Sau khi đi ra Thừa Càn cung, Chử Thiệu Nguyễn đi Lân Chỉ cung, Hứa thị cùng La thị đã trở về, trong nội điện Lệ phi một người nằm trên tháp yên lặng xuất thần, nghe thấy cung nhân thông truyền Lệ phi sửng sốt một lát, ngẩng đầu nhìn thấy Chử Thiệu Nguyễn tiến vào, trên mặt như có hỏa khí.
Chử Thiệu Nguyễn cũng biết mẫu thân mình tính tình thiếu kiên nhẫn, không muốn đem chuyện ở Thừa Càn cung hôm nay nói cho Lệ phi, tùy ý lên tiếng: “Ngoại tổ mẫu cùng cữu mẫu hoàn hảo?”
Chử Thiệu Nguyễn chưa dứt lời, Lệ phi vừa nghe nói trong lòng càng khó chịu, việc này không thể không cùng Chử Thiệu Nguyễn thương nghị, Lệ phi chậm rãi đem lời Hứa thị vừa nói kể lại cho Chử Thiệu Nguyễn, Chử Thiệu Nguyễn vừa nghe trong lòng cũng nổi giận, làm sao có thể đem Chân Tư gả cho Chử Thiệu Lăng!
Chử Thiệu Nguyễn cùng Chân Tư tuổi tác tương đương, tuy rằng vẫn không nói rõ nhưng Chân gia cùng Lệ phi trước kia đều động tâm tư, Lệ phi một là vì làm cho nhà mẹ đẻ phụ tá Chử Thiệu Nguyễn càng tận tâm tận lực, hai là vì dìu dắt bọn họ, nếu Chử Thiệu Nguyễn trở thành Thái thử đương triều, Chân Tư không phải là Thái tử phi sao? Chuyện hợp ý lại càng tăng thêm sức mạnh mọi người đều vừa lòng, trong lòng cũng sớm có ăn ý, chính là hôn sự hoàng tử đều muốn Hoàng thượng Hoàng hậu nhìn trúng mới được, Lệ phi chính mình không thể nói, vẫn luôn không nói ra, hiện giờ vì phá hủy hôn sự của Chử Thiệu Lăng cùng nữ nhi Lăng gia, càng không thể nói.
Này đó Chử Thiệu Nguyễn trong lòng cũng có tính toán, nguyên bản hắn cũng không có nhiều tâm tư với Chân Tư, nhưng bản thân không thích là một chuyện, tặng cho Chử Thiệu Lăng lại là chuyện khác, Chử Thiệu Nguyễn trong lòng không tránh khỏi mối hận đoạt thê, hợp lại một chỗ với chuyện buổi sáng, hận nói: “Chử Thiệu Lăng! Đừng làm cho hắn rơi vào tay ta! Lần trước thất thủ, chờ ta lại tìm đến cơ hội, nhất định phải khiến hắn thi cốt vô tồn!”
Nhắc tới chuyện lần trước Lệ phi càng đau đầu, nói: “Thôi, không nói trước này đó, Tư nha đầu là tốt, chính hiện giờ nhà ngoại tổ ngươi thất thế, cưới nàng cũng vô dụng, hôn sự của ngươi trong lòng mẫu thân đều biết, nhất định sẽ không ủy khuất ngươi, không nói trước này đó, hiện giờ ngoại tổ ngươi đem chuyện này giao cho ta, ta đang lo lắng như thế nào nói cho phụ hoàng ngươi đâu!”
Đối với chính mình cưới Chân Tư cũng là vô ích, Chử Thiệu Nguyễn cũng hiểu được, chính là khẩu khí này nuốt không trôi, nói: “Thất thế thì đã có sao, cùng lắm thì ta cưới nàng làm trắc phi!”
“Nguyễn nhi!” Lệ phi vốn phiền lòng, bị Chử Thiệu Nguyễn nháo đứng lên trong lòng càng loạn, “Hiện tại đều là lúc nào, này đó còn không phải đều vì ngươi?! Nếu có một ngày đại sự thành, ngươi còn muốn cái gì đều không được?”
Chử Thiệu Nguyễn thật sâu thở dài, mạnh mẽ áp chế lửa giận trong lòng, một lúc lâu sau nói: “Nhi tử biết sai rồi, ngoại tổ mẫu nói như thế nào với mẫu phi, mẫu thân tinh tế nói lại với ta một lần.”
Lệ phi thấy sắc mặt nhi tử như thường, trong lòng thoáng vui mừng, Chử Thiệu Nguyễn vần là người có thể làm đại sự, Lệ phi lôi kéo Chử Thiệu Nguyễn ngồi xuống, than nhẹ một tiếng: “Ý tứ của ngoại tổ phụ ngươi, hoàng hậu không còn, hôn sự của Đại hoàng tử tự nhiên là từ hoàng thượng chỉ định ra, phụ hoàng ngươi cũng không vui thấy Đại hoàng tử cùng phủ Tử Quân Hầu càng chạy càng gần, so với Lăng gia, cưới nữ nhi nhà ngoại tổ phụ ngươi càng có thể làm cho phụ hoàng ngươi an tâm.”
Lệ phi khẽ vuốt mũ phượng trên đầu bước bước, cười lạnh nói: “Lăng gia bất quá là tự cho mình thông minh, đừng nói cọc hôn sự này được hay không, chính là thành, nhà bọn họ dạy ra nữ nhi như vậy có mấy nam nhân sẽ thích? Lăng hoàng hậu chính là ví dụ, không biết nhớ bài học, vẫn là đem nữ nhi nuôi như Bồ Tát đâu!” Mỗi khi nhắc đến Lăng hoàng hậu, Lệ phi đều không nhịn được trào phúng vài câu, nói tiếp, “Phía Hoàng Thượng có ta nói,nhưng tối không dễ làm chính là….”
Chử Thiệu Nguyễn nhắm mắt lại: “Thái hậu.”
Lệ phi gật đầu: “Đúng, may mắn mẫu gia Thái hậu cũng không có nữ nhi có tuỏi phù hợp, không phải đã lập gia đình thì là chưa đầy mười tuổi, không thì lão Thái hậu cũng đã động tâm tư, chính là Thái hậu cùng phủ Tử Quân Hầu đi lại gần, tất nhiên muốn làm ngược lại chúng ta, hiện giờ khó làm nhất là nơi này.”
Nhắc tới Thái hậu trong lòng Lệ phi vẫn khiếp sợ, từ sau khi nàng vào hậu cung bị Thái hậu gõ qua không ít, một chút chỗ tốt cũng không dính được, nhớ tới phải cùng Thái hậu tranh việc này, lòng Lệ phi sầu.
Chử Thiệu Nguyễn nghĩ nghĩ mỉm cười: “Mẫu phi không cần sầu lo, cái này ngược lại ta có biện pháp.”
Buổi chiều Lê phi quả nhiên đem việc này nói cho Hoàng thượng, Lệ phi không ngu ngốc đến mức trực tiếp nhắc tới, chính là làm bộ như vô ý cùng hoàng đế cười nói: “Sáng nay mẫu thân cùng đại tẩu của ta đến, nói một hồi thật lâu, mẫu thân của ta hiện giờ nếu phải sầu chuyện gì, cũng là chuyện nữ nhân, hối ta cầu Hoàng thượng cho Nguyễn nhi sớm thú phi, nói không thì thú cái trắc phi cũng được, lão nhân gia đều vội vã muốn khiến Hoàng thượng ôm tôn nhi đâu.”
Hoàng Thượng không để ý lắm mỉm cười: “Lão phu nhân ngược lại nóng vội.”
Lệ phi châm một chén trà cho hoàng đế, hai tay dâng lên, hai bàn tay chăm sóc mềm mại như nước, móng tay dùng phấn vàng cùng màu sắc tinh tế vẽ hoa thược dược, tinh xảo phi phàm, Hoàng đế nhận trà lại nắm nhẹ tay Lệ phi, Lệ phi khuôn mặt ửng hồng, ôn nhu cười: “Không trách mẫu thân của ta nóng vội, lớn tuổi, đều thích quan tâm này đó, Nguyễn nhi còn nhỏ, Đại hoàng tử lại trưởng thành, kia tất nhiên cũng có người nhớ đâu, mấy ngày gần đây thần thiếp thường nghe các cáo mệnh phu nhân nhắc tới nữ nhi phủ Tử Quân Hầu như thế nào ngoan hiền như thế nào tài sắc, thần thiếp thiết nghĩ, lão nhân gia tâm tư đều không khác nhau bao nhiêu, Tử Quân Hầu tất nhiên cũng sẽ muốn ôm ngoại tôn đâu!”
Hoàng đế nghe vậy quả nhiên sắc mặt thoáng thay đổi, nói: “Thật không, các ngươi nữ nhân khuê các nói, trẫm ngược lại chưa nghe nói qua.”
“Hoàng thượng mỗi ngày muốn quan tâm nhiều đại sự triều chính như vậy, làm sao biết được này đó đâu.” Lệ phi cười khẽ, “Lại nói tiếp thần thiếp cũng muốn khen một tiếng, Tử Quân Hầu giáo dưỡng nữ nhi rất tỉ mỉ, còn đặc biệt đem các ma ma đã từng hầu hạ qua Hoàng Hậu mời đến làm giáo dẫn ma ma cho nữ nhi, các phu nhân nói với ta còn khen ngợi một lần, đều cười nói Tử Quân Hầu chứ không phải còn muốn dưỡng xuất một vị hoàng hậu hay sao?”
Bạn đang
Hoàng đế buông tay Lệ phi, sắc mặt trầm xuống, thản nhiên nói: “Tử Quân Hầu ngược lại có tâm a….”
Lệ phi nhìn ra trong lòng hoàng đế đã có nghi ngờ, trong lòng mừng thầm trên mặt lại hoảng sợ: “Hoàng thượng…. thần thiếp, thần thiếp mới vừa rồi nói bừa một phen, không biết đã nói sai chỗ nào khiến hoàng thượng không cao hứng….”
Hoàng đế mỉm cười: “Vô sự, chỉ là trẫm nghĩ, thật nên giúp Lăng nhi tìm một nữ nhi.”
Lệ phi cười khẽ: “Trước mắt không phải có sẵn sao? Chuyện phủ Tử Quân Hầu, sợ là trong lòng Đại hoàng tử cũng có tính toán, Đại hoàng tử tất nhiên là thích để trong lòng.”
Hoàng đế ảm đạm cười: “Việc hôn sự đều nghe lời phụ mẫu, cho dù là Thiên gia cũng như thế, này đó cũng không liên quan Lăng nhi thích hay không.”
Lệ phi nghe ra ý tứ Hoàng đế, biết đã đạt tới mục đích, cũng không lại tận lực nhắc nhở, hoàng đế đa nghi, một câu nhiều lời đều sẽ khiến hắn nghi ngờ, Lệ phi đạt được liền ngừng, còn nói sang chuyện khác.
Cùng lúc đó trong Bích Đào uyển Chử Thiệu Lăng cầm đèn tinh tế nhìn miệng Vệ Kích, Vệ Kích ngồi trên tháp há miệng thật to, hàm hồ nói: “Điện hạ… thần nơi đó còn làm sao vậy?”
Chử Thiệu Lăng buông đèn giúp Vệ Kích xoa nhẹ hai má mỏi nhừ, cười khẽ: “Không sưng lên, so hôm qua lại tốt không ít, phỏng chừng ngày mai thì tốt rồi.”
Hôm nay Vệ Kích không quá đau rang người cũng có tinh thần, cười cười, nhớ tới việc Chử Thiệu Lăng nói muốn dẫn hắn đi Thiên Thọ hành cung, thăm dò hỏi: “Điện hạ, khi nào có thể đi hành cung đâu? Thần… hôn nay hỏi thăm Vương công công, Vương công công nói Thiên Thọ hành cung là hành cung điện hạ thích nhất.” Vệ Kích cũng không phải muốn đi hành cung hưởng thụ, nhưng bản năng lại muốn theo Chử Thiệu Lăng đi địa phương hắn thích.
Rốt cuộc là tâm tính thiếu niên, Vệ Kích hiện giờ trước mặt Chử Thiệu Lăng sẽ không có câu nệ lúc trước, ngẫu nhiên cũng sẽ vô ý làm nũng, Chử Thiệu Lăng thưởng cho hôn lên trán Vệ Kích, cười khẽ: “Ngày sau liền đi, chờ ngươi khỏe hẳn.”
Vệ Kích nghe vậy vội vàng nói: “Thần đã tốt rồi!”
Chử Thiệu Lăng cười khẽ: “Ngươi khỏe hay không phải là ta nói, biết không, còn dám mạnh miệng xem ta….”
“Điện hạ!” Vương Mộ Hàn đi vào trong nội thất tẩm điện, ở sau bình phong nhẹ giọng nói, “Thính Vũ có việc muốn bẩm báo điện hạ.”
Chử Thiệu Lăng xoa đầu Vệ Kích: “Mệt nhọc trước hết ngủ, ta đi một chút.”
Chử Thiệu Lăng phủ thêm áo choàng đi ra, Vương Mộ Hàn vội vàng đến gần, thấp giọng nói một phen: “Thính Vũ nghe đích thực chuyện thật, khiến ta tăng cường chút nói cho điện hạ, điện hạ sớm làm tính toán mới được.”
“Bàn tính đánh ngược lại hảo.” Chử Thiệu Lăng cười lạnh, “Ta biết, không cần làm tính toán, mặc bọn họ làm ầm ĩ, chúng ta chỉ cần xem diễn.”
Vương Mộ Hàn được đến thư sau liền nổi giận, không nghĩ tới chủ tử cũng không hề để bụng, Chử Thiệu Lăng là người có chủ ý, Vương Mộ Hàn cũng không dám nhiều lời, chỉ phải lui xuống.
Chử Thiệu Lăng trong lòng đã có dự tính, vẫn buồn cười, Chân gia lần này thật sự phát ngoan, nữ nhi khi trước quý giá như vậy cũng dám đưa đến trong tay hắn, không sợ bị chính mình ăn sống nuốt tươi sao?
Chử Thiệu Lăng xoay người tiến vào trong phòng, Vệ Kích còn ngơ ngác nằm trên tháp sờ trán bị chính mình hôn qua, Chử Thiệu Lăng mỗi khi nhìn bộ dáng hắn như cún con mới sinh, trong lòng đều sẽ mềm mại xuống, nhiều hơn nữa tính kế lại như thế nào đâu, trong điện của mình, luôn luôn có người này đang chờ, nhìn Vệ Kích như thế, nhiều ít phiền nhiễu cũng bị tan mất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT