Đoàn người lại tiếp tục di chuyển nhưng cảnh giới phòng bị lúc này tăng cường lên mức cao nhất xe của đám người Thúy Miêu, Thái Quốc Đào chở theo Ngô Long cố gắng giẫy giụa hắn trên người như hàng ngàn đàn kiến bò qua cổ họng khô rát vì ngứa. Nhưng thứ này hắn không tài nào kiểm xoát được.

Ngô Long cố đem người mình chà xát với những gì có xung quanh từ lưng cho tới chân tay đang rỉ máu phải chịu những vết đau rát của những đường dao lam cắt qua. Còn phải bị ngứa và cố gắng lắm hắn mới có thể dùng những thứ như sàn ghế, sàn xe làm nơi cựa mình cho đỡ. Nhưng những vết thương của hắn nhìn nhỏ xíu đơn thuần khi gặp những va chạm cọ sát thế này lại trở nên đau rát hơn cả việc bị ngứa ngáy khó chịu.

Thanh Hàn nhìn hắn cố gắng xoay sở người mình để lột ra miếng băng dính trên miệng cùng với những chất nhựa khoai môn nóng rát bên trong vòm họng đang gây ra nhưng cơn khó chịu cho hắn.

Đoàn xe chạy trên con đường đất càng tiếng về phía trước mọi người càng chú ý căn mắt ra mà nhìn bời khoảng cách hiện tại với khu phi quân sự hoàn toàn rất ngần mà theo dự đoán thì Độc Bảo sẽ lựa thời cơ xuất thủ ở đây.

Chiếc xe đi đầu được trang bị một khẩu súng máy hạn nặng để chống trả từ xa người được đảm nhiệm cầm giữ khẩu súng máy nặng nề này cố gắng quan sát từ xa một cách tốt nhất hiện tại bất cứ khi nào đều có thể bị tập kích. Phát hiện đối phương sớm sẽ có được cơ hội sống sót nhiều hơn.

“ Pằng ”

“xoảng”

Phát súng đầu tiên vang lên vị trí lái xe đi đầu nhìn qua khung kính thấy rõ có một viên đạn được bắn xuyên quan tấm kính vốn bằng phẳng hiện xuất hiện một lổ đạn cũng những vết rạn trên mặt kính.

“Có Tập Kích”

Âm thanh huyên náo xuất hiện. Vốn mọi người tinh thần căn thằng hiện tại càng gấp rút hơn từng người từng người trên những chiếc xe nhảy xuống một cách nhanh nhất. Chiếm cứ lấy những vị trí trú ẩn xung quanh chiếc xe và những nơi khác. Bố cục ở đây khá rộng nên những chiếc xe phía sau chạy lên gấp rút dừng lại.

Đội hình những chiếc xe được mấy người cầm lái sắp xếp thành hai hàng dọc ngay lúc này tạo ra những bức tường để ngăn địch tập kích phía trước là chiếc xe với súng máy được trang bị. Hai bên lúc này tạo thành những vật cản cần thiết chiếc xe chở Ngô Long được nằm gọn ở trong hai hàng xe.

-Mọi người tập trung tim kiếm kẻ địch. Cẩn thận một chút tìm kiếm nơi bắn ra phát súng.

Thái Quốc Đào la lớn để cho mọi người mau chóng tìm ra vị trí cần thiết của người đang nắm giữ súng nhắm. Trong chiến tranh đổ bộ lính bắn lỉa là một mối nguy hiểm không lường trước được. Vì thế quyết định của hắn lúc này không sai biết lắm. Chỉ cần tìm ra được người nào sử dụng súng bắn tỉa là có thể giảm thiểu thiệt hại về nhân số một cách tốt nhất.

Nhưng lời hắn vừa dứt thì hai bên cánh vang lên những loại đạn liên hồi

“ Tạch Tạch. Tạch!”

“ Keng Keng Keng ”

Tiếng đạn phát ra từ những phía xung quanh. Tiếng đầu đạn chạm với bề mặt kim loại của những chiếc xe không ngừng vang lên. Người cầm cây súng máy đang định xoay hướng súng cũng bị đạn bắn trúng người vài viên ngã xuống. Máu đổ ra cả sàn xe.

Khu rừng bị phá ta bời hàng loạt đạn công kích lẫn nhau. Ngô Long bây giờ ngồi co rúm người lại cố nằm lên trên sàn xe để khỏi bị trúng đạn. Hắn thấy được máu bắn ra xung quanh bắn lên cả mặt hắn.

Thúy Miêu và Thái Quốc Đào với Thanh Hàn ngồi núp sau lưng một chiếc xe bên dưới mặt đấy hướng những vũ khí đang có trên người mình bắn về phía bên trong rừng cây lâu lâu lại ngoi lên hụp xuống bắn ra vài viên đạn.

Nơi họ bắn về là những nơi ánh lửa len lói của cây súng phát ra một chút.

-Tìm Tìm cho ra người bắn tỉa hạ sát nếu không chúng ta thiệt hại lớn.

Thái Quốc Đào nhắt lại một lần nữa thật lớn mệnh lệnh của mình. Thanh Hằn. Chụp lấy một người cầm lấy cây súng nhắm trên tay của hắn ném cho đối phương cây Ak của mình. Ra hiệu cho một người lên chiếm cứ súng máy để có thể phản công.

Bây giờ Thanh Hàn một chân khụy gối nép vào bên hông xe tay trái nâng súng. Bán súng kẹp sát vào khớp vai của mình nâng lên đặt trên một bộ phận thân xe trước mặt hương về phía xa những tán lá cây.

Mắt trái nheo lại một chút mắt phải nhìn vào trong ống nhắm của cây súng. Khi một anh sáng lóe lên từ tán cây. Chỉ cần như thế Thanh Hàn bóp còi súng một viên đạn từ trong thân súng bay ra ngoài.

Rất nhanh đặt súng xuống kéo một cái chốt trên thân súng. Thanh Hàn trở lại bộ dáng lúc nãy. Kèm theo lời nói.

-Đối Phương bị hạ có thể phản công.

-Được. Anh em nã súng hết! Mẹ nó nãy giờ chỉ đợi có như thế bảo vệ súng máy là ok rồi.

Thái Quốc Đào nghe thế cũng vui mừng súng máy không phải không sử dụng được mà vì ở vị trí như thế chắc chắn sẽ chết. Hiện tại bắn tỉa bị Thanh Hàn hạ gục. Cô còn yểm trợ họ thì chắc chắn sẽ không bị gì. Dù sao với súng máy hai bên vẫn có hai miếng thép che chắn người bắn bên trong.

Người núp trong súng máy lúc này nhảy lên. Cấm lấy bán súng xoay chuyển về hai phía bóp còi những viên đạn bay ra về phía xung quanh hai cánh. Vốn những tiếng bắn súng chỉ nghiên về một phía nhưng hiện tại khi cây súng máy được khởi động lên thì tình hình có chút khả quan hơn. Từng tiếng kêu la của đối phương trúng đạn của súng máy cũng làm cho mọi thứ thêm hỗn loạn.

-Lên hết rời vị trí tấn công toàn diện.

Thúy Miêu thấy thế nhảy ra khỏi vị trí ẩn núp tiến thẳng lên phía trước xung kích hàng đầu. Những người của đội ngũ Thúy Miêu thấy thế cũng xông ra. Thành bại là ở lúc này. Trên tay họ súng Ak, súng lục được xa ra một cách không nhân nhượng.

Thái Quốc Đào cũng nhảy qua bên phía còn lại. Hai đổi ngủ đem hai hướng đánh úp lại. Còn Thanh Hàn. hết lần này đến lần khác động tác nhắm bắn chính xác không thua kém xạ thủ. Không phải đối thương có một vài người không bị thương vì đạn không trúng thì có thể nghĩ Thanh Hàn là thiện xạ bách phát bách trúng trong truyền thuyết.

Thái Quốc Đào cầm súng trong tay vừa bắn ra một loạt đạn vài người ngã xuống hướng không trung nhìn tới lớn tiếng nói.

- Con mẹ mày Độc Bảo có ngon ra đây mặt đối mặt. Mẹ chơi núp lùm hèn lắm.

Nhưng vốn tưởng sẽ có người đôi co đáp lại hắn thì lại không chỉ có loạt đạn bắn về phía Thái Quốc Đào vừa mới lên tiếng. Nhanh chóng nhảy vào trong một thân cây cần thiết để tránh đi những loạt đạn vừa bắn. Dù chỉ là thân cây bị những vết đạn bắn vào nhưng hắn vẫn cảm nhận được sự rung động của gốc cây.

Không ít người vừa xông lên nhân dịp mọi nóng súng của đối phương nhắm vào Thái Quốc Đào mà có cơ hội hạ gục không ít người. Trận chiến xoay vòng. Bên trong vòng chiến không súng ống được nã ra thì cũng có những nơi xác người năm la liệt.

Nãy giờ dưới tay Thúy Miêu chết không ít người. Thanh Hàn cũng vậy. Cầm dưới cái hộp đạn để trang bị cho súng Thanh Hàn mới biết đạn của súng nhắm đã bắn hết. Cô lập tức chuyển đổi vũ khí thay cây súng nhắm bằng cây súng Ak của một thành viên đã ngã xuống.

Đem thân thể mình bay qua khỏi cái sàn xe. Thanh Hàn đáp xuống mặt đất lộn một vòng. trên tay vẫn còn cầm theo khẩu Ak nghiên người bắn tới phía trước. Hiện tại xét về bố cục toàn bộ trận chiến có thể thấy rõ người của Độc Bảo mang tới mai phục nơi này hoàn toàn bị nghịch chuyển.

Thái Quốc Đào hiện tại cố định một vị trí của mình. Bên cạnh cái gốc cây quát lớn.

-Độc Bảo mày có hèn thì hèn vừa thôi! Làm rùa rụt cổ để anh em xông lên phía trước chết thì mày cũng không đáng mặt làm người cầm đầu đâu.

-Đúng đấy để thuộc hạ chịu chết còn mình thì núp đằng sau để cho họ hi sinh không biết bao nhiêu người mà không dám lộ mặt sao Độc Bảo. Mày cũng hèn quá rồi.

Thúy Miêu lúc này cũng hùa theo Thái Quốc Đào lớn tiếng quát vào trong không trung bởi Thái Quốc Đào chắc chắc có ở đây. Bởi vì nếu không có người đứng đầu những người này sẽ không như thế.

Phải có người chỉ huy thì mới có thể ra lệnh cho họ hành động hơn nữa còn cần phải có người ổn định nếu thương vong quá lớn. Mà biểu hiện nãy giờ của đám người Thái Quốc Đào tấn công người của Độc Bảo thấy họ rất bình tỉnh không chút nào hoang mang cần phải có một chút nào.

Thanh Hàn hiện tại vừa hạ xong một nhóm người nhặt lên cây súng của một người trong đám người vừa mới bị hạ. Nói theo Thúy Miêu.

-Uổng công mang tiếng là lão đại lại hèn đến mức độ này. Vậy mà vẫn có vài đứa tôn sùng hắn hồi nãy cách đây vài đã bị bắn phải trường bò trên trên mặt đất để rút lui giận quá muốn trả thù nhưng lại sợ bị bắn chết nên trốn như thế này thôi.

Không hể chừa lại một chút mặt mũi nào cho Độc Bảo Thanh Hàn lớn tiếng làm cho mọi người chú ý câu chuyện của cô có một số thành viên của Độc Bảo vừa được điều tới thật sự không biết nên ngẫn ra vài giây. Nhưng chỉ cần trên chiến trường vài giây ích ỏi đó cũng đủ để đổi mạng một người.

-Con mẹ bọn mày! Được muốn ông xuất hiện thì tìm đi đứng có giở trò ly gián Thằng Quốc Đào và con Thúy Miêu hôm nay ông mày không cần biết thiệt hại ra sao cũng phải để hai đứa mày chôn ở đây.

Độc Bảo nhịn không được hắn biết lời nói của Thanh Hàn làm nhiều người chú ý nếu để những người đang tham chiến còn nghe được chuyện này chắc chắn sẽ phân tâm nghi ngờ lung lay ý chí.

Trên chiến trường trực tiếp hoặc gián tiếp để cho quân số của mình mất tinh thần là điều tối kỵ dù biết hiện tại Thúy Miêu hay Thái Quốc Đào dụ hắn phải ra mặt nhưng hắn cũng không còn cách nào khác. Bởi hắn không lên tiếng thì người của Thúy Miêu và Thài Quốc Đào còn có cơ sở lấy điểm yếu đó mà công kích.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play