Trần Nhân Thanh trầm ngâm một chút, nói:

- Phó chủ tịch Thẩm sáng mai muốn đi xem cảng mới, về việc này cũng phải sắp xếp một số nhân viên cần thiết, phải tiến hành dọn vệ sinh trước, ngoài ra cái gì nên nói cái gì không cũng phải sắp xếp cẩn thận.

Ở đây đều là cán bộ trong thể chế nên về chuyện này Trần Nhân Thanh nói thẳng chẳng kiêng dè gì.

Nhiếp Chấn Bang hiểu loại chuyện này như là một thói xấu của quan trường, đối với TQ có năm nghìn năm văn minh, từ thời xã hội nô lệ đã có truyền thống này.

Điều này giống các bậc phụ huynh, khi giới thiệu con gái của mình đều nói giảm bớt những khuyết điểm đi một chút, về cơ bản đều giới thiệu những ưu điểm của con. Hai người bạn già gặp mặt, A hỏi B xem con họ có những thành công gì, thực tế thì con của B rất kém cỏi nhưng B vẫn sẽ nói thành tích cũng tạm, bình thường.

Trong quan trường loại chuyện này còn nhiều hơn, lúc lãnh đạo cấp trên kiểm tra thì cấp dưới đương nhiên không để lộ những khuyết điểm, thể hiện ra đều là vẻ hào nhoáng bề ngoài, đây cũng là nguyên nhân cơ bản xuất hiện các công trình thành tích ở các địa phương trong nước.

- Bí thư Trần, đã sắp xếp xong, đường đi thị sát và nhân viên, công việc chuẩn bị đã làm xong, xin ông yên tâm

Lý Thái Thạch lập tức trả lời.

Năm giờ chiều, ở sân bay Vọng Hải có rất đông người, mấy vị lãnh đạo chủ chốt của tỉnh ủy tỉnh Phúc Kiến, tất cả lãnh đạo lớn nhỏ của bốn trụ cột trong bộ máy thành phố Vọng Hải đều ở sân bay, giữa những xe con màu đen có một chiếc xe đặc chủng Toyota màu vàng nhìn rất bắt mắt.

Cấp bậc như Phó chủ tịch Thẩm đi ra ngoài kiểm tra thị sát vân vân. . . đương nhiên không thể là xe bình thường mà phải chọn loại xe thương vụ tốt nhất.

Năm giờ mười, máy bay hạ cánh, Thẩm Tu Siêu Phó chủ tịch nước, Bí thư ban Bí thư trung ương, hiệu trưởng trường Đảng trung ương, Phó chủ tịch quân ủy quốc gia đi ra cửa khoang.

Phía sau Thẩm Tu Siêu là đám người Phương Lê Phó chủ nhiệm văn phòng trung ương, Lưu Bính Khuê Uỷ viên quốc hội, Đới Siêu chủ nhiệm Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia cùng đi theo khảo sát.

Thẩm Tu Siêu mặc áo sơmi màu trắng ngắn tay, mỉm cười, sau khi bắt tay với từng cán bộ Tỉnh ủy Phúc Kiến và thành phố Vọng Hải liền phát biểu ngắn gọn một chút ngay tại sân bay, sau đó tất cả đoàn người đi về nhà khách Thành ủy thành phố Vọng Hải.

Tám giờ tối

Trên quảng trường ven biển lớn nhất thành phố Vọng Hải, có một sân khấu rất lớn đang được chiếu sáng rực rỡ dưới ánh đèn.

Quảng trường có sức chứa mấy chục ngàn người lúc này đã không còn chỗ ngồi, xung quanh quảng trường các cảnh sát có vũ trang đến từ thành phố Vọng Hải đã vào vị trí mười bước một nhóm, năm bước một trạm canh gác bảo vệ nghiêm ngặt, bốn phía đều chăng dây cảnh giới.

Theo tiếng nhạc, tấm màn trên sân khấu được kéo lên, người dẫn chương trình nổi tiếng đến từ đài truyền hình quốc gia và Tăng Tiểu Vĩ người điều khiển chương trình đoạt giải huy chương vàng của đặc khu HôngKong đi lên sân khấu.

- Các vị lãnh đạo, các vị khách, các khán giả thân yêu, xin chào buổi tối!

Các ngôi sao biểu diễn tưng bừng làm cho toàn bộ đêm nhạc luôn cao trào, Thẩm Tu Siêu cũng rất nể mặt ngồi đến đêm diễn kết thúc, thái độ này làm cán bộ thành phố Vọng Hải đều vô cùng cảm kích, phải biết rằng đây chẳng phải đêm nhạc chủ đề dân tộc, cũng không phải khai mạc đại hội thể dục thể thao cái gì ..., bản thân là lãnh đạo quốc gia, Thẩm Tu Siêu đến tham dự cũng đã rất nể tình rồi, còn có thể kiên trì ngồi đến cuối đó chính là vinh hạnh cho cả thành phố Vọng Hải, cũng thể hiện sự coi trọng của Thẩm Tu Siêu với thành phố Vọng Hải.

Sáng sớm hôm sau, đoàn người của Thẩm Tu Siêu đi tới cảng mới Vọng Hải, trong khu vực xây dựng cảng Thẩm Tu Siêu hỏi thăm chi tiết thiết kế và tình hình xây dựng cảng, cũng đánh giá cao Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố thành phố Vọng Hải có sự khai thác, đổi mới, xây dựng kinh tế của thành phố sau khi xảy ra vụ án tập đoàn Á Hải buôn lậu.

Biết kêu gọi nguồn vốn, khôi phục nhanh chóng trật tự kinh tế thành phố như vậy là rất đáng quý.

Hai giờ chiều

Sau khi ăn cơm, Nhiếp Chấn Bang tới chỗ Phó chủ tịch Thẩm tạm thời nghỉ ngơi làm khu số một của nhà khách Thành ủy.

Ngoài cổng không những có cảnh sát có vũ trang và chiến sĩ quân đội phân khu thành phố Vọng Hải đang thi hành công tác bảo vệ an toàn, ở trong sân còn có cảnh vệ của Thẩm Tu Siêu đang quan sát nhất cử nhất động bất cứ lúc nào ở đây.

Lúc Nhiếp Chấn Bang đến nơi, cảnh vệ lấy giấy tờ kiểm tra xác thực về bản thân rồi đi vào.

- Nhiếp Chủ tịch thành phố, xin chờ một chút để tôi đi vào thông báo.

Nhiếp Chấn Bang vừa vào sân, cảnh vệ liền chạy ra đón.

Một lát sau, Hoàng Vân Sơn thư ký riêng của Thẩm Tu Siêu đi ra, cười nói:

- Chấn Bang, thủ trưởng vừa nói nhóc con cậu chắc chắn sẽ tới, thủ trưởng cũng có chuyện muốn tìm cậu.

Hoàng Vân Sơn đưa Nhiếp Chấn Bang tới cửa thư phòng, mở cửa đi vào báo cáo trước rồi nói:

- Chủ tịch thành phố Nhiếp vào đi, thủ trưởng đang chờ cậu.

Đi vào thư phòng, Thẩm Tu Siêu đang đọc sách, sách trong thư phòng nhà khách Thành ủy phần lớn là mua về như: Tuyển tập Mác LêNin, tuyển tập Nam lão ...

Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang, Thẩm Tu Siêu chỉ một chiếc ghế sô pha, nói:

- Tiểu Nhiếp ngồi đi.

Đợi sau khi Nhiếp Chấn Bang ngồi xuống, Thẩm Tu Siêu nói:

- Tiểu Nhiếp, cậu nói xem việc triển khai công tác Tam Nông trước hết phải tính đến mặt nào.

Nghe câu này Nhiếp Chấn Bang ngây ngẩn cả người, trong trí nhớ của kiếp trước, công tác Tam Nông phải đến những năm 00 năm mới bắt đầu thực thi, bây giờ thấy Phó chủ tịch Thẩm đã có toàn bộ kế hoạch và suy tính, sợ là sau phân đại hội Đảng tháng mười năm nay, lúc Phó chủ tịch Thẩm chính thức lên đỉnh thì việc đầu tiên sẽ là công tác Tam Nông.

Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang nói:

- Thủ trưởng, công tác Tam Nông, vấn đề chủ yếu trong đó là vấn đề nông dân, gánh nặng của nông dân là việc không thể coi thường, bây giờ thuế nông nghiệp, nông thôn rút ra, những thứ này đều là vấn đề lớn làm phức tạp mức thu nhập của nông dân. Hiện nay, đại đa số nông dân ra ngoài làm thuê, đất đai ở nông thôn hoang vu, việc này ảnh hưởng rất lớn đối với an toàn lương thực quốc gia, bây giờ tôi thấy, nếu triển khai công tác Tam Nông thì cách tốt nhất, vẫn là bắt đầu từ việc bỏ việc rút lại từ thuế nông nghiệp và bỏ nông nghiệp. Ngoài ra ở những vùng nông thôn đất đai hoang vu, đề nghị trung ương trợ cấp tài chính, chính sách tài chính giúp đỡ địa phương, thực thi chế độ tập trung lưu chuyển đất đai nông thôn, tiến hành chính sách bồi thường trồng trọt, dùng những việc này để nâng cao tính tích cực của nông dân.

- Lưu chuyển tập trung đất đai?

Nghe từ ngữ này Phó chủ tịch Thẩm hơi sửng sốt, từ ngữ này là một từ ngữ mới mẻ.

Nhìn Nhiếp Chấn Bang, lúc này trong lòng Phó chủ tịch Thẩm cũng có nhận xét: Đầu óc của thằng nhóc này rốt cuộc phát triển như thế nào, sao lại nhiều ý tưởng như vậy.

Nhiếp Chấn Bang cũng cảm thấy có chút hoảng sợ, lần này vừa mở miệng đã nói ra một thứ mới mẻ, “Chế độ lưu chuyển đất đai” ngay cả mình trước khi tái sinh cũng chỉ là có suy nghĩ như vậy, cụ thể thực thi như thế nào Nhiếp Chấn Bang cũng chưa rõ ràng, bây giờ cũng chỉ có thể căn cứ kinh nghiệm của mình để trả lời.

Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang nói:

- Thủ trưởng, đây là một ý tưởng của tôi, căn cứ một số số liệu điều tra thấy thình hình đất đai bỏ hoang ở nông thôn rất nghiêm trọng, chỉ dựa vào việc bỏ việc rút lại từ thuế nông nghiệp và còn chưa đủ, tôi đang nghĩ đến là ở nông thôn chắc chắn sẽ có một số người không muốn trồng trọt, nhưng một số người sẵn sàng ở nông thôn nhưng không có bao nhiêu đất để trồng trọt, sao không cho phép những chỗ đất đó tiến hành lưu chuyển, tập trung nhiều đất đến những người muốn làm, như vậy cũng có thể thúc đẩy tiến trình cơ giới hoá nông nghiệp, cũng có thể mở rộng sản xuất lương thực, bảo đảm an toàn lương thực quốc gia.

Thẩm Tu Siêu có thể lên đến đỉnh thì năng lực bản thân đương nhiên không tầm thường, hơn nữa kinh nghiệm làm việc ở cơ sở của Thẩm Tu Siêu rất phong phú, đã công tác dài hạn ở vùng xa xôi nghèo khó nên rất hiểu chuyện ở cơ sở, đề nghị này Thẩm Tu Siêu chỉ thoáng nghĩ cũng cảm giác được không giống với mọi người, lập tức gật đầu nói:

- Tiểu Nhiếp, phương án này cậu mau làm thành một bộ tài liệu rồi gửi cho tôi.

Thẩm Tu Siêu lại nói:

- Lần này công việc của Vọng Hải làm rất tốt, lúc không có nguồn vốn trung ương và chính sách nâng đỡ mà có thể đưa thành phố Vọng Hải thoát khỏi khoa khăn nhanh như vậy là rất tốt, thời điểm này "Mỗi ngày bảy giờ " sẽ chiếu tin tức này, thành phố Vọng Hải các cậu phải nắm lấy cơ hội để vượt khó, ngoài ra bây giờ bộ Giao thông, Ủy ban Cải cách và Phát triển cùng với nội các Chính phủ công khai phương án phát triển đường cao tốc thế kỷ, cậu phải nghiên cứu cẩn thận.

Từ chỗ Thẩm Tu Siêu đi ra, Nhiếp Chấn Bang vẫn cảm thấy chấn động, hai tin này rất đúng lúc, được lên "Mỗi ngày bảy giờ" có nghĩa là hấp dẫn con mắt của cán bộ cả nước, cũng đại diện cho một thái độ của trung ương, điều này nói rõ thành tích của Vọng Hải rất được tán thành, tin tức này đối với Nhiếp Chấn Bang mà nói cũng bình thường. Tin tức sau mới làm Nhiếp Chấn Bang trong lòng như lửa đốt, nội các Chính phủ đưa ra phát triển đường cao tốc thế kỷ mới, về mặt này ẩn chứa rất nhiều hàm ý. Hiện nay ở thành phố Vọng Hải chỉ có một đường cao tốc, đây là một kìm hãm đối với kinh tế thành phố Vọng Hải, nếu có thể đưa Vọng Hải vào trong hệ thống quy hoạch này, giành được nhiều đường cao tốc đi qua Vọng Hải, đối với thành phố Vọng Hải mà nói đó là một xúc tiến rất lớn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play