๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Ngoài các cao thủ mười ba nha môn bộ Hình, còn mấy cao thủ cung đình

cũng được Hạ Tông Vĩ phái tới đây. Dù Khánh Đế giao một bộ phận thực lực

này cho Hạ Tông Vĩ chỉ để bảo vệ an nguy cá nhân, nhưng Hạ Tông Vĩ đã huy

động tất cả nhân lực vào việc tìm Vương Khải Niên và Cao Đạt, nên đã phái tất

cả đi.

Thấy Đông Di sắp bình định, Phạm Nhàn sắp về, nhưng Hạ Đại học sĩ vẫn

chẳng nghe thuộc hạ đưa tin tốt lành gì, nên bắt đầu nóng ruột, tuy trước mặt

vẫn lộ vẻ bình tĩnh ôn hòa, nhưng trong lúc âm thầm ra lệnh đã bắt đầu gây sức

ép lớn.

Các cao thủ mười ba nha môn bộ Hình gần như phát điên vì áp lực này. Lần

tụ tập ở Đạt Châu, họ muốn trao đổi tin tức, bổ sung cho nhau, hy vọng tìm ra

manh mối về Hổ Vệ đã mất tích.

Đúng lúc đó, nhóm nha dịch bị đuổi đi kiểm tra hộ khẩu lười biếng, vào một

quán mì, thì bị chủ quán giết người.

Nha dịch chạy trốn chưa kịp về báo cáo, đã gặp các đại nhân u ám, cao quý

của mười ba nha môn.

Tên nha dịch kia vừa sợ hãi vừa kể lại chuyện ở quán mì ban nãy cho các

đại nhân từ kinh đô. Các quan viên bộ Hình gần như phát điên vì áp lực của Hạ

Đại học sĩ, dù không xác định được chủ quán là ai, nhưng bản năng nhạy cảm

và năng lực chấp hành mạnh mẽ khiến họ vượt qua quyền hạn của phủ nha quản

hạt Đạt Châu, trực tiếp ra lệnh đóng cửa thành.

Một nhà ba người của Cao Đạt trực tiếp bị giam trong Đạt Châu thành.

o O o

Một đêm đèn đuốc, các quan viên bộ Hình đã xác định danh tính chủ quán.

Dù là đôi đũa gãy làm đôi, hay vết thương trên thi thể đầu một nơi thân một nẻo

của nha dịch đều cho thấy kỹ thuật đao pháp tinh diệu và tàn nhẫn của hung thủ.

Làm sao một cao thủ cảnh giới như vậy lại trốn ở một tiểu thành bán mì? Chắc

chắn có điều bất thường.

Tâm trạng các quan viên mười ba nha môn rất căng thẳng. Quán mì thắp

đầy đuốc, chiếu sáng mọi thứ rõ ràng. Trong lòng họ nghĩ, công sức một năm

trời cuối cùng đã tìm đúng người rồi chứ? Ánh đỏ rực chiếu lên khuôn mặt các

quan viên bộ Hình. Họ hồi hộp, phấn khích nhìn chằm chằm vào cao thủ cung

đình trong quán, mong được xác nhận cuối cùng.

Vị cao thủ cung đình sắc mặt trắng bệch ấy nhẹ nhàng đặt ngón tay lên chỗ

gãy của đôi đũa, trầm ngâm giây lát rồi gật nhẹ đầu.

Các quan viên bộ Hình liếc nhìn nhau, không giấu nổi vẻ vui mừng trong

mắt. Để điều tra tội phạm triều đình có lẽ có này, họ chịu quá nhiều áp lực từ Hạ

Đại học sĩ, huống hồ ban đầu chẳng có căn cứ gì, phải lang thang cả năm trời

trong bảy khu vực lớn Khánh Quốc, cuối cùng mới có manh mối ở gần Đạt

Châu. Họ cũng không ngờ vận may lại tốt đến thế, mục tiêu nhanh chóng lộ

diện như vậy.

Cao thủ cung đình kia hiện trực thuộc Hạ Tông Vĩ nhưng nhiều năm qua

vẫn lặng lẽ trong cung. Hắn không rõ vì sao Hạ Đại học sĩ lại điều tra việc này,

nhưng biết rằng chủ quán chạy trốn kia có lẽ chính là Hổ Vệ duy nhất còn sống

sót, khuôn mặt già nua hiện vẻ lo lắng, không rõ phía sau việc này ẩn giấu hiểm

nguy gì.

Các lão thần trong cung đều biết, Hổ Vệ là loại hung ác do Phạm Thượng

thư huấn luyện thành, mà Hoàng đế bệ hạ đã nhân việc Đại Đông sơn chặt đứt

mọi thế lực của Phạm Thượng thư, thế mà Đạt Châu vẫn còn một tên?

Ánh mắt cao thủ cung đình bỗng sáng lên, bụng bảo dạ nghĩ hay Hạ Đại học

sĩ đã nhận mật chỉ của Hoàng đế bệ hạ nên mới tìm kiếm người này khắp nơi?

Nhưng Tiểu Phạm đại nhân thì sao? Nếu để Tiểu Phạm đại nhân biết người này

còn sống thì hậu quả sẽ ra sao?

Dù sao đó cũng là việc của các đại nhân, bọn họ chỉ là tôi tớ, là thuộc hạ, chỉ

biết tuân theo mệnh lệnh. Đây là tội phạm triều đình đào tẩu, nhất định phải bắt.

Cao thủ cung đình thấy vẻ mặt hân hoan của các quan viên bộ Hình, không khỏi

thở dài trong lòng, nghĩ thầm có lẽ bọn họ không hiểu sự đáng sợ của Hổ Vệ.

Đặc biệt là một Hổ Vệ đã học được cách đào tẩu giữa trận chiến.

o O o

Phong tỏa cả thành suốt một ngày đêm, Tri châu Đạt Châu cũng đã biết

chuyện này. Dù ông rất tức giận vì có kẻ cả gan dám giết nha dịch nhà mình,

nhưng so với việc phong tỏa toàn thành thì cơn phẫn nộ thêm khó tả. Những vị

đại nhân tới từ mười ba nha môn bộ Hình dám can thiệp chính sự địa phương,

chẳng lẽ họ không hiểu một khi phong thành, người dân trong thành Đạt Châu

sẽ rất khó khăn?

Nhưng khi quan viên mười ba nha môn bộ Hình đưa ra ám lệnh của Môn Hạ

Trung Thư và thân phận cao thủ cung đình, Tri châu lập tức im lặng như con

chim cút. Ông biết chủ quán mì không chỉ phạm tội với triều đình, chắc chắn

còn có thế lực đáng sợ nào đó, nên mới khiến kinh đô phái nhiều người đến truy

bắt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play