Sáng sớm, Bạch Thiên Hoan vẫn đang ngủ say thì một loạt tiếng gõ cửa dồn dập vang lên, nàng bực dọc trở mình.

- Chuyện gì?

Nàng mơ mơ hồ hồ đáp một tiếng.

- Đại tiểu thư, nhị tiểu thư tới.

Họa Mi ở ngoài cửa vội nói.

Nàng ló đầu ra từ trong chăn, đôi chân mày nhíu chặt.

Bạch Xuân Yến? Nàng ta tới tìm mình có chuyện gì?

***

Sau khi rửa mặt đơn giản, Bạch Thiên Hoan lười nhác đi về phía thiên sảnh, Bạch Xuân Yến sớm đã ngồi ở đó đợi nàng, thấy nàng xuất hiện, nàng ta cung kính đứng dậy hành lễ.

- Đại tỷ.

Khóe mắt Bạch Thiên Hoan quét qua nàng ta một cái:

- Nhị muội không cần đa lễ.

Cáo chúc Tết gà, không có lòng tốt.

Họa Mi bưng lên hai ly trà rồi tự giác lui ra khỏi phòng.

- Quấy rầy đại tỷ sớm như vậy, trong lòng muội cũng rất áy náy.

Thật chán ghét.

- Không sao!

Nàng lười quanh co với nàng ta, trời có hơi lạnh, bưng ly trà nóng lên, cảm giác lòng bàn tay ấm hơn chút ít:

- Nhị muội tới tìm ta sớm như vậy, nhất định là có chuyện gì quan trọng?

- Đại tỷ có biết thế tử gia Hạng thân vương phủ hơn nửa tháng trước từng hạ một lệnh truy nã không?

Đôi con ngươi hơi nheo lại, Bạch Thiên Hoan híp mắt đề phòng:

- Có nghe nói.

Bạch Xuân Yến bỗng dưng e thẹn cúi đầu.

- Thực ra là, hơn nửa tháng trước, muội và thế tử gia từng có một đêm duyên phận, thế tử gia không biết người đêm đó là muội nên mới muốn tìm, bởi vì sợ thế tử gia chê muội bất trinh, cho nên muội luôn không đứng ra thừa nhận.

Đôi mắt đẹp xoay chuyển.

- Vậy muội tới tìm ta là vì?

- Đại tỷ, hai chúng ta dù sao cũng là tỷ muội, xảy ra loại chuyện này, e rằng nhà chồng tương lai sẽ ghét bỏ muội, mà thế tử gia hiện tại hình như rất thân với tỷ, cho nên……….

Đôi mắt Bạch Xuân Yến mang ý khẩn cầu nhìn về phía Bạch Thiên Hoan.

Nhấp nhẹ một ngụm trà nóng, chẳng biết tại sao, nước trà trôi vào cổ họng lại dường như cảm giác có vị chua.

Nàng khẽ cười tiếp lời Bạch Xuân Yến:

- Cho nên muội muốn mượn quan hệ của ta đề xuất với thế tử gia để hắn cưới muội, phải không?

- Đại tỷ, tỷ sẽ giúp muội chứ?

Tối qua, nàng vốn định phái người âm thầm hại Hạng Hân Lạc rồi giá họa cho Bạch Thiên Hoan, nhưng người nàng phái đi lại nghe được việc đánh cược giữa Bạch Thiên Hoan và Hạng Nguyên Hoán, cho nên nàng tạm thời thay đổi kế hoạch.

Đồng thời, nàng cũng cược, cược Bạch Thiên Hoan không muốn gả cho Hạng Nguyên Hoán.

Chỉ cần nàng gả cho Hạng Nguyên Hoán, trở thành thế tử phi Hạng thân vương phủ rồi thì Bạch Thiên Hoan không phải chỉ là một con kiến dưới chân nàng sao?

Bạch Thiên Hoan trong lòng thầm cười lạnh, Bạch Xuân Yến muốn tính kế trên người nàng đây mà.

Ánh mắt vòng vo một hồi, Bạch Thiên Hoan nhướng mi mỉm cười với nàng ta.

- Được, ta sẽ giúp muội.

Bạch Xuân Yến mừng rỡ như điên, vội vàng đứng dậy hành lễ với Bạch Thiên Hoan.

- Đa tạ đại tỷ.

- Chúng ta là tỷ muội, ta giúp muội cũng là việc nên làm, mau đứng dậy đi.

Bạch Thiên Hoan vô cùng nhiệt tình đỡ Bạch Xuân Yến, khiến Bạch Xuân Yến có chút thụ sủng nhược kinh.

Đang trò chuyện thì Họa Mi ở ngoài cửa đột nhiên cất tiếng:

- Đại tiểu thư, thế tử gia Hạng thân vương phủ tới.

- Ta biết rồi, em đi sai người gọi quận chúa dậy đi.

- Dạ!

Bạch Thiên Hoan nhướng mi cười:

- Đúng lúc, nhị muội, muội cùng ta đi gặp thế tử gia đi!

- Dạ!

Bạch Xuân Yến vui vẻ đáp ứng.

***

Chân mày Bạch Thiên Hoan mang ý cười, khóe môi nhếch lên độ cong đầy âm mưu.

Hạng Nguyên Hoán đã đề cập với Bạch thượng thư trước đó rằng buổi sáng hắn muốn dẫn Bạch Thiên Hoan ra ngoài, Bạch thượng thư vui vẻ đồng ý.

Hắn đi qua đi lại ở tiền sảnh, đợi một lúc lâu nhưng lại thấy Bạch Thiên Hoan và Bạch Xuân Yến đồng thời xuất hiện.

Hắn không khỏi nheo chặt hai mắt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play