Thanh Vũ quay trở lại Kiếm Quang Vương Thành, Đường Ngọc Lan Anh cùng với nhiều người đang bàn bạc kế hoạch tiếp theo của liên minh, họ là các tướng quân tài giỏi lãnh binh và các nhân tài giỏi trị quốc tính toán kế sách.

Họ đang nói về cách xử lý số tài nguyên lấy được từ Kiếm Quang Vương Triều, phần lớn số tài nguyên đó sẽ được dùng với mục đích xây dựng đất nước, trợ giúp người dân, một phần thì thuộc về Vệ Quốc Liên Minh, coi như quân lương của những người binh lính.

“Thật ngại vì để ngài chờ lâu!” Sau khi làm xong việc, Đường Ngọc Lan Anh tìm đến Thanh Vũ.

Thanh Vũ đang nói chuyện phiếm với các thành viên của Huyết Nhật Thánh Đoàn, hắn nắm bắt thông tin của từng người một nhưng chưa trò truyện với họ nhiều, mỗi một người đều có nét riêng, lý tưởng của họ trùng với lý tưởng của Huyết Nhật Thánh Đoàn và Quang Minh Giáo Đình.

Phần lớn là cô nhi, không cha không mẹ hay mất đi người thân trong thời buổi loạn lạc, nội tâm phẫn nộ đối với kẻ xấu nên muốn tiêu diệt hết cái xấu trên đời, vì thế bọn họ cần sức mạnh, Giáo Đình chính là nơi thích hợp để họ thực hiện ước mơ đó.

Trong số các thành viên, một phần người mới gia nhập, bọn họ đều là thiếu niên thiếu nữ trẻ tuổi, tinh thần phấn chấn, nhưng đôi mắt lại tỏ ra rất trưởng thành và sắc bén. Lớn lên trong hoàn cảnh xấu, bọn họ cũng phải học cách tự bảo vệ bản thân, thích nghi và lớn lên.

Các thành viên Huyết Nhật Thánh Đoàn trông thấy thái độ tôn kính mà Minh Chủ Đường Ngọc Lan Anh đối với Thanh Vũ, bọn họ liền cảm thấy giật mình. Ngày thường, tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng phải tôn trọng Đường Ngọc Lan Anh chứng minh địa vị của cô ấy cao cả, đứng đầu mấy chục quốc gia, tông môn.

“Lần này, ta đến đây là để mang bọn nhỏ về tổng bộ của Quang Minh Giáo Đình.” Thanh Vũ chầm chậm nói ra.

Đường Ngọc Lan Anh gật đầu nói: “Huyết Nhật Thánh Đoàn vì Vệ Quốc Liên Minh làm ra nhiều chiến công hiển hách, chúng tôi sẽ ghi nhớ công lao của mọi người!”

“Minh Chủ anh tư hiên ngang, khí phách vô song, chúng tôi chỉ là đi theo Minh Chủ học hỏi, không dám kể công.” Cổ Thanh Thu khẽ nói.

“Minh Chủ, chúng tôi sẽ còn trở lại và trở nên mạnh hơn nữa!” Thiên Hải nghiêm túc nói ra.

“Tôi rất trông chờ ngày đó!” Đường Ngọc Lan Anh cười khẽ.

Thanh Vũ lên tiếng nói tiếp: “Sau một ngày, người của Quang Minh Giáo Đình sẽ đến đây trợ giúp Vệ Quốc Liên Minh!”

“Anh Trung, ngươi cũng ở lại!” Thanh Vũ nghiêng đầu nói nói.

“Vâng!” Một người đột ngột xuất hiện rồi cúi đầu đáp. Trần Anh Trung, cảnh giới Ngũ Dương sơ kỳ, thông thạo ám sát, cận chiến và ẩn nấp, một người giúp đỡ tuyệt vời.

“Hợp tác vui vẻ!” Đường Ngọc Lan Anh tiến đến chào hỏi Trần Anh Trung.

Trần Anh Trung lắc đầu nói: “Cô ra lệnh, ta giết người!”

Lan Anh nghe xong, cô cười khổ một tiếng, đành phải để mặc Trần Anh Trung, người này không thích kết bạn, chỉ làm theo nhiệm vụ, giờ đây, Trần Anh Trung nhận lệnh từ Đường Ngọc Lan Anh, dù cho bước lên núi đao, xuống chảo dầu cũng không từ chối nửa lời.

“Mọi người đi chuẩn bị đi, một giờ nữa, chúng ta sẽ khởi hành!” Thanh Vũ cao giọng nói ra.

“Vâng thưa Giáo Hoàng!” Nhóm Huyết Nhật Thánh Đoàn lần lượt đi mất, nét mặt người nào người nấy đều hào hứng, chờ mong về nơi gọi là tổng bộ của Quang Minh Giáo Đình, bọn họ từng nghe về nơi đó thông qua lời kể của một số người làm việc trong Thánh Đường hay người của Ám Ảnh Thánh Điện, vì thế, họ rất chờ mong một ngày nào đó đặt chân lên Quang Minh Thánh Điện.

“Lan Anh, cô đã đột phá đến Tam Dương viên mãn?” Thanh Vũ bất chợt hỏi.

Lan Anh nhẹ nhàng gật đầu nói: “Vừa mới đột phá không lâu, nhờ vào tài nguyên gọi là tinh thể tiến hóa do Giáo Hoàng gửi đến, nếu không Vệ Quốc Liên Minh đã không thể bồi dưỡng ra nhiều tu sĩ mạnh mẽ chống lại kẻ địch.”

Tinh thể tiến hóa chứa năng lượng tinh thuần, dễ dàng hấp thụ, bên cạnh đó còn có linh dược đặc biệt, giúp tu sĩ đột phá cảnh giới viên mãn, hoàn mỹ, hay thậm chí là Thiên Địa nếu như người đủ khả năng vượt qua thiên kiếp.

“Ta sẽ tặng một phần quà dành cho cô, nó sẽ giúp cô đột phá đến cảnh giới Tam Dương hoàn mỹ, hãy trân trọng nó!” Thanh Vũ thản nhiên nói ra.

“Phần quà đột phá?” Đường Ngọc Lan Anh kinh ngạc.

“Đúng vậy! Nhắm mắt lại rồi tập trung tinh thần đi!” Thanh Vũ mỉm cười một cách thần bí, kế tiếp, hắn liền liên lạc với Hệ Thống, quyết định tặng cho Đường Ngọc Lan Anh một cơ hội đột phá, đi vào Thần Niệm Trần Ai Giới.

Đường Ngọc Lan Anh ngồi xuống, tập trung tinh thần cao độ, khoảng chừng vài giây sau, một luồng sức mạnh vô hình mềm mại ập đến, mang theo tinh thần của cô tiến vào một thế giới kỳ huyễn hoa lệ khác.

Đó là Thần Niệm Trần Ai Giới!

Thế giới chia làm nhiều tầng, một cảnh giới lớn một lần, tầng của Đường Ngọc Lan Anh là tầng thứ ba!

Cũng không khác mấy với thế giới bên ngoài, trời cao mây trắng, mặt đất kéo dài gần như vô hạn không nhìn thấy điểm cuối cùng, không khí trong lành khiến con người cảm thấy sảng khoái, nhất là linh lực trong không khí còn tinh khiết đến lạ kỳ.

Đường Ngọc Lan Anh liền tò mò, cô nhìn xung quanh rồi đi loanh quanh, không có mục đích cụ thể, cô nhìn thấy nhiều sinh vật kỳ lạ đang canh giữ linh dược, bảo vật phát sáng đủ loại màu sắc, trông các vật phẩm đó rất quý giá, nhưng Đường Ngọc Lan Anh lại không tiến đến khiêu chiến lấy bảo vật mà cô đang tìm kiếm thứ tốt hơn.

Ở một tầng cao nào đó trong Thần Niệm Trần Ai Giới.

Một nhóm tồn tại vô thượng đang nhìn xuống, bọn họ cảm nhận ra sự xuất hiện đột ngột của Đường Ngọc Lan Anh.

“Vận mệnh dính líu đến Long tộc!” Một tồn tại mở miệng nói ra.

“Học thức không tinh!” Một người lắc đầu nói.

“Tư chất bình thường!” Một tồn tại thở dài tiếc nuối.

“Không phải là Vô Thượng Thần Mệnh!”

“Vô Thương Thần Mệnh không phải là rau cải trắng!” Một người khác lạnh nhạt nói ra.

“Hống!” Bỗng nhiên, một sinh vật đằng không bay đến, đôi mắt tỏa ra khí thế bức người, toàn thân thon dài lại còn tỏa sáng rực rỡ, sinh vật này giống như Rồng phương đông nhưng lại uy nghiêm, khủng bố gấp vô số lần, nhất là bốn cái móng vuốt kia càng khủng khiếp, tựa như một khi móng vuốt chụp xuống, toàn bộ thế giới sẽ tan vỡ, vô số thiên hà vỡ vụn, tinh hệ nát tan.

Sinh vật này nhìn chăm chú vào Đường Ngọc Lan Anh đang ở tầng thứ ba, sau đó lại tỏ ra ghét bỏ, hai hàng chân mày nhíu chặt lại, vẻ mặt khó xử.

“Thế nào?” Các tồn tại khác nhau nhỏ giọng bàn tán.

“Long tộc nổi tiếng keo kiệt, đáng tiếc, số mệnh của cô gái này không tốt, sao lại đi dính líu đến đám Long tộc này chứ?” Một người thở dài.

“Đúng vậy, Long tộc, xưa nay vắt chày ra nước…!” Một số tồn tại khác thấp giọng nói tiếp.

Sinh vật thần thoại giương hai tai lên lắng nghe, đôi mắt hung dữ trừng vào hư không một cái, sau giây lát lại như quyết định chắc chuyện gì, giọng nói uy nghiêm vang vọng khắp trời đất:

“Long tộc ta xưa nay chỉ chọn truyền thừa cho người có duyên, nay người có duyên đó đã đến, dù không phải là Vô Thượng Thần Mệnh nhưng Long tộc ta vẫn không hề bỏ rơi!”

“Long tộc ta coi trọng hiện thực, không quan tâm vận mệnh mạnh yếu!”

“Hôm nay, ta chọn cô gái loài người đó, có kẻ nào không phục?” Thần Long ngắm nhìn hư không, đôi mắt uy nghiêm cao ngạo, các tồn tại trong hư không yên lặng không phản đối.

“Vậy thì bắt đầu thôi!”

Nói xong, nó liền xoay chuyển cơ thể vài vòng, tựa như thiên hà đảo ngược, vũ trụ hồng hoang đang chuyển động, đẹp không sao tả xiết.

“Vô Thượng Thần Long ban cho ngươi Thần Long Mệnh, nguyện ngươi chư tà bất xâm!”

“Vô Thượng Thần Long ban cho ngươi Thần Long Tâm, nguyện ngươi chúng thánh quần ma bất nhiễm!”

“Vô Thượng Thần Long ban cho ngươi Thần Long Thể, nguyện ngươi vô địch toàn thế!”

“Vô Thượng Thần Long ban cho ngươi Thần Long Hồn, nguyện ngươi tuyên cổ vĩnh hằng!”

“Vô Thượng Thần Long ban cho ngươi pháp, Thần Long Cửu Chuyển, cửu chuyển thành, bất diệt, bất tử, bất bại, muôn đời chí tôn, vạn thế vô thượng!!!”

Rầm! Rầm!

Bầu trời dường như đang rung chuyển, cả thế gian đều rung chuyển, thời gian, không gian rối loạn, từng lời nói của Vô Thượng Thần Long biến thành quyền năng vô thượng hiển hóa ra giữa thế gian, vô số sức mạnh khủng khiếp bao phủ Đường Ngọc Lan Anh và tạo thành một cái kén.

Tất cả tồn tại đang ở trong hư không đều tỏ ra kinh hãi không thôi, bọn họ không ngờ Vô Thượng Thần Long lại dùng tất cả vốn liếng vào một cô gái loài người có tư chất bình thường, lại không phải có vận mệnh nổi trội gì.

Vô Thượng Thần Long lạnh lùng quét nhìn vào hư không như thể đang so cao thấp với một số người nào đó, sau đó, Vô Thượng Thần Long lại nghiêm nghị, há miệng phun ra một ngọn lửa phát ra ánh sáng rực rỡ như tinh hà chảy ngược rồi thiêu đốt bên ngoài cái kén.

Ngay tức khắc, thời gian xung quanh cái kén nhanh chóng gia tốc, gấp mười lần, gấp trăm lần, gấp ngàn lần, trăm ngàn lần!

Đường Ngọc Lan Anh rơi vào ngủ say không biết bao nhiêu năm tháng, nguồn năng lượng kỳ dị đáng sợ đang tràn vào cơ thể cô rồi cải tạo thân thể, linh hồn, vận mệnh, còn có truyền đạt trí nhớ về Thần Long Cửu Chuyển.

Vào một thời khắc nào đó, ngọn lửa rực rỡ kia hoàn toàn bị Đường Ngọc Lan Anh hấp thụ, một vết nứt xuất hiện trên bề mặt cái kén trắng, Đường Ngọc Lan Anh bước ra từ bên trong cái kén, đôi mắt nhúc nhích một chút rồi mở ra, đó là một đôi mắt uy nghiêm khiếp người màu vàng kim, vô số sinh vật trong tầng thứ ba liền cúi đầu quỳ bái.

Bọn chúng đang quỳ bài, Thiếu Nữ Thần Long!

“Dùng phàm mệnh phá vô thượng! Đó mới là thành tựu lớn nhất!” Vô Thượng Thần Long chậm rãi nói ra rồi quay người, long uy cuồn cuộn biến mất ở chỗ sâu trong hư không.

Một tồn tại trong hư không lặng lẽ nói: “Là thành tựu lớn nhất nhưng cũng là trọng trách lớn nhất, chỉ hi vọng, cô gái này có thể sống sót và trưởng thành!”

“Long tộc đúng là một đám sinh vật hung ác!”

“Giao trách nhiệm cho một cô gái loài người bình thường, không sợ rằng cô gái này sẽ lạc lối và trở thành kẻ địch…!”

"Long tộc xưa nay vẫn luôn cao ngạo như vậy!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play