Sở Ninh nhìn Thiếu Kiệt một cái giật mình. Bởi vì hiện tại đúng đến hắn vẫn chưa nghĩ được điều này. Đa số những người thương buôn trong nước có nhập hàng về cũng chỉ kinh doanh trong nước. Các mặc hàng nông sản đem về quốc gia cũng không có gì nhất là với các điều kiện ở các nước lân cận mặt hàng nông sản xuất khẩu ra đều qua khâu kiểm định rất tốt.
- Sao cậu có thể nghĩ ra được việc này. Đem nông sản từ hàng nhập nước ngoài chuyển qua một khâu kiểm định chất lượng. Đem hàng đủ chuẩn xuất đi. Hàng hơi kém tý thì phân phối lại trong nước cho mấy thương nhân khác. Việc này tôi chưa nghĩ đến có thể làm như vậy. Nếu thật sự có con đường và làm được giá cả sẽ tăng lên gấp nhiều lần hơn nữa còn lợi nhuận rất lớn. Nếu cậu đã biết như vậy tại sao không làm mà để cho tôi cái chén vàng này vậy?
Thiếu Kiệt vừa gắp đồ ăn trên bàn vào chén của mình vừa nhìn Sở Ninh đáp lại một cách hời hợt. Hắn thấy việc này đơn giản chuyển cho Sở Ninh làm vì hắn không có tinh lực để chú tâm đến những thứ này. Tồn tại thương nhân vừa thu mua vừa làm ra chất lượng kiểm định và nhiều thứ khác ở quốc gia đông đúc và nhiều dân số như ở đây. Thiếu Kiệt hắn lại không có được một mối quan hệ trong ngành thương mại xuất nhập khẩu của nông nghiệp. Muốn để hắn tay không gầy dựng ra nhưng mối quan hệ này rất khó.
Trong khi đó Sở Ninh đã có thể mở Nhà Hàng Khách Sạn thuộc tiêu chuẩn năm sao này thì chắc chắn sẽ có con đường cung cấp cho những nguyên vật liệu nông nghiệp cần thiết. Những việc mà Thiếu Kiệt hắn không thật sự biết đường đi nước bước hắn chắc chắn sẽ không làm bởi vì những việc như thế sẽ làm tiêu tốn rất nhiều thời gian của hắn.
- Ông chủ Ninh ông thấy tôi là người rảnh rang sao. Công việc của tôi không it sắp tới lại phải tiếp quản Tencent với nhiều thứ linh tinh rồi phải cố định lại thị trường đường lối kinh doanh. Tham gia vào lĩnh vực xuất nhập khẩu không khó nhưng phải có người đi làm việc này. Dù không muốn nhưng cũng phải nhả ra thôi. Mình không ăn được thì phải để người khác ăn. Chứ ai đời đã không ăn được lại phá. Nếu ông thấy không muốn làm thì đơn giản sẽ có người khác làm. Nhưng tôi nói trước con đường này đơn giản và hiệu quả nhất những con đường khác tôi không dám chắc.
Thiếu Kiệt vừa nói xong thì tập trung vào việc ăn. Đối với hắn sự lựa chọn để có thể đi ra thị trường thế giới của Sở Ninh chỉ có thế đi theo con đường này. Hắn có điều kiện phù hợp làm việc xuất nhập khẩu nông sản như vậy. Hơn nữa với một người như hắn làm ra được kiểm định chuẩn quốc tế cho nông sản cũng đơn giản hơn. Vì nhiều người không hiểu được một người có thể lựa chọn đầu tư vào nhà hành khách sạn thì họ đều có những con đường cung cấp cho mình nguyên vật liệu nông sản khá lớn. Người như hắn nói không có mối quan hệ này Thiếu Kiệt chắc chắn sẽ không tin.
Để một nhà hàng khách sạn đủ tiêu chuẩn có thể cho những khách du lịch nước ngoài ở lại và lưu trú thì nơi đó ít nhất phải được làm toàn diện. Từ khâu thực phẩm và khâu phục vụ. Đa số những hành khách du lịch thì đối với họ món ăn ở nơi mà mình đặt phòng mới là bữa dùng chính. Nếu không đủ chất lượng chắc chắn nhà hàng khách sạn đó cũng không thể tồn tại lâu dài.
Sở Ninh thấy Thiếu Kiệt nói không sai cho mấy với điều kiện khi tiếp nhận Tencent trong hoàn cảnh này ít nhất Thiếu Kiệt sẽ không thể nào phân tâm để vực dậy sau khi công ty vừa rơi vào cái hố lớn do chính mình đào ra. Thanh lý những phiền phức đó vẫn là thời gian khá dài cho niềm tin của thị trường.
- Nói thật tôi thấy cậu nói không sai. Nhưng những thị trường cậu nói dường như rất khó để đi vào. Tiêu chuẩn của họ đưa ra cho những thứ nhập về đều khiến cho nhiều công ty chật vật đều không tìm thấy lối vào. Cậu thấy tôi có thể làm được việc này chứ.
Sở Ninh vẫn đắn đo việc phải tìm ra lối vào và chất lượng kiểm định cho từng sản phẩm nông sản nhập về rồi xuất đi. Hơn nữa nó còn không đơn giản là chỉ kiểm định một lần. Mỗi đơn hàng được xuất đi ở cách thị trường khác đều phải kiểm định một lần. Đối phó với việc kiểm định một lần có thể ổn như những lần sau thì chưa chắc lúc nào cũng có thể đủ điều kiện kiểm định.
- Được. Ông cứ nghĩ đi giá tiền đi liền chất lượng họ trả giá cho vấn đề thực phẩm ra sao. Đối với ông việc nhập hàng từ các nước khác thì phải đủ tiêu chuẩn ngay từ đầu không phải tốt hơn sao. Vấn đề tiêu chuẩn đó ông chỉ cần lấy một việc kiểm định là được mỗi lần kiểm định ông thấy khó nhưng đối với tôi thật sự rất dễ. Tôi sẽ nói một lần nghe được bao nhiêu hiểu được thế nào thì ông tự làm việc này tôi nhúng tay nữa chả khác gì tôi kinh doanh.
Sở Ninh lúc này cũng cố gắng lắng tai nghe. Ở một bên Doanh Doanh nhìn chằm chằm vào Thiếu Kiệt không ít. Trong lòng cô thật suy nghĩ có điều gì mà cậu nhóc thiếu niên này không biết hay không. Đối với tầm nhìn khiến cho Sở Ninh phải lắng nghe như thế này thì ngay cả Mã Hóa Đằng cũng không bằng.
Hơn nữa có cũng biết làm nhân viên bên dưới Thiếu Kiệt hầu như rất khỏe không phải chịu áp lực giống như Mã Hóa Đằng. Ngay cả hợp đồng của cổ phần còn có thể đứng tên. Trương Hạo là một dẫn chứng chính xác. Cô làm việc cho Mã Hóa Đằng đến nay vẫn không bao giờ được tự mình quyết định điều gì.
So với việc lần này cô chỉ được tạm quyền nhưng chắc rằng cô cũng không thể nào đứng ra thay mặt Mã Hóa Đằng như Trương Hạo người với người cùng là làm công với nhau cô tự cảm nhận thấy người với người thật sự khác biệt quá lớn.
Nghe Thiếu Kiệt nói những lời vừa rồi cô hiểu nếu hắn không tiến quân vào lĩnh vực công nghệ không muốn lấy Tencent thì hắn vẫn có một quân bài kiếm tiền cho mình mà hoàn toàn không rủi ro.
Sở Ninh không có bối cảnh nhưng Thiếu Kiệt thì sao. Hắn có mấy cây trụ to để dựa lưng ở đằng sau. Kiểm định hắn kiếm chắc chắn sẽ không khó khăn gì. Đem việc xuất nhập khẩu nâng tầm lên thế này thì hắn muốn tiền bao nhiêu mà không được.
Không như việc Tencent phải lựa chọn đầu tư thích hợp và phát triển trên một lĩnh vực nhất định. Thị trường xuất nhập khẩu rất lớn nhiều hướng đi không ít ngành nghề đều liên quan. Nông sản chỉ là một thứ Nếu Thiếu Kiệt thật sự muốn làm hắn có thể ôm trọn tất cả các ngành nghề quy về một mối.
Thiếu Kiệt ăn hết đồ ăn trong chén mình. Đưa tay gắp thêm một ít đồ ăn vào chén rồi cầm cây đũa nói với Sở Ninh.
- Tôi nói ông chỉ cần chọn những nơi cung cấp nông sản đủ tiêu chuẩn xuất khẩu đi các nước quốc tế đơn giản nhất là làm những bản sao cho nó. Thị trường nông sản kiểm định không phải đều dựa theo một tiêu chuẩn như nhau sao. Ông đi lấy cái kiểm định đó. Tạo ra những khu nông nghiệp trong nước đúng theo tiêu chuẩn đó. Từ trong nước ông đem các tiêu chuẩn nhập hàng này cho thương lái. Để họ đi thu mua nông sản ở các quốc gia lân cận đủ theo tiêu chuẩn này. Ông nói xem đối với Thương lái họ biết đây là tiêu chuẩn châu âu hay là tiêu chuẩn do ông đưa ra? Chỉ cần như thế ông đã có được mặc hàng sản phẩm đủ tiêu chuẩn xuất đi nước ngoài từ đầu. Không phải đơn giản là chỉ qua một khâu trung gian nhất định thôi sao. Quá Đơn giản mà.
Sở Ninh lúc này cũng sáng mắt. Đúng vậy chỉ cần hắn đưa tiêu chuẩn này cung cấp cho thương lái thu mua. Buộc họ tuân thủ nhưng tiêu chuẩn này thì hắn sẽ thu vào. Như thế đối với việc nông sản được nhập hàng đã đủ tiêu chuẩn ngay từ khâu bắt đầu. Hắn chỉ cần đem những nông sản này qua một bước kiểm định lại lần nữa trước khi xuất đi các nước chấp nhận tiêu chuẩn quốc tế của nông sản.
- Hay. Nghe quân nói chuyện hơn ba năm đèn sách. Đúng vậy nếu tiêu chuẩn ngay từ đầu đã không có vấn đề thì việc kiểm định lại lần nữa cũng không có vấn đề xuất khẩu ra các nước châu âu, châu mỹ đều có thể. Như thế thì tự mình làm tốt khâu kiểm định nhập hàng thì đã có được một chuyến hàng lợi nhuận gấp đôi. Giờ thì tôi hiểu tại sao cậu còn trẻ như vậy mà lại có thể đánh bại Mã Hóa Đăng rồi. Tầm nhìn kiếm tiền của cậu lợi hại như vậy Mã Hóa Đằng thua không uổng công rồi.
Nghe được lời Thiếu Kiệt phân tích toàn bộ tình hình cần thiết qua chiếc đũa diễn tả điều kiện chuyển đổi như thế nào. Sở Ninh lúc này như được khai sáng. Không phải là không có cách chỉ là chuyển thêm một lần kiểm định tiêu chuẩn là được. Hơn nữa tiêu chuẩn của hắn đưa ra có thể cao hơn người khác một chút nhưng hắn thu mua nhiều. Là khách hàng lớn những người thương lái đều phải chiều lòng theo tiêu chuẩn của hắn đưa ra.
Để thu về lợi nhuận từ việc bán hàng cho Sở Ninh thì đám người thương lái mua bán như thứ hàng hóa cần thiết mà Sở Ninh sẽ nhập. Họ đưa lại cái tiêu chuẩn này cho bên trông trọt nông sản. Điển hình là người nông dân canh tác và kiếm tiền từ những nông sản mà mình đã trồng ra.
Người nào biết được sản phẩm của mình đủ tiêu chuẩn hay không thì đó là người nông dân bên dưới thăm nom cây trồng là việc hàng ngày của họ. Ngoài vấn đề thời tiết thì họ là người hiểu rõ nhất nông sản mình làm ra sẽ đủ tiêu chuẩn hay không. Muốn bán được giá cao hơn họ phải làm nông sản của mình đủ chuẩn để có giá thành cao hơn. Họ sẽ có được vụ mùa bội thu vì được bán giá cao.
- Tôi không hơn gì ai hết tôi chỉ được nhìn thấy những tình hình chung thôi. Tại sao châu á nhiều thứ như thế đều không xuất khẩu đi được vì họ không muốn mở rộng thị trường. Họ cho rằng những thứ mình làm ra đã chất lượng không kém. Nhưng cái họ nhìn nhận chỉ là chất lượng ở Châu Á mà không phải dành cho các nước ở phía bên kia châu lục. Muốn lấy tiền nước ngoài thì phải làm tự thân theo cuộc chơi họ. Trên đất người khác luật là họ ra chúng ta chơi theo luật bản thân họ cũng không thể làm gì mình. Chỉ cần chơi đúng luật trên sân khách. Về sân nhà chúng ta lợi thế ở các mặt mà họ cần nhập vào. Ông nên nhớ thị trường nước ta vẫn là một nơi mà các quốc gia khác muốn vào nhưng họ bị cản trở bởi chính luật lệ của họ đặt ra cho sân chơi của mình.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT