Bốn vó ngựa cháy hừng hực giẫm nát không gian, gương mặt lạnh lùng bên dưới khôi giáp, một đôi mắt màu đỏ nhìn chằm chằm vào Thanh Vũ trong khi một thanh kiếm lửa chuẩn bị tung ra một đòn chém khủng bố.

Quách Phú Thành rống giận: “VÌ TÀ THẦN!”

Một tiếng hét như thể tiếp thêm lòng tin của hắn đối với hành động mà hắn đã và đang làm, dường như hắn đang nhìn thấy một thứ gì đó từ Thanh Vũ làm hắn sợ hãi, hắn không muốn đối mặt, hắn muốn hủy diệt thứ đó!

“CHẾT ĐI!”

Sau cùng, ngọn lửa màu xanh lục cháy cuồng bạo hơn bao giờ hết, Quách Phú Thành vung kiếm, đó là một đường kiếm tuyệt đẹp, một đường kiếm của Tà Huyết Kỵ Sĩ có thể phong tỏa kẻ địch, không cho kẻ địch tránh né.

Thanh Vũ hơi ngẩng đầu, hắn nhìn thẳng vào đôi mắt màu đỏ lòm của Quách Phú Thành trong khi tạo ra một thanh kiếm trong lòng bàn tay, nó là thanh kiếm bình thường, vẻ ngoài không có gì đặc biệt nhưng Thanh Vũ gom rất nhiều loại sức mạnh rồi phong ấn bên trong nó, nó là một thanh kiếm pháp thuật chứa đựng năng lượng hủy diệt cả ngàn km nếu như nó nổ tung.

“Thần Kiếm Chân Giải, Tín Ngưỡng Thần Kiếm!”

Xẹt!

Thanh Vũ và Quách Phú Thành đối đầu nhau bằng một đường kiếm duy nhất, Quách Phú Thành ngừng lại sau lưng Thanh Vũ vài chục mét, hắn đứng yên ở đó một cách tĩnh lặng.

Nhóm Diệp Vô Ưu, Liệu Tịnh Kỳ, Mạc Ảnh Khang, Trần Huyền, Đinh Ngọc Thạch, Công Chúa Fiona đều đứng lên để nhìn cho rõ ràng với một tâm trạng hồi hộp.

Các Điện Chủ vẫn chưa bao giờ mất niềm tin vào Giáo Hoàng.

Vài giây sau, Ngọc Trang khẽ nói: “Kết thúc rồi!”

Toàn trường bỗng nhiên nghe thấy một âm thanh vỡ vụn.

Răng rắc!

Âm thanh phát ra từ Tà Huyết Kỵ Sĩ Quách Phú Thành, từ một đường chém giữa trán xuống tới con ngựa quỷ một sừng, ngọn lửa trên người của hắn đang dần dần tắt đi trông thấy, sau đó Quách Phú Thành và con ngựa tách làm đôi, loáng thoáng có thể nghe thấy một giọng nói nhỏ từ hắn:

“Th..ần… L..inh!”

Vù! Hừng hực!

Một ngọn lựa vô hình thiêu cháy thân thể Quách Phú Thành, đốt cháy tà khí, chỉ để lại một luồng năng lượng thuần khiết cực kỳ lớn lao, nó là ngọn lửa của trời đất.

“Chúc mừng Quang Minh Giáo Đình, Giáo Hoàng, Trần Thanh Vũ tiêu diệt một sinh vật nguy hiểm là Tà Huyết Kỵ Sĩ, phần thưởng 20 tỷ điểm tín ngưỡng, một Thất Dương Thánh Quả, một quả tín ngưỡng quang minh.”

“Nhắc nhở: Phần thưởng khi tiêu diệt sinh vật nguy hiểm như Tà Huyết Kỵ Sĩ là điểm tín ngưỡng gấp đôi sinh vật tà ác bình thường và một Thánh Quả cùng với phần thưởng như tiêu diệt Tà Đồ.”

“Chúc mừng ký chủ đạt được thành tựu mới!”

“Thành tựu: Lời Thề Chính Nghĩa!”

“Yêu cầu thành tựu: Giáo Hoàng tuyên bố Quang Minh Giáo Đình đứng về chính nghĩa và bảo vệ chính nghĩa.”

“Phần thưởng: 50 tỷ điểm tín ngưỡng, một Kim Tinh Thần Thạch, hai Thiên Phú Chi Tinh, Chính Nghĩa Thần Cách, đặc hiệu Thanh Kiếm Chính Nghĩa.”

“Nhắc nhở 1: Phần thưởng thành tựu hiện tại liên quan đến mức độ nguy hiểm khi ký chủ tuyên bố đứng về phía chính nghĩa, tuyên chiến với cái ác.”

“Nhắc nhở 2: Chính Nghĩa Thần Cách (Trái Tim Chính Nghĩa) chứa đựng sức mạnh không tưởng và niềm tin về chính nghĩa của người dân trong vùng đất tín ngưỡng, chỉ những người thật sự đủ tư cách mới có thể sử dụng.”

“Nhắc nhở 3: Nếu như Quang Minh Giáo Đình làm trái lời thề chính nghĩa thì sẽ nhận lấy trừng phạt nghiêm trọng.

Một, vùng đất tín ngưỡng sẽ tan vỡ.

Hai, tất cả Thánh Vật mất đi quyền năng.

Ba, điểm cống hiến và điểm tín ngưỡng bị vô hiệu hóa.

Bốn, không thể tiếp tục tu luyện Quang Minh Thánh Điển.

Năm, không thể tiếp tục tu luyện Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ.”

“Nhắc nhở 4: Đặc hiệu Thanh Kiếm Chính Nghĩa: Tất cả thành viên của Giáo Đình gia tăng tốc độ tu luyện và tỷ lệ lĩnh ngộ tâm cảnh.

Chức danh Tín Đồ: Tăng 5% tốc độ tu luyện.

Chức danh Tín Sứ: Tăng 7.5% tốc độ tu luyện.

Chức danh Tín Sứ Vinh Dự: Tăng 10% tốc độ tu luyện và 5% tỷ lệ lĩnh ngộ tâm cảnh tiếp theo.

Chức danh Thánh Đồ: Tăng 15% tốc độ tu luyện và 7.5% tỷ lệ lĩnh ngộ tâm cảnh tiếp theo.

Chức danh Thánh Sứ: Tăng 20% tốc độ tu luyện và 10% tỷ lệ lĩnh ngộ tâm cảnh tiếp theo.

Chức danh Hồng Y Giáo Chủ và Huyết Sắc Thánh Kỵ Sĩ: Tăng 30% tốc độ tu luyện và 15% tỷ lệ lĩnh ngộ tâm cảnh tiếp theo.

Chức danh Quang Minh Thánh Giả sơ cấp: Tăng 35% tốc độ tu luyện và 15% tỷ lệ lĩnh ngộ tâm cảnh tiếp theo.

Chức danh Hắc Y Giáo Chủ, Hắc Thánh Kỵ Sĩ (Quản lý một vùng đất tín ngưỡng hơn 100 triệu sinh linh hoặc được toàn bộ thành viên Giáo Đình quyết định thăng chức danh): Tăng 45% tốc độ tu luyện và 20% tỷ lệ lĩnh ngộ tâm cảnh tiếp theo.

Chức danh Quang Minh Thánh Giả trung cấp (Được công nhận và kính trọng từ tận đáy lòng bởi 100 triệu sinh linh trong vùng đất tín ngưỡng): Tăng 50% tốc độ tu luyện và 20% tỷ lệ lĩnh ngộ tâm cảnh.

Chức danh Giáo Hoàng: Tăng 100% tốc độ tu luyện, 25% tỷ lệ lĩnh ngộ tâm cảnh

Thực vật trong vùng đất tín ngưỡng: Gia tăng 50% tốc độ trưởng thành và 0.1% khả năng đột biến trở thành thực vật cao cấp hơn.”

“Nhắc nhở 5: Hiệu quả của Thanh Kiếm Chính Nghĩa sẽ thay đổi mạnh yếu tùy thuộc vào vùng đất tín ngưỡng lớn hay nhỏ và mức độ nguy hiểm mà Lời Thề Chính Nghĩa mang đến cho Quang Minh Giáo Đình.”

“Nhắc nhở 6: Giáo Hoàng có thể giải trừ Lời Thề Chính Nghĩa bằng cách tuyên bố công khai với toàn bộ người dân trong vùng đất tín ngưỡng, Hệ Thống thu hồi toàn bộ phần thưởng và đặc hiệu, Giáo Hoàng sẽ bị trừ đi 25% tuổi thọ.”

Thanh Vũ đọc sơ qua lời thông báo của Hệ Thống trên bảng tin, hắn phất tay tạo ra một cơn gió mạnh thổi tan năng lượng tinh khiết để nó trở về với tự nhiên.

“GÀO!” Đám Nhân Tà Quỷ không còn người ra lệnh cho chúng nên chúng bắt đầu nổi giận, tiếng hống dữ tợn cứ phát ra từ miệng của chúng.

Xẹt! Xẹt!

Thanh Vũ bình tĩnh quay người nhìn bọn chúng một cái thì bỗng dưng chúng bị cắt thành nhiều mảnh, ngọn lửa trời đất xuất hiện thiêu cháy chúng thành năng lượng.

Một ánh mắt của Thanh Vũ cũng chính là thanh kiếm sắc bén nhất!

Đó là Thần Kiếm Chân Giải!

Thanh Vũ nhẹ giọng nói ra: “Tà Huyết Kỵ Sĩ cũng chỉ là sinh vật nguy hiểm giống như Dark Venger, phần thưởng giống như khi tiêu diệt Venger Thức Tỉnh.”

“Phần thưởng cho một Nhân Tà Quỷ là sáu trăm triệu đến tám trăm triệu, một khoảng thời gian sau mình sẽ không lo lắng về chi phí nữa.”

“Nói thật thì một Tà Huyết Kỵ Sĩ mang lại cho Giáo Đình rất nhiều tài nguyên nhưng cần rất nhiều mạng sống và linh hồn vô tội để tạo ra một Tà Huyết Kỵ Sĩ.”

“Hãy an nghỉ đi!” Thanh Vũ nhẹ nhàng nói ra trong khi dùng pháp thuật Quang Minh Phổ Chiếu siêu độ những oán niệm xung quanh, giờ đây họ có thể giải thoát khỏi đau khổ và khỏi thù hận.

“Cảnh báo, trạng thái hiện tại của ký chủ có thể duy trì thêm ba giây nữa, nếu vượt qua thời gian an toàn thì cơ thể, linh hồn của ký chủ sẽ bị tổn thương vì sử dụng quá nhiều sức mạnh khác nhau trong một thời điểm.” Hệ Thống nói một cách vô cảm.

Thanh Vũ cười khổ, hắn nghĩ thầm trong khi phong ấn sức mạnh đang trỗi dậy trong người: “Nếu như có thể duy trì trạng thái này vĩnh viễn thì tốt, đáng tiếc mình chỉ có thể giải phong ấn sức mạnh trong vòng mười giây đồng hồ.”

Tu luyện thành Chiến Thánh Pháp Tướng và Pháp Thần Thánh Môn từ việc tìm hiểu Linh Hồn Của Tự Nhiên sẽ cho phép tu sĩ ngưng tụ năm giọt Bất Diệt Tâm Huyết và năm giọt Bất Diệt Hồn Huyết.

Bất Diệt Tâm Huyết và Hồn Huyết cho phép người dùng nó hồi phục tới trạng thái tốt nhất, giống như có thêm năm mạng sống bảo vệ cơ thể và linh hồn.

Trong trường hợp giải phong ấn toàn bộ sức mạnh của Thanh Vũ, mỗi hai giây đồng hồ Thanh Vũ tiêu hao một giọt Bất Diệt Tâm Huyết và Bất Diệt Hồn Huyết.

Hư ảnh Thần Linh tan biến cùng với Tín Ngưỡng Thần Giới, cảnh giới Thanh Vũ giảm xuống còn Ngũ Dương sơ kỳ, Thanh Vũ điềm tĩnh cất Quang Minh Thánh Thư rồi trở lại pháo đài ánh sáng.

“Chúc mừng Giáo Hoàng chiến thắng tà giáo!” Mạc Ảnh Khang cao giọng nói ra, vẻ mặt kính trọng.

“Chúc mừng Giáo Hoàng chiến thắng trở về!” Diệp Vô Ưu, Trần Huyền, Đinh Ngọc Thạch và mọi người đứng lên cùng nói.

Liễu Tịnh Kỳ thản nhiên nói ra: “Phần lớn tà giáo hại người đang hoạt động trên Tử Vi Châu đều bị tiêu diệt ở đây, cảm ơn Giáo Hoàng đã trừ hại, bảo vệ người vô tội!”

“Bấy nhiêu công lao của ta không thể bằng với Tử Vi Kiếm Tông bảo vệ loài người hơn một ngàn năm qua, người bảo vệ người dân thực sự chính là Tử Vi Kiếm Tông.” Thanh Vũ từ tốn nói ra.

Các máy ghi hình hoạt động trở lại, thực chất Khoa Học Thánh Viện không muốn ghi hình về sức mạnh thật sự của Giáo Hoàng tránh để lộ thông tin cho kẻ địch, chỉ cần cho kẻ địch biết kết quả về cuộc tấn công của những kẻ dám xâm phạm Giáo Đình là đủ.

Thanh Vũ và mọi người nhìn cảnh vật bên ngoài pháo đài, vết tích chiến đấu khủng khiếp, hố sâu, lửa cháy, cây cối bị đứt gãy, vết kiếm trên mặt đất, trông giống một bãi chiến trường ác liệt nhất của tu sĩ đại năng.

“Giáo Hoàng chiến thắng rồi!”

“Toàn bộ kẻ ác đã bị tiêu diệt!”

“Giáo Hoàng! Giáo Hoàng!”

“Quang Minh Giáo Đình! Quang Minh Giáo Đình!”

Người dân reo hò ăn mừng sau khi quan sát màn hình lớn, rất nhiều tu sĩ ngoại lai chưa kịp đi ra vùng đất tín ngưỡng nghe tiếng reo hò, bọn họ cũng hiếu kỳ nên đáp xuống một làng mạc, thành trấn để nhìn coi trực tiếp, kẻ nào kẻ nấy không nói nên lời.

Một đội quân tu sĩ, một đám Tà Đồ, Tà Linh ghê gớm nhất đều biến mất khỏi màn hình trực tiếp, chỉ còn lại duy nhất là Giáo Hoàng và pháo đài ánh sáng thẩm phán cái ác!

Đột nhiên, một vài người bước đi một cách mờ mịt từ nơi đội quân tu sĩ bị hủy diệt bởi Giáo Hoàng, bọn họ mặc đồng phục của các tông môn liên hợp tấn công Giáo Đình, vẻ mặt phờ phạc, dáng đi chật vật nhưng họ không bị thương.

Thanh Vũ bình tĩnh giải thích:

“Quang Minh Giáo Đình tuyệt đối không tổn thương đến người vô tội!”

“Họ là những người vô tội!”

Thật vậy, trong trạng thái kích hoạt Thánh Vật là Quang Minh Thánh Thư và Quang Minh Thần Ấn tạo ra hư ảnh Thần Linh giữa Tín Ngưỡng Thần Giới, Thanh Vũ không thể gây tổn thương cho người vô tội, vì thế những người vô tội đó là người sống sót sau cùng của đội quân tấn công Giáo Đình.

“Các ngươi có thể đi!” Thanh Vũ nhẹ nhàng nói với họ.

“Đi?” Bọn họ mờ mịt, họ nhớ lại trí nhớ chuyện xảy ra vừa rồi, pháp thuật mạnh mẽ giáng xuống từ bầu trời nhấn chìm cả đội quân tu sĩ vào tử vong, họ nhìn thấy người bên cạnh biến thành tro bụi, chết với vẻ mặt không cam lòng, đôi mắt khó hiểu của những người kia cứ đặt lên người họ và ngay cả họ cũng không hiểu tại sao họ lại không bị thương ngay giữa trung tâm pháp thuật kinh khủng.

“Chúng tôi có thể đi sao?”

“Ngài không lừa chúng tôi chứ?”

Thẩm Phán Trưởng, Diêu Nguyệt bình tĩnh nói ra: “Hãy đi đi, các ngươi còn sống vì các ngươi chưa bao giờ làm hại người, hãy tiếp tục giữ vững cái đẹp đó!”

Bọn họ nghe xong thì nước mắt chảy ròng, họ khom người cảm ơn Giáo Đình vì tha thứ cho lỗi lầm của họ rồi bước đi khỏi vùng đất tín ngưỡng trước vô vàn ánh mắt quan sát màn hình trực tiếp của người dân, tu sĩ trên khắp Tử Vi Châu.

“Đó là chính nghĩa!”

“Ngài Giáo Hoàng là một người nhân từ đáng kính!”

Bên trong vùng chiến trường hỗn loạn, có một vài người còn thở vì Thanh Vũ không muốn giết chết, họ là người đứng đầu chỉ huy cuộc tấn công Giáo Đình.

“Diêu Nguyệt, hãy tra hỏi thông tin từ chúng sau đó áp giải chúng lên đài hành hình.” Thanh Vũ khẽ nói.

“Vâng thưa Giáo Hoàng!” Diêu Nguyệt gật đầu nói một cách nghiêm túc.

Thành viên của Hội Đồng Thẩm Phán bay đến bắt giữ Tông Chủ Thi Ma Tông – Trần Nguyên Khánh, Tông Chủ Luyện Hồn Tông – Ninh U Mục, Tông Chủ Đà La Môn – Lý Thiên Dự, năm Thiết Diệt Ma Sứ của Nô Lệ Điện, các sát thủ của Hắc Sát Thiên Mạc và một số người đứng đầu khác.

Họ bị khai thác thông tin bởi thiết bị nhìn thấy ký ức của linh hồn được chế tạo bởi Viện Trưởng Mira nhờ vào tri thức quý giá bắt nguồn từ Chí Thượng Phân Tâm Thần Thức và Vô Thượng Siêu Diễn Thần Hồn, thiết bị này không gây hại đến linh hồn của con người, an toàn tuyệt đối.

Một số người như sát thủ Hắc Sát Thiên Mạc và Hộ Quốc Đại Tu Sĩ của Kỷ Hằng Vương Triều là Ninh Đạo Hàn bị giải vào ngục giam, số còn lại thì bị đưa lên đài hành quyết làm bạn với Lý Thừa Ngân và Lương Phi Nguyên, hai người trẻ tuổi đang mở to mắt vì sợ hãi, họ nhìn thấy trận chiến của Giáo Hoàng từ đầu tới cuối, không bỏ qua một chi tiết nào, nói xem, hai người bọn chúng làm sao bình tĩnh được cơ chứ?

“Lý Thiên Dự, Tông Chủ của Đà La Môn, ngươi bị phán 100 năm tù vì tội bao che cho hành động tàn ác của Lý Thừa Ngân và 100 năm tù vì tội tấn công Quang Minh Giáo Đình, tổng cộng 200 năm tù giam!” Diêu Nguyệt thản nhiên nói ra trước cái nhìn chăm chú của người dân thông qua trực tiếp.

“Những người còn lại tội ác không thể tha thứ, tất cả bị phán tử hình!”

“Các ngươi còn có điều gì muốn hỏi không?”

Một số kẻ la ó kêu gào, một số thì phun ra những từ ngữ khiêu khích chửi rủa, một số trầm mặc không nói.

“Hãy lấy mạng của ta thay cho mạng sống của Lý Thừa Ngân!” Lý Thiên Dự ngẩng đầu nhìn Diêu Nguyệt, sau đó lại nhìn Thanh Vũ.

“Không thể!” Diêu Nguyệt thẳng thừng nói.

Thanh Vũ nói khẽ: “Ta rất quý tình cảm cha con của ngươi và Lý Thừa Ngân, đáng tiếc kẻ làm sai phải bị trừng phạt đúng tội, hãy sám hối trong ngục tù đi, hi vọng ngươi sẽ tỉnh lại, làm một người tốt sau khi được tự do.”

“Diêu Nguyệt, hành hình đi!”

“Hành hình!” Diêu Nguyệt cao giọng nói, một nhóm người mang thuốc độc lên rồi đưa vào miệng của tử tù.

Lý Thừa Ngân tuyệt vọng nhìn Lý Thiên Dự, Lý Thiên Dự quay đầu đi vì không dám nhìn ánh mắt cầu xin được sống tiếp của đứa con.

“Nếu như biết ngày hôm nay như vậy…” Lý Thiên Dự thở dài nhắm mắt lại, hắn hôn mê bất tỉnh.

Từng người ngã lên nền đá của đài hành hình, sau đó màn ảnh chuyển sang Thanh Vũ.

“Hãy nhớ lấy, bất kỳ người nào cũng có hai sự lựa chọn.”

“Một là đồng minh của chính nghĩa, đồng minh của Quang Minh Giáo Đình và vùng đất thánh!”

“Hai là kẻ thù của chính nghĩa, kẻ thù của Quang Minh Giáo Đình và vùng đất thánh!”

“Hãy lựa chọn cho thật sáng suốt!”

“Bảy ngày nữa, ta sẽ đến tổng bộ Đà La Môn tham gia Hội Thưởng Rượu và giải quyết mâu thuẫn!”

“Bảy ngày này cũng là thời gian dành cho các ngươi suy nghĩ, là đồng minh hay là kẻ thù?!”

Màn hình trực tiếp xa dần, nó bao quát toàn cảnh pháo đài ánh sáng, bao quát chiến trường khủng bố, bay thẳng lên bầu trời để nhìn thấy Mặt Trời ấm áp rồi màn hình biến thành màu đen, buổi trực tiếp thẩm phán cái ác đã kết thúc mỹ mãn!

- ----

Có thể bạn chưa biết: Phần thưởng cơ bản khi tiêu diệt sinh vật tà ác, sinh vật tà ác cùng cực.

+ Phần thưởng dựa trên sức chiến đấu của sinh vật, không phụ thuộc vào cảnh giới.

+ Phần thưởng gấp đôi đối với sinh vật tà ác cùng cực = sinh vật nguy hiểm (Thêm Thánh Quả)

+ Phần thưởng Venger Vương Giả, sinh vật cực kỳ nguy hiểm: Tăng 1 cảnh giới x 5 + Thánh Quả + 2 phần thưởng ngẫu nhiên (825)

Đơn vị: Điểm tín ngưỡng, điểm cống hiến.

1. Nhất Dương: 1000 – 50.000.

2. Nhị Dương kỳ: 100.000 – 500.000.

3. Tam Dương kỳ: 1.000.000 – 2.500.000.

4. Tứ Dương kỳ: 10 triệu – 50 triệu.

5. Ngũ Dương kỳ: 100 triệu – 250 triệu.

6. Lục Dương kỳ: 500 – 1 tỷ.

7. Thất Dương kỳ: 10 tỷ – 50 tỷ.

8. Bát Dương kỳ: 100 tỷ - 250 tỷ.

9. Cửu Dương kỳ: 500 tỷ - 2.500 tỷ.

10. Thập Dương kỳ: 5.000 tỷ - 10.000 tỷ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play