“Không có gì đâu thưa ông, tôi rất vui khi món cà ri có thể giúp ông đột phá.” Briona xua tay và vui vẻ nói.
“Dù thế nào đi chăng nữa, tôi rất cảm ơn cô.” Aylimer cười nói, sau khi ăn xong một chén cà ri tuyệt vời, ông cảm thấy thân thể mình rất ấm áp, không còn bị không khí lạnh làm ảnh hưởng nữa.
Aylimer không khỏi khen một câu ở trong lòng: “Món ăn này rất hợp với thời tiết hiện nay, xem ra Briona là một người chu đáo.”
Buổi tối hôm nay được xem là một cuộc so tài giữa những người đầu bếp, ai nấy đều nấu ra món ăn sở trường của mình, nào có ai nghĩ đến nấu một món ăn phù hợp với hoàn cảnh cơ chứ? Dù có đi nữa, họ vẫn không đủ tự tin để nấu nó, ở trong nội tâm họ suy nghĩ rằng kết quả cuộc so tài quá quan trọng, không thể làm bừa cho được.
Ấy vậy mà Briona lại suy nghĩ đến thời tiết và cảm nhận của cư dân Thập Linh Hỏa thành. Chỉ bấy nhiêu thôi đủ hiểu được Briona là một cô gái như thế nào rồi.
Durra nhận thức rõ y hệt Aylimer, sống gần bảy chục năm trời không phải để cho vui đâu, rừng càng già càng cay.
“Đứa nhỏ này có một tấm lòng lương thiện.” Durra cười híp mắt nói.
Hai vị đầu bếp ngoài thưởng thức độ ngon của món cà ri ra thì họ còn muốn tìm ra bí mật trong cách nấu của Briona, bọn họ cảm nhận một cách tinh tế, kinh nghiệm của một đầu bếp dày dặn cho phép họ biết được món ăn này chứa đựng những thứ gì.
Đầu tiên là cách xử lí nguyên liệu, bằng cách giữ lại lượng linh khí ẩn trong nguyên liệu trong quá trình xử lí, cho phép nguyên liệu trở nên “tươi mới” hơn, tránh đi sự thất thoát linh khí của nguyên liệu.
Thứ hai, cách kết hợp các loại nguyên liệu trong lúc nấu ăn, các nguyên liệu đều có đặc tính, tính chất riêng, có khi chúng còn đối nghịch với nhau nữa, Briona đã làm rất tốt khi kết hợp các loại nguyên liệu đó, có lẽ cô ấy đã dùng linh lực điều khiển ngọn lửa hoặc điều chỉnh các nguyên liệu.
“Một món ăn lại yêu cầu nhiều kỹ năng phức tạp, xem ra con đường đầu bếp của mình chỉ mới bắt đầu mà thôi.” Durra thở dài một hơi, sau đó tinh thần lão tăng lên đến mức cao nhất có thể.
Durra và Aylimer nhìn nhau bằng đôi mắt sáng rực như sao trời, nếm qua một món ăn ở đẳng cấp cao hơn làm ngọn lửa nhiệt huyết lạnh giá của họ lại cháy lên một lần nữa, bây giờ thì hai người chỉ muốn trở lại nhà bếp thật nhanh, đắm chìm vào con đường mới toanh mà họ vừa nhìn thấy, dù con đường kia có chông gai hay khó khăn đến cỡ nào đi chăng nữa.
Durra và Aylimer sẽ dùng con dao đầu bếp và kỹ năng nấu nướng của họ để chinh phục tất cả, vững bước tiến lên!
Mà lúc này, hơn bốn mươi người đầu bếp đang đứng ở gần cửa đều nhìn chằm chằm Briona, muốn tìm ra bí quyết của cô ấy. Cách nhanh nhất là nếm thử món cà ri đó.
“Briona, chúng tôi cũng muốn ăn thử món cà ri.” Người đàn ông trung niên nói, ông ta tên là Brian, người đàn ông đã phá hiện sự kỳ lạ ẩn trong món của Briona.
“Tôi cũng muốn ăn thử, xin cô hãy cho phép.” Một người đầu bếp khác nói, ánh mắt đầy mong đợi.
Briona bị các ánh mắt này nhìn vào, khiến cô không thể nào tàn nhẫn từ chối họ được. Briona gật đầu trả lời:
“Dù sao đây chỉ là một món ăn mà tôi nấu thử, vì vậy các vị có thể ăn nó.”
“Thật tốt quá, cảm ơn cô Briona.” Brian vui vẻ nói, sau đó ông ta cùng mọi người tiến lên, tự giác đi lấy chén và muỗng, Briona đứng ở nồi cà ri để múc cho họ.
Đám người chen vào, làm nhà bếp hơi chật chội, Durra và Aylimer không tiện để từ biệt Briona, hai vị đầu bếp chen vào đám người để rời khỏi căn bếp, khuôn mặt hiện lên sự hưng phấn tận cùng, thật lâu rồi hai người chưa cảm nhận được sức sống như bây giờ.
Ngọn lửa nhiệt huyết tựa như đang muốn đốt cháy cả cơ thể họ thành tro tàn!
Đến khi bước ra khỏi cánh cửa, Aylimer và Durra nhìn nhau một cái, đôi mắt hiện lên chiến ý, chỉ ăn thử một lần, hai người họ sẽ phát triển kỹ năng của mình như thế nào? Muốn biết được điều đó, cần phải có đối thủ để tranh tài, vì vậy người thích hợp không ai khác chính là hai người họ.
“Tôi sẽ không thua đâu!” Aylimer nghiêm túc nói, kỹ năng của ông có hơi không bằng Durra.
“Tôi sẽ dùng toàn lực để chiến đấu.” Durra trầm giọng nói.
Cả hai quay người về phía nhau, để lại một cái lưng nhỏ gầy, nhưng ẩn chứa trong đó là một sự khát khao của đầu bếp, niềm đam mê mãnh liệt đối với nấu ăn, chỉ có những người như thế, mới thật sự có tư cách gọi là đầu bếp.
Aylimer và Durra trở lại căn bếp quen thuộc, hai mắt ngưng trọng, sau đó họ liền ra lệnh cho các phó bếp và người phụ việc đi lấy nguyên liệu và dụng cụ bếp, họ cầm lên con dao nhỏ sắc bén vào tay, bắt đầu bước một bước đầu tiên trên con đường vô thượng.
Briona không biết được món ăn của cô lại kích thích Aylimer và Durra như vậy, dù có biết thì cô cũng sẽ cười khổ và chúc phúc cho họ. Lúc này, Briona đang nhìn các đầu bếp thưởng thức món cà ri của cô, ai nấy đều có một thứ gì đó bị kích thích ra, đó chính là hồn của đầu bếp.
“Loại thịt cao cấp này là gì? Vị ngon thanh nhưng đọng lại sâu ở trong lòng tôi, còn nữa, sự kết hợp giữa cà rốt và thịt quả là một tổ hợp tuyệt hảo.” Brian say mê nói.
“Đúng, món ăn này rất ngon, nhưng chưa chắc có thể chiến thắng được tôi.” Một vị đầu bếp đánh giá bằng giọng nói tự tin.
“Món cà ri chứa đầy linh khí giúp cho tu vi tăng cao? Đây chính là lý do vì sao hai vị Aylimer và Durra cùng đột phá.” Một vị đầu bếp lẩm bẩm.
Bốn mươi người như hóa thân thành các chuyên gia khoa học, mổ xẻ món ăn của Briona thành ngàn mảnh để nghiên cứu. Nhưng chỉ có vài ngươi có thể nhận ra sự nghiền ép về đẳng cấp.
“Món cà ri này không đơn giản một chút nào.” Brian thầm nghĩ, ông đang vận chuyển công pháp, hấp thụ linh khí từ món ăn chuyển hóa thành tu vi, lượng linh khí của nguyên liệu cấp ba làm tu vi ông tăng lên một mảng lớn, gần đột phá cảnh giới luôn rồi.
“Cảm ơn cô đã chiêu đãi.” Brian đi đến bắt chuyện với Briona. Sau một hồi chần chờ, ông biết câu hỏi này sẽ động chạm đến bí mật và công thức riêng của đầu bếp, nhưng ông vẫn cắn răng hỏi nhỏ:
“Cô có thể cho tôi biết cách mà cô nấu món cà ri này được không?”
Briona nghe vậy, cô không cảm thấy câu hỏi này có gì đó khác lạ, Briona suy nghĩ một chút rồi trả lời:
“Có lẽ đó là đường vân linh lực, ông hãy dùng linh lực ngưng tụ vào đôi mắt sẽ nhìn thấy chúng và xử lí nguyên liệu thật kỹ càng, vì trong quá trình nấu nướng, chúng ta sẽ làm mất linh khí ở trong nguyên liệu đó.”
Brian nghe kỹ từng lời nói của Briona, ông nào ngờ được Briona lại trả lời câu hỏi lỗ mãng đó, mà lại trả lời thật kỹ càng nữa chứ. Brian khom người trước Briona rồi nói bằng lời nói tận đáy lòng: “Cảm ơn cô Briona.”
“Không có gì đâu, tôi rất vui khi có thể giúp đỡ ông.” Briona trả lời, bản tính của cô không cho phép cô lừa dối hay dấu diếm điều gì, chỉ có một tính cách như vậy, Briona mới có thể nhập vào trạng thái kỳ dị kia.
Mặc dù, các đầu bếp đang tận hưởng món ăn và chú tâm vào việc hấp thụ năng lượng, tai của họ vẫn kéo dài đủ để nghe lời Briona nói., nội tâm họ không cho phép khuất phục một đầu bếp khác, ở họ xem ra, Briona có thể nấu món cà ri, họ cũng có thể nấu, nhất là lúc bấy giờ họ biết được bí mật ẩn ở trong món cà ri.
Nồi cà ri đã cạn, một số đầu bếp đột phá cảnh giới tạo thành oanh động không nhỏ, mùi hương thơm lừng tan biến hết sạch, Brian chào Briona rồi trở về căn bếp của ông, ông muốn nấu thử một món bằng kỹ năng mới.
Không chỉ có một mình Brian, mà gần như tất cả đầu bếp đều có ý nghĩ như thế này! Họ muốn nấu ra một món ăn có thể đánh bại món cà ri đó, sự kiên cường ẩn trong đầu bếp họ đã thôi thúc họ phải làm như thế!
Briona cười khổ nhưng trong lòng lại vui vẻ không ngớt, được tất cả đầu bếp cùng mong muốn thử món ăn là một vinh hạnh lớn lao đối với cô. Có lẽ khung hình đó sẽ vĩnh viễn ghi khắc vào đầu của Briona, cho đến tận thời khắc mà cô thật sự đặt chân vào đỉnh cao.
“Được rồi, mình nên chuẩn bị cho bữa tiệc thôi.” Briona nắm chặt hai tay lại rồi nói bằng giọng quyết tâm.
Cô lấy ra nguyên liệu từ túi trữ vật, cũng là loại thịt nhện kia, và các loại rau củ để nấu món cà ri. Có vẻ Briona hơi hồi hộp, cô không biết mình có thể nấu được hay không?
Cứ thế, Briona bắt đầu công việc lu bù lên, xử lí nguyên liệu, mỗi đường dao của Briona rất tinh tế, tựa như chúng đã ngắm vào máu của cô vậy, chẳng biết tại sao, Briona nấu lại một cách nhanh nhẹn, còn hơn cả nước chảy mây trôi ấy như, cách nấu, cách chỉnh lửa, cách dùng linh khí để cho các nguyên liệu kết nối, Briona không lo lắng chút nào, dường như các kỹ năng đó đã in sâu vào cô.
Và cuối cùng, một nồi cà ri lớn đã xuất hiện giữa căn phòng, vì để cho mùi hương không tạo nên hỗn loạn nữa, Briona dùng linh lực để che đẩy căn phòng, ngăn cách mùi hương.
”Mình đã làm được.” Briona vừa cười vừa hạnh phúc nói. Trạng thái kỳ lạ kia giúp cô rất nhiều.
Nếu Briona không nấu ra được một món ăn y như thế, thì uổng với cái tên gọi là đốn ngộ hay ngộ đạo rồi. Trạng thái mà hàng trăm triệu tu sĩ mơ ước tiến vào, ở trong trạng thái đó, họ có thể lĩnh ngộ công pháp một cái tỉ mỉ, chúng sẽ trở thành một bộ phận của họ.
Chính vì thế Briona càng nấu, cảm giác của cô sẽ tăng lên không ngừng! Tại thời điểm này, Briona đã chính thức trở thành một đầu bếp đạt đến cấp Nhất Tinh.
Nhất Tinh Đầu Bếp: giữ lại linh khí: tám chín phần đối với nguyên liệu cấp một (Nhất Dương), năm sáu phần đối với nguyên liệu cấp hai (Nhị Dương), ba phần đối với nguyên liệu cấp ba (Tam Dương), …
Giá trị của một đầu bếp không thua kém gì luyện đan sư cả, đương nhiên, muốn tạo ra một ấn tượng khắc sâu vào mọi người như Briona là một chuyện khó khăn, ai lại nghĩ rằng một đám Nhị Dương sơ kỳ lại ăn được thịt của hung thú Tam Dương sơ kỳ và một đống linh dược Tam Dương sơ kỳ cơ chứ? Nếu mà tu sĩ ở Tu Chân Giới biết được, họ sẽ hâm mộ và đố kỵ đến phát khóc mất.
Trách ai bây giờ đây? Chẳng lẽ trách Thanh Vũ đánh chết một tổ nhện rồi đem nguyên liệu về sao? Đó gọi là tạo hóa cũng có thể gọi là phúc lợi khi gia nhập Giáo Đình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT