Các nàng nữ lang tửu quán và các võ sĩ đến chiêu mộ đều trợn mắt há hốc nhìn Hàn Phi đứng ngạo nghễ trong sân, bọn họ không ngờ thực lực của Hàn Phi lại mạnh như vậy, lấy một chọi ba trong nháy mắt đánh bại cả ba võ sĩ, chẳng trách dám ứng tuyển vào vị trí kim vệ gia tộc La Lạc.

Có vài nữ lang tửu quán ghen tị nhìn Na Lệ Á đang hào hứng vui vẻ, bọn họ giống nhau đều làm thuê cho gia tộc La Lạc, dựa vào số lượng võ sĩ chiêu mộ tiền lãnh thưởng không giống nhau, tiền chiêu mộ thành công một võ sĩ kim vệ nhiều hơn gấp trăm lần võ sĩ thiết vệ.

Những nữ lang tửu quán lúc nãy châm chọc Na Lệ Á cảm thấy xấu hổ, võ sĩ mà nàng dẫn tới rất có hy vọng trở thành một võ sĩ kim vệ, kết quả trong trận đấu lúc nãy ngay cả đấu giáp của Hàn Phi cũng không phá nổi.

Na Lệ Á không để ý đến những người xung quanh, nhìn chằm chằm vào Hàn Phi, hai mắt chớp động vui mừng, thần sắc kính ngưỡng và ái mộ.

Trung niên quý tộc đứng ra ngăn cản cuộc chiến tiếp tục trên mặt không kìm chế được thần sắc vui mừng, gã đánh giá rất cao Hàn Phi, lại không ngờ thực lực của Hàn Phi lại trên cả dự liệu, lần này đúng thật là nhặt được bảo khố rồi.

- A Đức Tư các hạ, ta thay mặt cho gia tộc La Lạc hoan nghênh ngài gia nhập, xin ngài tạm thời ủy khuất chức kim vệ, thanh niên quý tộc cười mản nguyện nói:

- Ta xin tự giới thiệu, ta là Ca Đặc nghi trượng trưởng lão của gia tộc La Lạc.

- Được, Hàn Phi ngông nghênh gật đầu, một chút cũng không vì thân phận của đối phương mà có chút khách khí.

Võ sĩ gia tộc được trả công lao rất lớn, còn có thể thăng chức làm kỵ sĩ gia tộc danh hiệu quý tộc, còn cao hơn nữa là trưởng lão gia tộc quyền lực, cao nhất là nguyên lão gia tộc, bất luận là nhân tộc hay là thế gia hào môn man tộc, từ trước đến này thu nạp người để bảo trì truyền thừa thực lực, xem trọng nhân tài không thua kém gì bản thân, tuy nhiên điều kiện thăng chức rất nghiêm khắc.

Gần đây gia tộc La Lạc và gia tộc Thiết Kỳ tranh đấu vô cùng kịch liệt, làm tổn hại đến một số tinh nhuệ, có được một võ sĩ như Hàn Phi gia nhập chắc chắn là một bổ sung rất lớn.

Ca Đặc càng nghĩ càng thấy vui, nói với Hàn Phi:

- A Đức Tư các hạ, kim vệ gia tộc có tư cách gặp mặt gia chủ, hôm nay tộc trưởng Bàng Ân đại nhân vừa đúng ở đây, ông ta nhất định rất vui khi có được một dũng sĩ như ngài

Vừa nói xong gã vẫy một tùy tùng bên cạnh, đối phương lập tức đưa đến một trục quyển, Ca Đặc tiếp lấy mở ra đưa đến trước mặt Hàn Phi nói:

- Ngài xem xem...

Tấm da dê màu vàng nhạt chi chít các điều khoản, nội dung đơn giản chỉ là trách nhiệm nghĩa vụ và quyền lợi có thể được hưởng, Hàn Phi cắn ngón tay chảy ra vài giọt máu ấn lên tấm da dê, điểm chỉ vào phần bên dưới của nội dung trên tấm da dê.

Đây là khế ước bằng máu của man tộc, có hiệu lực rất lớn, bị nguyền rủa nếu làm ngược lại những gì trong khế ước, nhưng Hàn Phi không phải là người man tộc, loại khế ước cao cấp này đối với hắn không ảnh hưởng gì, cho dù là khế ước thần hồn tối cao, Dạ Võ Đế ẩn nấp trong cơ thể hắn cũng có thể phá bỏ.

Ký xong khế ước, Hàn Phi chính thức trở thành võ sĩ kim vệ của gia tộc La Lạc.

Nhìn thấy Hàn Phi ký khế ước, Ca Đặc vô cùng mãn nguyện, có một số võ sĩ cao giai không chỉ cuồng ngạo mà còn yêu cầu rất khó hầu hạ, Hàn Phi ngông cuồng nhưng lại sảng khoái, chính là nhân tài gia tộc cần!

- A Đức Tư các hạ, xin đi theo ta, ta dẫn ngài đi gặp gia chủ, Ca Đặc mỉm cười nói:

- Sau này chúng ta là người một nhà, có chuyện gì cứ hỏi ta, còn phần phụ cấp tháng này của ngài ta sẽ cho người đưa đến phòng ngài, còn có...

Y nhìn Na Lệ Á bên cạnh , trong tâm nhất thời khẽ động, lập tức nói nhỏ vào tay Na Lệ Á mấy câu.

Na Lệ Á vui vẻ gật đầu làm cho các nữ lang khác cũng phải đố kỵ.

Dưới sự chỉ dẫn của Ca Đặc, Hàn Phi và y cùng đi đến khu bên trong phủ đệ của gia tộc La Lạc.

Phủ đệ gia tộc La Lạc chiếm diện tích rất lớn, chia làm khu nội và khu ngoại, trong khu nội bố trí một phòng nghị sự gia tộc, võ sĩ gia tộc, chiến sĩ và tôi tớ ở ký túc xá, tràng luyện võ, chuồng ngựa, vân vân, còn trong khu nội là chỗ ở nguyên lão gia tộc, trưởng lão và các con cháu, với thân phận của Hàn Phi bây giờ chỉ có thể ở khu ngoại, tương lai sau khi thăng làm kỵ sĩ gia tộc thì có đủ tư cách vào khu nội.

Là tâm hạch của gia tộc, khu nội trải rộng biệt thự ao hồ hoa viên bụi cây bãi cỏ lớn nhỏ cái gì cũng có, phòng vệ cũng vô cùng nghiêm ngặt, trong đó có rất nhiều võ sĩ thú tộc tài giỏi.

Ca Đặc dẫn Hàn Phi vào bên trong khu biệt thự xa hoa lộng lẫy, trong phòng khách gia chủ La Lạc Bàng Ân, hầu tước La Lạc.

Theo tư liệu Hàn Phi nắm bắt, đệ đệ của hầu tước Bàng Ân chính là phó quân đoàn trưởng quân đoàn Bạo Hổ trong quân đoàn thủ bị của Yếu Tắc, thực lực của gia tộc La Lạc trong quân đội man tộc không nhỏ, hắn chọn gia nhập vào gia tộc La Lạc ẩn núp dòi hỏi tình báo, đây là một nguyên nhân rất trọng yếu.

Bàng Ân, hầu tước Bàng Ân là người trung niên anh tuấn, ngoại trừ hình thể vô cùng khôi ngô ra, vừa thoạt nhìn ông ta chẳng khác gì đại quý tộc của nhân tộc, giản khiết, không phục sức xa hoa, tóc chảy vướt quấn tròn, nụ cười thận trọng trên gương mặt, rất khó tưởng tượng ông ta là một gia chủ của đại tộc man tộc, có thực lực cường hãn của võ sĩ thiên không.

Bên cạnh chỗ ngồi của Bàng Ân có một thiếu nữ vô cùng mĩ lệ, thiếu nữ man tộc này đã phá vỡ ấn tượng của Hàn Phi đối với nữ nhân man tộc, vóc người thon dài thướt tha, mái tóc được phủ bởi lớp vải màu hồng, khuôn mặt trắng nõn nà, đôi môi đỏ sẫm, chiếc mũi cao cao, chỉ là đôi mắt đen kịch luôn chớp động tia sáng dã tính.

Vi Vi An yên lặng dựa vào bên cạnh Bàng Ân, vừa nghe Ca Đặc giới thiệu, vừa hứng thú nhìn chằm chằm vào Hàn Phi, đặt ngón trỏ vào giữa hai răng nhẹ nhàng cắn.

Lúc Hàn Phi chuyển mắt nhìn qua, nàng liền có chút khiêu khích nháy mắt mấy cái rõ ràng rất móc người.

Một con mèo hoang, Hàn Phi thầm đánh giá trong lòng, nhưng cái tên “Vi Vi An”thiếu nữ có cái tên đẹp như vậy không phải là đối tượng để trêu chọc, thân phận của nàng là ái nữ của Bàng Ân!

Sau khi nghe Ca Đặc giới thiệu xong, hầu tước Bàng Ân mãn nguyện gật đầu:

- Rất tốt, rất hoan nghênh ngươi gia nhập gia tộc La Lạc, cố gắng nỗ lực, gia tộc tuyệt đối không bạc đãi bất cứ võ sĩ trung thành nào!

- Đúng vậy, gia chủ đai nhân, Hàn Phi tay phải vỗ ngực thi lễ nói, không kiêu ngạo nói.

Ca Đặc bên cạnh âm thầm thở dài một hơi, gã lo lắng Hàn Phi kiêu ngạo thái quá sẽ làm mất hứng của hầu tước Bàn Ân, bây giờ xem ra hoàn toàn lo lắng quá nhiều, điều này làm gã có mấy phần tán thưởng Hàn Phi, âm thầm đứng bên cạnh Hàn Phi.

- Ngao

Từ trong túi nhỏ đeo trên lưng Hàn Phi một con vật lông trắng như tuyết xù lên phóng ra khỏi túi, thì ra Ốc Kim đang ẩn nấp trong đó.

Linh thú hộ hoản đương hiên Hàn Phi mang theo người, chỉ nhỏ như chiếc nhẫn nạp vật, món bảo bối này quả thật rất chói mắt, ở man tộc không khí nuôi dưỡng chiến sủng rất thịnh, sợ có thể gặp nhữngphiền phức nhất định, nên Hàn Phi đặt nó trong chiếc nhẫn nạp vật, Ốc Kim được đặt trong túi đó, không ngờ ngay lúc này lại phóng ra.

Đúng lúc hắn vừa khom lưng hành lễ, đầu của Ốc Kim vừa nhô ra khỏi miệng túi, mắt Vi Vi An nhất thời sáng lên:

- Ấy, võ sĩ A Đức Tư, đây là chiến sủng của ngươi sao?, có thể cho ta xem không?

Cũng không biết tại sao, Ốc Kim chiến đấu khi thường tưởng chừng chính là sát thủ thiếu nữ, mỗi lần thiếu nữ nhìn thấy nó đều bị hấp dẫn bởi dáng dấp vô cùng khả ái, lúc ở thánh võ môn, nó không biết được bao nhiêu thiếu nữ sủng ái, các nam học viên trong học viện đều đố kỵ với nó, bây giờ xem ra nó không thoát khỏi ma lực của chủng tộc siêu việt này.

Hàn Phi bất động thanh sắc vỗ vỗ vào đầu cho nó lui về phía sau, thản nhiên nói:

- Đây là chiến sủng của tôi, rất hung dữ.

- Chiến sủng? con chó dễ thương thế này sao có thể là chiến sủng chứ? Vi Vi An rõ ràng không tin, cho rằng chỉ là Hàn Phi nói khoát.

Võ sĩ man tộc nuôi dưỡng chiến sũng rất bình thường, chiến sủng bình thường như hổ sư tử gấu sói báo vân vân đa phần đều hung dữ có lẽ nào một võ sĩ lại mang theo một con chó để chiến đấu.

Một võ sĩ đứng sau Vi Vi An hừ lạnh một tiếng, trầm ngâm nói:

- Võ sĩ A Đức Tư, tiểu thư Vi Vi An có thể xem chiến vật của ngươi là diễm phúc của ngươi, đừng có nói khoát lác như vậy.

Tên kỵ sĩ này thấy Vi Vi An hình như có chút hứng thú với Hàn Phi, nhịn không nổi trong lòng ghen tức nói ra vài câu.

Không khí trong đại sảnh có chút khác thường, Vi Vi An không hờn giận mà mân mê liếm môi, có chút không vui

Ca Đặc bên cạnh có chút sốt ruột, nháy mắt Hàn Phi mấy lần, chỉ là mộ con chó con, nếu có thể làm con gái của hầu tuốc Bàn Ân vui thì cho nàng có sao đâu!

Quý tộc lại là quý tộc, người man tộc bình thường không thể nói chuyện qua loa với họ như vậy, Hàn Phi cười cười, tiện tay móc chiến sủng từ trong túi ra.

Vi Vi An còn cho rằng Hàn Phi sẽ thay lòng đổi dạ đem tặng nàng, lập tức dáng người tươi cười đứng dậy dang hai tay ra, nhưng không ngờ Hàn Phi lại nói với Ốc Kim

- Nào, cho mọi người xem đi!

Ốc Kim vững vàng rơi xuống mặt đất, ánh sáng chớp động trong cơ thể bỗng nhiên bạo trướng, biến hóa rất nhanh trước mắt mọi người, biến thành một con sói cực lớn oai phong lẫm liệt.

Rõ rà chiến sủng chân chính, một màn khá thần kì làm Vi Vi An vừa xấu hổ vừa kinh ngạc, ngay cả hầu tước Bàng Ân cũng mở to hai mắt tán thán nói:

- Thú vị

Ốc Kim há rộng miệng, phun ra một quang cầu màu bạch sắc, phóng thẳng về phía kỵ sĩ đang đứng sau ghế tràng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play