" Có tên đệ tử nhanh chóng đến vị trí lôi đài của mình."
Lúc này đây, nghe đến Mộ Ly danh tự phía khán đài lại bất đầu trao đổi.
" Mộ Ly, tên này nghe thật quen tai."
" Chính là tên Mộ Ly dạo gần đây truyền đi khắp nơi, nàng một thân một mình chém chết bốn tên trưởng lão Mộ gia, phế bỏ Mộ gia gia chủ."
" Mộ gia, đó không phải là gia tộc của Mẫu Đơn tiên tử Mộ Tình Tình."
" Đúng đúng, chính là cái này Mộ gia, ta nghe nói Mộ Ly là muội muội Mộ Tình Tình không hiểu vì sao nàng lại phế bỏ phụ thân của mình, vì việc này mà dạo gần đây Mộ Tình Tình tìm kiếm nàng khắp nơi."
" Thật sự như vậy, nàng quả thật độc ác, ngay cả phụ thân mình cũng phế bỏ, thậm trí còn giết bốn vị trưởng bối."
" Nàng quả thật là yêu nữ, ngươi xem giờ này không thấy nàng xuất hiện chắc chắn là chạy trốn."
Từ sự kiện lần đó Mộ Tình Tình biết được Mộ Ly làm nên đã tìm kiếm nàng khắp nơi, cũng bởi vì vậy Mộ Tình Tình mấy tháng nay không luyện tập hay tu luyện, tu vi mặc dù vẫn là luyện khí kỳ tầng mười hai nhưng trong hai tháng không tìm hiểu về mặt pháp thuật nên cũng không tiến triển. Mặc dù chậm trễ Mộ Tình Tình hai tháng luyện tập nhưng Mộ Ly cũng vừa lòng, nguyên văn nữ chủ chính là nhờ mấy ngày gần đến đại bỉ luyện tập một số pháp thuật mạnh mẽ.
" Mộ Ly không có mặt." Đã qua một thời gian trọng tài trưởng lão liền thiếu kiên nhẫn chờ đợi.
" Nếu như nàng không đến xem như bỏ cuộc, trận đấu này xem như Bạch Trình..."
" Chậm." Trọng tài trưởng lão vừa định tiên bố một thanh âm trong veo như tiên nhạc vang lên.
Ngay lúc này một quỷ dị thân ảnh lấy tốc độ chóng mặt xuất hiện trên lôi đài, một thân tử sắc đấu bồng, dưới ánh mặt trời có thể thấy một mặt nạ kì quái dưới lớp đấu bồng, mặc dù thân mang đấu bồng nhưng không thể che đậy hết diệu linh thân thể, đúng, người đến chính là Mộ Ly.
" Đệ tử Mộ Ly có mặt." Mộ Ly nói với trọng tài trưởng lão.
" Ngươi là Mộ Ly, đệ tử lệnh đâu." Nhìn đấu bồng thân ảnh tên trưởng lão nghi hoặc.
Nghe hắn nói vậy Mộ Ly lấy bên trong túi trữ vật ra thân phận lệnh bài.
" Tốt rồi chứ."
" Đã tốt, trận đấu tiếp tục." Kiểm tra thân phận lệnh bài tên trưởng lão gật đầu bảo.
Lúc này đây Bạch Trình thấy đối thủ đã đến liền tiến tới, mặc dù chờ đợi nãy giờ khiến hắn có chút phiền muộn nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài.
" Tại hạ Bạch Trình, xin thỉnh giáo." Bình Trình ôm quyền về phía Mộ Ly.
" Mộ Ly." Mộ Ly gật đầu lãnh đạm.
" Ngươi, ngươi chính là dạo gần đây tai tiếng đồn xa Mộ Ly, thần thần bí bí ta cũng muốn thử xem tài cán ngươi thế nào." Nhìn nàng không xem trọng mình Bạch Trình bực tức đứng lên.
" Nói quá nhiều." Mộ Ly hờ hững quay lưng đi ra khỏi lôi đài, thấy nàng rời đi như vậy Bạch Trình liền muốn đánh tới, nhưng lúc này đây hắn cảm thấy một lực đạo kinh khủng từ dưới bụng truyền tới, trong mắt hắn cảnh sắc nhanh chóng thay đổi liên tục cho đến khi hắn cảm giác sau lưng va đập phải vật cứng, một loại đau đớn lan toả toàn thân.
Bạch Trình như đạn pháo không có lực hoàn cự bị đánh bay ra ngoài, lúc này đây cả khán trường trở nên yên tĩnh, Luyện khí kỳ tầng mười lại bị dễ dàng đánh bay ra ngoài như vậy, vã lại không nhìn thấy nàng ra chiêu, quỷ dị quả thật quỷ dị.
" Kia kia là sao tại sao hắn bị đánh bay ra ngoài, ta không thấy nàng xuất chiêu a."
" Ta cũng vậy đây là vì sao."
" Trọng tài nàng nhất định là dùng ám khí, bọn ta không thấy nàng xuất thủ."
" Đúng đúng loại thủ pháp này chỉ có ma môn sử dụng thủ pháp, chúng ta chính đạo môn phái sao có thể chứa chấp yêu nữ."
Nhìn xung quanh ồn ào khán nghị đệ tử trọng tài trưởng lão liền nhíu mày, lại dùng một loại ánh mắt dò xét Mộ Ly, bọn họ không biết nàng ra tay khi nào nhưng hắn có thể nhìn ra, đây là một loại thực lực chân chính, bằng chính bản thân linh khí tự thân chứ không dùng thủ pháp hay ngoại vật.
" Tất cả trật tự, trận này Mộ Ly thắng."
Nghe được trưởng lão công báo kết quả chúng đệ tử mặc dù không phục nhưng cũng không dám lên tiếng. Mộ Ly lúc này đã chậm rãi đi xuống đài, với những lời bàn tán như thế này nàng dường như không xem vào đát mắt.
" Ngươi đứng lại." Một tiếng thét chói tai nhắm về phía Mộ Ly, Mộ Như Ý lúc này đã chặn trước người nàng, phía sau còn có chúng đệ tử Mộ gia đi theo.
" Ngươi cái này tiện nhân độc phụ, ngươi tại sao có thể phế bỏ cha ruột của mình, ngươi, ngươi cái này lang tâm cẩu phế hôm nay ta sẽ thay Mộ gia chừng trị ngươi." Mộ Như Ý phùng màng trợn má uy hiếp, tay chỉ mặt Mộ Ly. Ngay lúc này đây một sinh đẹp thân ảnh bắt lấy tay nàng, một giọng run run như sắp khóc bên tai.
" Như Ý ngươi không được vô lễ dù sao đi nữa nàng cũng là ngươi tỉ tỉ." Người đến không ai khác chính là gần đây nổi danh Mẫu Đơn tiên tử Mộ Tình Tình.
" Đại tỉ nàng thế nhưng mà " gặp nhà mình đại tỉ như thế bao che nàng Mộ Như Ý có chút không thích ứng được.
" Không nhưng nhị gì để ta xử lý." Mộ Tình Tình cũng không kiên nhẫn với cô muội muội điêu ngoa nhà mình, lần trước nàng chỉ liếc mắt liền muốn ngã quỵ, lần này vẫn không biết lượng sức mà đi tìm nàng hỏi tội quả thật không biết nàng ngu ngốc hay gan lớn.
" Mộ Ly ngươi tại sao lại phải hại phụ thân mình như vậy, dù sao hắn cũng là phụ thân của ngươi mà, cho dù hắn có làm sai gì đi nữa ngươi, ngươi cũng không nên, không nên chặt đứt tứ chi của hắn." Mộ Tình Tình hai mắt rưng rưng như sắp khóc, một bộ dạng nhu nhược thuần chân khiến xung quanh đệ tử không khỏi đồng tình, liền lên tiếng phụ hoạ.
" Ngươi cái này độc ác nữ lang, ngay cả cha ruột của mình cũng có thể cắt đứt tứ chi."
" Thật không hiểu sao nàng có thể ra tay ngoan lệ như vậy, hành vi này chỉ có bọn thú vật ma tu."
" Ta thật nghi ngờ nàng có phải là gian tế ma tu trà trộn vào hay không."
" Đúng vậy chúng ta chính đạo môn phái làm việc quang minh lỗi lạc, không thể chấp nhận một ma nữ trong tông môn."
Nghe xung quanh đệ tử chỉ trích Mộ Ly, Một Tình Tình tring mắt loé lên một tia giễu cợt, nàng thầm nghĩ.
" Mộ Ly a Mộ Ly để xem ngươi sẽ đối phó như thế nào, ta sẽ đạp ngươi xuống đáy sâu vực thâm để xem ngươi cái bộ dáng cao ngạo thần bí ấy sẽ chật vật ra sao."
Mộ Ly từ lúc dung hợp nhân cách cùng bản năng của mình sớm đã tâm tĩnh như mặt hồ, nhìn trước mắt mình chỉ trỏ chúng đệ tử nàng không thèm quan tâm liền lách mình rời đi.
" Ngươi muốn rời đi, ngươi..." Mộ Như Ý vốn muốn ngăn nàng lại nhưng với thân pháp của Mộ Ly bọn họ chỉ nhìn thấy một đạo tàn ảnh thấp thoáng vụt mất.
" Đại tỉ bây giờ phải làm sao." Chúng nhân nhìn về phía Mộ Tình Tình, nàng lúc này cuối gầm mặt xuống, mái tóc che đi khuôn mặt, người khác nhìn sẽ nghĩ nàng đang đau buồn nhưng dưới mái tóc đó, một khuôn mặt âm trầm muốn giết người đến cực điểm.
" Sư tôn, sư huynh ta đã trở lại." Đi đến một góc nơi mà Mục Sinh cùng Mục Dạ đứng đó Mộ Ly liền ra mắt bọn họ.
" Không sao là tốt rồi." Mục Sinh mĩm cười gật đầu.
" sư muội ngươi không cần giải thích cho bọn họ biết." Mục Dạ một bên lo lắng, nhìn sự muội bị người khác hiểu lầm như vậy hắn cảm thấy nàng thật tội nghiệp.
" Ta không sao sư huynh." Mộ Ly gật đầu tỏ mình ổn sau đó lại nói tiếp." Sư huynh tu tiên vốn tu bản tâm, bất quá chỉ là lời qua tiếng vào của ngoại nhân mà thôi, chỉ cần không thẹn với bản tâm, người đi đến đích mới là người chiến thắng, chỉ cần ta cảm thấy mình làm tốt là được."
Nghe sư muội mình nói thế Mục Dạ cũng liền thôi.
" Xem ra tiểu mèo lười lần này ra ngoài thu hoạch không ít." Mục Sinh thoả mãn gật đầu, hắn luôn tìm cách để rèn luyện tâm cảnh của nàng, xem ra chuyện lần này rất thích hợp để rèn luyện tâm cảnh cho nàng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT