"Là ta." Tác Phỉ Á đi từ trong đám người ra.

Võ sĩ kia bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Phí Đức Sĩ: "Vị này chắc là Phí Đức Sĩ đại nhân?"

"Sao Trân Lâm lại chạy đến chỗ này?" Tác Phỉ Á mở miệng hỏi.

Kỳ thật thủ hạ Trân Lâm cũng nghi hoặc như vậy, Tác Phỉ Á hẳn phải ở Khắc Lý Tư bình nguyên chứ? Sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây?

Trải qua một ít trao đổi, cuối cùng Tác Phỉ Á cũng hiểu được. Lộ Dịch Sĩ Bá Tước sắp mừng thọ sáu mươi, Trân Lâm muốn đưa cho cha mình một món quà vô cùng đặc biệt.

Lúc còn trẻ, Lộ Dịch Sĩ đi du lịch qua rất nhiều nơi, mà nơi làm hắn khó quên nhất chính là tam đại đế quốc trên đại lục, Nguyệt Ảnh Đế Quốc, Sư Tâm Đế Quốc cùng Phi Viêm Đế Quốc, còn có một thành thị nằm ngoài ba thế lực này nhưng không thể bỏ qua - Thiên Không Chi Thành.

Vốn dĩ, còn có một chỗ bao trùm trên tất cả đế quốc là Thần Vực, bất quá Thần Vực đã bị Nguyệt Ảnh Đế Quốc Quân Đồ Minh đại đế tự tay phá hủy.

Tam đại đế quốc cường giả như mây, là một thế giới vô cùng phong phú. Theo lời Lộ Dịch Sĩ, ở nơi cực bắc này, một Hầu Tước có đất đai vô cùng rộng lớn, thủ hạ có vài vị Vũ Tôn đã cảm thấy mình rất cường đại rồi, nhưng nếu so với các quý tộc trong tam đại đế quốc thì quả rất đáng thương, đúng là dân nhà quê chưa thấy quen mặt.

Lộ Dịch Sĩ Bá Tước kiến thức rộng rãi nhưng đối với Trân Lâm lại trở thành một khó khăn không nhỏ, rốt cuộc lấy lễ vật gì làm cho Lộ Dịch Sĩ Bá Tước vui đây?

Cuối cùng, Trân Lâm chuyển mục tiêu đến Hỏa Hống Thú sinh hoạt trên Hỏa Diễm Sa Mạc bởi Lộ Dịch Sĩ Bá Tước là một vị Hỏa Hệ Cực Hạn Võ Sĩ. Vì thế mà nàng còn bỏ một số tiền lớn ra kết bạn cùng một võ sĩ lưu lạc, học được một ít bí quyết quan trọng để bắt Hỏa Hống Thú.

Hơn hai tháng trước, Trân Lâm bắt đầu hành động. Đầu tiên là đàm phán cùng sa đạo thủ lĩnh Mễ Nhĩ, ưng thuận thù lao lớn để có thể tự do ra vào sa mạc, sau đó đặt bẫy, thúc đẩy cho Hỏa Hống Thú tranh đấu cùng Tích Dịch.

Sự tình sau đó rất dễ đoán ra, thù lao mà Trân Lâm đưa ra không thể nào so được với giá trị một con Hỏa Hống Thú. Ban đầu, Mễ Nhĩ có thể còn chưa tin được Trân Lâm thật sự có biện pháp bắt được Hỏa Hống Thú, sau lại thấy Trân Lâm sắp thành công liền ngang nhiên xé rách mặt, hạ độc thủ với Trân Lâm.

Vẫn thường nói, tặc cũng có nguyên tắc nhưng cường đạo thật sự có nguyên tắc quả thật rất hiếm thấy, Trân Lâm đàm phán cùng Mễ Nhĩ quả thật như bảo hổ lột da.

Bất quá, nếu tàn nhẫn một chút mà nói thì cũng coi như Trân Lâm đã đạt được nguyện vọng của mình, thông qua sự ngây thơ của nàng quả thật đã đưa cho phụ thân nàng một cái món quà khó quên.

Tác Phỉ Á cũng thầm than cho Trân Lâm, kỳ thật quan hệ của hai người cũng không tốt, Trân Lâm cho rằng Tác Phỉ Á đã uy hiếp được danh vọng của Lộ Dịch Sĩ Bá Tước nên có địch ý rất sâu với Tác Phỉ Á.

Có điều, hiện tại đều đã qua rồi, cũng không cần đi cừu thị một người chết.

"Vài vị này là..." Tầm mắt võ sĩ kia lại dừng trên đám người Địch Áo.

Tác Phỉ Á vừa định giới thiệu, Địch Áo lại kéo nàng đến một bên, sau đó ý bảo Ca Đốn và Lôi Mông cũng cùng lại đây.

Võ sĩ kia đụng phải mất mặt, đành phẫn nộ lui xuống. Mà các võ sĩ còn lại thì đang thu thập di hài của Trân Lâm và động bọn, thi thể Trân Lâm tiểu thư nhất định phải đưa về, những người khác thì chỉ có thể chôn tại chỗ.

"Địch Áo, sao vậy?" Lôi Mông tò mò hỏi.

"Tác Phỉ Á, đừng nói tên của chúng ta cho bọn hắn biết." Địch Áo thấp giọng nói.

"Ha ha... Địch Áo, có phải ngươi đã làm ra chuyện gì không thể gặp người không? Sợ bị người ta vạch trần?" Lôi Mông cười hì hì kêu lên: "Qua, để chúng ta cẩn thận phân tích một chút, chẳng lẽ là... Trân Lâm?"

"Quả thật có một ít chuyện không thể gặp người." Địch Áo lãnh đạm nói: "Nhưng là ba chúng ta cùng làm."

"Cây cỏ... Ta báo trước nhé, ta không có chút quan hệ gì với Trân Lâm kia cả!" Lôi Mông vội vàng kêu lên: "Vừa rồi là lần đầu tiên ta gặp nàng, Địch Áo, ngươi đừng kéo ta xuống nước!"

"Ta biết ngươi không liên quan gì với Trân Lâm." Địch Áo nói: "Nhưng còn Phật Lang Duy thì sao? Ngươi cũng không liên quan gì với hắn?"

Lôi Mông há miệng nghẹn lời, không biết nói gì thêm. Vì truy sát bọn hắn mà Phật Lang Duy lẻn vào Thánh Đế Tư thành, cừu hận quá sâu, sao có thể nói là không liên quan?

"Còn có, chúng ta đã giết nữ Tử Tước Khắc Lỵ Ti, một đệ tử mà có tước vị cao như vậy thì người nhà của nàng ra sao?" Địch Áo nói: "Lúc ấy chúng ta có thể bình yên vô sự chẳng qua vì khoảng cách gia tộc cô ta đến Thánh Đế Tư thành quá xa mà thôi, chờ cường giả gia tộc nàng chạy tới, ngươi cho là Y Toa Bối Nhĩ có thể che chở được chúng ta?"

Lôi Mông và Ca Đốn nhìn nhau, Tác Phỉ Á cũng thở dài một hơi, việc này nàng cũng có nghe qua khi vừa đến Thánh Đế Tư thành, nghe nói bến tàu nhà Y Toa Bối Nhĩ từng bị người tập kích qua, mấy chiến thuyền ở trong toàn bộ bị hủy. Có điều nàng nóng lòng tìm Địch Áo nên cũng không tìm hiểu nhiều, chỉ mua một con thuyền liền xuất phát trong đêm.

"Còn có, đừng quên Khoa Lâm cùng Cách Lý Phỉ Tư!" Địch Áo lạnh lùng nói.

"Bọn họ... Ngươi xác định bọn họ chính là nội gian?" Ca Đốn sửng sốt.

"Trừ bọn hắn ra thì còn ai vào đây?"

"Ê ê, rốt cuộc các ngươi đang nói cái gì, sao còn có cả Cách Lý Phỉ Tư ở trong đấy?"

"Ngươi cũng biết Cách Lý Phỉ Tư?" Địch Áo hỏi.

"Đương nhiên... biết." Tác Phỉ Á đỏ mặt.

"Ngươi rất quen thuộc với hắn?" Ở vấn đề "nào đó", cơ hồ tất cả nam nhân đều trở nên vô cùng mẫn cảm, càng quan trọng hơn là Tác Phỉ Á còn đỏ mặt nên Địch Áo lập tức truy vấn.

"Hắn... hắn..." Tác Phỉ Á trở nên ấp a ấp úng: "Hắn đã từng dây dưa với ta."

"À..." Ca Đốn và Lôi Mông đồng thời tỉnh ngộ, à một tiếng thật dài.

Địch Áo cũng tỉnh ngộ, vì sao Y Toa Bối Nhĩ lại phản ứng kỳ quái như vậy? Lúc đầu thái độ của Cách Lý Phỉ Tư cùng Khoa Lâm với bọn họ cũng không sai, sau lại cố ý tránh né bọn họ, hóa ra đây mới là nguyên nhân, hóa ra hắn và Cách Lý Phỉ Tư kia là tình địch nha!

Bất quá... vì sao Y Toa Bối Nhĩ lại cố ý tiết lộ chuyện hắn là vị hôn phu của Tác Phỉ Á ra ngoài? Đây không phải là dụ dỗ Cách Lý Phỉ Tư đối phó hắn sao? Nhớ đến cô gái tinh quái kia, Địch Áo không khỏi đau đầu, hắn tin rằng Y Toa Bối Nhĩ sẽ không có ác ý, nếu không bọn họ đã sớm chết mấy lần rồi, nhưng việc nàng làm... thật sự làm cho hắn khó hiểu.

"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Tác Phỉ Á gấp giọng hỏi, chỉ có nàng còn chưa rõ.

Rốt cuộc tài ăn nói của Lôi Mông đã tìm được đất dụng võ, hắn nói một lần từ đầu đến cuối cho Tác Phỉ Á nghe.

"Y Toa Bối Nhĩ đoán đúng rồi!" Tác Phỉ Á giận tái mặt: "Bến tàu nhà nàng đúng là đêm đó bị người tập kích."

"Ta cây cỏ... hai con chó kia đúng là gian tế!" Lôi Mông kêu lên: "Đừng để lão tử gặp lại bọn hắn!"

"Cách Lý Phỉ Tư giao cho ta." Ngữ khí Tác Phỉ Á băng hàn thấu xương, vốn dĩ nàng có một chút hảo cảm với Cách Lý Phỉ Tư, nhưng vì hủy diệt Địch Áo, Cách Lý Phỉ Tư không tiếc cấu kết cùng đám lang sói Phật Lang Duy, điều này làm nàng thống hận vô cùng. Thật đúng là không nhìn ra được Cách Lý Phỉ Tư lại là một người không từ thủ đoạn như vậy.

"Ta không nghĩ ra được vì sao Y Toa Bối Nhĩ lại cố ý kích thích Cách Lý Phỉ Tư?" Địch Áo cười khổ nói, nếu lúc ấy Y Toa Bối Nhĩ không nói gì cả thì mọi chuyện cũng sẽ trôi qua, có lẽ bọn họ còn có thể trở thành bằng hữu với Khoa Lâm, Cách Lý Phỉ Tư. Tất nhiên, cho dù thành bằng hữu thì sau này rõ chân tướng rồi cũng sẽ trở mặt thành thù, chỉ hòa thuận được một lúc, không chọc những phiền toái không cần thiết.

"Muốn đoán được tâm tư của nàng sao? Hay là quên đi." Tác Phỉ Á lắc lắc đầu: "Ta biết nàng ấy nhiều năm như vậy cũng không thể đoán ra rốt cuộc trong cái đầu nhỏ của nàng ấy chứa cái gì nữa."

"Kỳ thật, ta muốn đến bình nguyên rồi mới nói cho các ngươi biết." Địch Áo thở dài, sau đó dời đề tài: "Nhưng tình huống bây giờ hẳn phải nói trước rồi. Ca Đốn, Lôi Mông, các ngươi cũng biết chúng ta chọc phải bao nhiêu phiền toái đấy, một khi tên chúng ta lan truyền ra ngoài thì chắc chắn sẽ gặp vấn đề." Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

"Đúng đúng, ở chung với tai tinh này thì chắc chắn không thiếu phiền toái được." Lôi Mông kêu lên: "Không biết có bao nhiêu người muốn xử lý chúng ta nữa."

Ca Đốn trắng mắt liếc Lôi Mông, có một ít phiền phức cũng không phải do hắn gây ra, tỷ như Cách Lý Phỉ Tư.

"Vốn ta nghĩ rằng sẽ không có vấn đề gì, chờ chúng ta trở lại trang viên sẽ an toàn, nhưng bây giờ..." Địch Áo nói.

"Địch Áo?" Tác Phỉ Á ngạc nhiên hỏi: "Vì sao chúng ta trở lại trang viên sẽ an toàn?"

Địch Áo sững sờ, hắn vẫn rất rất cẩn thận nhưng vô tình lại lỡ miệng.

Trước kia, khi ở trang viên, nếu không có ngoại nhân, Ngõa Tây Lý vẫn luôn thích dùng phương thức xuất quỷ nhập thần xuất hiện, khi đó hắn còn chưa nắm giữ bí kỹ, tưởng rằng tu luyện Phong Ưu Nhã hoặc Tật Phong Tấn Ảnh đến cực hạn sẽ sinh ra điều này. Đợi hắn rời khỏi trang viên, tự mình cũng nắm giữ Phong Ưu Nhã mới hiểu được hoàn toàn không phải như vậy, di chuyển vị trí của mình một cách cực nhanh cũng không có khả năng tạo nên hiệu quả đột nhiên xuất hiện được, hơn nữa, khi tốc độ di chuyển đạt đến một cái cực hạn nào đó, thậm chí sẽ sinh ra từng đợt nổ mạnh nên Địch Áo đặt chú ý lên một bí kỹ mà chỉ có cao giai Võ Tôn mới có thể nắm giữ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play