Văn phòng làm việc của Lý Quốc Hoa đặt trong tòa nhà làm việc của Ủy ban nhân dân thành phố, ở tầng 11, còn văn phòng làm việc của Nhiếp Chấn Bang trong cùng tòa nhà nhưng ở tầng trệt, hai văn phòng lại lệch nhau, đối diện văn phòng của Nhiếp Chấn Bang là phòng hội nghị của Ủy ban nhân dân, ngày thường là nơi để thực hiện các công tác của Chủ tịch thành phố hoặc là nơi để dự họp hội ý.
Kết cấu của văn phòng làm việc khá giống với kết cấu của văn phòng Nhiếp Chấn Bang, gian ngoài còn có một phòng là việc lớn, đồng bộ phòng nghỉ, nhà bếp và nhà vệ sinh tuy rằng không gian có hơi nhỏ nhưng cũng đầy đủ mọi thứ. Nhưng cách bài trí sắp xếp trong văn phòng của Lý Quốc Hoa so với Nhiếp Chấn Bang lại hoàn toàn khác biệt, có rất nhiều thứ mang phong cách Mỹ điển hình, khắp nơi đều nhìn ra kiểu thực dụng của người Mỹ.
Lúc này, Chu Thần bỗng bước từ ngoài vào với thái độ tức giận, thư ký Hoàng của Lý Quốc Hoa vừa nhìn thấy Chu Thần tới ban đầu vốn đã đứng lên nhưng sau lại ngồi xuống.
Chu Thần vẫn trực tiếp tiến vào phòng làm việc của Lý Quốc Hoa, vừa vào cửa lập tức đặt tập công văn trên tay xuống bàn trà, thả cả người nằm lên ghế sô pha.
- Nộp tiền phạt rồi sao?
Lý Quốc Hoa giờ phút này cũng hơi mỉm cười.
Thân là Phó chủ tịch thường trực thành phố kiêm Bí thư Quận ủy Quỹ Thành, Lý Quốc Hoa có 2 nơi làm việc, một nơi đương nhiên là ở bên này, một nơi nữa chính là ở Quỹ Thành. Bình thường lúc đi công trường thị sát các hạng mục, Lý Quốc Hoa chắc cũng sẽ không ở lại căn phòng làm việc tại Quỹ Thành, bởi vì Lý Quốc Hoa có chút mê tín và kiêng kị.
Bản thân là cán bộ cấp Phó giám đốc sở, Bí thư Quận ủy Quỹ Thành chỉ là cấp cục trưởng, lại quay lại ngồi trong văn phòng cấp Cục trưởng không phải thể hiện là tự mình giáng chức mình sao? Trong quan trường, thăng chức ai cũng muốn, còn giáng chức thì đối với ai cũng là điều tàn khốc nhất. Cho nên cho tới giờ Lý Quốc Hoa cũng không ở lại phòng làm việc tại Quận ủy Quỹ Thành.
Chu Thần lúc này đang rất căm tức, lời nói mang theo chút thái độ:
- Nộp rồi, không nộp mà có thể tiếp tục làm sao. Nhiếp Chấn Bang đều nói ra hết rồi, con người như hắn nói được làm được, không nộp tiền chẳng bị hắn đuổi đi. Hơn nữa, anh Hoa, anh cũng tỏ thái độ ủng hộ rồi, tôi mặc dù không hiểu sao anh lại quay ra ủng hộ Nhiếp Chấn Bang nhưng tôi tuyệt đối sẽ không làm chuyện kéo chân anh.
Nói xong, Chu Thần cũng ngồi lại ngay ngắn, nhìn Lý Quốc Hoa nghi hoặc nói:
- Anh Hoa, tôi thấy sao gan anh càng ngày càng nhỏ đi rồi, hiện giờ cảm thấy như đang sợ Nhiếp Chấn Bang vậy, ông cụ của Nhiếp Chấn Bang qua đời, tên Nhiếp Chấn Bang đó không còn rễ lục bình nữa, anh còn sợ hắn sao?
Lý Quốc Hoa cười nhạt một tiếng, trong mắt thoáng hiện lên vẻ khinh bỉ, lão gia nhà Chu gia có bao nhiêu anh minh, trong thời ký kiến quốc trước đây dù không được coi là hạt nhân trọng yếu của chính quyền trung ương nhưng vẫn thận trọng tiến từng bước một, không thể bỏ qua nỗ lực đưa gia tộc Chu gia vào thể chế chính trị thủ đô. Đáng tiếc là đời thứ hai của Chu gia không có được cái hào khí như vậy, cho tới giờ mới chỉ là một cán bộ cấp tỉnh, còn về đời thứ ba thì nhìn Chu Thần trước mắt là đủ biết rồi, dùng cách nói không ham hố tranh giành là cách hình dung quá khách khí rồi, giá áo túi cơm có lẽ là từ để miêu tả thích hợp nhất. Tuy nhiên Lý Quốc Hoa lúc này cũng không biết không nên nói ra, dù sao Chu Thần dưới trướng mình cũng được coi như một con chó trung thành, có không ít giá trị lợi dụng.
Lập tức, Lý Quốc Hoa cũng mở miệng nói:
- Không phải sợ, việc đó không việc gì phải sợ, lão gia nhà Nhiếp gia chết rồi, chẳng phải Nhiếp Chấn Bang sẽ không còn chỗ dựa vững chắc sao? Không nói nhân vật đại biểu cho Nhiếp gia hiện nay là Trang Ái Quốc, ủy viên thường vụ bộ chính trị, nói tới nhà của Dương An Na, vợ của Nhiếp Chấn Bang vẫn còn có Dương lão tử, Dương gia lại vô cùng yêu quý Dương An Na, dù Nhiếp Chấn Bang gặp chuyện không may hắn cũng sẽ không bỏ qua đâu. Hơn nữa Nam lão với Nhiếp gia ít nhiều cũng có chút quan hệ tình cảm, từ mặt này mà nói thì mọi người chỉ là tương đối, chỉ có điều dựa vào quan hệ giữa hai nhà chúng ta, chúng ra có thể sử dụng bất cứ lúc nào, còn Nhiếp Chấn Bang trừ phi là vào thời khắc nguy hiểm tới tính mạng, hắn lại không dùng tới những mối quan hệ đó sao, dù sao đây là ân tình, nhận một lần tức là đã nợ một lần.
Nghe đến đó, Chu Thần càng không hiểu:
- Anh Hoa, nếu như vậy chúng ta vẫn không thể một cái tát chụp chết Nhiếp Chấn Bang, khiến hắn cả đời không thoát được ra sao?
Lý Quốc Hoa giờ phút này cũng thở dài một hơi, mang dáng vẻ kiên trì, chịu đựng nói:
- Chu Thần, cậu phải hiểu, trong thể chế này không chỉ có đấu tranh, nếu như bất kỳ thời khắc nào cũng là chiến đấu thì không cần nói là trực tiếp xử lý Nhiếp Chấn Bang rồi, nhưng cậu tới người của hắn còn chưa đụng được tới đã bị tự mình chụp chết rồi.
Nghĩ đến điều này Lý Quốc Hoa cũng buồn bực vô cùng, đây cũng là điểm thông minh của Nhiếp Chấn Bang, quang minh chính đại mà thực hiện mưu kế làm cho mình không thể hạ thủ vào bất kỳ chỗ nào. Thời gian trước đây, Lý Quốc Hoa một lòng muốn tìm ra điểm yếu của Nhiếp Chấn Bang, thậm chí không tiếc phải trả giá, lũng đoạn Hội đồng nhân dân thay đổi phiếu bầu, nhưng đến cuối cùng lại thiếu chút nữa thì tự giết mình. Sau đó, Lý Quốc Hoa cũng đã tự hỏi, đến giờ cũng ra được một cái kết luận.
Chuyện như vậy tuyệt đối không thể nóng vội, Nhiếp Chấn Bang hiện nay đúng là rất thông minh, lại đứng trên đỉnh cao đạo nghĩa, mình đấu lại hắn thì là nghịch thiên, chẳng những Tỉnh ủy không vui mà trung ương cũng sẽ không bỏ qua cho mình. Đây chính là dựa thế, sau khi ông cụ Nhiếp gia qua đời, Nhiếp Chấn Bang cũng đã tới bước sử dụng cách thức dựa vào thế lực lư hỏa thuần xanh này.
Đang nghĩ, nhìn Chu Thần tiếp tục nói:
- Tiểu Thần, có biết vì sao chúng ta cảm thấy bị quản chế khắp nơi, chỗ nào cũng không làm được vừa ý không? Không phải chúng ta đấu không lại Nhiếp Chấn Bang mà bởi vị đại cục chính trị của chúng ta hiện nay, bởi vì tình hình là Nhiếp Chấn Bang hiện giờ đâu đâu cũng là thế lực có thể dựa vào. Đối kháng với hắn, tương đương đối kháng với Tổng bí thư Viên, cậu cảm thấy trong tình hình như vậy chúng ta có thể thắng được sao?
Những lời lẽ sâu sắc, giảng giải dễ hiểu cũng khiến Chu Thần hiểu ra chút ít:
- Anh Hoa, vậy xem ra chúng ta không có cách nào đối phó với Nhiếp Chấn Bang rồi. Vậy phải làm sao đây?
- Cách?
Lý Quốc Hoa lúc này cũng rơi vào trầm tư một hồi, lắc đầu nói:
- Không có, cho nên đây cũng là nguyên nhân mà tôi để cậu thẳng thắn nộp tiền phạt, là nguyên nhân tôi phối hợp với Nhiếp Chấn Bang, tôi quyết định phải thuận thế làm theo.
Thuận thế làm theo, vừa nghe được những lời này, ánh mắt Chu Thần lập tức trở nên ảm đạm, như vậy không phải đi sau mông Nhiếp Chấn Bang sao? Vậy có khác nào người hầu? Vậy thì làm sao có thể giải quyết Nhiếp Chấn Bang được. Cũng giống với khi nãy, Nhiếp Chấn Bang dùng quyền cao chỉnh đốn các nhà đầu tư khai thác và xử lý vi phạm luật lệ xây dựng, hành động của Lý Quốc Hoa chẳng phải cũng như một tên hầu sao?
Có lẽ đã nhận ra sự thay đổi trong thấn thái của Chu Thần, trong mắt Lý Quốc Hoa cũng thoáng hiện lên cái nhìn khinh bỉ kẻ quá ngu ngốc này, sau đó cũng cười lạnh một tiếng rồi nói:
- Chu Thần, cậu phải nhớ kỹ, đấu tranh chính trị không phải là ngươi chết ta sống, hai bên đều tổn thương. Lần trước sau khi diễn ra sự kiện Hội đồng nhân dân tôi đã nhìn ra chúng ta đối nghịch với hắn, nếu không lật đổ được Nhiếp Chấn Bang thì chúng ta sẽ bị lật đổ trước đó. Thuận thế làm theo, mặt ngoài thì trông như chúng ta đang phối hợp với hành động của Nhiếp Chấn Bang nhưng đồng thời hắn cũng đang phối hợp với hành động của chúng ta, hiện nay giữa chúng ta đang là thời khắc thi đấu sự kiên nhẫn, xem ai có sơ hở chí mạng và mắc sai lầm trước, đối phương sẽ nắm lấy cơ hội đạp lên một cước, thậm chí là đẩy đối phương vào chỗ chết. Đó mới là đấu tranh chính trị.
Dừng một chút, nhìn thoáng qua Chu Thần đang mang dáng vẻ suy nghĩ gì đó, tiếp tục:
- Nếu đấu tranh chỉ đơn giản như vậy, cậu thấy những người đông trang lứa như ông nội chúng ta liệu còn có thể tạo ra cả gia tộc sao? Nếu chỉ có đấu đá, một quốc gia sao có thể phát triển. Đấu tranh chẳng qua là che dấu gì đó dưới sự phát triển của đại cục, trung ương phải cân bằng quan hệ giữa các phe phái, đều đang thuận thế làm theo, chủ yếu là xem xem ai phạm sai lầm trước, rõ chưa?
Giờ đây Chu Thần xem như cũng hiểu ra đôi chút, trong phong cách cải cách vẫn còn bảo thủ, Nhiếp gia không phải là do thuận theo xu thế cải cách mà cũng quyết tâm làm như mặt trời ban trưa sao? Mà trong nhà thì lại bị chậm mất nửa nhịp, miễn cướng, đám phe phái kiên định cải cách đó không phải sẽ bị chôn vùi trong sóng triều lịch sử sao?
Nghĩ tới đó, Chu Thần giơ ngón tay cái lên, vẻ mặt tán thưởng nói:
- Anh Hoa, chiêu này của anh cao thật. Cứ như vậy Nhiếp Chấn Bang nhất định sẽ không biết được chính xác chúng ta nghĩ gì, lo được lo mất khó tránh khỏi sẽ xảy ra hành động sai lầm. Đến lúc đó chính là tới cơ hội của chúng ta rồi.
Lý Quốc Hoa gật gật đầu nói:
- Đúng vậy, có thể nhìn ra bước đi này, Tiểu Thần cậu coi như cũng có chút tiến bộ đấy.
Cảm thấy tâm trạng tốt, giọng điệu và thái độ Lý Quốc Hoa gọi Chu Thần cũng dần thay đổi, ban đầu còn gọi thẳng là Chu Thần, giờ đã biến thành Tiểu Thần.
Dừng lại một lúc, Lý Quốc Hoa cũng hừ lạnh một tiếng nói:
- Lão già Phạm Thường Thắng kia thật ra nhìn thấy rõ hơn ai hết, đạo lý thuận thế làm theo ông ta sẽ sớm hiểu thôi, hiện giờ có thể thoải mái ngồi trong Thành ủy, đối với công việc của Nhiếp Chấn Bang không hỏi không quản mà cứ hết sức ủng hộ, hắn ngược lại còn có thể dễ dàng dành được công lao, chiêu thức ấy mới là độc đấy.
Sự thay đổi này của Lý Quốc Hoa cũng khiến cho cục diện của toàn thành phố Lương Khê chuyển biến trong nháy mắt. Trong khoảng thời gian ngắn mà các cán bộ Lương Khê đều đã phát giác ra, lúc này đột nhiên các cán bộ trong bộ máy Thành ủy lại đoàn kết lại, Chủ tịch thành phố Nhiếp đề xuất ra mọt vài hạng mục đều dành được sự ủng hộ hoàn toàn.
Đương nhiên sự thay đổi này sẽ khiến địa vị của Nhiếp Chấn Bang tại thành phố Lương Khê ngày càng vững chắc hơn, những cán bộ tìm tới cửa cũng nhiều lên không ít.
Mà bên công trình cải tạo thành phố lại hoàn toàn trơn tru. Lời của Nhiếp Chấn Bang giống như thanh kiếm sắc treo trên đỉnh đầu bọn họ, chỉ cần không cẩn thận một chút kiếm sắc rơi xuống có thể sẽ chém chết người, suy nghĩ cho vị trí và lợi ích của bản thân thì những người này cũng sẽ đoạn tuyệt hoàn toàn với suy nghĩ đùa bỡn.
Chỉ trong khoảng thời gian ngắn nội trong thứ bảy và chủ nhật, trong phạm vi công trình Hồng Tuyến vi phạm luật lê xây dựng cải tạo thành phố, thỉnh thoảng có xe tuần tra quy hoạch đi qua, những công trình xây dựng trái quy định lập tức bị ngăn chặn. Hơn nữa một vài nơi chưa được bồi thường giải phóng mặt bừng đầy đủ, sau khi tái xét duyện đã có được bồi thường cho mình. Về phàn các công trình đã xây xong vi phạm luật xây dựng, sau khi qua đơn vị công trình chuyên nghiệp xác thực và dự toán tỉ mỉ, phải bồi thường tiêu chuẩn công khai cho những công trình vi phạm này, trên cơ bản thì chính quyền sẽ đưa ra mức bồi thường, ngoại trừ các tài liệu về giá vốn và tiền lương ra, chủ nhân các căn phòng đều phải trả lại theo đúng giá công và trợ cấp trên đất mạ non ban đầu. Mặc dù có ý kiến nhưng chuyện như thế này thì dù ồn ào tới mức nào cũng chẳng có bất kỳ tác dụng gì. Vài ngày sau, những người dân hám lợi này cũng dần yên tĩnh lại.
Những thay đổi trong khoảng thời gian này cũng khiến Nhiếp Chấn Bang làm việc thoải mái hơn rất nhiều, lại nhớ lại cảm giác khi công tác ở Thành phố Lê mới rất thuận buồm xuôi gió.
Trong ngày, thời gian phải làm tăng ca cũng giảm đi rất nhiều. Sau khi tan tầm, Nhiếp Chấn Bang về nhà cùng ba cô vợ cũng nhau đi dạo một chút ở chợ đêm thành phố Lương Khê, cảm thấy được thư giãn tinh thần nhiều.
Hiện giờ, bụng của Lý Lệ Tuyết đã trở lên khá to, mang thai sáu tháng nên bụng cũng đã nhô cao, dáng người tuy rằng đã mập lên không ít nhưng lại có thêm vẻ đẹp mặn mà của người mẹ. Điều càng làm cho Nhiếp Chấn Bang vui hơn chính là Đồng Uyển và Dương An Na ngay sau đó cũng mang thai, có thể nói là song hỷ lâm môn.
Thời gian lúc này cũng đã bắt đầu vào tháng 6, công việc của Nhiếp Chấn Bang cũng trở nên bận rộn hơn nhiều, từ thành phố Diên Lăng cũng có tin tốt truyền đến. Tập đoàn Tây thôn đã cùng ngân hàng và chứng khoán Công thương TQ ký kết hiệp định, tập đoàn Tây thôn cũng chính thức thành lập tổ trù bị và đưa ra thị trường, thời gian chính thức đưa ra thị trường chỉ còn đếm ngược mấy ngày.
Lúc này, Nhiếp Chấn Bang nhận được một cuộc gọi từ thủ đô!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT