๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Khuôn viên thanh tĩnh của Thái Học vẫn như xưa. Ttức in Phạm Nhàn đi

dạy khiến các Thái học sinh hứng khởi, thường xuyên có hàng trăm người tụ tập

trước ao Thanh Tâm nghe giảng.

Thói quen của Phạm Nhàn là giảng bài trên bậc thềm đá trước ao Thanh

Tâm. Vì học sinh đông quá, Thái Học không thể sắp xếp hết nên đành nghe theo

ý kiến hồ đồ của y, mở lớp ngoài trời. Có người cho rằng Phạm Nhàn chỉ muốn

nhờ mưa thu rào rạt để tiết kiệm đôi chút khẩu lực.

Nội dung giảng dạy khá đơn giản, chủ yếu là các trích dẫn từ bộ tổng tập

kinh sử do đại nho Trang Mặc Hàn bên Bắc Tề dồn hết tâm huyết biên soạn.

Sau nhiều năm nghiên cứu cộng với hỗ trợ cực lớn của Đạm Bạc thư cục, Thái

Học Nam Khánh đã chỉnh lý xong các bộ sách ấy. Phạm Nhàn cũng khá quen

thuộc, nên việc giảng giải các trích dẫn không có gì khó khăn.

Đương nhiên cách giảng bài của Phạm Nhàn khác với tất cả mọi người, cơ

bản là mỗi lần y đều sắp xếp vài giáo viên chậm rãi giảng giải trước ở ao Thanh

Tâm, tới cuối cùng y mới tự mình ra trận, biện luận với những học sinh bên

dưới một phen. Còn nội dung biện luận, do có phần đại bất kính cho nên không

đồn ra bên ngoài Thái Học.

Hiện giờ dù Phạm Nhàn không còn chức vụ gì, nhưng ít ra trong Thái Học

và trong lòng các học sinh trẻ tuổi, y vẫn là nhân vật đáng kính, có đôi chút đặc

quyền.

o O o

Hôm ấy trời thu mát mẻ, ý thu nồng nàn, Phạm Nhàn lười biếng kết thúc

một ngày giảng dạy, cũng lười để ý đến học sinh vẫn đỏ mặt tía tai cố gắng công

kích bằng lời nói, vỗ tay vài cái rồi bước xuống bậc thềm, nói: "Ta đã nói với

các ngươi, Kinh, Sử, Tử, Tập ta chỉ học thuộc lòng, chứ không thể giải thích

tinh tế ý nghĩa sâu xa được. Ta hiểu đạo lý xuất sư ắt có tiếng, nhưng trên đời

đâu có chiến tranh chính nghĩa, chỉ là cái cớ mà thôi."

"Hùng binh Đại Khánh ta vì giải cứu thiên hạ..." Tên học sinh kia cùng

mười mấy bạn thân cố bám theo Phạm Nhàn, cực kỳ bất bình nói.

Hôm nay bàn về sự kiện Đại Ngụy lập quốc, nói đơn giản là hai bên tranh

luận về chính nghĩa của chiến tranh, vấn đề này Phạm Nhàn không thể giải

thích rõ ràng nhất, cũng cho rằng ít người có thể.

Phạm Nhàn lên xe rời Thái Học, không đoái hoài đến những học sinh vẫn

còn phẫn uất đuổi theo sau. Xe chạy trên đường phố kinh đô một lát rồi thoát

khỏi không khí náo nhiệt của Thái Học, trở lại cảnh thu thanh bình. Y vô thức

vén rèm cửa sổ nhìn phố phường, nhưng không che đi vẻ u uất giữa hàng mi.

Sống nhàn rỗi phú quý được một tháng, đó chỉ là bề ngoài, chỉ để tạo dáng

cho triều đình xem, trong lòng Phạm Nhàn luôn âm ỉ ngọn lửa trái ngược hoàn

toàn với vẻ ngoài êm đềm, nhưng ngọn lửa ấy được y kìm nén rất tốt.

Hơn nữa, y bị ép buộc phải kìm nén, bởi tình hình chưa cho y thấy cơ hội

nào. Từ khi về kinh, Phạm Nhàn chẳng bao giờ trở lại Giám Sát viện, nhất là

khi toàn bộ thành viên Khải Niên tiểu tổ bị trục xuất rời kinh, việc liên lạc với

Giám Sát viện càng khó khăn. Nhưng điều đó không có nghĩa Phạm Nhàn

không có nguồn tin tức khác. Y biết rõ chỉ trong một tháng, nhờ sự trợ giúp

mạnh mẽ của Ngôn Băng Vân, Hoàng đế đã thành công trấn áp phần lớn nhân

tố bất ổn trong Giám Sát viện, công việc thay máu đang tiến triển thuận lợi, chỉ

chờ thời điểm dọn sạch hoàn toàn.

Tin tức từ Giang Nam cũng không mấy tốt lành. Tất cả dấu hiệu khiến Phạm

Nhàn lo lắng sâu sắc hơn, y nhận ra mình vẫn đánh giá thấp sức khống chế và

uy lực của hoàng quyền trong xã hội phong kiến. Ngay cả Giám Sát viện mà

Trần Bình Bình và y gây dựng hàng chục năm, giờ đây trước sức ép của hoàng

quyền cũng đang nghiêng về phía khuất phục.

Phạm Nhàn nhíu mày , thực ra vấn đề giữa y và Hoàng đế nhìn bề ngoài

nằm ở Giám Sát viện, Nội Khố, kinh đô, nhưng thực chất là cả thiên hạ. Tất cả

quan lại triều đình, trí thức dân gian, thậm chí cả Hồ Đại học sĩ hay Ngôn Băng

Vân, họ đều không hiểu điểm này. Vì vậy họ không hiểu tại sao Hoàng đế lại xử

lý Phạm Nhàn như thế, tước bỏ mọi quyền lực chức tước của y nhưng vẫn để y

sống xa hoa tự do ở kinh đô, vẫn có ảnh hưởng ngầm.

Trạng thái hiện tại của Phạm Nhàn là sống không ra sống chết không ra

chết, chỉ có y và Hoàng đế thiên tử mới biết tình trạng này là do đâu.

Nếu chỉ đơn giản là đối phó với một mình Phạm Nhàn, Hoàng đế bệ hạ

mạnh hơn y quá nhiều, thậm chí không tốn công sức cũng có thể đánh y nằm

rạp xuống bụi đất rồi dẫm lên một cái, khiến y đời đời không thể ngóc đầu dậy.

Nhưng vấn đề là, cả trong lẫn ngoài kinh đô, thậm chí ngoài bờ cõi Khánh

Quốc, ảnh hưởng ngầm của Phạm Nhàn lại mạnh đến đáng sợ, mức độ cường

hãn này ngay cả với lòng tự tin và kiêu ngạo của Hoàng đế bệ hạ cũng không

thể xem thường

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play