“Giáo Hoàng đại nhân và Giáo Đình tất nhiên sẽ không lừa gạt mình.” Aylimer lẩm bẩm trong sự kích động, từ lúc gia nhập Giáo Đình cho đến bây giờ, cuộc sống của ông đã thay đổi lớn, ông đã nở nụ cười vì hạnh phúc không biết bao nhiêu lần khi gia nhập vào Giáo Đình này.
Đó chính là niềm tự hào, sự vinh hạnh lớn nhất của Aylimer.
“Cảm ơn Giáo Hoàng đại nhân ban thưởng.” Aylimer nhìn Thanh Vũ rồi nói bằng giọng vui sướng.
Thanh Vũ nhìn thấy vậy, hắn gật đầu rồi cười trả lời: “Giáo Đình sẽ không phụ bạc bất cứ ai có công lao, đó là phần thưởng dành cho sự nỗ lực của ông, Aylimer, ta hi vọng rằng ông sẽ tiếp tục phấn đấu, vững bước tiến tới trên con đường mà ông đã chọn.”
“Giáo Đình sẽ là hậu phương vững chắc cho ông, và cũng cho tất cả các thành viên của Giáo Đình.”
Nghe giọng nói chắc như đinh đóng cột, giọng nói hùng hồn như muốn thể hiện linh hồn của Quang Minh Giáo Đình từ Thanh Vũ, đám đông đều nhìn Thanh Vũ bằng ánh mắt ngưỡng mộ, đây chính là Giáo Hoàng vĩ đại của họ, một người luôn nghĩ đến người khác, một người luôn làm việc vì hạnh phúc của người khác.
Có một Giáo Hoàng như vậy, bọn họ còn có gì không thể làm được cơ chứ?
Một lúc sau, Mặc Hàn mới tiếp tục đọc tiếp phần thưởng:
“Durra, người đầu bếp đạt hạng hai, phần thưởng của bà là năm mươi viên tinh thể tiến hóa cấp hai, ba viên tinh thể tiến hóa cấp ba, một quyển sách nhập môn của đầu bếp, và có thể yêu cầu Giáo Đình chế tạo một thanh dao bếp cấp hai, một viên tinh thần ấn ký thuộc về một đầu bếp cấp hai.”
Durra bình tĩnh hơn Aylimer nhiều, bây giờ lão chỉ lo cho cô gái Briona mà thôi, Durra bước chân vững chắc đi đến nhận thưởng, phần của lão không khác gì Aylimer làm lão canh cánh trong lòng, chỉ hơn Aylimer được mười viên tinh thể tiến hóa cấp hai, Durra cảm thấy như thế là không đủ, không thể hiện được sự vượt trội của lão đối với Aylimer.
“Chúc mừng ngài, Durra.” Khi Durra đi xuống, Brian tiến lên cười nói.
“Kế tiếp là đến lượt Briona rồi, cậu hãy giải thích giúp cô ấy.” Durra nói ra.
“Tất nhiên, tôi rất kính trọng Briona về tính tình và nhân cách của cô ấy.” Brian gật đầu nói.
“Kế tiếp, người đã đạt hạng nhất, với tổng số phiếu bầu áp đảo, đó chính là cô Briona, một đầu bếp trẻ tuổi với một tương lai tương sáng không thể nào đoán trước được, phần thưởng dành cho người đứng đầu là một trăm viên tinh thể tiến hóa cấp hai, năm viên tinh thể tiến hóa cấp ba, một quyển sách nhập môn của đầu bếp, và có thể yêu cầu Giáo Đình chế tạo một thanh dao bếp cấp ba, một viên tinh thần ấn ký thuộc về một đầu bếp cấp ba.”
“Nào, xin mời cô Briona tiến lên bục để nhận lấy phần thưởng của mình từ ngài Giáo Hoàng.” Mặc Hàn hùng hồn nói.
Đám đông bên dưới đã đứng im lặng với khuôn mặt ngây dại, khi nghe xong các phần thưởng kia, một cơn sóng lớn ngập trời đã xuất hiện ở trong lòng họ, quá kinh người, không ngờ phần thưởng của người đứng đầu lại áp đảo mọi người như thế.
“Một viên tinh thần ấn ký cấp ba, cũng chính là kiến thức, kinh nghiệm cả đời của một đầu bếp cấp ba.” Một người đầu bếp lẩm bẩm, cô ta đã đọc được một phần giới thiệu về các đầu bếp ở trong quyển sách nhập môn, đầu bếp cấp ba có thể chế biến các món ăn dành cho cường giả Tam Dương kỳ, mà không lãng phí linh khí ẩn trong nguyên liệu, giá trị còn hơn cả một luyện đan sư cùng cấp.
“Một cây dao làm bếp cấp ba, trời ạ, nó còn đáng giá hơn cả vũ khí của Quân Đoàn Trưởng Quân Đoàn Gaia đấy chứ.”
“Đúng thế, các Quân Đoàn Trưởng cùng lắm sử dụng các loại vũ khí cấp ba mà thôi, không hơn được bao nhiêu đâu.”
“Briona đâu rồi, tại sao còn chưa tiến lên nhận thưởng?”
“Không lẽ cô ấy đã choáng váng rồi hả?”
“Chắc là vậy rồi, nếu là tôi thì tôi cũng sẽ chóng mặt khi nghe các phần thưởng đó thuộc về mình.” Một người nói bằng giọng hài hước.
“Tới lượt cậu rồi đấy, mau tiến lên giải thích cho Giáo Hoàng đi.” Durra thúc giục Brian đang khẩn trương, trước áp lực của cả đám người, cộng thêm áp lực từ Mặc Hàn, một cường giả Tứ Dương kỳ, thêm cả Giáo Hoàng, đầu Brian đang đấu tranh gay gắt.
“Thôi được rồi.” Cuối cùng, Brian thở dài một cái thật sâu, sau đó ông ngẩng đầu, ưỡn ngực lên thật cao rồi bước tới phía trước, đám đông lập tức chú ý đến ông ta, một người đàn ông chứ không phải là cô Briona, người đạt thứ hạng cao nhất.
“Ông ta là Brian, ông ta đang làm gì thế?”
“Briona đâu rồi nhỉ?”
“Tôi không thể nhìn thấy cô Briona ở đây, chẳng lẽ cô ta không đến dự buổi lễ trao thưởng này?”
“Trời ạ, nếu như vậy thì chuyện này sẽ gay go lắm đây, Briona không muốn nhận thưởng hay sao?”
“Xin mời cô Briona tiến lên nhận thưởng.” Âm thanh bình tĩnh của Mặc Hàn lại vang lên một cách chậm rãi, không nhìn ra tâm trạng của ông ta vào lúc này.
Thanh Vũ khó hiểu, đã gần một phút trôi qua rồi, người phụ nữ tên Briona vẫn không xuất hiện, vào lúc đó, Thanh Vũ nhìn thấy Brian tiến bước về phía hắn.
Brian đi đến gần vị trí của Thanh Vũ, sau đó ông mới dừng lại, Brian nói ra: “Thưa Giáo Hoàng, thưa Mặc lão, tôi e rằng cô Briona không thể có mặt ở đây vào lúc này để nhận lấy phần thưởng được.”
Mặc Hàn chỉ lạnh nhạt nhìn Brian rồi mở miệng hỏi: “Tại sao vậy? Ông có thể nói ra lý do không?”
“Tôi đứng ở đây là vì điều đó thưa ngài.” Brian nhẹ nhàng gật đầu. Cả đám người im lặng không phát ra một tiếng động, họ nhìn về Brian bằng ánh mắt khâm phục, một người dám đứng đây để giải thích cho Briona phải có lòng dũng cảm lớn đến mức nào?
“Ông cứ việc nói, không cần phải lo lắng.” Mặc Hàn trả lời, với một tâm tính của người sống hơn hai trăm năm, ông ta sẽ không biểu lộ sự tức giận của mình một cách bừa bãi, nếu như Briona có lý do chính đáng, Mặc Hàn sẽ tha thứ cho cô ấy, và ông sẽ tin rằng Giáo Hoàng cũng sẽ giống như ông.
“Để ngài và mọi người hiểu rõ về lý do mà Briona vắng mặt, tôi xin kể lại mọi việc từ đầu đến cuối, từ lúc tôi dẫn Briona đi đến nơi xem bảng kết quả cho đến bây giờ.” Brian nhẹ nhàng nói ra. Ông đã kể lại cho mọi người nghe, vì sao Briona lại bỏ cả buổi trao thưởng long trọng này.
…
“Vì thế, cô Briona đã từ chối trở về cùng cô Aviv để có thể cứu giúp đứa trẻ trong thời gian nhanh nhất có thể, theo như tôi nhìn thấy, đứa trẻ kia đang ở tình cảnh nguy hiểm, tôi nghĩ việc làm của Briona là đúng, xin ngài hãy tha thứ cho cô ấy vì lỗi lầm lần này.” Brian khẩn cầu nói.
“Mọi việc là như vậy sao?” Mặc Hàn gật đầu như đã hiểu. Sau đó ông ta nhìn Thanh Vũ trong lúc đám đông đang ngây ngẩn vì tình thương mến thương của Briona, cứu giúp người đang trong nguy hiểm, bỏ mặc cả giây phút có thể nói là vinh dự nhất cuộc đời vì người khác, một hành động cao cả khiến mọi người thán phục, nếu như là họ ở tình huống đó, họ có thể lựa chọn giống như Briona không?
Có lẽ, đa số đáp án sẽ là không! Các ánh mắt đổ dồn vào Thanh Vũ để xem Thanh Vũ sẽ quyết định thế nào sau khi nghe xong lý do vắng mặt của Briona.
Thanh Vũ thấy ánh mắt cầu tình của Brian, hắn cười nhạt nói: “Nếu như cô Briona vì cứu người trong nguy kịch nên mới không đến đây được, ta nghĩ đó là một hành động cao đẹp, cho nên Briona sẽ không bị trách tội gì, Quang Minh Giáo Đình hoạt động với tôn chỉ cứu người là hàng đầu, chúng ta nên góp phần phát huy điều đó giống như Briona đang làm.”
“Nếu Briona không thể đến nhận lấy phần thưởng xứng đáng với cô ấy, thân là một Giáo Hoàng, ta sẽ đi đến gặp Briona để trao tận tay cho cô ta.”
“Brian, bây giờ Briona đang ở đâu?” Thanh Vũ nhìn về phía Brian.
Brian vui vẻ trả lời: “Tôi nghĩ Briona đang ở khu vực trao đổi của Quân Đoàn Gaia, có một phòng chữa bệnh tại đó.”
“Ta hiểu rồi.” Thanh Vũ gật đầu.
“Mọi việc đến đây là kết thúc, mọi người có thể rời khỏi, hãy tiếp tục làm những việc mà mọi người có thể làm cho thật tốt, tôi tin rằng các vị có thể nhận thêm nhiều phần thưởng từ Giáo Đình.” Mặc Hàn cao giọng nói.
“Nguyện Thánh Quang vĩnh viễn chiếu rọi thế gian!” Mặc Hàn nói bằng giọng thành kính, trao đi sự sùng bái của mình cho một vị thần hư vô mờ ảo, một vị thần của sinh mệnh.
“Nguyện Thánh Quang vĩnh viễn chiếu rọi thế gian!” Đám đông đồng thanh nói.
“Brian, ông có thể dẫn ta đến đó được không?” Thanh Vũ nhìn đám người đã rời khỏi rồi quay đầu nói với Brian.
“Vâng, tôi rất sẵn lòng.” Brian gật đầu trả lời.
“Tôi xin lỗi ngài vì đã không thể hoàn thành nhiệm vụ được giao, tôi xin nhận lấy toàn bộ trách nhiệm.” Aviv bước đến gần Thanh Vũ, cô ta tránh né ánh mắt của Mặc Hàn, trong ấn tượng cũ của Aviv, Mặc Hàn là một người nghiêm khắc dưới tính tình thân thiện hòa đồng, ông ta sẽ không ngần ngại tặng người khác một nụ cười thân thiện, tuy nhiên, nếu như người khác phạm phải sai lầm gì, Mặc Hàn sẽ trách mắng một trận.
Cách để Mặc Hàn nguôi đi là tự đứng ra nhận lấy lỗi lầm của mình.
Mặc Hàn nhìn Aviv rồi trả lời: “Đây không phải là sai lầm của cô, hãy ngẩng cao đầu lên, người của Giáo Đình không thể ủ rũ được.”
“Cảm ơn ngài.” Aviv nhìn Mặc Hàn rồi vui vẻ nói.
“Cô làm rất đúng, Aviv, luật lệ và nhiệm vụ là vật chết, còn người là sống, hãy tự hào vì cô đã lựa chọn để Briona đi cứu người.” Thanh Vũ khuyên bảo.
“Cảm ơn ngài.” Aviv cảm động nói.
“Được rồi, chúng ta nên đi thôi.” Thanh Vũ cười nhạt nói ra.
“Vâng!” Mọi người trả lời.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT