẹ ngươi, cho dù như vậy ta Mộ Tình Tình cũng sẽ không thua kém, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết thực lực chân chính là như thế nào."

Không hẹn mà gặp, cả hai cùng động, Cốc U Lan tế ra pháp bảo là một món lăng sa pháp khí, còn Mộ Tình Tình vẫn như trước một thanh diễm lệ phượng minh kiếm.

Lúc này Cốc U Lan tấn công trước, hai tay vung lên, lăng sa thuận thế bay ra, hoá thành một vãi lụa lớn, lụa lớn như rắn du động xung quanh ý đồ bao vậy Mộ Tình Tình.

" Cẩn thận." Dược lão trong thức hải nhắc nhở nàng, chỉ thấy hắn vừa dứt câu, bao vây lụa lớn loé ra trận trận băng nhận đâm về phía nàng.

" Phương Vũ Cửu Tiêu."

Trong tay linh kiếm vung lên, một con hoả phượng hoàng xuất hiện, phụng hoàng ngửa mặt lên trời khiếu minh, hai cánh vung mạnh, vô số hoả vũ từ hai cánh bay ra va chạm với phiến phiến băng nhận. Lúc này đây Cốc U Lan không biết lúc nào đã nhảy từ trên cao, tay cầm linh kiếm chỉ thẳng về Mộ Tình Tình, một đạo hàn quang như lưu tinh giáng xuống.

" Băng Lưu Tinh."

Một chiêu băng lưu tinh vừa ra, vốn đang giằn co với phiến nhận từ vải lụa hoảng phượng hoàng bị một kiếm trảm xuống, phương hoàng ngửa mặt rống giận, bất quá chỉ sau đó bị lưu tịn đánh cho ta biến.

Thây tình hình không ổn Mộ Tình Tình vẫn chuyển chạy trốn thủ đoạn của mình, cả người nàng như biến thành một ngọn lửu, xoẹt xoẹt biến mất chổ cũ.

" Là hoả độn thuật." Có đời trời kinh nghiệm Cốc U Lan biết đây là gì, bất quá nàng không vì thế mà nãn chí, tay cầm linh kiếm cấp tốc đưa về phía sau.

" keng."

Phượng minh kiếm đánh về phía sau lưng nàng, trong tay linh kiếm bởi vì phẩm chất không cao vì thể vỡ vụng từng mãnh.

Phiêu miễu bộ vận chuyển, nàng như trích tiên biến mất lại chợt hiện ra, bất quá lúc này đã bỏ đi trong tay gãy vụng linh kiếm, thu hồi lăng sa về tự thận, lăng sa này vốn dĩ là một kiện phòng ngự nên việc công kích Mộ Tình Tình có được hay không cũng không quan trọng.

Thân mang lăng sa Cố U Lan như tiên tử giáng trần, tay phải đưa lên, một thanh chất phát đen bóng trường kiếm xuất hiện, cả người khí thế của nàng liền thay đổi, kiếm ý tuỳ thế xuất ra, thân mang kiếm ý trường kiếm bị nàng trảm ra vài đạo về phía Mộ Tình Tình.

Kinh khủng kiếm ý trảm tới, Mộ Tình Tình không giám làm gì khác hơn ngoài né tránh.

" Dược Lão đã đến lúc." Một bên né tránh kinh khủng sát phạt kiếm ý, một bên thúc dục dược lão Mộ Tình Tình trở nên căn thẳng.

" xem ra chỉ có thể dùng nó ngươi mới thắng được." Dược lão bên trong thức hải nàng trầm ngâm.

" Hảo, như vậy ta không khách khí nữa." Nghĩ tới đây Mộ Tình Tình quanh thân bộc phát nóng bức hơi thở, mặt đất và không gian xung quanh như muốn thiêu cháy, một màu vàng ngọn lửa quanh thân nàng xuất hiện như một loại tiên diễm.

" Hạo Dương ra, thế gian quỳ bái, thế tựa như thần thiêu tẫn tà ma".

P/s: viết khuya cực thật a....

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play