๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Trong lòng Phạm Nhàn mềm nhũn, nhẹ nhàng xoa đầu muội muội, ôn tồn

nói: "Đừng hoảng hốt, chỉ là không biết tâm sự cùng ai, nên mới nói với muội

thôi."

Một lúc lâu sau, Phạm Nhược Nhược dò xét bằng ánh mắt sợ sệt, giọng nhỏ

như muỗi hỏi: "Thật ư?"

Phạm Nhàn im lặng một hồi, nhìn sang phía tiểu viện thanh nhã bên kia

sông, nghĩ về tai ương đẫm máu ở nơi này hai mươi năm trước, nghĩ về hai

mươi năm trước có lẽ nơi này là địa ngục trần gian, không biết bao nhiêu người

Diệp gia đã chết đi, trong khi người thiếu nữ tài sắc vẹn toàn kia lại đang trong

giai đoạn yếu đuối nhất cuộc đời.

Bởi vì cô sinh hạ y.

Hơn nữa, tất cả những người có thể nương tựa xung quanh, vì lý do này hay

lý do khác đều không thể quay đầu, đều rời bỏ cô, khiến cô đơn độc vô cùng.

Đó là một cuộc tấn công bất ngờ từ phía sau lưng, một âm mưu sát hại dứt

khoát và mãnh liệt. Có lẽ lúc rời khỏi cõi đời, chắc chắn cô phải phẫn uất và cô

đơn lắm.

Mượn giống? Phạm Nhàn chẳng tin điều đó, y quá hiểu nữ nhân, cho dù đó

là mẹ đẻ của mình, là Diệp Khinh Mi duy nhất trên cõi đời này, Phạm Nhàn vẫn

không tin. Không có tình cảm với nam nhân thì làm sao lại quyến rũ người ấy

lên giường? Các thiếu nữ khác có lẽ sẽ giả vờ vì lý do gia tộc hay xã hội, nhưng

Diệp Khinh Mi có cần đến không?

Phạm Nhàn chăm chú nhìn sang bờ bên kia, khóe miệng nở nụ cười lạnh

lùng, nam nhân kia thật sự rất tàn nhẫn.

o O o

Một giọng nói run rẩy kéo Phạm Nhàn thoát khỏi những hình ảnh đau

thương trước kia. Phạm Nhược Nhược như cảm thấy lạnh lẽo nép sát vào bên

cạnh huynh trưởng, chiếc khăn trên tay đã rớt xuống cỏ, tay cô nắm chặt tay áo

Phạm Nhàn, ngước mặt nói: "...Trước kia... muội... có một ca ca..."

Trong lòng Phạm Nhàn chợt dâng lên cảm giác ớn lạnh, y biết muội muội

muốn nói gì. Bởi từ nhỏ y đã biết, phủ Ti Nam Bá vốn có một đại thiếu gia, tuổi

tác ngang với y, là con trai của phụ thân với phu nhân trước đây, nhưng do sức

khỏe kém nên đã mất từ lúc còn nhỏ.

Lúc này muội muội đột ngột nhắc đến người huynh trưởng đã sớm biến mất

khỏi ký ức mọi người, Phạm Nhàn dường như nắm bắt được điều gì đó, sắc mặt

lập tức thay đổi.

Trần Bình Bình từng nhiều lần nhắc nhở Phạm Nhàn nên tốt với Phạm Kiến

hơn, vì Phạm gia đã hy sinh rất nhiều vì sự sống của y. Rốt cuộc Phạm gia đã hy

sinh điều gì? Chẳng lẽ năm đó ở Thái Bình biệt viện, bản thân y có thể sống sót

sau sự việc và vượt qua quãng thời gian cho đến khi Ngũ Trúc thúc trở về, là vì

có người đã thay y đối mặt cái chết dưới thế công dữ dội của Thái hậu, Tần gia

và gia tộc Hoàng hậu?

Sắc mặt Phạm Nhàn hơi tái nhợt, y thầm nghĩ, nếu mọi chuyện diễn ra như

vậy, ban đầu che giấu được Thái hậu, sau đó Tư Nam bá nuôi con tư sinh ở

Đạm Châu, tại sao trong cung không hề nghi ngờ gì? Chẳng lẽ là vì sau khi về

kinh Hoàng đế đã dập tắt tình hình, phong tỏa tin tức?

Đầu y nhức nhối, vẫn chưa suy nghĩ rõ ràng chi tiết, nhưng cảnh tượng

khủng khiếp có thể xảy ra đã hiện lên rõ ràng trong đầu y. Y hờ hững suy nghĩ,

ra là lần đầu mở mắt nhìn đôi tay trắng muốt như hoa sen của mình, trên tay ấy

đã có một đứa trẻ mới sinh chết thay cho mình.

Trên đôi tay sen trắng kia của y, không chỉ vấy máu những người Ngũ Trúc

thúc giết chết, mà còn có máu của vị đại thiếu gia thật sự của Phạm gia!

Thân thể Phạm Nhàn khẽ run rẩy. Phạm Nhược Nhược nhận thấy vẻ bất

thường của huynh trưởng, buồn rầu nói nhỏ: "Muội không biết đại ca chết thế

nào, chỉ nghe loáng thoáng lão ma ma trong phủ khóc lóc nhắc đến hai câu,

muội muội có hơi nghi ngờ nhưng không biết vấn đề ở đâu."

Phạm Nhàn nhẹ nhàng nắm tay muội muội, im lặng không nói năng gì. Y

biết mẹ ruột của Nhược Nhược sinh ra cô được không lâu đã lâm bệnh nặng rồi

qua đời, sau đó phụ thân mới đón Liễu thị vào phủ.

Một phu nhân Thị lang, vì sao lại luôn day dứt não nề? Bởi vì con trai ruột

không đáng chết nhưng đã chết?

Phạm Nhược Nhược cúi đầu nói nhỏ: "Nghe lão ma ma nói, mụ mụ và Diệp

di cũng có quen biết."

Phạm Nhàn đã dần dần hiểu được thâm ý sâu xa trong lời nói Trần Bình

Bình. Nhưng y vẫn còn khó hiểu, nếu Trần Bình Bình biết phụ thân đã vì mình

mà đã hy sinh lớn lao đến thế, tại sao những năm đó vẫn không hề buông lỏng

cảnh giác với phụ thân?

Mối quan hệ giữa Ti Nam bá Phạm Kiến và Diệp Khinh Mi không giống

tình yêu tuổi trẻ mà Phạm Nhàn tưởng tượng khi còn nhỏ, có lẽ hai người tin

tưởng nhau như huynh muội. Cũng giống như Phạm Nhàn và Phạm Nhược

Nhược ngày nay.

Diệp Khinh Mi vừa mới sinh con trai ở Thái Bình biệt viện, chuyện phu

nhân Ti Nam bá vào viện giúp đỡ là bình thường, còn những gì xảy ra sau đó,

có lẽ chính là suy đoán trong lòng Phạm Nhàn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play