Khi ánh nắng vẫn chưa ló dạng. Thiếu Kiệt được Hà Vi đánh thức. Qua một giấc nghỉ ngơi Thiếu Kiệt hắn cũng lấy lại được tinh thần cần thiết. Thay bộ y phục quân Nhân trên người mang đôi giầy cổ cao. Thiếu Kiệt trông giống một người lính hơn là học sinh.
Hà Vi thay hắn xếp lại mền gối như lúc ban đầu, nhìn cô nàng xếp những thứ nằm trên giường như thế này hắn cũng chẳng biết gì hơn là nhìn bởi hắn không thể nào xếp gọn được như thế dù đã thử rất nhiều cách.
Theo Hà Vi lên một chiếc xe rời khỏi quân doanh Thiếu Kiệt mới hỏi.
- Hôm qua sao tối rồi mà vẫn cho Linh xuất phát. sao không để hôm nay rồi hãy đi luôn.
- Hôm qua trong tối các binh sinh đi đến các nơi cần thiết bắt đầu thiết lập các trạm tiếp ứng cần thiết. nếu hôm nay sẽ không kịp vì một phần dựng liều, cùng một số đồ tiếp ứng cho người dân cần vận chuyển nên phải hoạt động trong đêm. Nhưng mà bạn yên tâm họ hoàn toàn biết phải phân công thế nào để giữ gìn sức khỏe trước khi bão tới.
Chiếc xe tiến vào một trung tâm hành chính quận được đặt ở vị thế cao và kiên cố. Với khoảng sân khá rộng xung quanh, lúc này được trang bị các lều bằng bạt màu xanh. Được chia làm nhiều hàng ngang được cố định chắc chắn bên trong trung tâm hành chính lúc này mọi thứ đồ dùng hàng ngày được sắp xếp gọn lại để lấy không gian.
Lương thực, và các mền mùng chiếu gối dành cho người bị nạn, được đặt một góc có các vị bác sĩ, y tá điều đến đây để phòng trường hợp cấp bách nhất.
Hà Vi vừa đi vừa giới thiệu sơ qua cho Thiếu Kiệt biết, đi đến đâu cũng có người chào nên cũng làm hắn thấy không thích hợp lắm. Nhưng hắn không nghĩ đến cấp bậc quân hàm mà Hà Vi đang mang trên bộ quân phục lại hướng hắn giới thiệu các công tác ở đây, nên mọi người tưởng hắn là cấp trên đi giám sát.
Lúc này bên ngoài một người lính chạy tới chỗ Hà Vi. Làm ra tư thế đúng chuẩn quân nhân chào với cấp trên.
- Báo Cáo Thủ Trưởng! công việc chuẩn bị cho đội cứu nạn cứu trợ hoàn tất. Hiện tại cơn bão vừa hình thành mong thủ trưởng cho anh em xuất phát lên đường di dời người dân trong vùng dự đoán bão sẽ đi qua.
Hà Vi lúc này gật đầu hướng người lính kia nói.
- Tất cả binh sĩ lên đường di dời nhân dân vùng bão lũ và giảm thiểu thiệt hại càng lớn càng tốt.
Bây Giờ Hà Vi cũng quay lại nhìn Thiếu Kiệt hỏi.
- Thiếu Kiệt bạn chọn vùng hậu cần hay là phía tiền tuyến để hỗ trợ người dân?
Thiếu Kiệt hắn đã không đi thì thôi chứ đã đến nơi đây mà hắn chỉ làm ở công việc hậu cần thì đâu còn ý nghĩa gì nên cũng đáp lại.
- Để mình cùng với mọi người di dời người dân vùng gặp nạn.
- Như vậy cũng được cậu cùng với tiểu đoàn bộ binh số một cùng nhau thao tác di dời người dân đi, nên nhớ bảo toàn sự an toàn cho chính bản thân mình là tiền vốn tốt nhất để hoạt động công tác.
Gật đầu Thiếu Kiệt cùng người lính kia ra khỏi nơi đây, lên xe theo tiểu đoàn của mình được Hà Vi nói bắt đầu công việc di dời người dân. Đối với những người dân sống ở các vùng có nguy cơ sạt lở đất cao nhất. được lệnh lập tức di dời.
Trên xe tại các con đường lớn nhỏ dẫn vào vùng núi có những loa phát thanh từ trung tâm hậu cần được phát lên những tiếng thông báo để người dân có thể nghe thấy.
Tin bão khẩn cấp: hồi bảy giờ ngày hôm nay, phát hiện cơn bão số sáu Hagupit, vị trí tâm bão ở vào khoảng 18,9 độ Vĩ Bắc; 123,4 độ Kinh Đông, cách đảo Lu - Dông (Phi-Lip-Pin) khoảng 160km về phía Đông Đông Bắc.Sức gió mạnh nhất ở vùng gần tâm bão mạnh cấp 13 (tức là từ 134 đến 149 km một giờ), giật trên cấp 13.
Dự báo trong hai mươi bốn giờ tới, bão số sáu (Hagupit) di chuyển theo hướng giữa Tây và Tây Tây Bắc mỗi giờ đi được khoảng 20 - 25 km và tiếp tục mạnh thêm. Như vậy khoảng đêm nay, bão sẽ đi vào vùng biển phía Đông khu vực Bắc biển Đông. Đến 7 giờ ngày mai vị trí tâm bão ở vào khoảng 20,3 độ Vĩ Bắc; 118,0 độ Kinh Đông. Sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão mạnh cấp 13, cấp 14 (tức là từ 134 đến 166 km một giờ), giật trên cấp 14. Tính từ tâm bão vùng gió mạnh nguy hiểm từ cấp 10 trở lên có bán kính khoảng 150 km, từ cấp 6 trở lên có bán kính khoảng 350 km.
Trong hai mươi bốn đến bốn mươi tám giờ tới, bão số sáu (Hagupit) tiếp tục di chuyển theo hướng giữa Tây và Tây Tây Bắc mỗi giờ đi được khoảng 20 – 25 km. Đến 7 giờ ngày 24 tháng 9 vị trí tâm bão ở vào khoảng 21,2 độ Vĩ Bắc; 112,4 độ Kinh Đông, cách bán đảo Lôi Châu (Trung Quốc) khoảng 200km về phía Đông. Sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão mạnh cấp 13 (tức là từ 134 đến 149 km một giờ), giật trên cấp 13. Tính từ tâm bão vùng gió mạnh nguy hiểm từ cấp 10 trở lên có bán kính khoảng 120 km, từ cấp 6 trở lên có bán kính khoảng 300km.
Trong 48 đến 72 giờ tới, bão Hagupit di chuyển theo hướng giữa Tây và Tây Tây Bắc mỗi giờ đi được khoảng 20 km. Đến 7 giờ ngày 25/9 vị trí tâm bão ở vào khoảng 21,9 độ Vĩ Bắc; 107,1 độ Kinh Đông. Sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão mạnh cấp 9, cấp 10 (tức là từ 75 đến 102 km một giờ), giật trên cấp 10. Tính từ tâm bão vùng gió mạnh nguy hiểm từ cấp 6 trở lên có bán kính khoảng 250 km
Do ảnh hưởng của bão, từ chiều tối nay vùng biển phía Đông Bắc khu vực Bắc Biển Đông có gió mạnh dần lên cấp 9, cấp 10, sau tăng lên cấp 11, cấp 12, vùng gần tâm bão đi qua cấp 13, cấp 14, giật trên cấp 14. Biển động dữ dội. Yêu cầu người dân nơi vùng tâm bão đi qua nhanh chóng sơ tán đến các điểm cứu trợ cứu nạn gần nhất. vui lòng đem theo tất cả các hành lý tư trang, để lại những vật dụng không cần thiết, hoặc gia cố nhà cửa một cách chắc chắn đối với các vùng lân cận.
Tiếng Loa phóng thanh hết lần này đến lần khác được phát ra nhằm cảnh báo người dân làm cho Thiếu Kiệt thấy được mỗi lần mưa bão thật sự quá khó khăn cho người dân sống trong vùng thường xuyên gặp bão. Thiếu Kiệt quay sang hỏi người lính bên cạnh mình.
- Năm nào cũng như thế này hay sao?
- Thưa thủ trưởng! Mọi năm thông tin cơn bão có trễ hơn, nên công tác di dời và phòng chống cứu nạn tương đối chậm. Nhưng năm nay lại khác cơn bão này do biết sớm, nên mọi công tác triển khai rất thuận lợi, chỉ còn một số vùng người dân sống sâu trong núi là phải đi đến triển khai di dời. Năm nay chắc sẽ tốt hơn hi vọng cơn bão đi chậm một chút để có thời gian di dời hết mọi người.
Nghe người quân nhân bên cạnh nói thế, Thiếu Kiệt nhìn ra ngoài đường, bên ngoài bắt đầu rớt những hạt mưa, mà chiếc xe vẫn chậm chạp chạy trên đường. Chưa kể phải dừng lại những trụ đèn đỏ do phía trước có xe cản lại. Thêm vào Một số phương tiện lưu thông không đúng phần đường, làm cho xe di chuyển không nhanh được khiến cho Thiếu Kiệt nhíu mày gấp rút hỏi với người lính làm lái xe.
- Trên xe có còi lệnh không???
- Dạ xe có còi chuyên dụng!
- Bật còi chuyên dụng lên, việc này gấp không thể cứ rề rà như vậy được. tôi yêu cầu anh tăng tốc phải đến chỗ người bị nạn sớm nhất. Như thế này chậm rất nhiều.
Tiếng còi được bật lên mọi xe đang lưu thông chặn đường cũng từ từ dẹp ra một con đường cho xe tải lính của Thiếu Kiệt vượt lên. Chưa kể đến những chỗ có đèn đỏ mọi người nghe tiếng còi phát ra cũng ngưng lại để cho xe qua trước. Cầm vào bộ đàm của xe, Những nơi đông xe Thiếu Kiệt đều nói.
- Mọi phương tiện vui lòng di chuyển về phía bên phải để cho xe cứu hộ cứu nạn người dân trong vùng gặp thiên tai thi hành nhiệm vụ.
Người Lính ngồi kế bên thấy Thiếu Kiệt như thế cũng háo hức theo. Những lần trước hắn cũng đã từng tiếp xúc với một số lãnh đạo trong đoàn đi cứu hộ nhưng đây là lần đầu hắn thấy được một người ngang hàng với sếp của mình, lại hăng hái đi vào vùng bị nạn như thế này.
Thường những lãnh đạo xuống tới nơi là lúc bão vừa qua hoặc mưa đã tạnh chỉ để thăm hỏi mà không phải hành động như vị thiếu niên trẻ tuổi này. Một số trạm có cảnh sát giao thông đang làm nhiệm vụ điều tiết nghe được lời của Thiếu Kiệt từ loa phóng thanh cũng lên xe mở đường cho xe chuyên chở lính của hắn.
Xe ngày một nhanh trên mặt những người binh lính một số lúc đầu còn lo lắng. giờ đây ngày càng háo hức. Đa phần những binh lính ngồi trên xe đề là người dân ở vùng gần đây được nhập ngũ trong diện nghĩa vụ quân sự. Tuy ở khắp mọi nơi khác nhau đều chung một xe như thế này, nhưng ai cũng hiểu nếu chậm chỉ cần trong phút chốc sẽ dẫn đến nhiều thiệt hại đối với mọi người.
Thấy xe ngày một tăng tốc trên đường đi Thiếu Kiệt lúc này mới cảm thấy nhẹ nhõm. Hắn nhìn người quân nhân cạnh mình hỏi.
- Bây giờ chúng ta sẽ đến đâu thế?
- Thưa Thủ Trưởng đội chúng ta lần này sẽ cứu hộ cứu trợ người dân ở vùng phía tây. Đã có một nhóm hậu cần quân y đi trước bắt đầu xây dựng lều trại ở những nơi kiên cố còn chúng ta tới là đi vào từng khu vực nhà dân vùng có nguy cơ sạt lở cao để thuyết phục họ di dời. Nếu xét theo tình hình bây giờ thì khoảng hơn hai giờ nữa là đến nơi làm nhiệm vụ.
Nhìn vào đồng hồ trên chiếc điện thoại của mình lúc này là 9h25 vậy là 11 giờ hơn tới nơi. Thiếu Kiệt cũng chưa từng thuyết phục người dân di dời bao giờ nên hỏi người quân nhân kia.
- Thường công tác di dời có dễ không. Người dân có một lòng hợp tác với chúng ta không? tôi chưa từng làm công tác này nên hỏi anh cho biết để lát còn thích ứng.
- Thưa Thủ Trưởng công việc này tương đối khá khó khăn, một số người dân cứ xem như là dọn nhà nên bao nhiêu đồ đạc đều gom lại nên cũng khá khó cho việc thuyết phục.
Thiếu Kiệt trầm ngâm một lúc rồi nói với người quân nhân.
- Tôi biết rồi mà mai mốt đừng gọi tôi là thủ trưởng Tôi không quen cho lắm cứ gọi là Thiếu Kiệt là được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT