Khác Bất ngờ với những gì Thiếu Kiệt nói. Mai Lộc chợt dừng xe lại bên đường nhìn Thiếu Kiệt hỏi lại một lần nữa vì sợ mình nghe nhầm.

- Em nói thật? Hai ngày chỉ chở em với hai người này mỗi ngày tám trăm. Em không đùa. 

- Đúng vậy! em không đùa. Nếu không tin em có thể thanh toán trước cho anh.

Nhìn dáng vẻ của Thiếu Kiệt không giống như đang lừa gạt mình. Mai Lộc bây giờ mới hít sâu một hơi lấy lại chút bình tỉnh. Dù số tiền không lớn nhưng hai ngày hắn có thể kiếm được tiền của cả hơn một tuần. Thì vợ hắn có thêm vài ngày thuốc men. 

- Được xem như em bao trọn xe của anh. Dù sao hai ngày thuê xe của anh chỉ mất có một ngàn xem như sáu trăm dư hai ngày lại rảnh rỗi.

- Không cần thiết. Tiền thuê xe của anh em trả cho. Không sao đâu. Cũng chỉ thêm được một ngàn không đáng bao nhiêu tiền. Cứ đưa em đến khách sạn trước đi chúng ta nói việc này sau. 

Mai Lộc bây giờ cũng gật đầu tiếp tục lái xe đi. Với việc mà Thiếu Kiệt định bỏ luôn cả tiền thuê xe của hắn hai ngày. Dù không biết là thật hay không nhưng với những gì Thiếu Kiệt vừa nói Mai Lộc không có cảm giác Thiếu Kiệt đang nói đùa. 

- Cũng không cần cậu phải trả tiền thuê xe đâu với những gì cậu trả đã đủ cho tôi chạy xe trong một ngày, Hơn nữa cũng không phải chạy tới chạy lui tốn tiền xăng nên tôi vẫn còn có dư ra được một chút. 

Thiếu Kiệt lúc này cũng không nói gì hắn tựa lưng vào ghế quan sát hai bên đường trong màn đêm. Thiếu Kiệt hắn giờ mới nhớ ra việc thời buổi này giá cả cũng không bị đẩy lên quá cao. Nghề tài xế dù thấy chạy xe hàng ngày nhưng tiền xăng vẫn tự túc trả không phải là những công ty taxi cấp.

Chiếc xe taxi chạy khoảng chừng hai mươi phút dừng lại trước một khách sạn. Nhìn bên ngoài nó giống như một chung cư nhưng phía trước vẫn để một tấm bảng khá lớn bên ngoài để tên khách sạn. 

Khách sạn nằm ở cạnh con đường lớn của đại lộ Triều Dương nó nhìn trông giống một nhà hàng được mở ra để tiếp đãi khách du lịch. dù không được xây dựng cao tầng và nhìn không có nét gì nổi bật nhưng Mai Lộc lại khẳng định nơi này giá cả tốt nhất.

Khi Blake cùng với Jackson xuống xe đem theo hành lý của mình lúc này mới lên tiếng hỏi Thiếu Kiệt. 

- Thiếu Kiệt sao lúc nãy đám người Trương gia hình như có chuẩn bị khách sạn cho mình rồi sao em lại không ở đó mà quay ra mướn ở đây?

- Ừ Nếu ở nơi mấy người Trương gia sắp xếp em sẽ có cảm giác không thoải mái cho lắm. Dù sao nếu mình tự do làm việc của mình không bị đám người Trương gia nhìn chằm chằm vẫn tốt hơn. Còn hai giờ nữa bây giờ thuê phòng lên để đồ rồi đi ăn chút gì đó rồi làm việc luôn cho tiện. Em đã nói với người Taxi rồi mấy ngày sắp tới anh ta sẽ là tài xế riêng cho mình. Muốn đi đâu cũng được.

Vấn đề có người tài xế chuyên chở cho họ Blake với Jackson không nói gì. Với những gì mà Thiếu Kiệt làm luôn có mục đích hai người thấy mình cũng không quá quen thuộc đường xá ở đây để cho người bản địa chạy xe chính xác là phương án tốt. 

Mai Lộc niềm nở sách theo hành lý của mấy người Thiếu Kiệt đặt xuống ở quầy lễ tân. Đem hai căn phòng thuê xuống quả thật đúng với những gì Mai Lộc nói giá thành cũng không cao lắm với phòng thường là tám mươi tệ và phòng đặc biệt là một trăm tệ một ngày.

Người lễ tân thấy Thiếu Kiệt nói chuyện lưu loát cũng ngạc nhiên nhưng cô cũng không quá chú tâm. Với khách sạn này hàng năm tiếp đón khách du lịch đi kèm với hướng dẫn viên không theo đoàn thì vẫn có. Nhanh chóng làm thủ tục nhận phòng. Cầm lấy hai cái chìa khóa phòng của nhóm người mình Thiếu Kiệt mới quay ra nói với Mai Lộc. 

- Mấy người mình lên phòng cất hành lý sau đó sẽ đi ăn một chút gì đó bỏ vào bụng. 

- Vậy cũng được để tôi phụ mọi người đem hành lý lên phòng. 

Mai Lộc định đem phụ giúp nhóm người Thiếu Kiệt mang hành lý lên phòng thì Blake đã cất tiếng nói với Mai Lộc bằng một câu tiếng anh. 

- Không cần đâu. Thiếu Kiệt đi lên đi xuống cũng không có làm gì để cho Jackson đi nhận phòng với đem hành lý lên là được. 

Mai Lộc vốn dựa vào việc chở khách nhất để kiếm tiền và đối tượng của hắn luôn là khách du lịch. Nhìn qua Thiếu Kiệt biết cũng không cần phải dịch lại cho Mai Lộc nghe, Nếu không như thế Mai Lộc chắc đã không chọn địa điểm đón khách ở trong sân bay. 

Nghe Blake nói như thế Mai Lộc bây giờ mới nhìn lấy Thiếu Kiệt một cái rồi nở nụ cười. Hắn hiểu trong ba người Thiếu Kiệt dường như mới là người chủ thật sự. Từ việc để cho hắn làm tài xế riêng trong mấy ngày luôn cả việc thương lượng giá thành đều do Thiếu Kiệt quyết định còn không thông qua hai người. 

Mai Lộc cũng không ngốc đến nỗi Blake đã nói như thế mà hắn cũng không biết được người nào mới là chủ thật sự. 

- Được thôi chúng ta sẽ đợi ở đây. 

Blake sau khi nói gì đó với Jackson để cho Jackson đi lên nhận phòng rồi quay ra nói với Thiếu Kiệt. 

- Jackson lên để hành lý kiểm tra phòng xong sẽ xuống. Chắc chỉ tầm năm mười phút.

- Không cần phải phiền phức thế đâu. Chúng ta mới tới cũng không ai biết chúng ta sẽ thuê phòng nào. Làm việc đừng cẩn thận quá người khác nhìn vào cũng không hay. Cứ bình thường là được. 

Thiếu Kiệt đáp lại lời của Blake hắn thấy vì biết lịch trình của Thiếu Kiệt thật dày nên Blake đâm ra lo lắng thái quá. Nếu như việc ở lại khách sạn do Trương gia làm cần phải kiểm tra Thiếu Kiệt cũng không nói gì. Nhưng đây là khách sạn mà Mai Lộc mới dẫn bọn hắn đến. Cũng không cần làm những thao tác kiểm tra phức tạp. 

Mai Lộc đừng một bên chỉ im lặng nghe cuộc đối thoại của hai người. Thiếu Kiệt thì lại khác giờ đây hắn hiểu thêm có vẻ như Thiếu Kiệt là công tử của một đại gia nào đó đi du lịch còn hai người Blake với Jackson đều là vệ sĩ. 

Có vệ sĩ là người nước ngoài, Thân phận của Thiếu Kiệt dường như rất quan trọng. Hắn biết lần này mình chở phải người giàu có chắc chắn có thế lực dù chỉ là khách du lịch nhưng như thế phải thay đổi cách giao tiếp của mình. Lăn lộn ở Bắc Kinh này hắn cũng phải biết nhìn người mà sống. Nếu không đụng phải người không chọc nổi thì hắn cũng không biết hắn và vợ sẽ sống thế nào. 

- Thôi nào nhìn anh Lộc sao căn thẳng thế cứ bình thường được rồi. Thân phận với không thân phận cũng chỉ là người với nhau thôi. Anh cứ xem chúng tôi là khách du lịch, đừng quan tâm đến vấn đề khác. Lo trước sợ sau như thế làm sao làm được gì.

Mai Lộc chỉ biết cười trừ hắn thấy đôi khi Thiếu Kiệt nói đơn giản như không có chuyện gì nhưng mà tận mắt hắn nhìn thấy một số người vì đắc tội mấy tên con ông cháu cha không thể trở mình được. Người ta còn giàu có hơn hắn gấp mấy chục lần thì bản thân hắn có là gì. Một cái úp tay hắn không sống được thì chỉ có nước chết.

- Cậu cứ đùa. Nhưng mà cậu muốn ăn gì đây. để tôi chở mọi người đi ăn. Không nói đâu xa khu Triều Dương này cũng nhiều nhà hàng có tiếng tăm lắm. Món ăn cũng ngon nữa.

- Giờ này không biết còn vịt quay không nhỉ? Đến Bắc Kinh này mà không ăn vịt quay nổi tiếng toàn thế giới thì sao mà được. Đợi Jackson xuống đi ăn vịt quay đi 

Thiếu Kiệt nhìn ngoài trời rồi nói ra suy nghĩ của mình Mai Lộc cũng chỉ cười, Khách du lịch ai cũng giống nhau món ăn đầu tiên ở địa phương nào đó nổi tiếng thì đều muốn dùng để cảm nhận tại sao nó lại nổi tiếng.

- À Cũng kiếm cái nhà hàng nào tốt một chút nơi nào có thể gọi cả mấy thứ đồ ăn chung như Bánh Cuộn Hoa, Màn thầu Jiaozi, Tào Phở. như thế đỡ phải đi tới đi lui.

- Như vậy cũng được. Có những nơi bán mấy món đó hâu như gần nhau. Cũng không xa đây lắm để tôi đi đưa mọi người cùng đi. 

Mai Lộc vừa nói vừa bước về phía lối ra bên ngoài chiếc xe taxi của hắn đậu ở một góc phía trước khách sạn. Thiếu Kiệt bây giờ chỉ mỉm cười nói một câu với Blake. 

- Xem ra mướn luôn anh ta làm tài xế riêng cho mình ở Bắc Kinh này luôn cũng ổn. 

- Em định để cho anh làm tài xế riêng cho mình ở đây sao? Như thế này ổn không mấy người taxi này khi mà mình còn làm khách họ đều nhiệt tình như thế nhưng cũng không biết người ta ra sao. Những gì anh ta nói với em trên xe tuy bọn anh không hiểu nhưng đáng giá để em cân nhắc à?

Blake cũng thắc mắc tại sao Thiếu Kiệt lại nhanh chóng quyết định để cho Mai Lộc làm người tài xế cho mình ở quốc gia như thế này. Họ quen biết Mai Lộc cũng không bao lâu đối với nhân phẩm của anh ta như thế nào Thiếu Kiệt cũng không biết được. Nhưng chưa gì Thiếu Kiệt đã định ra để cho Mai Lộc làm việc cho mình.

- Đúng vậy nghề tài xế của anh ta niềm nở với khách hàng tương đối bình thường chúng ta không biết nhiều về anh ta. Nhưng có những thứ anh ta thật sự để chúng ta sử dụng được. Anh ta có thông tin cần thiết của Bắc Kinh này do công việc mang lại.

Thiếu Kiệt vừa nhìn chiếc xe taxi được Mai Lộc di chuyển đến trước cửa khách sạn cười nói với Blake với điệu bộ chắc chắn. 

- Anh biết không đôi khi tài xế xe taxi họ lại biết rất nhiều chuyện khi đợi đón khách hoặc là ngồi bàn tán với những taxi khác khi rảnh. Những thông tin này có phần nhiều hơn thế nữa bao quát cả Bắc Kinh rộng lớn. Chỉ cần là tài xế lái taxi anh ta đôi khi làm tình báo còn tốt hơn cả nhân viên được huấn luyện.

Blake bây giờ mới hiểu tại sao Thiếu Kiệt lại chọn một người tài xế taxi làm việc cho mình trong khi đó nếu hắn hoặc Jackson ở đây một thời gian cũng có thể làm tài xế riêng cho Thiếu Kiệt. Đơn giản cái hai người họ có không có một mối quan hệ rộng khắp Bắc Kinh. Mà Mai Lộc lại là người có thể có những thông tin này một cách nhanh nhất và chính xác nhất. Hắn hiểu Thiếu Kiệt thuê người như Mai Lộc chỉ để lấy tình báo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play