Hàn Thiên Kình bị dọa nhảy dựng lên, bởi vì hắn rõ ràng cảm giác được Hàn Phi đang bùng nổ. Một cỗ uy thế trong giây lát phát ra làm cho mồ hôi của hắn chảy ròng ròng xuống dưới. Lập tức cả người không tự chủ được mà run rẩy, phảng phất như một đầu mãnh thú đang muốn ăn thịt đứng trước mặt, mà hắn là một con mồi đáng thương cảm vậy.

-Lão đại, chuyện còn chưa xong như vậy!

Tiểu mập mạp phải cố gắng lắm mới nói được:

-Đám trưởng lão trong tộc cũng không phải người ngu, bọn họ làm sao không biết Vân thị muốn cái gì? Hơn nữa chuyện này Bích Tuyền tỷ khẳng định sẽ không đồng ý. Nàng khẳng định sẽ không đồng ý. Ta chỉ lo lắng vạn nhất các nguyên lão trong tộc đạt thành hiệp nghị với Vân thị, lúc đó rất có thể thông qua mẫu thân Bích Tuyền tỷ tạo áp lực. Ngươi cũng biết niên kỷ của Bích Tuyền tỷ cũng không còn nhỏ rồi, khụ!!!

Tuy rằng Hàn Phi cùng Hàn Bích Tuyền phi thường thân mật, nhưng tới tận bây giờ, quan hệ của hai người cũng rất ít người biết tới. Tiểu mập mạp này là một trong số đó.

Lời này nói không sai!

Hàn Phi một lần nữa tỉnh táo lại, hắn phát hiện ra một khi có chuyện liên quan tới người thân cận với mình thì mình luôn không thể bảo trì lãnh tĩnh, cho dù là luân hồi ba thế cũng không khác nhau.

Thân là nam nhi, luôn có nghịch lân tồn tại!

-Vân Ngạo Thiên kia là ai?

Hàn Phi suy nghĩ một chút hỏi.

Cùng một cái tên Ngạo Thiên, Đoan Mộc gia tộc cũng có Đoan Mộc Ngạo Thiên, ở đây lại có Vân Ngạo Thiên, không phải hắn luôn đối đầu mới cái tên Ngạo Thiên đấy chứ?

-Người này rất giỏi đi.

Hàn Thiên Kình cười khổ:

-Hắn là cháu ruột của Vân thị tộc trưởng. Hiện giờ mới hơn 20 tuổi, đã là một trong những trưởng lão của gia tộc. Được coi là người kế thừa Vân thị thời gian tới, nghe nói cũng là một cao giai võ sĩ.

-Ta nghe nói trước đây hắn từng truy cầu qua Bích Tuyền tỷ, nhưng mà Bích Tuyền tỷ cũng không có hảo cảm với hắn!

-Lão đại, ta nói cho ngươi là mong muốn ngươi có thể chuẩn bị trước.

Tiểu mập mạp tiếp tục nói rằng:

-Ngươi thẳng thắn trực tiếp cầu hôn với Hàn Kỳ Ti trưởng lão, nếu như để cho nàng gả Bích Tuyền tỷ cho ngươi, như vậy được rồi!

Biện pháp rút củi dưới đáy nồi như thế đúng là biện pháp tốt! Hàn Phi trong lòng khẽ động, lập tức đứng dậy:

-Thiên Kình, cảm ơn ngươi rồi! ta hiện giờ đi tình Bích Tuyền thương lượng.

-Bích Tuyền tỷ không có trong ký túc xá đâu, ta đã tìm qua rồi, Doanh Doanh tỷ nói sáng sớm nàng đã đi rồi, rất có thể là tới tông phủ!

Hàn Thiên Kình lắc đầu nói:

-Vốn ta nghĩ muốn tìm Bích Tuyền tỷ tới gặp ngươi cùng thương lượng. Nhưng mà ta đã dặn lại Doanh Doanh tỷ rồi, bảo khi nào nàng về thì tới tìm ngươi ngay!

Tiểu mập mạp lo lắng thực chu đáo! Hàn Phi vỗ vỗ bờ vai của hắn cảm kích nói rằng:

-Cảm ơn, ngươi khổ cực rồi!

-Nói chi vậy!

Hàn Thiên Kình vỗ vỗ ngực nói rằng:

-Chuyện của lão đại là chuyện của ta, ta về trước đây, nêu có tin tức gì, lập tức sẽ truyền lại cho ngươi.

Hàn Thiên Kình sau khi rời khỏi, Hàn Phi không còn tâm tư để hoàn thành công việc nữa. Dưới tình huống tâm tình thế này hắn làm sao khắc được linh văn đồ, chỉ uổng phí tài liệu trân quý mà thôi.

Sắc trời ruốt cuộc cũng tối đen, tuyết bên ngoài rơi càng ngày càng nhiều. Đứng ở bên cửa sổ nhìn ra ngoài trời, phong tuyết khắp trời giống như muốn làm thành Tắc Ân sụp đổ xuống tới nơi vậy.

Đúng lúc Hàn Phi chờ đợi có chút không nhịn được rồi chuẩn bị nhích người đi tìm Hàn Bích Tuyền thì cửa phòng của hắn một lần nữa bị gõ lên.

Lúc này tới chính là Hàn Bích Tuyền, nàng mặc một tấm áo lông cừu trắng như tuyết. Khuôn mặt của nàng vì lạnh mà đỏ ửng lên, Hàn Phi đưa tay ôm nàng vào lòng đưa vào trong phòng.

Hắn dùng sức như vậy, làm cho Hàn Bích Tuyền không khỏi phát lên một tiếng rên rỉ:

-A! ngươi hôm nay làm sao vậy?

Tham lam ngửi lấy mùi hương quen thuộc trên người Hàn Bích Tuyền, qua hồi lâu Hàn Phi mới nhỏ giọng nói rằng:

-Mặc kệ xảy ra chuyện gì, ta không cho phép nàng rời xa ta, nàng là của ta, chỉ thuộc về ta thôi!

Hàn Bích Tuyền nghe thấy lời nói bá đạo của Hàn Phi thì ngây người ra một lúc, yếu ớt hỏi thăm:

-Ngươi đã biết chuyện?

Hàn Phi gật đầu, ôm lấy nàng ngồi xuống, không chút do dự nói rằng:

-Ngày mai, ta phải đi tới chỗ Kỳ Ti cô cô cầu hôn, ta muốn lấy nàng làm thê tử của ta!

Hàn Bích Tuyền cả người chấn động, thân thể mềm mại lập tức trở lên cứng ngắc không gì sánh được. Nhưng lập tức mềm mại dựa vào trong lòng Hàn Phi ôn nhu nói rằng:

-Tâm ý của ngươi ta đã hiểu, nhưng bây giờ còn chưa phải thời gian đó. Nhưng mà ta là của ngươi, không ai có thể đoạt đi được!

-Vì sao? Là trưởng lão áp lực sao? Bọn họ muốn đám hỏi với Vân thị, như vậy đưa nữ nhi của mình đi mà gả!

Hàn Phi trầm giọng nói rằng.

Hàn Bích Tuyền lắc đầu, nói rằng:

-Không chỉ vì duyên cớ này, ngươi hiện giờ mới thành niên, chính là thời gian tu luyện vũ khí, kết hôn sớm không tốt với ngươi!

-Hơn nữa ta cũng muốn qua một thời gian, chuẩn bị tiến vào trong võ hồn tháp bế quan tu luyện. Nhìn xem có thể đột phá ngũ giai hay không. Chỉ cần có thể tấn chức Hải Dương võ sĩ, thọ mệnh có thể kéo dài ít nhất 20 năm. Tương lai của chúng ta còn dài, không nên gấp gáp một thời gian.

Võ hồn tháp! Hàn Phi thật sự không ngờ được Hàn Bích Tuyền lại muốn tiến nhập vào trong võ hồn tháp tiềm tu.

Võ hồn tháp là tòa tháp tọa lạc phía bắc võ đường. Là cấm địa lừng lẫy bên trong võ đường. Thực tế nó là tòa linh pháp tháp cao tới gần trăm mét. Trong Hàn thị võ đường này, hơn mười tòa linh tháp to nhỏ quây chung quanh một toàn, lấy phương viên chung quanh tòa tháp trung tâm mà hóa thành cấm địa. Trong tình huống không có giấy phép, bất luận kẻ nào cũng không được đi vào trong đó.

Có người nói trong võ hồn tháp ẩn trứ cao thủ tiền bối của gia tộc. Mỗi một người thực lực đều thâm bất khả trắc, trừ phi gia tộc có phát sinh biến cố trọng đại này, bằng không sẽ không hiện thân. Đây là lực lượng chung cực thủ hộ Hàn thị gia tộc cùng võ đường, mà đại bộ phận truyền thừa linh tinh đều đi ra từ trong võ hồn tháp. Chính vì vậy võ hồn tháp có tầm quan trọng không thể thiếu trong võ đường cùng gia tộc.

Hàn thị đệ tử phổ thông nếu như muốn tiến vào trong võ hồn tháp, như vậy chỉ có một biện pháp. Có thể đạt được lực lượng đã ngoài tứ cấp, đồng thời kiếm đủ điểm cống hiến cho gia tộc, có thể xin tiến vào trong võ hồn tháp tiềm tu đột phá bình cảnh.

Nhưng mà nếu một khi đi vào, chí ít cũng phải mất ba năm mới được đi ra.Hơn nữa đi vào trong tháp có được cao thủ chỉ điểm cho hay không phải nhìn vào cơ duyên. Cho nên những đệ tử võ đường sẽ không tuyển chọn nơi này để tiềm tu.

Hàn Phi làm sao không rõ, nếu như không phải có trưởng lão cùng nguyên lão trong tộc gây áp lực. Hàn Bích Tuyền làm sao có thể tuyển chọn như thế này được. Thế nhưng lý do nàng muốn đột phá bình cảnh đề thăng võ giai, vô luận là người nào trong dòng họ cũng không thể nói gì được nữa.

Nhìn thần sắc âm thầm bất định của Hàn Phi, Hàn Bích Tuyền thản nhiên cười nói:

-Phi Phi, ta đã hạ quyết tâm rồi, tối đa ba năm, mặc kệ có đột phá bình cảnh hay không ta đều đi ra ngoài. Tới lúc đó ngươi muốn thế nào là tùy ngươi, được không?

Lời nói ôn nhu nhỏ nhẹ của nàng bao hàm tình thâm làm cho lửa giận không cam lòng trong lòng Hàn Phi xuất hiện. Nhưng cũng làm cho hắn hoàn toàn khôi phục lại lý trí cùng bình tĩnh:

-Được rồi, ta sẽ chờ nàng ba năm là được rồi!

-Hi hi!

Hàn Bích Tuyền cười, ngẩng đầu hôn lên mặt hắn một cái nói:

-Mong ngươi tới lúc đó, có thể đột phá được Hải Dương võ sĩ cảnh giới. Chúng ta có thể dắt tay nhau hướng ra biển đông, nhìn những đảo nhỏ hải ngoại trong truyền thuyết.

Hải Dương võ sĩ, đích xác mình có năng lực ngao du biển rộng! Hàn Bích Tuyền nói làm cho Hàn Phi không khỏi xuất hiện một chút say mê, ba năm ly biệt dường như cũng có thể tiếp thu được.

-Ta càng mong tới lúc đó có thể tấn chức Thiên Không võ sĩ, có thể bay lượn trên bầu trời, đi tới tuyết phong hái cho nàng Băng Sương chi quả!

Hàn Phi nói với nàng.

Trong ba năm thời gian từ đại địa võ sĩ tấn chức tới thiên không võ sĩ, căn bản là chuyện không có khả năng. Thế nhưng ngôn ngữ của Hàn Phi làm cho Hàn Bích Tuyền trong mắt nhất thời hiện lên tình hỏa cực nóng. Hai nắm tay của nàng không kìm được mà ôm lấy cổ hắn chủ động dâng lên môi thơm.

Vừa hôn đã động tới dục hỏa trong lòng, Hàn Phi ôm chặt lấy giai nhân, trong lòng tràn đầy cảm giác hạnh phúc. Hắn hận lúc này không thể dung nhập thân thể của nàng vào trong người của mình.

-Buổi tối không ra ngoài nữa, được không?

Hàn Phi vừa hôn lên cái cổ trắng như tuyết của Hàn Bích Tuyền vừa nhỏ giọng nói, đôi tay của hắn tiến vào bên trong áo lông cừu của nàng tùy ý vuốt ve vuốt vê lưng của nàng. Dần dần, đôi tay hướng dần lên bộ ngực sữa mềm mại kiên đĩnh, yêu thích vuốt ve không rời tay.

Hàn Bích Tuyền không có trả lời, chỉ là dưới âu yến của Hàn Phi, thân thể mềm mại của nàng bỗng trở lên nóng rực không gì sánh được. Ngọc nhan đỏ bừng, răng cắn môi, trong đôi môi anh đào của nàng càng vô ý thức mà rên lên vài tiếng. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Trầm mặc hay đồng ý đều không rõ ràng như nhau, Hàn Phi thật là người ngốc sao? Hắn không hề do dự, một tay ôm lấy cả người ngự tỷ trực tiếp đi vào trong phòng ngủ. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Hàn Bích Tuyền cười lên ha ha mấy tiếng, vung nắm tay đấm ngực hắn vài cái, cũng không có bao nhiêu khí lực. Nàng ngượng ngùng vô cùng mà tựa đầu vào trong lòng Hàn Phi.

Áo lông cừu tự rơi xuống mép giường, bộ nội y màu tú bạch hơi mỏng lộ ra ngoài. Phong cảnh tuyệt đẹp của nhân gian xuất hiện, thân thể mềm mại của nàng xuất hiện trước mắt Hàn Phi. Nàng hơi mở rộng vạt áo, lộ ra một mảnh ôn nhuận trắng mịn đẹp mắt. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Hơi thở của giai nhân mỗi lúc một gấp gáp hơn, đôi tuyết phong trước bộ ngực sữa cũng không ngừng rung động, trông thật ưu nhã, sống động. Những đường cong tràn đầy ma lực mị hoặc nhân tâm. Mà nội y hơi mỏng bó sát người, càng làm cho tuyết phong của nàng đứng thẳng ngạo nghễ như muốn bứt nội y xông ra ngoài vậy.

Phấn hồng diễm lệ e thẹn, lại có hồn nhiên thánh khiết cao hoa, còn có linh khí xuất trần không thể che dấu được. Tất cả phong tình vạn chủng không ngờ lại xảo diệu dung hợp cùng một chỗ trên một người. Cảnh tượng đẹp mắt như vậy làm cho Hàn Phi triệt để mê thất rồi, toàn bộ lý trí của hắn đã bị dục hỏa thiêu đốt.

-Ngươi ôn nhu một chút.

Hàn Bích Tuyền nhẹ nhàng nói một câu, đôi mắt trong như thủy tinh của nàng hơi nháy, lộ ra thâm tình như biển cùng một chút e thẹn.

Hàn Phi cũng không kiềm chế được mình nữa, cúi người đưa nàng xuống dưới thân.

Trong phòng ngủ, xuân ý tràn ngập như lửa. Lúc Hàn Phi không chút dao động, kiên định đột phát cái lá chắn thánh khiết, trong đôi mắt đẹp của nàng chảy xuống một giọt nước mắt. Nàng lập tức mê man trong vui sướng vô biên, lưu lại trên lưng Hàn Phi một ấn ký thật sâu.

Ngoài cửa sổ, tuyết rơi càng mạnh

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play