“Ivac, cậu có thể điều khiển hoàn toàn thứ sức mạnh ẩn trong linh hồn không?” Mặc Hàn nhìn Ivac rồi hỏi.
Ivac lắc đầu nói: “Tôi không thể thưa Mặc lão, nhưng tôi có thể điều khiển được một phần hai thứ sức mạnh đó, tôi cảm nhận được, sức mạnh ẩn trong linh hồn tôi đang từ từ trở thành một phần của tôi.”
“Vậy à, có lẽ một thời gian sau, cậu có thể điều khiển nó, hãy cố gắng lên đó là món quà mà tạo hóa, cha mẹ cậu đã dành cho cậu.” Mặc Hàn gật đầu khích lệ.
“Tôi sẽ không phụ lòng những ai đã đặt hi vọng vào tôi.” Ivac cười nói.
“Issac, xem ra cha của cậu đang bị một căn bệnh về tinh thần nhỉ?” Mặc Hàn nhìn cha của Issac rồi nói ra.
“Đúng vậy, ngài có thể chữa trị cho ông ấy không?” Issac thở dài gật đầu, rồi hỏi bằng giọng hi vọng.
“Linh hồn cha cậu không bị tổn thương gì, chắc hẳn ông ấy đã gặp phải một đả kích về tinh thần khiến tinh thần hỗn loạn.” Mặc Hàn kiểm tra cha của Issac, sau đó ông lấy ra một cái bình ngọc đưa cho Issac rồi nói tiếp:
“Đây là Định Thần Đan, mỗi ngày hãy cho ông ấy sử dụng một viên, khoảng chừng nửa tháng, ông ta sẽ trở lại bình thường.”
“Cảm ơn ngài.” Issac mừng rỡ nhận lấy bình ngọc, cậu mở nắp bình và nhìn thấy mười lăm viên đan dược nhỏ ở bên trong, cậu đã nghe về chúng, những loại đan dược có tác dụng thần kỳ dù thể tích rất nhỏ.
Bên cạnh đó, Issac cũng biết được giá trị của chúng không hề rẻ một chút nào, cậu tự hứa với lòng rằng sẽ chăm chỉ làm việc để đền áp ơn tình của Mặc lão và Giáo Hoàng.
“Chúng tôi đã làm phiền cô rồi Mira.” Briona nhìn Mira rồi nói bằng giọng áy náy.
“Không có gì, hôm nay tôi đã được trải nghiệm nhiều thứ lạ, tôi còn muốn cảm ơn cô vì điều đó.” Mira lắc đầu nói. Một người với niềm đam mê mãnh liệt với những thứ thần kỳ, những dược liệu mới hay đan dược như Mira luôn ngóng trông rằng cô có thể tận tay kiểm tra chúng.
Hôm nay, cô đã tự mình trải nghiệm chống lại hàn khí từ Chân Hàn Hồn Thể, cái lạnh buốt đến tê dại khiến bàn tay cô mất đi cảm giác là không giả một chút nào. Một bác sĩ luôn phải biết rõ căn bệnh mà cô đối mặt sẽ là gì, vì thế, Mira luôn luôn nhắc nhở bản thân về việc bổ sung kiến thức.
Nếu không, với từng ấy tuổi đầu, Mira sao có thể làm quản lý một khu vực chữa bệnh của Quân Đoàn Gaia, đi đôi với chức vụ cao này là một năng lực không người nào dám nghi ngờ và kèm theo một gánh nặng mà người khác không thể nào biết rõ.
“Cảm ơn vì đã trợ giúp chúng tôi Mira.” Mặc Hàn quay qua nhìn Mira rồi nói với nét mặt nghiêm túc.
“Một lần nữa, tôi sẽ làm phiền cô rồi, bệnh viện chỉ vừa được quy hoạch, chưa xây dựng có hệ thống đầy đủ, vì vậy, tôi sẽ để Ivac ở lại đây và tôi định nhờ cô phụ trách về quá trình hồi phục của cậu bé, tất nhiên, tất cả mọi chi phí đều do Giáo Đình chi trả.”
“Vâng, tôi sẽ phụ trách công việc hồi phục của cậu bé.” Mira gật đầu đồng ý nhận lấy nhiệm vụ này.
“Khi bệnh viện được xây xong, Giáo Đình hi vọng cô có thể trở thành một người quản lý tại đó.” Mặc Hàn ẩn ý nói.
“Tôi cũng hi vọng là vậy.” Mira bình tĩnh trả lời. Đó là một câu trả lời từ chối lịch sự, cô mang theo ơn huệ từ Rinka, từ Quân Đoàn Gaia, cô không thể bỏ họ và làm việc cho Giáo Đình tại bệnh viện được, nói đúng hơn, Mira là một bác sĩ tư của Quân Đoàn Gaia.
Mặc Hàn chỉ thuận tiện nói một câu mà thôi, ông không có mạnh bạo ép buộc Mira phải làm việc cho Giáo Đình, đó chẳng khác nào việc làm của một bạo chúa cả, tất cả thuận theo tự nhiên là chuyện tốt nhất.
“Ivac, cậu cứ ở lại đây nghỉ ngơi nhé.” Briona vỗ đầu Ivac rồi nói.
“Ivac, đây là cô Briona, ân nhân của chúng ta, nếu không có cô ấy thì chúng ta sẽ không được như bây giờ.” Issac nói với Ivac sau đó cậu nhìn Briona rồi nói ra:
“Cảm ơn ngài đã giúp đỡ gia đình chúng tôi.”
“Cảm ơn cô.” Ivac cũng nói theo.
“Không có gì, giúp người là một trong những việc ưu tiên hàng đầu của Giáo Đình, sau này, hai anh em cậu cũng phải làm như thế nhé.” Briona lắc đầu rồi cười nói.
“Vâng ạ.” Ivac gật đầu.
“Briona, cô là đầu bếp đứng đầu bảng xếp hạng, Giáo Đình sẽ trao cho cô phần thưởng xứng đáng, hãy nhận lấy nó.” Mặc Hàn đi đến gần Briona, ông lấy ra một cái nhẫn chứa đồ có màu hồng đưa cho Briona.
Briona nhận lấy, cô dùng tinh thần kiểm tra vật phẩm trong đó, khi nhìn thấy cả đống vật không phải bình thường, chúng đều có giá trị mà Briona không thể đo lường được, cô không khỏi cảm khái, trước khi nhận lời cầu cứu của Issac, cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý để nhận lấy phần thưởng và chi trả một số lượng tài sản để chữa trị cho Ivac rồi.
Briona không ngờ đến Giáo Hoàng và Mặc Hàn lại tới nơi này, còn thu nhận Ivac làm thành viên nòng cốt, cô không phải trả một đồng nào về việc này cả, nay lại còn nhận thêm một phần thưởng phong phú, tâm trạng của Briona trở nên thật tươi tắn và vui vẻ.
“Cảm ơn Mặc lão.” Briona cười nói.
“Không có gì, đây là phần thưởng xứng đáng của cô vì những nỗ lực do cô bỏ ra.” Mặc Hàn lắc đầu nhàn nhạt nói.
“Nếu không có chuyện gì nữa thì ta phải rời khỏi đây.” Mặc Hàn nói.
“Issac, cậu hãy đi theo ta, ta sẽ dẫn cậu đến làm thủ tục gia nhập Quân Đoàn Gaia, tuy nhiên, cậu chỉ có thể là thành viên dự bị, hãy tự dùng sức mình để trở thành thành viên chính thức.” Mặc Hàn nhìn Issac rồi nói.
“Vâng.” Issac gật đầu.
“Anh đi nhé, em và cha hãy ở lại đây nghỉ ngơi, khi nào xong việc anh sẽ đến thăm em.” Issac nói với Ivac.
“Dạ.” Ivac gật đầu, sau đó cậu chạy đến gần cha của cậu.
“Quên nữa, đây là những vật dụng được Giáo Đình phát cho thành viên mới gia nhập.” Mặc Hàn lấy ra một cái túi trữ vật đưa cho Ivac.
“Ivac, bây giờ nhiệm vụ hàng đầu của cậu là hồi phục, sau đó ta sẽ tự tay huấn luyện cậu với tư cách một thành viên nòng cốt của Giáo Đình, cậu hãy chuẩn bị tâm lý cho thật tốt.” Mặc Hàn nghiêm nghị nói.
“Vâng.” Ivac đứng thẳng người, không hiểu tại sao, khi nghe đến các buổi huấn luyện khó khăn, Ivac lại cảm thấy lòng cậu đang mong chờ ngày đó đến thật nhanh, chắc hẳn, Tạo Hóa Đan đã chỉ dẫn cho cậu một con đường mới, thông đến một cuộc sống mới đầy màu sắc và truyền kỳ.
…
“Giáo Hoàng, tôi nghe Thánh Sứ Thiên Hà nói, một căn cứ gần Thập Linh Hỏa thành đang trong tình trạng nguy hiểm.”
“Trinh Sát Đoàn đã điều tra được, có một bầy Venger có số lượng hơn sáu ngàn đang tiến về phía căn cứ đó, với tình trạng hiện tại, căn cứ kia sẽ bị phá hủy trong khoảng một giờ.” Aviv vừa nói trong khi cô được Thanh Vũ nâng lên bằng linh lực, hai người đang bay trên không trung thẳng đến khu vực trung tâm, một trong những dãy nhà của Giáo Đình, Trinh Sát Đoàn đang làm việc tại đó.
“Cô làm rất tốt, Aviv, việc liên quan đến mạng người không thể lơ là.” Thanh Vũ gật đầu rồi nói. Thanh Vũ nghe đến một căn cứ gần bị tấn công bởi Venger, mà căn cứ kia lại do Trinh Sát Đoàn phát hiện, hắn nghĩ ngay đến căn cứ của Amoty, một trong những người đã tham gia cuộc tấn công vào Thập Linh Hỏa thành với mục đích bắt đi Thanh Vũ để đào ra bí mật gì đó.
Một lát sau, Thanh Vũ và Aviv đã đến Trinh Sát Đoàn, Aviv rời đi vì cô còn phải làm nhiều công việc khác. Thanh Vũ bước vào phòng làm việc của mọi người, một căn phòng cực kỳ rộng rãi, Thanh Vũ có thể nhìn thấy các nhân viên đang thực hiện nhiệm vụ của họ, đầu họ được kết nối với một Drone sử dụng các cánh tay cơ học để điều khiển máy móc, thăm dò các khu vực xung quanh Thập Linh Hỏa thành.
“Tham kiến Giáo Hoàng.” Không Thiên Hà thấy Thanh Vũ tới, cậu ta liền đến chào hỏi.
Selina, người có chức vụ cao thứ hai sau Không Thiên Hà đang bận bịu ở một bên, khi nghe được âm thanh của Không Thiên Hà, cô liền quay đầu nhìn lại và thấy Thanh Vũ, thế là cô vội vàng chạy đến và nói bằng giọng cung kính: “Tham kiến Giáo Hoàng.”
Thanh Vũ gật đầu một cái nhẹ, hắn phất tay tỏ ra không cần thiết khi thấy Selina định gọi các nhân viên khác chào hỏi Giáo Hoàng.
“Họ đang làm việc của mình, không cần vì ta mà phải làm phiền họ.” Thanh Vũ từ tốn nói.
“Aviv đã thông báo với ta rằng, căn cứ mà ta nhờ Trinh Sát Đoàn thăm dò gặp phải nguy hiểm từ Venger.”
“Chúng tôi đã điều tra được, một bầy Venger sẽ tấn công vào đó trong khoảng một giờ nữa.” Selina nói ra.
“Tôi đã cho người thông báo với Amoty và Nolan, một chút nữa họ sẽ tới đây.”
“Chúng tôi tới rồi.” Giọng nói của Amoty vọng từ ngoài vào, kế tiếp là vài tiếng bước chân, Amoty và Nolan đi vào căn phòng với một nét mặt lo lắng.
“Vậy hãy dẫn ta đến xem xét tình hình.” Thanh Vũ ra lệnh cho Selina.
“Vâng.” Selina gật đầu, cô dẫn mọi người đến gần một cái màn hình khá rộng, hình ảnh được truyền từ một Drone đang thăm do khu vực căn cứ của Amoty.
Đó là một thị trấn nhỏ gần Thập Linh Hỏa thành, cách không xa lắm khoảng chừng gần trăm km, cường giả Nhị Dương kỳ có thể bay đến đó trong vòng nửa giờ, tuy nhiên, sẽ tiêu hao một số lượng lớn linh lực, không tốt cho việc chiến đấu.
Lúc này, đám người trong căn cứ vẫn sinh sống cuộc đời lam lũ của họ, đa số người mặc quần áo rách rưới hoặc làm từ da của động vật nào đó, có khoảng hơn bốn ngàn người ở đây, họ sống trong lớp tường dày bao phủ xung quanh thị trấn mà không hề hay biết một mối nguy hiểm đang tiến đến gần họ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT