Thế Hải cùng một vài người đi lên đem xuống cả hai thùng mì ly đủ chủng loại. Rồi có cả một đống bình thủy giữ nước nóng. Nhã Oanh với Hà Vi thay phiên nhau phát cho mọi người những cốc mì ly các loại. mọi người chỉ cần chọn loại mình thích. Đổ một ít nước sôi được giửa trong bình vào ly đợi vài phút là có thể ăn được. Mỗi người đều nhận lấy một hoặc hai ly tùy theo lượng ăn uống của họ.

Thiếu Kiệt cũng cầm lấy một ly giống như mọi người. Ngồi cùng một chỗ với toàn thể những người trong nhóm Vô Ảnh cùng trò chuyện trước khi làm việc.

Hà Vi với Nhã Oanh hiện tại cũng để ý thấy mỗi người đều có cho mình một tờ giầy mang trên người hoặc cầm trên tay. Hỏi ra thì cả hai mới biết là Thiếu Kiệt cho họ chép lại. Với những gì được đọc từ tờ giấy. Hà Vi cũng hiểu được ít nhiều chuyện Thiếu Kiệt cần làm.

Nhã Oanh lúc này mới nói với Thiếu Kiệt.

- Lát nữa anh phải cấp cho em một công cụ làm việc những câu ghi chép của mọi người em đã có rồi. Ngồi giúp anh một chút để khỏi ngồi không cho vui.

Thiếu Kiệt cũng gật đầu hiện tại tuy không xa nhà mình là bao nhiêu nhưng Nhã Oanh phải chịu thiệt thòi không được gặp gia đình của mình vì sợ kế hoạch của hắn bại lộ. Nếu cứ để Nhã Oanh không có việc gì làm chắc cô nàng sẽ đi tới đi lui trong nhà chẳng biết làm gì.

Thấy Thiếu Kiệt đồng ý Nhã Oanh cũng vui vẻ cầm lấy một đống hóa đơn trên bàn xem xét. Lúc này nhìn những giấy hóa đơn điện thoại dày cộm Nhã Oanh mới nhìn Thiếu Kiệt hỏi.

- Chắc mấy cái hóa đơn nay hầu hết đều được qua máy móc kiểm duyệt quá. Cả đất nước quá trời nhà làm sao mà kiểm hết từng số điện thoại rồi còn bỏ phong bì không sót một chút nào. Chắc chỉ có thao tác máy móc phân loại mới làm được.

Không chỉ có Nhã Oanh Hà Vi lẫn mọi người ở đây đều đồng ý với ý kiên trên. Bởi những thuê bao điện thoại hầu như là quá nhiều. Mà mỗi hóa đơn đều chính xác không thiếu một tờ nào thì chỉ có máy mới làm được. Tú Trinh lúc này cũng chắc chắn xác nhận điều Nhã Oanh nói.

- Điều này chắc chắn rồi. Một phường một quận biết bao nhiêu người sử dụng thuê bao trả sau. Mỗi một người là một hóa đơn thì chỉ có máy mới làm được thôi.

- Ừ chứ mấy cái bưu điện ít người như thế thì làm sao đủ người mà làm mấy cái này. Chỉ có người ta hoạt động bằng máy vi tinh mới có thể đem những hóa đơn này hoàn chỉnh mà không thiếu xót thôi.

Bảo Huân cũng đồng tính với em gái mình. Vì bưu điện tuy phổ thông hiện tại chỉ dành dùng để gửi thư hoặc hành hóa. Đa số là gửi hàng hóa nhiều nhất. Như thế nguồn nhân lực cũng không có nhiều để tiến hành làm những việc cần tỉ mỉ và thời gian nhiều để xử lý toàn bộ những số điện thoại và những hóa đơn hàng tháng.

Thiếu Kiệt lắc đầu. mỉm cười nhưng lại bị Tú Trinh bắt được nụ cười đó nên chất vấn hắn ngay tại chổ.

- Cái gì mà cậu cười! mọi người nói đúng mà. Việc này chỉ có làm máy mới được chứ ai mà ngồi hàng giờ liền để làm những thứ này với lại nếu có thì sẽ có công ty nhận làm chứ.

- Nói cho mọi người biết toàn bộ các hóa đơn điện thoại thuê bao đều xé bằng tay và được làm với giá rẻ mạc không hơn. Còn người hả có hết đấy.

Mọi người lúc cũng trố mắt ra nhìn Thiếu Kiệt bởi ở đây họ đều cho là công việc này chắc chắn là máy làm. Nhiều người vẫn thường hay nhận định những hóa đơn mình nhận được đều xuất phát từ nhà máy đóng vào bao thư đưa cho nhân viên chuyển phát nhưng thật sự chỉ có người trong bưu điện mới biết những tờ hóa đơn đến tay của người nhận, đều trải qua bàn tay của con người, mà không phải một công cụ máy móc can thiệp vào quá trình này.

- Sao thế được cái này mà người làm. Ở đâu ra người mà làm. Cậu biết thì nói không biết thì đừng làm chuyện giật gân.

Tú Trinh lúc này mặt hầm hầm. Cho rằng Thiếu Kiệt đang nói chuyện giởn. Vì số lượng đầu số điện thoại thuê bao trả sau là quá nhiều. Mà nếu sử dụng con người. Cứ mỗi tháng đều đặng đến hẹn lại đến thời gian vừa khớp là người chủ thuê bao nhận được hóa đơn là không thể nào.

Hà Vi với Nhã Oanh cũng cười cười nhìn về phía hắn. Bởi chỉ có những gì chắc chắn Thiếu Kiệt mới dám cam đoan như thế này. Hắn phải hiểu điều đó như thế nào Thiếu Kiệt mới dám nói ra.

- Chú cũng nghĩ là máy làm đấy Thiếu Kiệt lần này có vẻ như cháu sai rồi. Nếu không phải máy thì làm sao có thể sử lý một đống những đầu số thuê bao như thế được.

Thế Hải cũng khẳng định Thiếu Kiệt đã sai trong chuyện này vì với họ điều này cần nguồn nhân lực và số lượng người không hề nhỏ mà. Công ty bưu điện không phải là dễ vào. Ngoài quan hệ còn phải có dây mơ rễ má trong bộ máy mới có thể làm được.

- Không sai đâu chú. Hầu hết đều làm bằng tay. Công đoạn in từ nhà máy hàng loạt hóa đơn đều được đóng thùng. một thùng như thế gồm hơn 100 cái địa chỉ và đầu sồ điện thoại ở một khu vực nhất định. Hầu hết cách hóa đơn đều được in trên giấy liên tục và có đường xé của đầu hóa đơn và cuối hóa đơn. Nên họ sẽ đóng gói một thùng vào một chỗ gần nhau mà chuyển về bưu điện.

Nhã Oanh lúc này cầm lấy hóa đơn cũng xem xét thử qua một chút rồi gật đầu chuyền tay cho Hà Vi xem. Thế Hải và mọi người thì chuyền tay nhau các hóa đơn còn lại. Đợi cho mọi người như xác định lấy được điều mình nói là đúng Thiếu Kiệt mới tiếp tục.

- Tại Bưu Điện trung tâm những thùng các quận sẽ được đánh dấu chuyển về mỗi quận và chưa tiến hành làm gì với nó. Nhân viên bưu điện ở mỗi quận lại chia trong quận mình thành mỗi khu vực mà chuyển đi. Tại đây các thùng hóa đơn này được đưa cho nhân viên để chia nhỏ ra từng hóa đơn và bỏ vào bao thư.

- Không thể nào? Mỗi bưu điện hiện tại chỉ chưa tới mười nhân viên có chỗ còn không tới năm người làm sao họ ôm cho hết. Họ làm theo giờ hành chính với lại họ ăn lương theo dạng nhân viên của bưu điện họ đâu cần phải làm cái này. Công việc của họ là nhận hàng hóa. trực điện thoại thu tiền bán tem gửi thư chứ có phải cái này đâu.

Tú Trinh lúc này cũng chất vấn Thiếu Kiệt bởi những công việc này cô thấy không thể nào những người nhân viên ở đây chịu làm. Nó rất tốt kém thời gian và không phải chuyên môn của họ được nhận vào làm.

- Mỗi thùng hóa đơn được giao cho mỗi khu vực. Mỗi nhân viên có thể nhận hoặc không nhận xé hóa đơn. Bởi vì nếu họ xé mỗi thùng như thế họ sẽ nhận được khoảng thù lao tương xứng là Bốn mươi đến năm mươi ngàn

- Bốn mươi đến năm mươi ngàn không nhiều sao họ lại làm nhiều thời gian như vậy với số lượng lớn nữa. Sao những người ở bưu điện lại có thể làm nhanh chóng được Thiếu Kiệt.

Nhã Oanh nghe Thiếu Kiệt nói có tiền lương cho những công việc xe hóa đơn này cô cũng chấp nhận. Bởi với lương công chức không cao mà lại có thêm một khoản thu nhập thì chắc chắc ai cũng muốn. Nhưng thời gian là có hạng một khu vực bưu điện hiện hành có hơn cả vai nghìn hộ dân. Mà chỉ sử dụng sức người thì thời gian hoàn toàn không cho phép.

- Đúng nếu họ chỉ làm ở tại chỗ làm không thì thời gian có hạn nhưng những thứ này có thể đem về nhà lại là chuyện khác. Mọi người thắc mắc tại sao họ luôn đúng ngày gửi hóa đơn. Vì đơn giản nhân viên bưu điện nhận việc về nhà làm nhưng lại không làm. mỗi thùng hóa đơn như thế họ đem về chia lại cho những người cân kiếm thu nhập trong mỗi xóm nơi họ ở với giá thành mười đến mươi lăm ngàn một thùng thì lại là chuyện khác.

- Cái gì mười đến mười lăm ngàn. Họ ăn tiền trắng trợn!

Nhã Oanh thốt lên làm mọi người giật mình. Thiếu Kiệt thì lắc đầu. cô nàng nhà hắn suy nghĩ đơn thuần một thùng như thế về chia cho người khác như vậy họ vừa không có lợi lộc gì thì sao họ làm. Ít nhất họ nhận phần của mình và họ phải có lợi ít trong đó mới đem thường xuyên hàng tháng về cho người lao động cần tiền mà không có việc.

Đơn giản một điều là đối với dân lao động nếu họ ở không thì chẳng ai cho họ một số tiền tự trên trời rơi xuống chỉ cần buổi tối họ kiếm thêm vài chục ngàn cũng gọi là có thêm thu nhập. Hà Vi lúc này mới nói với Nhã Oanh.

- Người ta sẽ không để lại giá trị. bằng với họ đã nhận lại chở đi chở về không công đâu Nhã Oanh. Không ai tốt với ai khi nói đến tiền cả.

- Ừ. Những người kia được hướng dẫn làm việc. Vì không khó khăn đối với những hóa đơn dày như thế này việc phân biệt đầu hay cuối hóa đơn đã có đường xé và số trang. Chỉ cần dựa vào đó là được. sau đó bỏ vào bì thư. Đem bỏ vào thung đem thùng đó đưa lại cho người nhân viên bưu điện là có thể nhận tiền. Công việc không mấy khó khăn, nên hầu hết toàn bộ hóa đơn điện thoại đều là xé bằng tay mà không phải thông qua máy móc.

Mọi người lúc này vừa ăn vừa nghe nói thế cũng hiểu được. Số người tăng thì năng xuất tăng chỉ cần có người đem về hóa đơn. Người lao động cần sẽ làm. Và còn tranh nhau làm vì số hóa đơn là có hạn. làm càn ít tiền càng ít. Nên cho dù họ làm cỡ nào thì cũng đem lại nguồn lợi cho người nhân viên bưu điện.

- Hèn gì! Nghe nói làm ở ngành bưu điện lương cao lắm mà cực kỳ khó xin vào. Thì ra bên trong cũng không đơn giản nhưng mọi người nghĩ. Chắc họ chỉ giới thiệu dòng họ hoặc người thân của mình vào làm thôi.

- Chuyện này còn phải nói! Nếu để người ngoài hưởng lợi họ không bị người nhà chửi đã là may rồi nhưng mà trước giờ cứ nghĩ máy móc làm. Thì ra có những thứ máy móc không thể thay thế con người.

Những người đội viên Vô Ảnh vừa thư giản sau khi ăn uống xong nói chuyện với nhau về những gì mình vừa mới biết được. Thế Hải lúc này mới lắc đầu nói.

- Đúng là cái gì làm ra tiền được thì máy móc cho dù lợi hại đến đâu cũng không thay đổi được.

- Con người có thể làm được nhiều việc mà bản thân máy móc sẽ không bao giờ làm được. Đó là chân lý từ xưa tới giờ rồi vẫn chưa phải đến lúc thay đổi được là đổi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play