Đứa trẻ lớn lên ở đồng bằng như tôi rất ít khi được thấy biển, nên luôn có cảm giác đặc biệt yêu thích biển lớn mênh mông. Năm đó, bên bờ biển gần nhà anh, tôi sải bước chân vừa chạy vừa la hét, anh lại rất điềm nhiên chắp hai tay sau lưng bước từng bước. Tôi hỏi, “Chắc ngày xưa anh toàn ra đây nhặt vỏ ốc với thanh mai trúc mã của anh chứ gì?”.
Anh nói, “Em xem nhiều phim thần tượng Đài Loan quá rồi. Hồi anh còn nhỏ, gia đình không có điều kiện, toàn phải cùng ông ra bãi cát nhặt ve chai để bán kiếm tiền”.
Về sau, cứ mỗi khi nhìn thấy biển, trong đầu tôi lại hiện lên một hình ảnh một cậu bé còi cọc cùng ông cụ râu tóc bạc phơ lom khom nhặt vỏ chai bên bờ biển.
Cuộc đời vốn dĩ đâu có cân bằng, người ta sống đâu có dễ dàng gì. Mr.Bu đã dạy tôi tìm thấy những điều ấm áp ngay từ những khắc nghiệt của cuộc sống này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT