Sắc mặt Nhiếp Chấn Bang âm trầm lại. Những lãnh đạo khác trong bộ máy Thành ủy, các lãnh đạo chức phó của Ủy bân nhân dân thành phố, các cán bộ đứng đầu các ban ngành, cơ quan trực thuộc thành phố cũng đều ngây ngẩn cả người. Lúc này đây, thật sự là làm lớn chuyện lên quá rồi. Đến ngay cả Chủ tịch chính quyền Khu tự trị cũng đích thân tới thành phố Tân Lê. Điều này đủ để chứng minh, Khu tự trị rất coi trọng lần hội nghị Hội đồng nhân dân này. Sở dĩ coi trọng như vậy, chỉ sợ cuối cùng cũng là tập trung vào việc tuyển cử vị trí Chủ tịch thành phố.

Biểu hiện của tất cả những cán bộ, lãnh đạo xung quanh của thành phố Tân Lê đều rơi hết vào trong mắt của Lưu Văn Thanh mà không sót một ai. Lưu Văn Thanh cười lạnh trong lòng một tiếng. Ông ta rất hài lòng với hiệu quả như thế này. Lần này, chẳng những có chính mình trấn thủ, ngay cả chủ tịch Thiết Lực cũng tự mình áp trận. Tôi quả là muốn nhìn, đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố Tân Lê dám dùng chiêu gì nữa.

Sau khi nói xong mấy lời này, cuối cùng Lưu Văn Thanh tổng kêt:

- Các đồng chí, tôi tin rằng, bộ máy thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Tân Lê vẫn còn nhận thức được rõ tổng thể, để ý tới đại cục. Mọi người quay về đều hãy động viên nhau một chút. Phải cam đoan rằng, đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân lần thứ nhất này của thành phố Tân Lê diễn ra một cách thắng lợi và viễn mãn.

Buổi tối

Tòa nhà ký túc cấp Cục trưởng ban đầu của đại viên Ủy ban nhân dân thành phố Tân Lê.

Tuy rằng Nhiếp Chấn Bang thăng nhiệm làm Bí thư thành ủy, nhưng Nhiếp Chấn Bang cũng không có dời sang bên khu nhà ký túc của Thành ủy bên kia. Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố mới bên kia, chẳng những là trụ sở làm viêc đã được xây dựng xong, mà ngay phía sau trụ sở, một khu ký túc xá với diện tích gần hai trăm mẫu đã được dựng lên. Hơn nữa, giờ đây, Nhiếp Chấn Bang áp dụng một vài thứ trong chế độ cải cách nhà ở, hủy bỏ phân phối theo đơn vị.

Áp dụng quyền tài sản thuộc sở hữu cá nhân, theo phương thức đơn vị bỏ một phần vốn, cá nhân cũng bỏ ra một phần, cứ như vậy, tính tích cực của nhân viên công tác của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố cùng với những người nhà của họ đều được đề cao hơn rất nhiều. Dù sao, đây về sau chính là căn hộ của chính mình rồi.

Về phần Nhiếp Chấn Bang và liên can lãnh đạo trong bộ máy Thành ủy, tất nhiên là cùng hết một kiểu nhà lầu nhỏ rồi. Đương nhiên, quyền tài sản của những căn nhà này vẫn là giống như trước đây, thuộc sở hữu của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Tân Lê.

Giờ phút này, ở tầng hai ký túc xá cấp Cục của Nhiếp Chấn Bang, có vẻ có chút cảm giác chướng khí mù mịt. Trên ghế sô pha, Nhiếp Chấn Bang ngồi ở vị trí chủ vị, bên phải chính là Phó Chủ tịch thường trực thành phố Bạch Lực Khắc, Phó chủ tịch thành phố Lý Lâm, Lâm Vĩ Dân. Bên trái chính là Bí thư chính ủy Trần Nhạc, Trưởng ban tuyên giáo Nghiêm Phượng Kiều. Mặt khác, Phạm Chấn Minh, Lãnh Quốc Hoa, Thai Kiến Đào, Ngụy Thành Lâm, Dịch Quân, Hô Diên Ngạo Bác, Ngụy Cường, tất cả đều bê ghế ngồi hoặc là tựa vào sô pha.

Đang ngồi ở đây, ngoại trừ Nghiêm Phương Kiều và Lý Lâm là nữ gia, những người khác đều là đại lão gia cả. Trong tay mỗi người đều châm một điếu thuốc lá. Trong toàn bộ căn phòng, giờ đây giống như là đang bị cháy vậy.

Gấu mèo đặc cung ở chỗ này của Nhiếp Chấn Bang cũng không phải là loại thuốc là ngon bình thường muốn mua là mua được. Lần này tới đây, tự nhiên là phải nếm thử hương vị một chút.

Nhiếp Chấn Bang nhướn mày. Lúc này, Thiết Lực đích thân tới áp trận, Lưu Văn Thanh tới trước trấn thủ thành phố Tân Lê. Sau hội nghị, Lưu Văn Thanh không ngừng gặp mặt không ít lãnh đạo đã về hưu, các cán bộ lão thành. Sau đó với sự giới thiệu của Chu Thần, lại tiếp đãi vài cán bộ khác nữa. Mục đích đã rất rõ rang rồi, chính là muốn đảm bảo cho Chu Thần được tuyển chọn một cách thuận lợi.

Trong tình huống như vậy, chính mình nhất định phải đứng ra tỏ rõ thái độ của mình. Hoặc là khiến cho Chu Thần đắc cử, hoặc là đạp đổ Chu Thần xuống. Hiện giờ, những người này đều đang nhìn vào mình. Quan trọng hơn là, thái độ của mình sẽ có sự quyết định trực tiếp tới niềm tin của Bạch Lực Khắc.

Ngay lập tức, Nhiếp Chấn Bang nhìn mọi người xung quanh một lượt rồi trầm giọng nói:

- Lãnh đạo tỉnh và thành phố coi trong cùng quan tâm, đối với chúng ta mà nói, cũng là một loại khảo nghiệm. Tất cả đều phải lấy ý kiến của nhân dân là gốc. Tôi tin tưởng rằng, trên tổ chức có thể nhìn thấy được dân ý và dân tâm của ba trăm nghìn quần chúng nhân dân thành phố Tân Lê chúng ta.

Tiếng nói của Nhiếp Chấn Bang vừa dứt, ngay tiếp theo, Trần Nhạc liền đi đầu phát biểu ý kiến của mình:

- Bí thư, xin anh yên tâm. Tôi sẽ kiên quyết phục tùng theo sự sắp xếp của trên tổ chức.

Đối với Trần Nhạc mà nói, cái này là không có áp lực nhất. Cho dù trúng cử là Bạch Lực Khắc, nhiều nhất thì Trần Nhạc cũng chỉ phái gánh vác một cái tội là có trách nhiệm liên đới mà thôi, không hơn nữa.

Nhìn bộ dạng vẫn còn do dự của Bạch Lực Khắc, Nhiếp Chấn Bang lại nói một lần nữa:

- Lão Bạch, không cần sa sầm mặt mày như vậy. Thả lỏng một chút Tôi tin rằng, năng lực của anh nhất định đủ để đảm nhiệm chức vụ Chủ tịch thành phố này.

Câu nói này vừa thốt ra khỏi miệng, cả căn phòng liền trở nên yên lặng. Nhưng, Bạch Lực Khắc cũng rất kích động. Cho tới nay, Nhiếp Chấn Bang cũng không có tỏ thái độ rõ ràng, đây cũng là nguyên nhân khiến Bạch Lực Khắc do dự. Ai cũng hiểu rằng, đi ngược vơi ý tứ của lãnh đạo tỉnh, thành phố, sẽ phải gánh vác một trách nhiệm lớn đến cỡ nào. Nhiếp Chấn Bang không biểu lộ thái độ ra, Bạch Lực Khắc cũng không dám hạ cái quyêt tâm này. Hiện giờ, nếu Nhiếp Chấn Bang đã nói ra, Bạch Lực Khắc cũng thấy yên tâm rồi. Nếu là có chuyện gì xảy ra thật, Nhiếp Chấn Bang đích thị là người phải gánh vác tránh nhiệm chủ yếu. Có Nhiếp Chấn Bang đỡ đòn ở phía trước, Bạch Lực Khắc cũng chấp nhận đánh cuộc một phen rồi.

Ngay lập tức, Bạch Lực Khắc gật đầu nói:

- Bi thư, tôi xin nghe theo sự bố trí của anh. Ở phía đại biểu Hội đồng nhân dân bên này, tổng cộng có ba trăm mười bảy vị đại biểu. Tôi bước đầu dự liệu cùng tính ra có khoảng chừng một trăm phiếu là có nắm chắc.

Nếu nói đều đã nói rõ ra rồi, Bạch Lực Khắc cũng buông lỏng lá gan của mình ra. Đang ngồi ở đây đều là hệ thống tâm phúc của Nhiếp Chấn Bang nhét vào sau khi đến thành phố Tân Lê. Bạch Lực Khắc coi như là bước vào khá là muộn, cho nên, Bạch Lực Khắc cũng hiểu rất rõ, nhất định phải biểu hiện ra được thái độ của chính mình.

Xem ra, Bạch Lực Khắc đây cũng là sớm đã có dự mưu rồi. Bằng không mà nói, Bạch Lực Khắc sẽ không có khả năng có nhiều đại biểu Hội đồng nhân dân ủng hộ như vậy.

Ngay tiếp theo, Lý Lâm cũng từ từ nói:

- Bên phía tôi, từ ngày mai bắt đầu, nếu liên lạc một chút thì có lẽ, cũng có thể kéo được chừng ba mươi phiếu.

Lúc này, loại trừ những nhân tố khác không nói ra thì những người thuộc Nhiếp hệ, đều đã nói thẳng ra rồi.

Nghiêm Phượng Kiều, Phạm Chấn Minh và Lý Nham, ba người coi nhự là tới khá là muộn so với mọi người. Tuy nhiên, trong khoảng thời gian này, đối với khu kinh tế mới, đối với toàn bộ thành phố Tân Lê, nhất là cái khu huyện Vân ban đầu kia, ba người chạy qua chạy lại tương đối nhiều. Cộng lại với nhu thì tính ra, ba người có lẽ cũng có thể kéo được khoảng năm mươi phiếu.

Vào lúc này, Lâm Vĩ Dân cũng mở miệng nói:

- Bên phía tôi cố gắng một chút, chắc cũng có thể có đươc ba mươi phiếu.

Nghe đến đó, Nhiếp Chấn Bang cũng đứng lên, sắc mặt có chút nghiêm túc, nói:

- Không chênh lệch là bao rồi. Chỗ này tính ra đã có chừng hai trăm môt phiếu. Lại thêm Trần Nhạc bên này chắc cũng có thể có được hai, ba mươi phiếu. Măc dù là có một chút sự lặp phiếu, nhưng có lẽ cũng đủ vượt qua một nửa, vậy là đủ rồi. Chuyện cứ quyết định vậy đi. Hai ngày tới này, mọi người cũng không cần liên hệ với nhau. Lưu Văn Thân trấn thủ Tân Lê, hơn nữa ngày mai Thiết Lực cũng sẽ tới. Nếu đi lại quá thường xuyên, khó tránh khỏi sẽ để người khác có cái cớ. Tất cả, dựa theo kế hoạch này mà hành động. Nếu có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ chịu trách nhiệm.



Chạng vạng ngày hôm sau, xe chuyên dụng của Chủ tịch Thiết Lực khu tự trị Tây Bắc cuối cùng cũng xuất hiện ở thành phố Tân Lê. Tại nơi giao nhau giữa khu kinh tê mới của Tân Lê và thành phố Khố, với sự dẫn đầu của Lưu Văn Thanh, Nhiếp Chấn Bang đứng bên cạnh, Chu Thần và các thành viên trong ban lãnh đạo Thành ủy thành phố Tân Lê cũng đã đứng chờ ở phía đằng sau.

Xe của Thiết Lực dưới sự dẫn đường của xe cảnh sát giao thông cục Công an thành phố đã chậm rãi đỗ lại ở ven đường. Lưu Văn Thanh dẫn theo một đám người bước tới tiếp đón.

Cửa kính xe dần dần kéo xuông, Thiết Lực với vẻ mặt nghiêm túc liếc mặt nhìn mọi người chung quanh một lượt, rồi chậm rãi nói:

- Bí thư Văn Thanh lên xe đi. Những người khác đều đi theo luôn, đi tới nhà khách Tân Lê trước đi.

Bởi vì đã là lúc chạng vạng rồi, cơ bản là đều đã tan làm. Thiết Lực tự nhiên cũng sẽ không yêu cầu mọi người ở đây tới bên chỗ Thành ủy.

Giờ phút này, ở bên phía nhà khách Tân Lê cũng đã sớm chuẩn bị xong tiệc rượu Tiêu chuẩn của bữa tiệc là dựa theo quy định của Nhiếp Chấn Bang, cũng là theo tiêu chuẩn mỗi người là hai mươi đồng cho mỗi bữa mà sắp xếp. Các nhân viên đi theo Thiết Lực, các lãnh đạo đi theo Lưu Văn Thanh, cộng thêm cả các thành viên trong bộ máy lãnh đạo của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Tân Lê, tất cả bày ra hai mươi bàn.

Thiết Lực bên này, lãnh đạo khu tự trị, lãnh đạo Thành ủy đều được sắp xếp ngồi trong các phòng riêng, cũng chỉ có Nhiếp Chấn Bang, Chu Thần cùng với Chủ tịch mặt trận tổ quốc Hoàng Vĩ là có tư cách cùng ngồi ở trong này, tuy rằng đều là ngồi ở ghế cuối cùng.

Có lãnh đạo lớn ở đây, ngược lại là mọi người có vẻ hết sức gò bó. Sauk hi cơm nước xong, Thiết Lực rất nhanh liền muốn đi sang căn nhà số 1 của khách sạn Thành ủy nghỉ ngơi.

Nhưng, trong lúc này, Thiết Lực lại liên tục gawpj mặt Chủ tịch Mặt trận tổ quốc thành phố Tân Lê, Quyền chủ tịch thành phố Chu Thần cùng với Phó chủ nhiệm thường vụ Hội đồng nhân dân thành phố Tân Lê và một vài lãnh đạo có liên quan khác. Hàm ý trong cái việc nay cũng đã rất rõ rang và hiển nhiên rồi, Thiết Lực tôi tới đây, chính là tới để áp trận cho Chu Thần đấy.

Đối với mấy cái kỹ xảo này của Thiết Lực, Nhiếp Chấn Bang cũng chỉ cười nhạt một tiếng mà thôi. Trong cái thời điểm ngay trước lúc tuyển cử như thế này, Thiết Lực làm như vậy, quả thật là rất chính xác. Nhưng, Thiết Lực cũng là đánh giá quá thấp sức ảnh hưởng của mình owr thành phố Tân Lê này rồi.

Ngày hôm sau, đúng chín giờ sáng, ở trong hội trường lớn của Thành ủy thành phố Tân Lê, phía trên bục sân khấu, một tấm băng rôn màu đỏ thẫm đã được treo lên, đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố Tân Lê lần thứ nhất.

Trên phía khan đài của chủ tịch, Thiết Lực ngồi nghiêm túc ở vị trí chính giữa. Bến trái là Bí thư thành ủy Bá Châu Lưu Văn Thanh, bên phải là Trưởng ban thư ký chính quyền khu tư trị Ngô Hiếu Phi.

Còn lại thì Nhiếp Chấn Bang ngồi ở bên trái Lưu Văn Thanh, bên phải là Trưởng ban thư ký thành ủy Bá Châu Lý Khánh Đức. Còn những lãnh đạo, cán bộ khác của thành phố Bá Châu cũng đều ngồi hết ở trên đài chủ tịch này.

Đầu tiên, trong tiếng ca hùng tráng của bài quốc ca, Thiết Lực với vai trò là lãnh đạo tối cao tham dự trong đại hội lần này đã đứng ra tuyên bố một cách long trọng khai mạc đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân thành phố Tân Lê lần thứ nhất. Đại hội Hội đồng nhân dân thành phố Tân Lê lần này có tổng cộng 317 đại biểu, số người nhận phiếu là 317, số người có mặt là 313, phù hợp vơi quy định trình tự đã đề ra của Hội đồng nhân dân.

Ngay sau đó, đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân đã chọn ra thành viên của đoàn chủ tọa. Sau đó, với vai trò là Bí thư thành ủy và Chủ tịch thành phố tiền nhiệm, Nhiếp Chấn Bang đã đại diện cho Ủy ban nhân dân thành phố Tân Lê bước lên khan đài.

Đầu tiên, Nhiếp Chấn Bang hơi hơi cúi đầu về phía đài chủ tịch và phía dưới khán đài, sau đó liền cất cao giọng nói:

- Kính thưa chủ tịch Thiết Lực của khu tự trị, kính thưa Trưởng ban thư ký Ngô Hiếu Phi của chính quyền khu tự trị, kihs thưa Bí thư Lưu Văn Thanh của thành ủy Bá Châu. Thưa các vị lãnh đạo và các đồng chí. Trong một năm vừa qua, trong việc kiến thiết và phát triển kinh tế, thành phố Tân Lê đã dành được những thành tích đáng kể khiến cho người khác phải ngưỡng mộ. Trong việc phát triển văn hóa, giáo dục, y tế và giao thông và những lĩnh vực khác cũng đã có sự thay đổi rất lớn.

Năm trước, tốc độ tang trưởng GDP của thành phố chúng ta đạt tới con số 41.2%. Cái tốc độ này, trên thực tế là đã bao gồm cả của huyện Vân vào trong. Còn tính riêng, tốc độ tang trưởng thực tế của thành phố Tân Lê đạt đến 95.7%.

Báo cáo công tác Ủy ban nhân dân than phố của Nhiếp Chấn Bang đã giành được sự nhất trí tán thành cũng như những bình luận tích cực của đại biểu trong đại hội, đồng thời cũng giành được 100% phiếu tán thành của đại biểu đối với báo cáo công tác này.

Sau khi mà Nhiếp Chấn Bang bước xuống sân khấu, tất cả đại biểu đều biết rằng, lúc này đây, màn kịch quan trọng nhất của đại hội đại biểu nhân dân thành phố tới rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play