Cùng lúc đó Lâm gia những ngày vừa qua nói chung mọi việc đều rất yên bình ngoài trừ sự xuất hiện của Lâm Huân Di được cho là vừa mới đi thực tập nước ngoài xin nghĩ để về ăn tết ra mọi thứ diễn ra thật bình ổn không ồn ào náo động như Ngô gia. Cũng không họp mặt các thành viên như nhóm người Hà Thúc. Lâm gia chỉ có những người nội bộ trong nhà với những lời chúc sáo rỗng mà năm nào cũng xuất hiện.

- Hiện tại kế hoạch đã được đi đúng hướng lần này Ngô Nam bắt buộc phải đi Lưu Minh. Sắp tới những thành viên khác sẽ được triệu hồi về Ngọc Châu còn Tô Thanh thì sẽ nhận vị trí ở một nơi sau này chúng ta sẽ sắp đặt Thiếu Kiệt ở đó. Mọi người thấy sao?

Người Ngồi vừa lên tiếng trong căn phòng chỉ có năm người hầu hết là người ngô gia. Đây là buổi họp đầu tiên của cao tầng của Lâm Gia nơi sẽ đưa ra quyết sách hoạt động của những ngày đầu năm. Những bố trí sắp xếp họ đều được họp bàn tại đây.

Căn phòng vốn chỉ như một nơi đơn giản không bàn ghế ghì chỉ có một khay trà được đặt trên một cái bếp lửa giữa nhà và năm cái gối đệm làm chỗ ngồi. Không có cửa sổ cũng không có sự trang trí cần thiết chỉ có những ánh đèn hắt xuống.

Ấm trà nóng vẫn còn tỏa khói nghi ngút những chén trà được đặt trước mỗi người. Ai cũng âm trầm suy nghĩ điều gì đó. Những lời nói của Lâm Kiệt vừa kết thúc mỗi người một tâm tư một phân định xem ai sẽ là người được sắp xếp vào những vị trí nào để có những bố cục tốt nhất cho những diễn biến sau này.

Lâm Hồng một nữ nhân nhưng vẫn có địa vị trong gia tộc hiện tại bà là một trong những cao tầng có mặt ở đây nên bực bội lên tiếng nói.

- Việc này chúng ta bàn thảo quá nhiều lần rồi cần thiết phải nói lại sao. Ai với trọng trách nào thì chỉ có việc nhận trách nhiệm đó. Cái này từ cuối năm ngoái đã bàn xong giờ lại đem ra bàn không thấy phí thời gian sao.

- Ừ vị trí không thay đổi. Hiện tại chỉ có đổi đi vấn đề của cái thằng Ngô Nam chen vào ở Lưu Minh thôi cần thiết hay sao. Huống chi một trưởng phòng tài nguyên môi trường nếu đánh giá hắn có thể thay đổi cục diện bây lâu nay làm ra thì không cần phải đợi năm người chúng ta sắp xếp từ đó đến giờ.

Lâm Thanh Hải thây những lời nói vừa rồi của chị hắn Lâm Hồng thật sự khác chính xác. Giờ chỉ vì một cái chức nhỏ của Ngô Nam mà phải sắp xếp lại thì thật tốn thời gian và công sức.

Lâm Kiệt nheo mắt một chút thoáng qua nhưng trở lại bình tĩnh ngay. Hiện tại những lời hai chị em nhà này nói cũng không phải không đúng một chức vị nhỏ của Ngô Nam nếu nói ảnh hưởng đến bố cục của họ bây lâu nay thì không phải. Vấn đề hắn muốn biết xem những người này có muốn thay đổi điều gì cho những sắp xếp mà họ đã định ra hay không. Giờ lại gặp vấn đề đàm luận như thế hắn cũng không muốn hỏi thêm.

Lâm Dương lắc đầu nhìn mọi người trong phòng. Ai cũng có cái lý của mình dù hắn cũng thấy việc này không mấy liên quan nhưng cũng không thể phản bác được Lâm Kiệt đưa ra ý kiến để mọi người góp ý đây là sự tôn trọng cần có không chuyên quyền độc đoán nhưng những người khác thì lại cho việc này thừa thãi thì hắn cũng không muốn vì một chút chuyện nhỏ mà gây xích mích.

- Việc sắp xếp nếu không có gì thay đổi thì mọi người cứ để như củ đi nhưng gần đây phát sinh một số chuyện ở Lưu Minh mọi người chắc cũng rõ ràng đi. Theo mọi người thì chuyện này có ý kiến gì. Đây là các báo cáo Ngọc Nhi đã đưa về cho chúng ta.

Cầm năm cái hồ sơ đưa cho năm người Lâm Dương để cho mỗi người tự đọc và tự nhận định lấy những gì nội dung của mấy bộ hồ sơ đã ghi. Lâm Kiệt nhìn qua hồ sơ rồi đặt xuống những cái này Lâm Dương đã đưa hắn đọc còn những người khác thì chưa.

Hắn đưa tay cầm lấy tách trà trước mặt mình uống một hớp đợi chờ những người này xem qua các bảng báo cáo của Ngọc Nhi. Những nét mặt đăm chiêu khi nhìn báo cáo của Ngọc Nhi mà những người hắn đang cầm trong tay. Những nếp nhăn trên trán xuất hiện rõ ràng trên khuông mặt từng người.

- Không thể như thế được. Thằng nhóc này nó phát triển quá nhanh rồi. Những việc này sao có thể. Báo cáo có vấn đề gì không. Tôi thấy anh quá tin tưởng vào con nhãi này đúng là không ổn rồi đấy những chuyện này làm sao có thể.

Người đàn ông này ngồi cạnh Lâm Dương lên tiếng rồi quăng cái báo cáo xuống trước mặt mình. Hành động của hắn làm Lâm Dương với Lâm Kiệt bực mình nhưng không tỏ vẻ một chút gì trên khuôn mặt mà chỉ bình tỉnh lắc đầu.

- Thanh Hải. Ông là người cho giám sát con bé dạo gần đây ông nói xem việc này đúng hay sai. Chứ tôi là đã xác nhận những việc này đều là sự thật rồi đấy. Chỉ cần ông nói một lời thôi. Tôi không muốn có người nghi ngờ những thành quả mà tốn công bấy lâu nay bị đạp đỗ đâu.

Lâm Dương nhìn Lâm Thanh Hải muốn hắn chính miệng xác nhận những dữ kiện này. Hắn thừa biết dạo gần đây Lâm Thanh Hải cho không ít người thu thập dữ liệu về Thiếu Kiệt để xác minh xem những báo cáo được gửi về của Ngọc Nhi là đúng hay sao. Đây cũng là việc cần thiết đề phòng cô nàng mà mọi người đã thống nhất. Nếu có qua nhiều về sự thay đổi của Thiếu Kiệt họ sẽ làm điều này để phòng ngừa tình trạng xấu nhất.

- Lâm Đông! ông không tin thì tôi xác nhận trong này có những tư liệu tôi xác minh là đúng sự thật. Dù biết được những việc này tôi cũng có chút bất ngờ như đây lại là việc tốt. Thằng nhóc đó càng mạnh càng phát triển chỉ cần thao tác đúng một chút đánh đố Ngô Diệp hai nhà là hoàn toàn có thể lúc đó chúng ta nhảy vào không phải tốt hơn sao. Nếu nó yếu thì qua những chuyện như thế này nó cũng chết lâu rồi.

Lâm Thanh Hải cũng trả lời lại một cách thật tình việc này không khó để xác minh. Với những gì trong bảng báo cáo và những gì được hắn thông qua các nguồn tin thân cận thì không có gì khác biệt mấy.

- Nếu thế thì xem ra kế hoạch chúng ta phải triển khai nhanh hơn một chút. Việc bây giờ mà cứ chậm rãi thì chắc chắn sẽ không được. Dương bên quân đội chú sao rồi tầm ảnh hưởng có thể thua kém gì bọn người Hà lão già không?

- Hiện tại vẫn chưa. Ba quân chính quy của tôi chưa có thêm vị tướng nào. Hiện tại ông cũng biết rồi đấy. Thời bình muốn thăng cấp quân đội ra rất khó. Thêm vào đó lão hà cũng biết chúng ta là thế lực trung lập nên lão đề phòng khá gắt gao. Nhưng mà chắc một đến hai năm nữa là được.

Lâm Dương nghe Lâm Thế Đông hỏi mình về tầm ảnh hưởng quân đội của mình cũng trả lời thật sự diễn biến hiện tại. Năm người này của Lâm gia chia nhau ra những bộ phận cần thiết trong các ngành mũi nhọn có thể đối phó với năm người Hà thúc tương ứng đối xứng các ngàng. Tuy không thể nào bằng năm người kia ảnh hưởng cục diện nhưng vấn đề tiếng nói thì không thua kém.

- Thật không hiểu mấy lão bất tử đó sống sao dai thế cái lão Lưu bên ta cũng vậy lão chia việc thì có nhưng quyền quyết định vẫn là lão ta cao nhất. Giờ chỉ cần thời gian nếu đợi một hai năm chắc chắn ổn lão Lưu đó lui về thì bên này ta nắm còn Lâm Dương chú mày mới khổ phải tranh với thằng Tăng Anh Hùng hơi khó à.

Lâm Thế Đông không ngại xem đây là một buổi than thở dù sao hắn cũng chỉ nói chuyện chính của hắn cần nói. Vấn đề một hai năm nay không phải dài cũng không phải ngắn so với bố cục mà họ đã đặt ra.

- Một hai năm không quan trọng. Vấn đề hiện tại là thằng nhóc phát triển quá nhanh cần phải kềm hãm nó lại không khéo việc này trước mắt đến lúc nó lật đổ hai nhà kia xong chúng ta vẫn chưa chuẩn bị được nguồn lực để tiếp thu các thứ thì công cốc.

- Lâm Hồng nói đúng đấy! Thằng nhóc phát triển ngoài dự tính nhưng có những thứ vẫn nằm trong tầm tay. Kế hoạch hai mươi năm nắm giữ quốc gia không thể nào suy tính trong ngày một ngày hai được. Nếu nó có phát triển ngoài dự liệu các thế lực nhỏ khác cũng không để cho bọn Hà thúc một mình nắm lấy quốc gia đâu.

Lâm Kiệt lúc này đặt ly trà trong tay mình xuống đất nhìn mọi người nói ra suy nghĩ của mình. Bố cục tuy có những chỗ yếu thế hơn bọn người Hà thúc là điều chắc chắn. Nhưng không một quốc gia nào có thể để cho người khác nắm trọn quyền họ phải phân chia hai phái tranh đấu lúc đó mới thật sự để quốc gia cân bằng.

- Nói cũng đúng giờ trong hai năm này cứ thanh lý những thế lực mới nổi lên còn những việc khác không phải lo. Việc để gia tộc mình nắm lấy quốc gia đã định chỉ cần bọn người Hà thúc ngã xuống thì tất cả thuộc về lâm gia. Quân chính hai nhà gộp lại làm một không ai thay đổi được việc lâm gia chúng ta không chế quốc gia này được. Chúng ta đợi quá lâu rồi.

Lâm Thanh Hải nói ra suy nghĩ của mình cho mọi người trong phòng biết. Hắn thấy càng bố cục chi tiết bao nhiêu thì sau này nắm được những thứ này mới thật sự đáng giá.

- Biết là thế nhưng Tăng Anh Hùng còn đó nếu hắn thật sự tiếp quản năm chi quân đội của lão Hà thúc thì cũng không tốt lắm đâu. hiện tại Lâm Dương ba chi quân ngũ nhưng vẫn chưa có người nào lên hàng tướng đủ để điều hành. Ngang hàng với lão Tăng đó chỉ có Lâm Dương như thế không ổn. Cần ích nhất một vị tướng phá vỡ cục diện mà trong hai năm này chí ích lão Dương cần phải làm ra một tên cấp dưới là tướng để hắn bước lên đại tướng thì thế cân bằng mới phá vỡ được.

Lâm Hồng nhìn Lâm Dương lắc đầu nói ra những nhận định của mình trong bố cục cần thiết để có thể ngang bằng với những người Hà Thúc. Trong quân chính bắt buộc muốn bước lên hàng của Hà Thúc ích nhất phải có tối đa những vị tướng thật sự dưới quyền. Hiện tại Lâm Dương hoàn toàn không có những người như thế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play