Xuân qua thu tới, thời gian hai năm nhoáng cái qua mau. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Tiết trời vừa vào cuối xuân hạ, có thể nhìn thấy được những vườn hoa trong Tập Thủy thành dần dần mất đi màu sắc rực rỡ, thay vào đó là màu xanh ngày càng đậm,

Trên một đường phố phồn hoa trong thành, vài người mạo hiểm đi vào một tiệm vũ khí có chiêu bài “Tiệm vũ khí Hàn gia”

“Tiệm vũ khí Hàn gia” này trước kia là lớn nhất nhì Tập Thủy thành, nhưng mà hai năm gần đây lại khác, buôn bán kém đi rất nhiều. Mấy hỏa kế trong tiệm thấy có khách nhân đi tới, nhanh chân cười đón nhiệt tình vô cùng.

Diện tích trong tiệm rất lớn, mặt tiền của cửa tiệm trưng bày các loại vũ khí chỉ chiếm một bộ phận nhỏ, phía sau còn có xưởng chuyên dụng, thổi khí, cùng phòng đúc riêng, các loại phương tiện có thể nói là tương đối đây đủ.

Trong gian phòng đúc phía trong, Hàn Phi ngồi ngay ngắn trước bàn gỗ, cầm bút lông ngỗng trong tay chăm chú toàn bộ tinh thần vẽ linh văn lên thiết bản.

Hắn toàn thân không chút nhúc nhích như tấm thiết bản vậy, chỉ có tay phải cấp tốc di động trên tấm thiết bản hơi mỏng này. Thi thoảng bút lông ngỗng lại chấm một ít nước mực trong lọ thủy tinh đặt bên cạnh, sau đó lại tiếp tục vẽ linh văn. Động tác của hắn toàn bộ như mây bay nước chảy vậy, lưu loát sinh động vô cùng.

Một bức linh văn thần bí xuất hiện dưới ngòi bút của hắn, đồng thời dần dần hình thành lên toàn bộ linh văn đồ hoàn chỉnh, vừa vặn bố trí chật kín trên thết bản có hình dạng thân trọng kiếm.

Theo một bút cuối cùng hạ xuống, Hàn Phi nở nụ cười vui vẻ trên mặt, linh văn “ngưng hỏa” có độ khó tương đối cao cuối cùng cũng được hắn vẽ ra một cách hoàn mỹ rồi.

Hai năm qua đi, Hàn Phi đã mười sáu tuổi rồi, dựa theo tiêu chuẩn của Cửu Thiên đại lục, hắn đã là một người có thể thừa kế gia nghiệp, là người trưởng thành có thể lấy vợ được rồi. Nhưng mà vẫn còn một tháng nữa mới khi mùa thu sang hắn mới chân chính thành niên.

Làm một võ sĩ khổ luyện khí lực, cần mẫn tu luyện vũ kỹ, hiện giờ thân hình hắn tráng kiện to lớn, mày kiếm lãng mục, khuôn mặt kiên nghị không nhìn thấy một chút vẻ non nớt nào, có chút khí khái thuộc về nam nhi trong đó.

Mười sáu tuổi đối với người thường mà nói là bắt đầu thành niên, nhưng đối với võ sĩ có thiên phú mà nói mới chỉ là giai đoạn bắt đầu mà thôi. Nếu như không phải lo lắng bởi vì chiến đấu mà xảy ra thương vong ngoài ý muốn, thọ mệnh của võ sĩ dài hơn người bình thường rất nhiều. Võ sĩ linh chi cảnh giới có khả năng sống lâu hơn một hai chục năm, Thánh chi võ sĩ hơn ba bốn mươi năm, mà thần chi võ sĩ dài tới trăm năm cũng là rất bình thường.

Trong hai năm này, Hàn Phi đã từng một thời làm oanh động thánh đường có vẻ không có chút tiếng tăm gì lắm, hắn vẫn như cũ là nhị giai võ giả. Hầu như toàn bộ thời gian ở nhà, ở trong xưởng vũ khí, chỉ có hàng tháng đúng ngày tới thánh đường cùng các võ sĩ khác luận bàn giác kỹ, trên cơ bản đều là bình thủ hoặc thắng nhỏ, hoàn toàn không có hiển lộ ra thực lực kinh người như lúc tấn giai nhị giai.

Một thời gian sau, Thánh Đường cũng không dành nhiều quan tâm lắm cho Hàn Phi nữa, bởi vì võ sĩ lúc đầu thiên phú kinh người, về sau bình thường cũng không phải là ít.

Mà trên thực tế, Hàn Phi hai năm rồi vẫn chuyên tâm tu luyện, Huyền Môn Sinh Tử Quyết hắn đã luyện tới nhị trọng thiên đỉnh, chỉ kém một chút là phá tan bình cảnh tiến vào cảnh giới thứ ba, Luyện tinh Hóa Khí. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Huyền môn chân khí ngày càng hùng hậu, làm cho không gian tinh khí hải của Hàn Phi mở rộng ra gấp đôi lúc trước. Đấu khí tinh vân cũng tùy theo đó mà lớn mạnh, cô động cao cấp đấu kỹ hiện giờ đối với Hàn Phi là chuyện rất nhẹ nhàng.

Mà việc này thực tế đã biểu hiện Hàn Phi yên lặng tiến vào cảnh giới tam giai võ sĩ rồi.

Buông bút lông ngỗng trong tay, Hàn Phi thỏa mãn nhìn tấm thiết bản hình kiếm trên mặt bàn, cho tới hôm nay, hắn rốt cuộc đã nắm giữ được toàn bộ ba mươi sáu linh văn đồ mà Đằng Thác Hải đã lưu lại.

Nhưng mà “Ngưng hỏa” có khả năng đề thăng hỏa hệ đấu khí cũng không hoàn thành được toàn bộ, ở giữa toàn bộ linh văn phiền phức này có khe hở chừng nắm tay trẻ con.

Mà cái khe hở này là lưu lại để phối hợp với thượng cổ linh văn phù tự với linh văn đồ. Hàn Phi mở một quyển trục ở bên cạnh bàn ra, một đám linh văn quen thuộc vô cùng hiện ra trước mặt hắn.

Trước đây khi lần đầu tiên nhìn thấy linh văn phù tự, Hàn Phi hoàn toàn bị chấn động rồi. Nhưng không phải vì những linh văn phù tự này có bao nhiêu thần bí cùng cường đại, mà hắn dĩ nhiên có thể nhận ra toàn bộ những chữ này, đồng thời còn biết một số ý thâm ảo ẩn chứa trong mỗi chữ.

Căn cứ vào bút ký ghi chép của Đằng Thác Hải, linh văn đồ cùng linh văn phù tự tất cả đều được truyền lại từ văn minh huy hoàng thời thượng cổ. Linh văn đồ cùng linh pháp trận đồ có nhiều chỗ tương tự, đều có thể ngưng tụ, kích phát linh lực tới từ thiên địa, chỉ là linh văn đồ chỉ thích hợp dùng trên vũ khí mà thôi.

Linh văn phù tự tương đương với mắt trận của linh văn đồ, quyết định năng lực của linh văn đồ. Mỗi một bút họa của nó phải tương hỗ liên tiếp với linh văn chung quanh, do đó mới hoàn mỹ dung hợp một chỗ với linh văn đồ.

Chỉ có linh văn đồ chứa linh văn phù tự mới là linh văn đồ có năng lực chân chính, bằng không chỉ là hoa văn đồ án phổ thông mà thôi.

Đằng Thác Hải đưa cho Hàn Phi quyển trục bên trong có ghi chép 125 linh văn phù tự, là phối hợp với 35 linh văn đồ, được xưng là chỗ huyền bí chân chính của sang sư, mà Hàn Phi tất cả đều nhận biết được.

Đúng vậy, Hàn Phi tất cả đều biết, cái tri thức này cũng không phải tới từ linh hồn nguyên bản, mà là đời trước đoạt được!

Loạn thế giang hồ đời trước, Hàn Phi sở dĩ có thể cải biến số phận mình là vì Huyền Môn Sinh Tử Quyết, mà Huyền Môn Sinh Tử Quyết toàn bộ được viết bằng linh văn phù tự, chỉ khác là tên gọi – kim triện giáp văn. Có người nói đó là văn tự của thần truyền từ thời đại hồng hoang tới bây giờ.

Huyền Môn Sinh Tử Quyết mười thiên 13762 chữ kim triện giáp văn khác nhau, cho dù là kim triện giáp văn tự đơn giản nhất cũng có mười mấy bút họa, trong truyền thuyết nó chất chứ huyền bí của thiên địa thần nhân.

Để đọc được kim triện giáp văn, Hàn Phi hao tổn tâm cơ đầu nhập làm môn hạ của văn đàn đại nho Cao Ngự Phong lúc đó đang ẩn cư sơn lâm. Hắn dùng tròn ba năm mới đả động được Cao Ngự Phong dốc túi truyền thụ kim triện giáp văn cho hắn. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Mặc dù trong ba năm này Hàn Phi ăn nhiều quả đắng, nhưng mà cũng là những tháng ngày bình an nhất thời loạn thế giang hồ của hắn.

Nhìn đám linh văn phù tự trên quyển trục, chuyện cũ hiện lên vô cùng rõ ràng trong đầu Hàn Phi. Trong lúc hoảng hốt hắn như nhớ lại những ngày ở thế ngoại sơn lâm trước kia.

-Đại ca, đại ca! xảy ra chuyện rồi!

Đột nhiên tiếng đập cửa ầm ĩ cắt đứt hồi ức của Hàn Phi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play