Thiếu Kiệt nói xong mọi người trong phòng đều cười phá lên Lưu Hoan hừ hừ nhìn hắn liếc một cái nói.

- Thằng nhóc này lại nghĩ đến việc trốn thuế tận hai năm. Cháu có biết hai năm số tiền cháu kiếm sợ nhiều hơn một người rất nhiều không. Vậy mà lại giống như người bình thường không muốn đóng thuế.

- Cũng không hẳn bởi vì không có một khả năng cao siêu nào có thể kiểm toán thuế nên mới có tình trạng như thế thôi. Nếu như có một phương án áp thuế đồng đều thì nó lại khác mỗi người đều có nghĩa vụ từ đóng thuế. Nếu như là cháu ngồi cái chức của ông thì mỗi công nhân có một mã số thuế được sử dụng liên kết với các thứ từ công ty tài khoản ngân hàng doanh thu cá nhân. Cứ như thế đổ đồng ra ở một mức phí. Và có thêm những thuế được áp đối với đối tượng cần thiết như thế mới đem việc đóng thuế làm triệt để.

Sự chênh lệch giàu và nghèo là một hình thức thường thấy trong xã hội việc những người dân lao động vẫn thường không màng đến vấn đề thuế bởi vì họ cho rằng mình thu nhập không bao nhiêu để mà đóng thuế. Còn chính sách lại tìm cách thu thuế từ những nguồn thu khác làm cho vấn đề thuế là một việc phức tạp. Không như ở nước ngoài nơi mà mọi người đều phải thực hiện nghĩa vụ thuế một cách nghiêm túc theo từng tháng lương của mình.

- Nói thì dễ nhưng áp dụng mới kho không phải mọi người không biết vấn đề này nhưng nó qua khó để áp dụng. Vốn người dân nước mình cũng như thế đối với việc mà họ mất đi một số tiền hàng thàng thì họ lại không thích nhận tiền từ ngân hàng mà lại muốn nhận tiền mặt của ngày phát lương.

Lưu Hoan trả lời lại cho Thiếu Kiệt biết vấn đề này không đơn giản như hắn nghĩ. Bây giờ hắn cũng không biết làm sao cho việc này. Thiếu Kiệt cũng không muốn dính dáng quá nhiều hắn chỉ đưa ra ý kiến còn áp dụng được hay không thì Lưu Hoan và nhóm người cấp dưới mình phải nghĩ cách. Hơn nữa bản thân hắn còn đang tìm đường phải đóng ít đi một phần thuế thì việc gì hắn cần phải vẽ rắn thêm chân.

- Cháu chỉ nói ra ý kiến của mình thôi. Ở nước ngoài họ áp dụng khác tốt còn việc thực tiễn như thế nào thì cháu không biết đâu đấy.

- Thiếu Kiệt cháu định lần này đi qua bên kia trong khoảng bao lâu. Việc này ảnh hưởng không nhỏ tới vấn đề khác đâu. Ông cũng đã nghe Hà Vi nói việc vừa rồi cháu bị ám sát rồi như thế có cần gia hạn lại một thời gian không?

Hà Thúc nói ra suy nghĩ của mình. Ông muốn biết Thiếu Kiệt chừng nào lên đường để trong quá trình phối hợp với hắn một cách tốt nhất vừa làm tiền đề cho những thông tin đại chúng ban bố ra ngoài trùng khới với những gì cần thiết.

- Cháu nghĩ sớm nhất là cuối tuần sau chậm nhất sẽ là tuần tới nữa. Việc này phải càng sớm càng có lợi. Bởi vì những thứ cháu chuẩn bị cần có thời gian bảo quản nếu quá thời gian cho dù muốn kiếm thứ khác thay thế vào cũng khó.

Việc Tính toán thời gian cần thiết để có thể làm một số việc có thể khiến cho đám người Tống gia bên kia có kiểm tra DNS của Thiếu Kiệt thì hắn vẫn có thể khống chế được một ít.

- Tạm thời ông cứ cho nhưng thông tin về việc hợp tác đóng tay khu trục trong khoảng giữa tuần sau đi. Cháu thấy như thế là thích hợp. Nếu bên kia có điều tra thì sẽ thắc mắc tại sao cháu không ở trong nước mà vẫn có được thông tin. Như thế họ sẽ cho rằng cháu vẫn còn cơ sở của mình. Việc bảo toàn tính mạng của cháu để có thể kiếm lợi nhiều hơn chắc chắn sẽ tốt hơn.

Trương lão bây giờ cũng gật đầu lời Thiếu Kiệt đã nói rõ sự sắp xếp của hắn phần nào minh bạch một chút. Cái hắn thiếu bây giờ là thời gian cần thiết còn những việc còn lại đều có thể cho người thay mình làm được.

- Việc cháu qua bên kia nếu an toàn sẽ có người tiếp xúc và giúp đỡ cháu khi cần thiết. Dù sao với những cơ sở du lịch lữ hành của mình bên đó cũng nhiều. Thật chất một phần là nhân viên thường còn một nửa là nhân viên tình báo của cục tình báo quốc gia. Chắc chắn họ sẽ hỗ trợ cháu được khi cần thiết.

Việc sắp xếp này của Trương lão có từ trước đó khác lâu nhưng giờ chỉ là tận dụng lại những thứ từ đã có sẵn. Nếu để Thiếu Kiệt đi một mình bên kia không thì họ cũng không an tâm chút nào.

- Ông thấy nên để cho Tăng Anh Hào đi cùng cháu. Như thế nói rõ tại sao cháu vẫn còn sống đến hiện tại. Nếu không họ sẽ nghi ngờ cháu không ít đâu. Dù sao tin đồn về Ngô Long bị bắt cóc thì đây vẫn có chứng cứ xác thực. Ông nghĩ điều này là thích hợp cho cháu hơn nhiều.

Hà Thúc cũng có lý do cho mình để đưa ra ý kiến như thế này. Nhưng mà Thiếu Kiệt lại lắc đầu. Hành động của hắn làm mọi người khá khó hiểu bởi vì việc Hà Thúc nói ra xét về những vấn đề khác khá hợp tình hợp lý trong chuyện này.

- Sao lại lắc đầu ông thấy phù hợp như thế không lẽ cháu lại thấy có sơ hở ở đâu sao? Nếu cháu chỉ đi một thân một mình mới khiến người bên kia nghi ngờ không ích đấy.

Lưu Hoan bây giờ hỏi Thiếu Kiệt. Vì với một người xét nhiều khía cảnh và tính toán như Thiếu Kiệt chắc chắn phải nghĩ đến vấn đề này. Nếu như vậy trong cả quá trình này ông thấy việc để thêm Tăng Anh Hào đi cùng Thiếu Kiệt cũng không quá khó khăn.

Nhưng trong việc này Thiếu Kiệt thừa hiểu Tăng Anh Hào đi theo hắn chỉ với một mục đích là báo cáo lại những gì Thiếu Kiệt làm ở nước ngoài về cho họ. Bản thân hắn cũng đâu có khờ đến mức để bên cạnh mình một tình báo trong nước hơn nữa lại là vệ sĩ luôn theo sát hắn hai mươi bốn giờ.

- Điều cháu cần đúng là một người đi cùng nhưng không phải Tăng Anh Hào. Bởi vì cháu có nhân tuyển cho mình. Các ông cũng đừng trách cháu nói thẳng Tăng Anh Hào có đi cùng cháu thì việc cậu ta bỏ mạng ở nước ngoài là điều chắc chắn trăm phần trăm. Sợ rằng chưa lấy được tin tức cần thiết báo về là đã tử trận.

Trương lão với Trần lão lúc này mới nhìn Thiếu Kiệt đăm chiêu. Hà Thúc thì cau mày khi bị nắm bắt được kế hoạch của mình. Chỉ có Lưu Hoan vẫn mĩm cười vui vẻ nói.

- Các ông tính cho lắm vào tôi đã nói thằng nhóc sẽ không chịu mà giờ thấy tôi nói có sai đi đường nào không?

- Thiếu Kiệt ông hỏi cháu nếu cháu đã biết như thế thì lý do gì Tăng Anh Hào không được mà phải là nhân tuyển của cháu?

Hà Thúc hiện tại bộ dáng rất bình tĩnh nhìn về Thiếu Kiệt đặt cho hắn một câu hỏi. Ông muốn biết tại sao Thiếu Kiệt lại không chọn Tăng Anh Hào dù cho hắn đã qua một khóa huấn luyện chết chóc. Có thể nói về lực chiến và các thứ Tăng Anh Hào không thua kém một ai. Thậm chí có phần nổi bật.

- Có nhiều phương diện mà cháu không chọn Tăng Anh Hào lắm. Thứ nhất quá khứ của cậu ta. Có thể ở Lưu Minh không ai biết cậu ta là ai nhưng trong đám công tử con nhà giàu ở Ngọc Châu lại khác. Tăng Anh Hào có thể nói là có rất nhiều người quen. Hơn nữa hắn lại là con của Chú Tăng Anh Hùng một người lãnh đạo cấp cao đấy. Mọi người không nghĩ rằng bên kia có không ít hồ sơ của nhũng người trong gia đình lãnh đạo sao. Hơn nữa Tăng Anh Hào còn có việc ở Lưu Minh này tốt hơn là đi cùng cháu.

Gật gù đồng ý với cách nghĩ của Thiếu Kiệt, Trương lão với Trần lão bây giờ mới thấy được sơ hở chí mạng họ quên mất thân phận của Tăng Anh Hào. Chỉ vì hắn có thể tin tưởng được mà không nghĩ đến bối cảnh xung quanh. Ai khi nghe được lời Thiếu Kiệt cũng suy nghĩ đến tình trạng chỉ vì Tăng Anh Hào bại lộ mà Thiếu Kiệt chưa làm được gì cũng bị liên lụy. Ý nghĩ đó làm mọi người khẻ rùng mình.

- Vậy theo cháu Thì Tăng Anh Hào có nhiệm vụ gì thích hợp? Nếu được ông sẽ đồng ý với việc cháu tự ý điều động người của mình.

- Cháu biết mọi người nghĩ gì. Nên cứ yên tâm về vấn đề khác thì cháu không nói nhưng cháu ăn cơm gạo của nhà nước không phải ngày một ngày hai. Mọi người nên nhớ trước đây mẹ cháu vẫn là làm nhân viên khách sạn dọn phòng có ký hợp đồng đàng hoàn của khách sạn nhà nước đấy.

Thiếu Kiệt một lần nữa khẳng định lại cho đám người Hà Thúc biết hắn sẽ không một chân đứng hai thuyền. Để cho họ yên tâm. Trương lão lúc này cũng không nói gì bởi vì Thiếu Kiệt nói hoàn toàn là sự thật. Mẹ hắn tuy là làm nhân viên dọn phòng thông thường nhưng vẫn có ký hợp đồng lao động chính quy của nhà nước.

- Thứ nhất Tăng Anh Hào không thể đi cùng cháu bởi vì cậu ta phải bảo vệ Thiếu Kiệt tại Lưu Minh này. Còn về vấn đề đó thì lát mọi người có thể hỏi Hà Vi. Ai cũng hiểu cháu đang bị truy sát bởi một tổ chức sát thủ nào đó. Tăng Anh Hào lại là người xem như vệ sĩ của cháu đi. Giờ Thiếu Kiệt vẫn ở Lưu Minh mà Tăng Anh Hào lại không thấy thì chẵng khác nào cháu đang tự công bố thân phận có người giả Thiếu Kiệt ở tại Lưu Minh này sao. Lâm gia chắc chắn cũng đã biết cậu ta phải bảo vệ cháu đi. Giờ lại không thấy người vấn đề này hơi bị lớn đấy.

Thiếu Kiệt nói xong lấy tách trà trước mặt mình uống cạn rồi đặt ly xuống rót một ly mới cũng không quên rót trà cho từng người trong bàn. Hắn lúc này chẳng qua chỉ đang để mọi người tiêu hóa và thôi diễn bố cục cần thiết. Nếu hắn chỉ nói mà không để mọi người hình dung được sự việc như thế nào rất khó để tiếp tục thuyết phục.

Vì có người đưa ra ý kiến thì sẽ có người thắc mắc. Việc có người muốn giải đáp suy nghĩ của mình đợi chờ người khác hỏi mình một việc mà mình đang giải thích cũng là một cách trong việc thương thuyết đối thoại. Không thể có một buổi nói chuyện nào chỉ có một người nói mà mọi người đều có thể hiểu đầy đủ ý nghĩa của nó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play