Tưởng Chấn Toàn lúc này cũng bật cười, hậu thuẫn của Nhiếp Chấn Bang có ở đây nên thái độ của Tưởng Chấn Toàn cũng thay đổi rồi. So với trước đây thì thiếu đi một chút uy nghiêm của Bí thư nhưng lại có thêm một chút khí độ của bậc bề trên.
Về thân phận của mình, Nhiếp Chấn Bang chắc chắn rằng không phải do ông nội truyền ra. Từ lúc hắn tự mình rời khỏi thủ đô đến Tây Bắc nhậm chức, thái độ của ông nội chính là giữ bí mật. Hơn nữa, lúc đó ông nội cũng đã nói, cả Tây Bắc chỉ có Lý Dật Phong biết rõ nhất.
Nhìn thấy bộ dạng ngây người của Nhiếp Chấn Bang, Tưởng Chấn Toàn cũng cười nói:
- Tiểu Nhiếp cậu đừng suy đoán nữa. Lúc cậu đến, bí thư Dật Phong đã thông báo với tôi, lúc đó anh ta nói rằng có một người họ hàng xa đến từ Thủ đô. Lúc đó, tôi cũng không để ý lắm. Nhưng ở huyện Lê này, cậu làm ra chuyện động trời như vậy, lại còn có mối quan hệ mật thiết với tên nhóc họ Tiền và Lưu Côn. Tôi liền đoán ra. Họ Nhiếp ở thủ đô, bối cảnh cũng không nhỏ, lại còn có mối quan hệ với bí thư Dật Phong, vậy thì cũng chỉ có Nhiếp lão mà thôi.
Nghe thấy lời giải thích của Tưởng Chấn Toàn, Nhiếp Chấn Bang cũng cười lúng túng, nói:
- Bí thư Tưởng, thật ngại quá, ông nội cháu ra quy định là nghiêm cấm cháu dùng danh tiếng ông nội để đi lừa bịp, chứ cháu không hề có ý muốn giấu chú.
Tưởng Chấn Toàn không để bụng, liền cười nói:
- Ha ha, tiểu Nhiếp, cậu lo lắng thừa rồi. Cách đối nhân xử thế của Nhiếp lão, vẫn khiến cho chúng tôi rất khâm phục và kính ngưỡng đấy. Là vàng thì cũng sẽ có lúc phát sáng thôi, thành tích bây giờ của cậu thật đáng nể. Vừa nhậm chức thì đã có thể tạo ra thành tích lớn như vậy, thật không tệ. Làm cho tốt vào, có vấn đề gì cứ tìm bí thư Văn Thanh của Thành phố các cậu
Nói vậy có nghĩa là Tưởng Chấn Toàn đã đánh tiếng trước với Lưu Văn Thanh rồi. Nhiếp Chấn Bang lúc này cũng bật cười, bản thân hắn đã có Trình Tân Hoa giúp đỡ, thông qua Ngô Chí Hùng lại có được sự yêu mến của Đinh Ái Quốc, bây giờ lại được Lưu Văn Thanh chiếu cố, những ngày tháng sau này của hắn ở huyện Lê này chắc là sẽ không đáng lo ngại nữa.
Chiều hôm đó, mới bảy giờ thì toàn bộ cán bộ huyện Lê đã tập trung đến trước hội trường của ủy ban huyện. Lúc này đã sắp xếp sẵn bốn năm cái ti vi, để đảm bảo rằng nơi nơi đều có thể thấy được tin tức chương trình Bảy giờ mỗi ngày.
Chủ tịch mặt trận Tổ quốc và Chủ tịch Hội đồng nhân dân với vai trò là người tổ chức lần này cũng đều đang ngồi xem.
Cùng lúc đó, ở bên nhà khách của huyện Lê, trong chỗ yến tiệc nhỏ, Tưởng Chấn Toàn cũng sẽ cùng với Tạ Lai Hỷ và Ngưu Vận Xương xuất hiện trước mặt các vị lãnh đạo cấp cao của Thành phố Bá Châu, Bí thư huyện ủy, Chủ tịch huyện ủy huyện Lê, ngoài ra còn có thêm cả Nhiếp Chấn Bang nữa.
Từ lúc bắt đầu chương trình tin tức, sau khi truyền phát một số hoạt động của các lãnh đạo cấp cao của đất nước thì cuối cùng, hình ảnh thay đổi, MC đã xuất hiện trên màn hình:
- Dưới cục diện cả nước tiến hành cải cách mở rộng và phát triển kinh tế hoàn toàn như hiện nay, khu tự trị Tây Bắc với ưu thế về đất đai của mình, đã khai thác tiềm lực của nông nghiệp. Huyện Lê của thành phố Bá Châu đã lần đầu tiên sáng tạo ra mô hình liên kết hoàn toàn mới giữa công ty tư nhân và các hộ chăn nuôi. Tăng mạnh tính tích cực của người dân trong vùng lên rất nhiều. Bí thư Đảng ủy khu tự trị Tưởng Chấn Toàn, Thứ trưởng Bộ Nông nghiệp đồng chí Tạ Lai Hỷ đã đến tham dự cùng với các cấp lãnh đạo có liên quan của khu tự trị.
Sau đó, hình ảnh được chuyển qua, sau khi chiếu xong toàn cảnh buổi lấp đất đặt móng của đám người Tưởng Chấn Toàn, camera còn đặc biệt quay cận cảnh khuôn mặt Nhiếp Chấn Bang. Điều này khiến cho Nhiếp Chấn Bang có chút ngại ngùng, này vừa nhìn đã biết có kiệt tác của An Na rồi.
Cùng với sự kết thúc của Bảy giờ mỗi ngày thì bên trong yến tiệc cũng vang lên tiếng vỗ tay rầm rầm. Có thể lên được Bảy giờ mỗi ngày thì đối với bất kỳ địa phương nào cũng đều là chuyện rất đáng nể. Với vị trí là chuyên mục tin tức mang tính cấp quốc gia thì đây là một chuyên mục mà ngay cả lãnh đạo quốc gia cũng phải chú ý đến.
Sau đó, Tưởng Chấn Toàn đứng lên, không khí bên trong yến tiệc cũng lập tức yên tĩnh hẳn. Lúc nảy, Tưởng Chấn Toàn tỏ vẻ rất vui mừng, khuôn mặt luôn tươi cười, nhìn quanh mọi người một lúc rồi ông nói:
- Các đồng chí, thành tích phát triển kinh tế của Thành phố Bá Châu rất xuất sắc, có thể nói, đã vượt xa dự đoán của Đảng ủy khu tự trị, của chính phủ. Ở đây, tôi xin đại diện cho Đảng ủy khu tự trị, cho Chính phủ, cho Hội đồng nhân dân, Mặt trận Tổ quôc để chúc mừng Thành phố Bá Châu, chúc mừng huyện Lê. Hy vọng các đồng chí của Thành phố Bá Châu có thể không tự kiêu, không nóng vội, tiếp tục phát huy tác phong dám nghĩ dám làm, phát huy tinh thần làm việc thực tế, tinh thần tiến thủ, cố gắng tái lập thành tích huy hoàng như vậy.
Ngày thứ hai, sau khi mấy người Tưởng Chấn Toàn rời khỏi, toàn bộ huyện Lê lại trở lại trạng thái bình thường. Lúc này cách Tết cũng chỉ còn có hai ngày.
Bên này Nhiếp Chấn Bang cũng đã thu dọn xong hành lý, về việc trực ban dịp Tết âm lịch, dưới sự chiếu cố của Ngô Chí Hùng, lịch trực ban của Nhiếp Chấn Bang tự nhiên cũng được miễn.
Tập hợp với Đổng Uyển và Dương An Na, ba người chạy tới Ô thị. Lên chuyến bay tối, bay thẳng về Bắc Kinh.
- Anh Chấn Bang, cái lúc quay cận cảnh mặt anh trong Bảy giờ mỗi ngày đó thật là đẹp trai. Thế nào? Em sắp xếp tốt chứ, vì cái này, em đã cầu xin bác Cả của em rất lâu đó nha.
Dương An Na vừa lên máy bay đã bắt đầu kể công.
Bác Cả của Dương An Na là Dương Quang Vinh, tính cách của ông ta, Nhiếp Chấn Bang cũng đã được nghe thấy, vẫn luôn hoạt động trong mặt trận tuyên truyền, hiện tại là Giám đốc đài truyền hình Hoa Hạ, kiêm Phó cục trưởng của Tổng cục phát thanh và truyền hình quốc gia. Có thể chiếm lĩnh vị trí quan trọng như vậy trong giới truyền thông, đó cũng có mối liên quan rất lớn với tính cách kiên trì nguyên tắc đến cùng của Dương Quang Vinh. Bất kể là lúc trước hay hiện tại, Dương Quang Vinh đều được tín nhiệm rất cao từ phía trên. Dương An Na có thể tìm được Dương Quang Vinh để xin cái cảnh đặc tả này, chỉ sợ là thật sự đã sử dụng hết mọi thủ đoạn khiến cho Dương Quang Vinh không còn cách nào khác đành dành cho Nhiếp Chấn Bang một cảnh đặc tả.
Nhiếp Chấn Bang lập tức cười nói:
- Em đó, sau này đừng làm khó bác Cả của em nữa. Lúc cần xuất hiện cho dù em không nói thì anh cũng tự biết xuất hiện. Cô nàng như em sau này đừng khiến cho bác Cả của em phải vi phạm nguyên tắc nữa.
Sau khi máy bay đáp xuống thủ đô, Lý Lệ Tuyết đã đứng đợi khá sớm ở sân bay. Sau khi đưa Dương An Na về nhà trước, lúc này trên xe chỉ còn ba người cũng có chút gì đó mờ ám.
Buổi tối, đương nhiên không cần nói nhiều, khi mà nam nữ đã được nếm qua trái cấm rồi, đương nhiên lửa dục vọng sẽ cháy lên. Vật lộn nhau tới nửa đêm mới từ từ chìm vào giấc ngủ.
Tử Cấm Thành
Nơi ở của Thủ trưởng tiền nhiệm. Từ sau khi hoàn toàn lui lại, ngoại trừ lần đi thị sát bên ngoài vào đầu năm nay thì ông lão dường như đã hoàn toàn đi vào trạng thái ở ẩn.
Lúc này, đối với sự viếng thăm của Nhiếp Chấn Bang thì ông lão tỏ vẻ rất vui mừng.
Việc đến thăm ông lão, Nhiếp Chấn Bang cũng không có cố ý chuẩn bị trước, dù là lễ vật gì đối với ông lão mà nói cũng không hề quan trọng. Đến đây quan trọng là ở tấm lòng.
- Chấn Bang đến rồi, ngồi đi cháu, lần này đi Tây Bắc là chuyện mà ông không hề nghĩ tới. Ông nội cháu vì cháu xem như đã khổ tâm khá nhiều rồi.
Ông lão cười ha hả nói
Hiện giờ, trong nội bộ nhà họ Nhiếp, tình hình cũng đã dần dần chuyển biến rồi. Trong thế hệ thứ ba, Nhiếp lão đã dần dần chuyển trọng tâm lên người Nhiếp Chấn Bang. Đây là sự thật không thể thay đổi. Một mặt là thành tích mà Nhiếp Chấn Bang tạo ra quá lớn. Chỉ tính vào việc cống hiến cho đất nước thôi đã là rất lớn. Từ bên Liên Xô, những nhân viên nghiên cứu khoa học và kỹ thuật mà Nhiếp Chấn Bang dẫn về đây đều là bảo vật vô giá. Có thể nói, thực lực quân sự của cả Hoa Hạ cũng vì vậy mà nâng cao trình độ lên thêm ít nhất là hai mươi năm. Đó là chưa kể đến những kỹ thuật công nghiệp dự bị thông thường..
Nhưng chuyện này cũng chỉ giới hạn ở trên nội bộ cao tầng biết mà thôi, đây là thứ không được phép công khai. Nhưng như vậy cũng đủ rồi, có được thành công như vậy, Thủ trưởng hiện tại cũng phải nhận cái phần tình này. Đó chính là ưu thế của Nhiếp Chấn Bang.
Mặt khác, thân phận đứa cháu nuôi của ông lão cũng đã giúp Nhiếp Chấn Bang thêm điểm không ít, cộng thêm năng lực của bản thân Nhiếp Chấn Bang. Nhà họ Nhiếp lấy Nhiếp Chấn Bang làm trọng tâm cũng là điều có thể lý giải được.
Nhìn Nhiếp Chấn Bang, ông lão tỏ vẻ hài lòng. Có thể có được thành tích ở huyện Lê, biểu hiện của Nhiếp Chấn Bang có thể nói không thể bắt bẻ được, tuy ở đây cũng phải kể đến nhân tố bối cảnh cũng như giao thiệp rộng của Nhiếp Chấn Bang. Nhưng, nếu thật sự phát triển không có ràng buộc thì tin rằng, trừ phi Nhiếp Chấn Bang tự mình đánh được ra chiến tích cho mình nếu không sẽ không ai có thể là được như vậy. Hơn nữa dựa theo tình hình bây giờ, cái kế hoạch nông nghiệp gì đó đúng thật là một mô hình khó được mà hai bên cùng có lợi.
Lúc này, bà vợ của ông lão cũng từ bên ngoài bước vào, nhìn Nhiếp Chấn Bang, nét mặt tươi cười nói:
- Lão Nam, mấy vị đồng chí lãnh đạo cấp cao ở thủ đô hiện tại cũng đều sang đây để thăm ông rồi. Ông xem?
Ý của bà lão là Nhiếp Chấn Bang có phải cũng nên lánh mặt một chút, dù sao đây cũng thuộc tầng lớp quá cao rồi, đều là lãnh đạo hiện đang nhậm chức của quốc gia, Nhiếp Chấn Bang cũng chỉ là bậc vãn bối, đứng bên cạnh thế này, có những lời nói, những sự việc vẫn không thích hợp để nghe.
Ông già vẫn phủi phủi tay, cười nói:
- Không có gì đâu, Chấn Bang là cháu nuôi của tôi mà, đứng bên cạnh nghe một lát cũng không tệ.
Khi mấy vị lãnh đạo đương nhiệm của Hoa Hạ đi vào thì Nhiếp Chấn Bang cũng đứng lên, cung kính nói:
- Chào các vị Thủ trưởng.
Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang, Thủ trưởng đương nhiệm cũng ngây người một lát, có thể có được sự xem trọng của ông lão, đây là điều mà Thủ trưởng đương nhiệm không hề nghĩ tới. Thủ trưởng đương nhiệm cũng lập tức cười nói:
- Chấn Bang cũng ở đây à. Lần này, công việc của huyện Lê quả thật không tệ.
Sau khi hàn huyên mấy câu, Thủ trưởng đương nhiệm lại cười nói:
- Lão Thủ trưởng, sau lần ông đi thị sát khắp cả nước thì đến nay, ý kiến và nhận thức của người dân trong nước đều đã thống nhất với nhau. Bên chúng tôi cũng đã thương lượng, cảm thấy cải cách mở cửa vẫn thích hợp với sự phát triển của nước ta. Thí điểm cải cách cũng đã thử trong thời gian lâu rồi, thực tế chứng minh, con đường đi là đúng. Bây giờ, ý kiến của chúng tôi là có phải có thể mở rộng phát triên lĩnh vực ngành công nghiệp nhẹ cả nước, ủng hộ các hộ tư nhân tham gia vào việc xây dựng đất nước, mở rộng phạm vi cải cách mở cửa kinh tế. Lần này đến đây, một là đến chúc Tết sớm anh và phu nhân, ngoài ra còn muốn đến trưng cầu ý kiến của anh nữa.
Nghe xong câu nói này, Nhiếp Chấn Bang liền biết được, việc cải cách mở cửa và phát triển nền kinh tế trong phạm vi cả nước xem như chính thức bắt đầu rồi. Nhưng trong ký ức của đời trước thì cải cách mở cửa và phát triển kinh tế trong nước bước đầu đã đi chệch hướng rồi, không ít các nơi của Chính phủ phiến diện theo đuổi thành tích Chính trị mà bỏ qua môi trường. Cả một đất nước rộng lớn như vậy lại bị ô nhiễm nghiêm trọng, đến cuối cùng không thể không quay lại tiêu phí số tiền lớn để xử lý ô nhiễm môi trường.
Nhìn thấy vẻ mặt của Nhiếp Chấn Bang ngồi bên cạnh, ông lão thoáng chút suy tư, biểu hiện trước giờ của Nhiếp Chấn Bang đều khiến cho người khác có cảm giác là đoán trước sự việc. Nghĩ đến đây, tự nhiên ông lão tâm huyết dâng trào, rất muốn nghe suy nghĩ của thằng nhóc này. Ông lão lập tức cười nói:
- Tôi đã về hưu rồi, những chuyện thế này tôi đã không lo tới nữa. Tôi tin rằng, với năng lực và tinh thần làm việc của các vị lãnh đạo hiện tại, tất cả đều do các ông quyết định là được rồi.
Nói rồi, ông già liền chuyển đề tài, nhìn Nhiếp Chấn Bang nói:
- Chấn Bang, nhìn vẻ mặt của cháu dường như có gì muốn nói phải không?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT