Mặt bàn đầy thức ăn nặng nề đập mạnh lên người kỵ sĩ tóc hồng Mã Cát Nhĩ. Thế nhưng đối phương hiển lên đã có chuẩn bị trước. Lúc Thiết Hán vừa tấn công trong nháy mắt đối phương đã phát động ra đấu khí hộ giáp, khó khăn lắm mới chặn được một kích này!
Hai cỗ lực lượng mạnh mẽ đụng vào nhau, bình rượu nhất thời biến thành vô số mảnh vụn văng ra khắp nơi. Mã Cát Nhĩ đắc ý hét lớn:
-Các huynh đệ, cùng tiến lên à!
Là một đám tinh nhuệ của quân đội đế quốc, những kỵ sĩ cùng võ sĩ ở đây không một ai là người yếu cả. Bọn họ hầu như đồng thời làm ra cử động. Hơn hai trăm đấu giáp đủ mọi màu sắc đồng thời mở ra, cảnh diện có thể nói là rất đồ sộ.
Đám kỵ sĩ huyết sư huy động thiết mộc trong tay rít gào đánh tới. Mặc dù nhân số bất lợi hơn, trong tay cũng không có bất luận vũ khí nào cả. Thế nhưng các võ sĩ của tiểu đội Chủy Thủ Màu Bạc lại không một chút khiếp sợ nào cả. Bọn họ lấy bàn ghế chung quanh triển khai một hồi hỗn chiến lớn.
Muốn nói phản ứng chậm một chút chính là mấy người mới tham gia vào tiểu đội thám báo này. Trong đó Hàn Phi còn chưa kịp thả ra toàn bộ đấu khí hộ giáp thì hai gã kỵ sĩ huyết sư đã thừa cơ đánh lén. Gậy gộc từ phía sau lưng hung hăng đập tới hắn!
Hàn Phi cười lạnh một tiếng, bỗng nhiên xoay người giơ song chưởng lên ngăn chặn hai đòn này. Chỉ nghe thấy hai tiếng “răng rắc” vang lên, gậy gộc cứng rắn như vậy mà nhất tề gãy làm đôi.
Hai kỵ sĩ đánh lén nhất thời sửng sốt, loại gậy gộc này là được chế bằng trầm thủy thiết mộc, loại gỗ tốt nhất, ngâm qua nước đặc chế rồi phơi khô, nó cứng rắn có thể so với kim loại. Thậm chí có thể chịu được đấu khí nhất định quán thâu vào. Đây là vũ khí cực phẩm của đám du côn chuyên đánh nhau ở thành Nam này. Nhưng mà dưới tay của Hàn Phi nó lại yếu đuối như gỗ mục vậy.
Thừa dịp đối phương còn đang thất thần, Hàn Phi bỗng nhiên đá một cước nặng nề vào bụng của kỵ sĩ bên trái. Tuy rằng bị đấu khí hộ giáp ngăn trở, thế nhưng một cước này ngưng tụ lực lượng của tiên thiên chân khí. Một cước bạo phát đánh cho kỵ sĩ bay xa tới hơn mười mét, rơi xuống mặt bàn rượu.
Bàn rượu lập tức bị gẫy thành nhiều mảnh sụp xuống, kỵ sĩ ngã chổng vó xuống đất. Đấu khí hộ giáp trên người bị chấn động vặn vẹo cả đi.
Mà một kỵ sĩ huyết sư khác cũng vậy, Hàn Phi vừa thu chân lại liền quát lớn một tiếng thâm trầm. Song chưởng đẩy ra, bỗng nhiên đánh vào ngực hắn!
Một chiêu này của Hàn Phi ở kiếp trước có tên là Song Thôi Chưởng. Có thể quán thâu chân khí toàn thân vào song chưởng, trong đó có bí quyết của ba chữ “Thôi” (đẩy) “Chấn”, “Tễ”. Là một chiêu chưởng pháp khá mạnh.
Thình thịch! Tiên thiên chân khí ngoại phóng cùng với đấu khí hộ thể của kỵ sĩ huyết sư va vào nhau phát sinh ra tiếng động mạnh vô cùng. Tên kỵ sĩ huyết sư kia cảm thấy cả người giống như bị chùy nặng mấy ngàn cân đập trúng vậy, cả người hầu như bắn lên trên không trung tới gần trần nhà. Bay đủ hơn mười mét mới rơi vào giữa đoàn người, dẫn tới một trận kinh hét chói tai.
Tiên thiên chân khí ngưng tụ trong kinh mạch nhất thời không còn lại gì. Ngũ hành chân khí trong tinh khí hải trong nháy mắt đã đi ra bổ khuyết. Đấu khí hộ giáp màu ám kim bỗng nhiên hình thành quanh thân hắn, tốc độ nhanh vô cùng1
Luyện thạch hộ giáp! Địa cấp thổ hệ đấu kỹ, đấu giáp kỹ phòng ngự thổ hệ cực mạnh.
So sánh với huyền cấp bàn thạch hộ giáp, luyện thạch hộ giáp độ dày cắt giảm đi hơn phân nửa, thế nhưng năng lực phòng ngự lại tăng cường gấp đôi. Ngoại hình càng thêm đẹp mắt uy phong, cường đại nhất là chỉ cần có thể đứng trên mặt đất là có thể hấp thu được số lượng lớn lực lượng đại địa, chữa thương hao tổn, phi thường khó đánh bại. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Rầm rầm! rầm rầm! lại có thêm hai cây gậy gỗ nện lên đầu và lưng của Hàn Phi. Thế nhưng nó không thể lay chuyển được đấu khí hộ giáp của Hàn Phi nửa phần. Thân hình của Hàn Phi càng không chút sứt mẻ nào.
Đánh hay lắm! hung quang trong mắt Hàn Phi chợt lóe lên, bỗng nhiên xoay người quyền kích chân đá, hai gã kỵ sĩ Huyết Sư đồng thời bị đánh bay ra ngoài!
Hai gậy này đã kích phát hung hãn trong huyết mạch của Hàn Phi. Lúc này trong quán rượu đã chiến đấu hỗn loạn rồi, những cái bàn rượu bay tứ tung, nước bắn lên tung tóe, tiếng đánh nhau, tiếng rống giận dữ, chửi bới vang vọng khắp nơi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Tình cảnh như vậy làm cho Hàn Phi nhớ tới loạn đấu trong giang hồ kiếp trước của hắn. Máu hiếu chiến nhất thời nổi lên, Hàn Phi quát ớn một tiếng, giống như một đầu mãnh hổ nhảy vào trong đoàn người. Một quyền đánh vào một kỵ sĩ đang cầm gậy.
Rất khó tưởng tượng một hai trăm dánh võ sĩ cùng kỵ sĩ có thực lực từ tứ giai tới ngũ giai lại đánh nhau vật lộn như lưu manh đầu đường xó chợ thế này. Thế nhưng ở yếu tắc Hồng Hà mọi người nhìn quen mắt rồi.
Sáu quân đoàn lớn tuy rằng cùng đối kháng Man tộc, thế nhưng trong đó quan quân hạ tầng lại có đủ loại nguyên nhân mà đấu tranh gay gắt, không phục nhau, đánh nhau ẩu đả như cơm bữa. Chỉ cần không náo ra tai nạn chết người, quân bộ với việc này cũng nhắm mắt cho qua. Nếu như sáu quân đoàn lớn này đoàn kết như một, sợ rằng trong đế quốc lại có không ít người cảm thấy bất an.
Chiến đấu tuy rằng kịch liệt vô cùng, thế nhưng tới bây giờ cũng không có người thụ thương. Nhiều lắm là bị đánh đau nhức mà thôi, làm cho khí huyết bốc lên. Bởi vì ai cũng không có vũ khí chân chính trong tay, đấu kỹ công kích mạnh mẽ không thể dùng tay không mà thả ra được. Muốn đánh bại đấu khí hộ giáp của đối thủ không thể nghi ngờ là chuyện rất khó khăn.
Tuy rằng đấu giáp có thể chống lại được công kích, thế nhưng cũng không thể hoàn toàn hấp thu lực lượng công kích. Cho dù là quyền cước, chỉ có lực lượng đủ để đánh bay người đi ra xa. Kỵ sĩ huyết sư trang bị gậy gộc cho mình chính là gia tăng lực tấn công. Bọn họ nhảy vào trong đám người Hàn Phi cũng không biết trúng bao nhiêu côn quyền cước nữa. Nhưng mà những công kích này so với gãi ngứa cho Hàn Phi cũng không bằng. Đấu khí ngưng tụ trên nắm tay của hắn như thiểm điện đánh qua lại, đám kỵ sĩ của huyết sư một người rồi lại một người bị đánh bay ra ngoài!
Lúc đầu, đám kỵ sĩ huyết sư còn dựa vào nhân số để chiếm thế thượng phong hoàn toàn. Hầu như vây đè đánh các võ sĩ thám báo, thế nhưng khi Hàn Phi đại phát thần uy, chiến cuộc lập tức thay đổi!
-Hay! ~ Thiết Hán mình trần đang bị Mã Cát Nhĩ dùng gậy đánh cho liên tiếp bại lui. Thấy Hàn Phi biểu hiện như vậy nhất thời kêu lên một tiếng tán thưởng, mà tinh thần của các võ sĩ thám báo cũng đại chấn, cùng kêu lên hò hét phát động phản công.
-Lôi Thành, Lôi Lập, ngăn chặn tiểu tử này!
Mắt thấy tình thế bị hủy hoại trong chốc lát, Mã Cát Nhĩ hổn hển hét lớn:
-Đánh văng hắn đi cho ta!
Hàn Phi một cước đá một kỵ sĩ huyết sư văng ra ngoài, thình lình bị hai kỵ sĩ mặc áo giáp đen một trái một phải giáp công. Tốc độ di chuyển cực nhanh, trong nháy mắt đã nặng nề đấm một đấm lên vai cùng ngực của Hàn Phi.
Rầm rầm! rầm rầm! Hàn Phi lui về phía sau một chút, luyện thạch hộ giáp cứng rắn vô cùng không ngờ kịch liệt lay động, đó là dấu hiệu bị công kích làm cho lay động.
Lợi hại vậy sao! Hàn Phi rất rõ ràng luyện thạch hộ giáp của mình lực phòng ngự mạnh thế nào. Thế mà không ngờ bị đối phương dùng quyền làm cho lay động. Thực sự là khó có thể tin được, lẽ nào thực lực của hai người này còn trên hắn?
Nhưng mà Hàn Phi nhanh chóng nhìn ra huyền bí bên trong đó. Hai hắc giáp kỵ sĩ này giống như như đúc, đôi mắt đen vẻ mặt bưu hãn. Trên tay bọn họ có một đôi quyền bộ màu ám kim, tản mát ra quang mang lạnh lẽo trên bề mặt.
Quyền bộ là một loại vũ khí phi thường đặc thù, rất ít võ sĩ sử dụng loại vũ khí này. Nếu như dùng kim loại đặc chế thì quyền bộ khẳng định có thể chịu được lực lượng đấu khí nhất định quán thâu vào bên trong. Thậm chí có thể phóng ra đấu kỹ cường đại, hai người hợp lực làm lay chuyển luyện thạch hộ giáp của Hàn Phi cũng không có gì lạ.
Mã Cát Nhĩ hiển nhiên rất có tự tin đối với hai huynh đệ Lôi Thành Lôi Lập này, cho nên để cho bọn họ đối phó Hàn Phi.
Hàn Phi hơi do dự một chút, hai kỵ sĩ liền công tới, thân pháp của bọn họ rất nhanh, phối hợp công kích cũng cực kỳ sắc bén. Đúng là một đối thủ khó chơi!
Thế nhưng đối thủ càng mạnh, chiến ý của Hàn Phi càng lớn. Lúc thiết quyền của Lôi Thành Lôi Lập lần thứ hai tiến tới, Hàn Phi không chỉ không có né tránh, ngược lại còn đánh ra song chưởng nghênh đón quyền thứ sắc bén!
Trong mắt Lôi Thành cùng Lôi Lập hiện lên quang mang kỳ lạ. Hai huynh đệ bình thường tham gia một ít ẩu đả như thế này, trước đây không phải là không ai muốn dựa vào đáu giáp mạnh bạo mà đối đầu với quyền thứ của bọn họ. Thế nhưng làm như vậy hậu quả thường thường là đấu giáp bị đánh bại rất nhanh. Cho nên thấy Hàn Phi dũng cảm dùng hai tay không đối kích, trong lòng bọn họ nhất tề phát ra tiếng cười nhạt.
“Không biết lượng sức mình!”
Song chưởng cùng tứ quyền mắt thấy sẽ chạm vào nhau, quyền bộ màu ám kim đột nhiên phóng xuất ra quang mang đấu khí. Đây mới là sát chiêu chân chính của Lôi Thành cùng Lôi Lập. Trải qua quyền bộ thôi phát ra kim hệ phá giáp đấu kỹ, cho dù là không thể hoàn toàn đánh bại được đấu khí hộ giáp của Hàn Phi nhưng cũng có hiệu quả nặng nề.
Nhưng dáng cười đắc ý bám trên môi bọn họ vừa mới hiện ra, thì lập tức khuôn mặt cứng lại. Bởi vì quyền thứ của bọn họ trong khoảnh khắc trước khi chạm vào song chưởng của Hàn Phi, trước ngực hai người nhất thời bị một cỗ lực lượng vô hình đụng phải. Đấu giáp trong nháy mắt lõm xuống một khối lớn, cả người không tự chủ được mà bay thẳng về phía sau!
Điều này sao có thể? Hai người trong lòng hoảng hốt!
Đây là Phách Không Chưởng của Hàn Phi, hắn lấy ngũ hành đấu khí thôi động, mặc dù uy lực thực tế không thể mạnh bằng tiên thiên chân khí tinh thuần. Thế nhưng hoàn toàn có thể đánh bay hai đối thủ thấp hơn một giai được.
Song chưởng bức lui đối thủ, Hàn Phi cũng động lên, Phù Quang Lược Ảnh khẽ động, lập tức hiện ra bên cạnh Lôi Thành, một cước xuất hiện đá thẳng vào phần eo của hắn.
Lôi Thành nhất thời giống như một quả bóng bị Hàn Phi đá qua đá lại, cả người lập tức chuyển hướng bay thẳng lên trên trần nhà. Một tiếng nổ lớn vang lên, sau đó mang theo vô số bụi phấn tuôn xuống.
Mà Lôi Lập ở bên cạnh thì thân hình ổn định lại một lần nữa. Thấy huynh đệ mình bị đá bay đi như bóng cao su, trên mặt lập tức phủ một tầng sát khí. Song quyền hóa thành kim quang, dĩ nhiên phát động đấu kỹ rồi! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên ở cửa quán rượu có người hô to:
-Không hay rồi, võ sĩ hiến binh tới, các huynh đệ mau bỏ đi!
Võ sĩ hiến binh! Song phương đang hỗn nhiên lập tức không hẹn mà cùng dừng tay, Thiết Hán hung hăng mắng.
-Con mẹ nó, ngay hôm nay sao lại sảng khoái như vậy!
Mã Cát Nhĩ nhanh chóng thối lui tới cửa, vừa lùi vừa gọi:
-Thiết Hán, tính ngươi lần này vận khí tốt, lần sau không có may mắn thế đâu!
Thiết Hán ói ra một ngụm nước bọt nói:
-Con mẹ ngươi, lần sau không đánh ngươi không được, các huynh đệ, chúng ta rút lui.
Đám võ sĩ thám báo nhất thời giải tán ngay lập tức, động tác thành thạo tới cực điểm. Thiết Hán vọt một cái tới trước mặt Hàn Phi, nhỏ giọng nói rằng:
-Huynh đệ, theo ta đi, ta mang ngươi tới một nơi tốt
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT