-Chúng không phải là Ly Quang Băng Ngọc thảo một trăm năm.
Dạ Võ Đế ngôn xuất kinh người.
-Hẳn là ba trăm năm đi…
-Ly Quang Băng Ngọc thảo chỉ sinh sống trên mặt đất nơi có hàn ngọc mạch khoáng. Trải qua hấp thụ lực băng hàn mà sinh trưởng. Trên một hàn ngọc mạch khoáng xuất hiện được ba bốn khỏa linh thảo này đã là không tồi rồi. Mà ba bình, dược nguyên linh dược này đều là linh thảo sinh trưởng ở cùng một chỗ. Hơn nữa còn có thể thấy được nó sinh trưởng trên mạch khoáng thiên linh hàn ngọc cực kỳ hiếm thấy, bằng không tuyệt không có đủ hàn băng lực có thể tẩm bổ cho linh thảo hơn trăm năm như vậy.
-Linh Quan Băng Ngọc được thiên linh hàn ngọc dựng dục ra, bên trong ẩn chứa lực băng bàn vô cùng tinh thuần, có thể đạt được hiệu lực gấp ba lần linh thảo phổ thông. Người luyện chế linh dược thảo này thực sự không nhìn được hàng hóa. Phỏng chừng trước đây cũng chưa gặp qua Ly Quang băng Ngọc thảo hơn trăm năm đi. May mắn là thủ pháp chế luyện của hắn cũng không quá tồi, không tới mức làm hư bảo vật.
Thì ra là như vậy! Hàn Phi trầm ngâm một chút rồi hỏi:
-Nếu dược tính đã mạnh như vậy, không phải càng phải dùng chậm rãi mới đúng sao?
-Nếu như là linh thảo khác thì quả thực là như vậy, thế nhưng bên trong Ly Quang Băng Ngọc thảo ẩn chứa lực băng sương, đây chính là ta cần nhất!
Dạ Võ Đế ngạo nghễ nói rằng:
-Nếu như ở nghìn năm về trước, không chỉ nói Ly Quang Băng Ngọc mấy trăm năm này, cho dù là nghìn năm thì cũng chỉ là mặt hàng phổ thông đối với ta mà thôi. Tuy rằng hiện tại mất đi thân thể, thế nhưng thu nạp ba bình linh dược này cũng không phải là vấn đề.
-Trọng yếu nhất là, bình tuyết ngọc phổ thông dùng để đựng Ly Quang Băng Ngọc thảo này không có vấn đề gì, thế nhưng hiện giờ hàn lực của linh dược quá mạnh mẽ. Một khi không thể chịu được năng lực băng hàn mà vỡ vụn ra, như vậy những linh dược này sẽ bị làm hư rồi.
Hàn Phi lúc này mới nhớ tới Dạ Võ Đế tu luyện chính là Băng hệ đấu khí. Trong truyền thuyết nàng có thể dùng thần khí Sương Chi Ai Thương chế tạo ra một vùng băng phong tuyết địa.
-Tốt lắm, ta hiện giờ dùng có được không?
Hàn Phi hỏi.
Nếu như Dạ Võ Đế có nắm chắc như vậy, tin tưởng nàng ta cũng sẽ không hại mình. Nếu như kéo dài thời gian làm bình ngọc vỡ vụn thì một trăm vạn đồng vàng đúng là múc nước đổ đi rồi.
-Đúng vậy, lúc người vừa mới ăn vào sẽ có khả năng hơi khó chịu một chút, nhưng mà người chỉ cần giống như dược lực bình thường mà dẫn vào trong tinh khí hải là được rồi!
Dạ Võ Đế nói:
-Yên tâm đi, có ta ở đây, không có việc gì đâu!
Hàn Phi gật đầu, đặt bình chứa linh dược xuống rồi ngồi xếp bằng trên mặt đất, bình tâm tĩnh khí đuổi tạp niệm trong đầu ra ngoài.
Để cẩn thận, hắn thu hồi toàn bộ ngũ hành đấu khí về trong tinh khí hải. Thôi động tiên thiên chân khí vận chuyển toàn thân, như vậy nếu có sai lầm gì, tiên thiên chân khí còn có tác dụng bảo hộ.
Từ trong rương gỗ lấy ra ba bình linh dược đặt lên trên tay trái. Hàn Phi đồng thời mở ba cái bình ra, ba cỗ hàn khí băng phong tràn ra bên ngoài, toàn bộ phòng nhiệt độ giảm xuống rõ rệt.
Hắn nhắm mắt lại, tay phải cầm lấy một lọ uống xuống, lúc uống xong tiếp tục uống bình thứ hai… Không tới năm giây sau ba bình linh dược một hơi nuốt vào trong bụng.
Linh dược được chế bằng Ly Quang Băng Ngọc thảo này có màu trắng nhũ, giống như là bánh kem vậy. Lúc uống vào trong bụng có cảm giác như uống xong một ly kem hòa tan, lạnh lẽo cùng khá ngọt. Cũng không có xuất hiện tình huống khoang miệng bị đóng băng như hắn đã dự liệu.
Thế nhưng đợi khi ba bình linh dược toàn bộ uống vào trong bụng, hắn lập tức cảm thấy không ổn lắm.
Sau một giây, một cỗ lực lượng băng hàn cường đại không gì sánh được cùng với sự dư thừa vô cùng chợt bạo phát ra trong bụng hắn. Trong nháy mắt lan ra khắp toàn thân của Hàn Phi, giống như cả người trần truồng nhảy vào băng tuyết vậy, lạnh tới cực điểm.
Mỗi một khối cơ thể, mỗi một tấc gân cốt, mỗi một giọt máu thậm chí mỗi một tế bào. Tất cả dưới tập kích của lực lượng băng hàn dường như muốn ngưng kết thành băng tới nơi vậy. Nếu như không phải có tiên thiên chân khí phát huy tác dụng, hắn sợ rằng đã bị biến thành một người băng rồi!
Trong hoảng hốt, hắn nghe thấy tiếng cười trộm của Dạ Võ Đế.
Bị chơi rồi! đây là ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Hàn Phi, Dạ Võ Đế chính là đang lừa hắn đi.
Đương nhiên Hàn Phi cũng tuyệt đối không phải là người chỉ tùy tiện đầu hàng được. Kinh nghiệm đối phó với lực lượng dị chủng trong cơ thể hắn cũng phi thường phong phú. Hàn Phi lập tức vứt bỏ tạp niệm chuyên tâm vận chuyển Huyền Môn tâm pháp. Đưa tiên thiên chân khí tích súc trong đan điền toàn bộ thôi phát ra ngoài, kiệt lực chống lại linh lực băng hàn tàn sát bừa bãi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Nếu như bị dược lực khổng lồ này mạnh mẽ áp chế, nhưng vậy kết quả chỉ có thể là bạo thể mà chết! Hàn Phi hiểu điều này thật sâu, đồng thời với việc chống lại linh lực băng hàn, hắn dùng đại bộ phận năng lực để dẫn đạo cỗ lực lượng này tiến nhập vào trong tinh khí hải.
Quá trình này gian nan không gì sánh được, nhưng mà khi một lũ linh lực băng hàn đầu tiên tiến vào trong tinh khí hải. Chiến thần quang huy tồn tại trên tinh vân bên trong tinh khí hải chợt quang hoa phóng lớn. Linh lực băng hàn này giống như bị lực lượng nào đó hấp dẫn, không cần phải Hàn Phi dẫn động đã tự động đi vào trong đấu khí đoàn.
Linh lực băng hàn tàn sát bừa bãi bên trong cơ thể Hàn Phi dường như tìm được nơi tới, gần như điên cuồng hướng tới tinh khí hải.
Mặc kệ linh lực băng hàn dũng mãnh bao nhiêu, toàn bộ đều bị đấu khí đoàn hấp thu sạch sẽ không để lại chút gì! Ngay lập tức, áp lực của Hàn Phi nhất thời giảm đi, thân thể gần như chết lặng do linh lực băng hàn trùng kích dần dần khôi phục lại tri giác cùng ấm áp. Hắn cũng có dư lực để dẫn đạo một chút dược lực tỏa ra theo kinh mạch tiến nhập vào tinh khí hải.
Nguy cơ biến mất, Hàn Phi nhất thời tức giận, nếu như không phải có tác dụng của tiên thiên chân khí, hắn sợ rằng một người đã ăn phải khổ cực lớn rồi. Nhưng mà chỗ tốt đều bị Dạ Võ Đế lấy mất!
Trong lúc nhất thời, Hàn Phi thật có ý nghĩ muốn bắt Dạ Võ Đế từ trong tinh khí hải ra ngoài đánh đập cả trăm lần. Nhưng mà tất nhiên đó chỉ là ý nghĩ mà thôi.
-Ha ha, cảm tạ ngươi rồi, lực lượng cấp cho ta như vậy là đủ rồi, ta cần thời gian ngủ sâu để tiến hành dung hợp!
Thanh âm Dạ Võ Đế vang lên trong đầu, tâm tình của nàng hiển nhiên khác của Hàn Phi.
-Còn lại tất cả lưu cho ngươi đi, gặp lại sau!
Tiếng nói của nàng vừa dứt, đấu khí quang mang của chiến thần quang huy bỗng nhiên tắt. Không hề thu nạp linh lực băng hàn nữa, mà dược lực còn dư cuồn cuộn dũng mãnh tuôn vào!
Hàn Phi vội vàng vận chuyển ngũ hành đấu khí bên trong tinh khí hãi dung hợp linh lực băng bàn, nếu không hấp thu thì khí hải phải bạo mất.
Khí tức vận chuyển, cũng không biết qua bao lâu, Hàn Phi chậm rãi mở mắt, phát hiện ra trời đã sáng rồi. Hắn dĩ nhiên một mình tu luyện tròn một đêm dài.
Ly Quang Băng Ngọc thảo dược lực đương nhiên không có khả năng cường đại duy trì suốt một đêm dài được. Thế nhưng chỉ là một ít dược lực còn thừa muốn hấp thu triệt tiêu đi cũng không phải là một chuyện tình đơn giản. Mà trong quá trình này hắn hoàn toàn có thể cảm giác được hiệu lực cường đại của linh lực băng hàn. Đồng thời Hàn Phi ý thức được đây là cơ hội đề thăng thực lực khó mà có được, cho nên luyện nguyên một đêm.
Ngũ hành đấu khí giống như ngưng chất chậm rãi di chuyển trong kinh mạch. Hơn nữa còn cường đại hơn ngày hôm qua vài phần, Hàn Phi từ sàn nhà lạnh lẽo đứng lên. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Trong hai tròng mắt đen kịt của hắn, mắt trái ẩn chứa vô số tinh thần lấp lánh. Mà trong mắt phải giống như có một vầng trắng sáng lóng lánh. Đây chính là do tinh khí hải cùng nguyệt khí hải chiết xạ ra bên ngoài. Đại biểu cho việc cảnh giới võ đạo của hắn được đề thăng hơn trước một bậc!
-Hắc hắc!
Bật tiếng quát khẽ, thân thể Hàn Phi hơi chấn động, ngũ hành đấu khí nhập vào trong cơ thể, tấm trường bào trên người Hàn Phi trong nháy mắt biến thành bột phấn, bay lả tả trên mặt đất. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Thế giới chung quanh biến thành biển tinh thần, hắn lần thứ hai đặt mình trong thiên địa linh võng. Tốc độ tiến nhập vào so với trước đây nhanh hơn nhiều, hơn nữa linh võng hiển hiện ngày càng thêm rõ.
Chỉ trong một đêm, hắn từ cao cấp hải dương tấn chức tới cảnh giới đỉnh cấp võ sĩ hải dương. Thực lực của hắn đã tăng lên một bước thật lớn.
Lúc này tấn chức đã ngoài dự liệu của Hàn Phi, bất mãn của hắn với Dạ Võ Đế cũng đã tiêu tán đi không ít. Cũng không biết là nàng vô tình hay cố ý, dược lực còn lại của Ly Quang Băng Ngọc thảo vừa vặn làm cho hắn tấn chức.
Nhưng mà Hàn Phi đang mừng rỡ cũng không có bị che lấp ý thức, dùng linh dược đề thăng thực lực ngẫu nhiên thì còn có thể, tuyệt đối không thể coi như một cách tăng cường thực lực. Một gã thần cấp cường giả chính là chưa bao giờ dựa vào dược lực để hoàn thành đột phá.
Thần cấp cường giả! Không sai, dã tâm của Hàn Phi không chỉ giới hạn ở thiên không võ sĩ, khi hắn tới đỉnh của một ngọn núi thì càng muốn ngước nhìn lên trên đỉnh cao hơn!
Từ trong thiên địa linh võng rời ra, Hàn Phi thay một bộ võ sĩ trang phục mới, rời khỏi ký túc xá đi tới nhà hàng ăn bữa sáng. Đương nhiên hắn cũng không có quên Ốc Kim, nó hiện nay ngày càng ăn uống lớn hơn, sáng sớm đã đòi ăn rồi!
Trong nhà hàng, Hàn Phi vừa mới ngồi xuống còn chưa có động thủ, chỉ thấy Thiết Hán đã lập cập xông vào. Vừa nhìn thấy Hàn Phi hắn đã reo lên:
-Hàn Phi, không nên ăn vội, quân đoàn trưởng tìm ngươi có chuyện trọng yếu.
Nhiệm vụ trọng yếu? Hàn Phi không khỏi ngây người ra một lúc. Chu kỳ nhiệm vụ của tiểu đội thám báo cùng chiến đấu của quân đoàn thay phiên nhau một chút. Đều là bảy ngày chiến đấu bảy ngày nghỉ ngơi, thế nào trong lúc nghỉ ngơi lại phái nhiệm vụ xuống được. Bởi vì có nhiệm vụ chiến đấu gì thì thám báo quân đoàn sẽ thay phiên nhau đi hoàn thành.
Vì Thiết Hán giục cho nên Hàn Phi cũng không kịp ngẫm nghĩ, giao Ốc kim còn chưa buông miếng thịt bò trong miệng xuống cho vài nữ quan quân chiếu cố đi theo Thiết Hán đi tới gặp Phượng Khinh Âm.
Trong thư phòng của Phượng Khinh Âm, vị quân đoàn trưởng mỹ lệ không gì sánh được này đặt một phần quân bộ hàm tới trước mặt hai người:
-Quân bộ hạ lệnh điều động một người, điều động Hàn Phi tiến vào trong Ám Thứ tiểu đội chấp hành nhiệm vụ, thời gian là ba tháng!
-Cái gì?
Thiết Hán hầu như nhảy dựng lên:
-Mấy lão nhân ở quân bộ có phải là uống sai thuốc không? Hàn Phi vừa mới thêm vào tiểu đội Chủy Thủ Màu Bạc của chúng ta, thế nào mà bị điều động tới tiểu đội Ám Thứ? Hắn thế nhưng là võ sĩ hiệp nghị, hoàn toàn không phù hợp với lệ cũ!
-Ta cũng biết không phải là phù hợp lệ cũ.
Phương Khinh Âm trên mặt hiện ra một vẻ giận dữ:
-Nhưng mà đây là mệnh lệnh do chính tay thượng tướng La Tạp Tư Nhĩ viết cùng ký tên, dù là ta cũng không thể cãi lời được!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT