Thiếu Kiệt không biết lịch trình của nhóm người Vô Ảnh như thế nào nhưng xét về những xe cộ đang có ở đây thì việc đó không khó đoán.
So với di chuyển bằng các phương tiện khác thì đi trên đường bộ vẫn là một giải pháp an toàn chỉ là nó sẽ không thể nào nhanh chóng đến điểm tập kết đúng thời gian cần thiết.
Còn việc để nó hoàn toàn không bị kiểm tra hoặc phiền hà gì thì tuyệt đối đơn giản.
- Vậy đám người kia không sợ họ bị bắt lại giữa đường sao? Tạo thấy rủi ro rất lớn mà.
- Chuyện lớn như vậy mày nghĩ là họ tuyên truyền rộng rãi hay cái gì. Họ không ép nó cho tầm ảnh hưởng nhỏ nhất đã là tốt rồi ở đó tuyên truyền ban bố lớn.
Trương Hạo sau khi hiểu được vài thứ mới thở dài. Hắn thấy mình đã biết không ít vậy mà trong nhiều thứ vẫn còn như tên mù dò đường từ đó suy ra được Thiếu Kiệt phải tiếp nhận bao nhiêu thứ mới có được cái nhìn xuyên suốt toàn bộ sự việc như thế này.
- Tạo phải công nhận cái gì mày cũng biết được. Thiệt trước đó nghèo nhìn thấy mình có nhiều cái muốn làm mà không được thấy người khác tại sao lúc nào cũng làm ra tiền tưởng họ khoẻ lắm. Giờ mới biết cái gì cũng có giá của nó càng làm lớn càng suy nghĩ nhiều.
Thiếu Kì gật đầu không nói gì nhưng theo Trương Hạo hắn ngàu càng tiếp thu được nhiều thứ bên ngoài hơn Thiếu Kiệt hắn sẽ nhẹ nhàng hơn trong một số thứ.
Bản thân Trương Hạo về mặt đối ngoại hắn không khác gì Thiếu Kiệt khi tiếp nhận một số thứ mà nhìn vào liên hệ không thể nhận biết và hình dung được sau lưng Trương Hạo sẽ có một người điều hành đứng sau.
- Cứ phát triển đến một mức độ nào đó sẽ biết thêm được những vấn đề cần biết. Lúc trước đi lính cứ nghĩ rằng trên chiến trường đánh thắng kẻ thù bằng súng ống đạn dược là niềm tự hào. Nhưng khi về lại cuộc sống cũ mới biết sẽ không ai quan tâm họ đã làm được gì mà chỉ xem đó là nghĩa vụ phải làm. Bỏ ra một đường sinh tử chỉ nhận về trợ cấp hàng tháng vài trăm đô phiếu mua hàng không đáng.
Jackson hắn lên tiếng cảm thán vì cuộc sống hắn đã trải qua giờ đi theo Thiếu Kiệt hiểu được rằng họ trước đây chỉ biết được một vài thứ không đáng nhắc đến.
Những thứ họ tiếp cận giờ đây không còn hạn chế trong tầm nhìn ngày xưa của chính mình.
- Ai rồi cũng sẽ khác, khi cuộc sống thay đổi thì mọi thứ sẽ thay đổi mà chính bản thân mình cũng sẽ không biết được nó thấy đổi thế nào.
Thiếu Kiệt đáp lại lời nói bâng quơ vì đến thời điểm này hắn cũng không ngờ được mình trải qua nhiều sự thay đổi trong cuộc sống. Sự thay đổi của bánh xe vận mệnh khi có một việc gì đó mọi thứ đều sắp xếp theo một con đường mới hoàn toàn không dự đoán được sự kết thúc.
Nhìn hình ảnh mình qua khung cửa kính ô tô Thiếu Kiệt chỉ mỉm cười mọi thứ hắn đang làm được bước nào hay bước đó. Hắn không cần biết mình sẽ như thế nào chỉ cần không cho mình cái quyền được làm gì mình thích hắn sẽ đi làm.
Như những nhân vật chính của các bộ truyện mình đã xem, không cần đánh hào cao xa nổi tiếng chỉ cần an lòng là vui. Hắn dần chấp nhận mình là một người nhân vật chính nào đó. Không có một hệ thống phụ trợ, không có võ công huyền ảo, cái hắn có chính là trị thức, thứ hắn tranh đấu là chính trị và tiền bạc. Không có việc nấm đấm ai lớn là lý lẽ, thấy vào đó ai có quan hệ đủ rộng tiền đủ nhiều để đưa quân trên bàn cờ từ chính những dự án, những con số biết nói mới đó mới là chiến trường thật sự.
Xe Thiếu Kiệt sau một lúc chạy trên đường vận tốc của xe bắt đầu chậm dần cho đến khi nó dừng lại trước một toà cao ốc.
Người tài xế xe không nói gì từ đầu đến giờ mới cất tiếng nói với Thiếu Kiệt.
- Đây là tổng bộ của Tencent rồi đấy.
Nhìn toà nhà cao lớn không thể đếm được số tầng đang hiện diện trước mắt. Trương Hạo ngồi trong xe nhìn lên những tầng lầu cao thông qua một tấm kính chưa tới sáu mươi centimet vuông. Hắn thốt lên một câu.
- Công ty lớn dữ tạo tưởng nó chỉ lớn hơn garena của mình một chút thôi chứ.
Thiếu Kiệt không đâp thấy vào đó bàn tay mình đang lướt trên những bàn phím của điện thoại.
Cả nhóm người Vô ảnh phía sau bây giờ cũng chỉ đợi. Trương Hạo đang định bảo Jackson mở cửa thì Thiếu Kiệt ra hiệu dừng lại.
- Đợi một chút bây giờ đối ngoại tuyên bố Trương Hạo đã là cổ đông lớn nhất. Hôm nay xem như hắn đi nhậm chức chủ tịch quận sát công ty. Đi xuống khơi khơi không được ít nhất phải để bên ngoài nhìn được cái mà họ muốn thấy.
Trương Hạo nghe thấy Thiếu Kiệt nói vậy bèn chỉnh trang lại trang phục của mình. Blake với Jackson hiện tại mỉm cười đã muốn cho Trương Hạo làm dán họ cũng phải cho ra dáng một chút nhiệm vụ của người vệ sĩ.
Cả hai lúc này mới mở cửa bước ra khỏi xe đứng đứng ở cửa xe đi vào bên trong.
Thiếu Kiệt ra dấu cho Trương Hạo đổi chỗ. Hắn ngồi nhích qua một bên cho Trương Hạo đủ chỗ bước qua
- Ra ngoài đó chú ý một chút cố nghiêm chỉnh càng tốt. Doanh Doanh cô ta sẽ ra ngay bây giờ còn nữa mọi thứ ở đây mày lo liệu. Vào trong đó rồi gặp lại.
Ngay khi Thiếu Kiệt dứt lời phía bên trong tòa nhà tencent đột nhiên xuất hiện một đoàn người đi đầu là Mã Hoá Đằng theo sau ông ta là Doanh Doanh và một nhóm người lạ mặt. Hành động này của Tencent làm một số người săn tin đang đợi chờ trước cổng tencent có động thái.
Không biết họ từ đâu xuất hiện không dưới hai mươi người bây giờ ùa ra. Họ không ngốc khi nhìn thấy Mã Hoá Đằng xuất hiện với một nhóm người của công ty hành động này rất khó bắt gặp trừ khi người đến là người có đủ quyền hành tuyệt đối.
Sự việc của Tencent chưa nguôi họ hiểu rằng đây là công tỷ tencent làm ra một buổi chào đón người chủ tịch mới của công ty họ. Trương Hạo ở buổi phỏng vấn trước ít tiếp xúc với phóng viên. Giờ dù không lấy được tin tức gì nhưng đã là ký giả họ chỉ cần một bức ảnh một cái tiêu đề đủ thứ hút còn nội dung họ muốn viết theo tưởng tượng suy diễn là tùy họ chỉ cần ban biên tập cho đăng là được.
Khoảng cách chỉ còn tầm năm sau mét Blake bây giờ mở cánh cửa hông xe chở Trương Hạo bước xuống. Tràng cảnh rất đỗi bình thường nhưng kèm theo đó là muôn vàn ánh đèn flash được chớp sáng.
Trương Hạo tuy không phải lần đầu nhưng cũng làm cho hắn phải chịu không ít khó khăn để thích nghi.
Ngày lúc đó cánh cửa được đóng lại ngày mà không cần đợi một cái hiệu lệnh nào.
Bởi đơn giản nếu Thiếu Kiệt muốn lộ diện đã không để Trương Hạo đổi chỗ. Số với việc nhìn được bên trong cái ô cửa kính đen một chiều thì muốn phát hiện có ai ngồi ở trong xe nữa không là điều khá khó.
Mã Hoá Đằng có chút bất ngờ khi người xuống xe không phải là Thiếu Kiệt trong khi đó hắn nhận được thông báo là Thiếu Kiệt đã đến từ Doanh Doanh.
Không mất quá nhiều thời gian để Mã Hoá Đằng suy nghĩ ra việc gì đang diễn ra. Hành động đóng cửa ô tô lại cực kỳ nhanh của Blake đã báo hiệu cho hắn biết Thiếu Kiệt thật sự đã đến và đang ngồi trên xe.
Nghĩ đến việc Thiếu Kiệt không muốn xuất hiện mà ở phía sau đoa hắn cũng có nhận được tin sắp tới Tống giả sẽ đãi tiệc mời mọi người công bố chuyện quan trọng. Mã Hoá Đằng không mấy khó giải thích Thiếu Kiệt hắn nếu xuất hiện sẽ làm phức tạp hơn tình hình của Tencent khi mà người đi chung với chủ tịch mới của họ là một người có giá tộc khá lớn.
Như thế buộc tencent dáng cái mác là người của quốc gia, một công ty đại chúng nếu bị lộ việc này ra ngoài không khác nào nói với người dùng rằng các bạn đang bị giám sát bởi quốc gia.
Mã Hoá Đằng vờ nhiều không biết gì bước đến trước mặt Trương Hạo nói.
- Chào mừng ngài Trường đến thị sát công tác của mọi người.
Hìnhư ảnh bắt tay của Trương Hạo và Mã Hoá Đằng nhanh chóng được những người ký giả ghi lại. Đây cũng được xem như lời thừa nhận Trương Hạo doanh chính ngôn thuận ngồi vào cái ghế chủ tịch mà không có người nào ý kiến.
Khá đạo mạo nghiêm chỉnh thoát khỏi cái vẽ bề ngoài của mình thường thấy. Trương Hạo chỉ gật đầu không đáp lại.
Thấy Trương Hạo không nói Mã Hoá Đằng cũng biết tiền biên tự diễn vì khả năng nói được tiếng trung của Trương Hạo khá hạn hẹp đã không nói thì hắn cũng chỉ biết phối hợp
- Doanh Doanh coi xem sắp xếp cho nhóm thành viên công tỷ của ngài Trương. Để họ đi thăm quan học hỏi kinh nghiệm làm việc của chúng ta như ngài ấy đã nói trước đó.
- Vâng mọi việc hai ngài cứ giao cho tôi bảo đảm hoàn thành.
Trương Hạo nhìn mặt đoán khả năng ứng sử nên bây giờ lựa ra một câu mà hắn vẫn thường xuyên nghe được và hiểu nó là gì nói với Mã Hoá Đằng.
- Đi thôi tôi muốn xem mọi thứ như thế nào.
Vì đã tiếp xúc khá lâu với mấy người hoa nên Trương Hạo phát âm lời này rất chuẩn. Sẽ không ai nghĩ rằng hắn thật sự không biết gì.
Ít nói biểu hiện lạnh lùng đi nhậm chức và tiếp quản công ty thì đúng phải cho những người cũ thấy được ai mới là người điều hành thật sự. Cách diễn kịch của Trương Hạo để cho đám người ký giả đều cho rằng điều hắn đang làm là hiển nhiên nếu là họ thì có thể hô to quát lớn hơn nhiều.
Phối hợp với lời nói của Trương Hạo. Mã Hoá Đằng lúc này cũng làm ra động tác mời Trương hạo bước vào phía trong công tỷ. Doanh Doanh lại đích thân hướng dẫn người tài xế lái xe đi về khu vực đã được định sẵn.
Hành động phối hợp như đang làm theo lệnh của Mã Hoá Đằng để cho nhân viên của Trương Hạo đi học hỏi kinh nghiệm làm việc ở đây. Nhũng người phóng viên này hoàn toàn không màn đến đám người nhân viên này. Người quản trọng là Trương Hạo họ không cần biết những người nhân viên kia là ai.
Họ có gặp thì những nhân viên này theo họ cũng là người không biết gì. Có khai thác cũng không được tin gì đặc biệt. Nếu họ biết những người này có một người có đủ sức nặng về lời nói khiến cho Mã Hoá Đằng hay Doanh Doanh phải theo sắp xếp thì họ thật sự tức chết.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT