Ngự hoa viên, là một chỗ khó có được yên tĩnh trong ở hoàng cung.

Hồ nước trong xanh, gió mát ấm nồng, lang cang hành lang màu đỏ*(ai biết dịch sao chỉ ta, ta dốt tả), hành lang gấp khúc, bích thụ quỳnh hoa, cảng tượng rất là mê người.

Tiểu thái giám kia dẫn Lạc Đế đi vào Ngự hoa viên, chỉ vào bên trong, ấp úng nói:”Hoàng Thượng… Ở bên trong…”

Đáy lòng Lạc Đế tràn đầy nghi hoặc:”Rốt cuộc là chuyện gì, lại kích động như vậy?”

Trên mặt của tiểu thái giám lộ vẻ khó xử, ấp úng nói không nên lời.

Lạc Đế thấy vậy, hừ nhẹ một tiếng, cùng nhóm đại thần, tiến lên phía trước.

Ở bên trong một bụi lùm cách đó không xa, hình như có âm thanh quái dị truyền đến, hơn nữa âm thanh này, nghe vào tai giống như là một nam một nữ…

Âm thanh như vậy, Lạc Đế đã quá quen thuộc, sắc mặt của hắn âm trầm, vừa định mở miệng, phía sau đã có đại thần “Cơ trí” nhanh chóng phản ứng.

“Hoàng Thượng, cẩn thận có thích khách!”

Dứt lời, người nọ nhảy lên, vung tay lên, trong lòng bàn tay có ánh sáng màu vàng vọt ra.

Ánh sáng hoá thành lưỡi đao, đem lùm cây kia cắt không còn một mảnh, cho đến khi lộ ra cảnh tượng bên trong.

Cảnh tượng bên trong, khiến cho tất cả mọi người đều đồng loạt cả kinh…

Đó là một nam một nữ quần áo xốc xếch, hai chân trắng nõn của nữ tử gắt gao quấn quanh vòng eo của nam tử, đầu nàng chôn ở trong ngực nam tử.

Nam tử đưa lưng về phía mọi nggười, làm cho mọi người không thấy rõ dáng vẻ của hắn, chỉ có thể nhìn thấy lưng của hắn.

Hiện tại là ban ngày, hơn nữa còn là ở trong Hoàng cung. Đôi nam nữ này lại lớn mật đến mức ở trong Ngự hoa viên này làm ra việc cẩu thả như vậy, Lạc Đế giận dữ.

“Làm càn! Các ngươi đang làm cái gì!!”

Một tiếng quát lớn này, còn xen lẫn mấy tầng lực đạo của Lạc Đế.

Hai người trên mặt đất, lúc này mới hơi khôi phục lại tinh thần.

Mày nam tử hơi nhăn lại, quay đầu, khi thấy được gương mặt phẫn nộ kia, mới hoàn toàn khôi phục lại tinh thần…

“Phụ… Phụ hoàng…”

Sắc mặt Lạc Đế xanh mét:”Thứ vô liêm sỉ này, đây là đang làm cái gì?”

Không sai, nam tử này, chính là thái tử Da Luật Đình!

Đáy mắt Da Luật Đình hiện lên vài phần biến hoá kỳ lạ, rồi sau đó mở miệng:”Phụ hoàng, chúng ta là do kìm lòng không đậu, ngài làm chủ hạ chỉ cho nhi thần cưới nàng đi…”

Mọi người đều ồ lên, chẳng ai có thể ngờ tới thái tự lại hoang đường như vậy.

“Hay! Hay cho một câu kìm lòng không đậu!” Lạc Đế tức giận đến mức há to mồm thở từng ngụm từng ngụm.

Ban ngày hoang dâm, lại còn dám ở bên trong Ngự hoa viên trước mặt mọi người như vậy, điều này làm cho mặt mũi của hắn toàn bộ bị dẫm nát rồi!

“Mong rằng phụ hoàng thành toàn!” Da Luật Đình tiếp tục mở miệng.

Nữ tử ở phia sau hắn, sau khi nghe được lời nói của Da Luật Đình, cực kỳ cảm động. Một tay của nàng nhanh chóng điều chỉnh y phục của mình, tay còn lại thì, từ phía sau ôm lấy Da Luật Đình…

“Đình ca ca, thì ra huynh đối với ta có tâm tư như vậy, ta từ trước đến nay đều hiểu lầm huynh rồi.”

Giọng nói này…

Thân thể Da Luật Đình mạnh mẽ run lên, đang muốn quay đầu nhìn đến kếu quả. Cách đó không xa, lại truyền đến một giọng nói thanh thuý.

“Di, mọi người đều ở trong này a?”

Da Luật Đình sau khi nghe thaấy giọng nói kia, cả người giống như bị sét đánh phải, hoàn toàn kinh ngạc sững sờ đứng tại chỗ.

Hắn trừng lớn mắt, ánh mắt dại ra nhìn người đang đi tới.

Người đi tới mặc hồng y tinh xảo, dáng người lượn lờ, mạng che mặt màu hồng kia theo gió hơi bay lên. Bên ngoài mạng che mặt, đôi mắt hữu thần kia, giờ phút này mang theo vài phần kinh ngạc.

“Mọi người cũng đến Ngự Hoa viên này tham quan sao? Di? Hoàng thượng, sắc mặt ngài làm sao vậy?” Sở Khuynh Nguyệt nghi hoặc hỏi, tầm mắt lại vờn quanh, đột nhiên, nàng bịt kín mắt, xoay người:”Trời ạ, kia không phải là thái tử điện hạ sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play