Mọi người lúc này chìm vào cảm xúc của một câu chuyện buồn. Một nhân vật có thể chia sẽ nhiều điều lúc vui hay buồn. Một hình mẫu đáng yêu của biết bao thế hệ chứa đựng những tâm tư tình cảm của biết bao con người.

Ai cũng nhận định những gì Thiếu Kiệt nói là đúng. Không phải chỉ có những cô bé mới trải qua những gì mà cô bé trong truyện của Thiếu Kiệt vừa kể mà có cả những cậu bé cũng không ít lần chỉ cần yếu đuối một chút họ trở thành những nạn nhân cho các bạn cùng lớp trêu chọc vậy. Họ sẽ giải quyết nỗi buồn của chình mình ở đâu. Ai là người sẽ lắng nghe họ.

nếu hello kitty là hiện thân cho một sự dễ thương, nữ tính của tất cả các cô gái thì nhân vật mà Thiếu Kiệt tạo ra hiện diện cho những gì phái những cậu bé muốn. Mạnh mẽ, oai hùng trong một trò chơi mà nơi đó những cậu bé kia có thể giải tỏa hết nỗi lòng của mình.

Vì say sưa kể lại câu chuyện lại cho mọi người nên lúc này hắn mới nhận ra có vài người lạ đứng trong gian hàng. Những người này im lặng cùng nghe câu chuyện của Thiếu Kiệt. Giờ đây thấy hắn phát hiện ra mình cũng cười cười bước đến nói.

- Chào cậu. câu truyện của cậu vừa kể rất hay. Cả về ý tưởng vừa rồi của cậu về nhân vật cậu làm cũng ý nghĩa nữa. Tôi là Mã Hóa Đằng lần này tới đây chủ yếu muốn du lịch và xem thử triển lãm này có gì hay không nên bên công ty chúng tôi cũng có một gian hàng ở trong này. Lần này nghe được mọi người nói gian hàng bên cậu khiến cái người tên Trần Trung kia đang bị điều tra nên qua đây gặp xem sao.

Thiếu Kiệt nhìn qua người đàn ông trước mặt mình một lúc khá lâu bởi hắn thấy tên này khá quen nhưng không biết là đã nghe ở đâu. Nhưng cũng tươi cười đưa tay ra bắt tay xã giao với người ta. Bởi Mã Hóa Đằng nhìn bên ngoài cái cách ăn mặt khá thời trang chưa kể đến lại hướng nhóm người bọn họ làm quen.

- Tôi tên Hoàng Thiếu Kiệt không biết anh đến tìm bọn tôi có việc gì? À mà công ty anh cũng có gian hàng ở triển lãm không biết nó là công ty nào đây.

Thấy không phải vô cớ mà Mã Hóa Đằng đến tìm mình Thiếu Kiệt mới dò hỏi xem ý định của hắn là gì. Dù sao thì hắn cũng chưa có biết qua người này. Hiện tại người ta lại tự tìm đến tốt hay xấu vẫn chưa phân định được thì cứ đề phòng là các tốt nhất.

- Ấy cũng không có gì nhiều chủ yếu là muốn gặp cậu tại nghe tên công ty cậu khá mới lại kinh doanh cùng ngành nghề với công ty nên muốn đến gặp mặt.

- À cũng chỉ là công ty mới thành lập chưa có tên tuổi gì. Chỉ mới bước vào môi trường này thôi mà.

Thiếu Kiệt thấy câu hỏi của mình về công ty mà Mã Hóa Đằng không trả lời cũng không nhắc đến đối phương đã không muốn nói thì hắn cũng không nhất thiết hỏi đến.

- Đâu có bên cậu gian hàng là được cấp như thế là hơn chúng tôi rồi dù món tiền không nhiều nhưng cám ơn cậu đã giúp chúng tôi lấy lại một phần nào đó mặc mũi.

- Chuyện này vốn không liên quan không có bọn tôi thì cũng sẽ có người khác thay tôi đưa việc này phanh phui ra thôi. Nên anh đừng nói như thế.

Nghe được những lời này từ Mã Hóa Đằng. Thiếu Kiệt cũng trả lời qua loa hắn xem như lần này tới đây của Mã Hóa Đằng chủ yếu là thăm dò. Bởi những tin như hắn được cấp gian hàng. Mà muốn biết tình hình của cái công ty mới nổi của mình.

Một công ty mới rất ít người đỡ đầu thường nó chật vật tìm kiếm người hoạt động, Tìm kiếm đối tác nếu nó không có gì thu hút thì sẽ không được người khác đầu tư vào cả phương diện quan hệ và những thứ khác đi kèm tưởng chừng như đơn giản nhưng năm sau đó là cả sự đầu tư cho tương lai.

- Trước hay sau gì cũng cảm ơn cậu, biết đâu sau này lại hợp tác với công ty của cậu trong một số trường hợp thì sao?

- Cũng mong một ngày sẽ được như thế. Hiện tại công ty còn rất nhỏ bé chưa có thể làm điều gì lớn chí ít cứ mở trước như thế này xem nó cầm cự được bao lâu.

Thiếu Kiệt không ngại hạ thấp công ty mình trước mặt Mã Hóa Đăng. Vì với hắn hạ thấp công ty không có nghĩa là công ty hắn không được mà là những gì của hắn không muốn bại lộ trước mặt mọi người. Nhất là trước mặt công ty đối thủ khác.

- Cậu cứ nói nghe sao có vẻ bi quan thế nhỉ? Tôi thấy cậu có điều kiện mà ở đây có công ty nào được hỗ trợ như cậu đâu. Bọn tôi còn bị cả Trần Trung bọn hắn lừa mà cậu lại có người đỡ đầu sử lý hắn nữa cơ mà

- Chuyện này chỉ do quen biết thôi với phần người của Chú tôi tham gia vào anh không thấy lúc nãy nếu không có người chú của tôi thì chắc gian hàng này với lại mấy thứ ở đây bị dỡ từ lâu chứ làm gì mà phanh phui được Trần Trung.

Thấy Mã Hóa Đằng có vẻ như thăm do bố cục sâu xa Thiếu Kiệt mới lấy ra Chung Chí Cường làm bia đỡ đạn cho mình. Dù sao thì Mã Hóa Đằng cũng không biết hắn làm ở bên lãnh sự quán nếu biết hắn sẽ chào ông ta những nãy giờ hắn không đá động gì đến Chung Chí Cường nên Thiếu Kiệt đem ông ta làm bia đỡ đạn chuyển dời sự chú ý của Mã Hóa Đằng là điều tốt nhất lúc này.

Chung Chí Cường nghe Thiếu Kiệt nói thế cũng hiểu. Ông ta không phải mới bước chân vào chốn này. Quan trường như chiến trường, mà đối với việc hai công ty đối thủ gặp mặt nhau thế này ẩn núp một phần thực lực là điều cần thiết của cả hai bên Mã Hóa Đằng cũng vậy Thiếu Kiệt cũng như thế.

- Thằng nhóc chỉ nói quá thôi tôi cũng chỉ là người kinh doanh đơn thuần nhưng có chút quen biết thấy thằng nhóc có ý tưởng kinh doanh nên ủng hộ nó đôi chút chứ cũng chẳng có gì. Dù sao ở đất nước này ý tưởng nếu tốt sẽ vẫn có người đầu tư giúp đỡ nó còn hơn là dân kinh doanh như tôi chỉ buôn bán bình thường.

Giả vờ đưa mình là một người kinh doanh buôn bán bình thường Chung Chí Cường hòa nhã đối với Mã Hóa Đằng thông qua việc biên soạn cho mình một thân phận. Và dựa vào luật pháp và sự hỗ trợ ở đây đối với công ty mới gầy dựng từ bước đầu thì điều này có thể lấy làm cái cớ được.

- Ừ cũng đúng ở đâu ý tưởng làm không được thì có thể đến đây xem qua đợt triển lãm này chắc sắp tới cậu đem ý tưởng đi mời chào đầu tư đi. Lúc đó biết đâu tôi lại hứng thú thì sao. Để tôi đưa cho cậu danh thiếp.

Nói rồi Mã Hóa Đằng lục túi của mình một lúc rồi mới nhìn Thiếu Kiệt nói.

- Chết tôi để quên ở nhà để ngay mai đi, ngai mai tôi có đến thì đưa cho cậu dù sao gian hàng của cậu vẫn còn ở đây cả tuần mà.

- Không sao còn nhiều dịp gặp nhau mà lúc nào đưa mà chẳng được. Đâu nhất thiết là phải bây giờ. Biết đâu mai này ý tưởng của tôi lại được bên anh tham dự đầu tư thì sao.

Thiếu Kiệt thấy được Mã Hóa Đăng không có thành ý nên cũng giả vờ đáp lại như không có chuyện gì bởi hắn biết bên cạnh của Mã Hóa Đằng còn có hai người nhân viên đi cùng. Việc hắn không muốn đưa danh thiếp của mình sẽ nói hai người thay hắn đưa cũng là một cách liên hệ đằng này lại lấy lý do để quên ở nhà.

Ai cũng hiểu những cuộc triển lãm này đều nhắm đến mục đích tìm kiếm những gì tiềm năng để đầu tư hoặc mua đứt chương trình hoặc dự án đó khi nó chưa thật sự ra mắt. Việc đem theo card là điều chắc chắn phải có không thể nào sẽ là quên được.

- Ấy tôi thì càng muốn có nhiều những công ty tin học viễn thông cùng nhau phát triển như thế mới đem lại được những lựa chọn phong phú cho sự cạnh tranh cùng phát triển. Dù sao cũng cám ơn cậu lần này. Thôi tôi cũng còn có việc xin phép cậu. Hẹn sớm ngày gặp lại cậu ở một ngày không xa.

Mã Hóa Đằng lúc này xin phép rời đi, Thiếu Kiệt cũng gật đầu xem như một lần gặp mặt. Đợi cho Mã Hóa Đằng đi rồi Nhã Oanh mới nhìn Thiếu Kiệt nói.

- Thiếu Kiệt mình thấy người đó ở một trong những công ty mà bạn nói bọn mình chú ý. Hắn ta hình như ở gian hàng TenCent đấy.

Nghe lời nói của Nhã Oanh lúc này Thiếu Kiệt mới nhận ra vừa rồi mình nói chuyện với ai bởi hắn thấy tên Mã Hóa Đằng khá quen thuộc mà thực tế là rất quan trọng với hắn bởi Tencent sẽ là người nuốt lấy cái trò chơi hắn nhắm vào.

- Thì ra như thế. Được rồi xem như lần này hai đối thủ gặp mặt trước khi phải bước vào chiến trận đi. Hi vọng lúc đó hắn đủ ẩn nhẫn không khinh thường bọn người mình như ngày hôm nay.

- Ủa sao bạn lại nói thế? Biết là họ đối thủ nhưng cũng có thể hợp tác được mà?

Nhã Oanh lúc này biết được Mã Hóa Đằng sau này trở thành đối thủ của Thiếu Kiệt cũng thắc mắt theo cô thấy nếu cùng trong khu vực nếu mà cùng nhau hợp tác được sẽ làm cả hai cùng phát triển tốt hơn.

- Đúng là nếu đối thủ một lúc nào đó cũng có thể trở thành đối tác nếu bạn đủ mạnh còn lần này Mã Hóa Đằng đến đây chỉ là với tư cách thăm do xem công ty mình sẽ như thế nào? có thể triệt tiêu trước khi hình thành và phát triển của một công ty. Thì ngay những ngày đầu tiên phải ra thẳng tay một nhát dao bổ xuống làm công ty đó không vực dậy nỗi mới là kế sách an toàn. Với lại hắn đánh giá thấp công ty này theo dạng khách quan bởi những thứ xung quanh nên đã vô ý làm một hành động không tôn trọng đó là đưa danh thiếp của mình.

Thiếu Kiệt nói ra lập luận của chính mình trong chuyện này. Với hắn không lạ gì chính sách của Mã Hóa Đằng hắn âm thâm im lặng đem những thứ mình bố cục chìm trong cái gọi làm im lặng.

Đợi đến ngày bùng nổ cứ như thế thâm nhập và phát triển nhìn bên ngoài công ty không lấy gì là nỗi tiếng, nhưng nó phát triển vượt mặt hết tất cả các công ty công nghệ khác.

Cách thức âm thầm này được hắn áp dụng quân bài giấu ở nhưng công ty. Mới nổi lên trong mãng công nghệ chia các thành phần chủ lực ra từng mãnh công nghệ nhỏ. Nhìn tuy nó không đâu lại những ông lớn nhưng nó vẫn tồn tại thêm vào chính sách chuộng nội bài ngoại của Trung Hoa nên đem lại cho hắn sự phát triển chóng mặt.

Thấy Thiếu Kiệt suy ngẫm Hà Vi mới lên tiếng hỏi hắn. Theo cô thì Thiếu Kiệt đang lựa chọn một điều gì đó. Mà mỗi lần có một vấn đề nào đó hắn luôn có dáng vẻ như thế này.

- Người này có vấn đề à Thiếu Kiệt sao anh lại trầm tư như vậy? Không phải chỉ là một công ty thôi sao. Việc hắn không đưa danh thiếp chắc cũng chỉ là ngẫu nhiên thôi không thể nói là hắn xem thường bọn mình được.

- Ừ người này Mã Hóa Đằng. Một trong những người có thể nói là khá đáng gờm hắn là một ông trùm kinh doanh Trung Quốc, nhà đầu tư, nhà từ thiện, kỹ sư, nhà doanh nghiệp về Internet và công nghệ. Ông là người sáng lập, chủ tịch và giám đốc điều hành của Tencent, công ty có giá trị nhất châu Á, một trong 5 tập đoàn lớn nhất thế giới. Công ty kiểm soát dịch vụ nhắn tin di động lớn nhất của Trung Quốc và các công ty con cung cấp phương tiện truyền thông, giải trí, hệ thống thanh toán, điện thoại thông minh, dịch vụ liên quan đến Internet, dịch vụ giá trị gia tăng và dịch vụ quảng cáo trực tuyến, cả ở Trung Quốc và trên toàn cầu.

Nói ra lai lịch của Mã Hóa Đằng cho mọi người nghe, Thiếu Kiệt cũng nói rõ tầm quan trọng của người này để mọi người hiểu hắn là một con quái vật trong lĩnh vực mà hắn sắp tham gia vào.

- Lần này hắn đến chủ yếu là thăm dò xem công ty mình ra sao? Nhưng xem ra lần này cũng tốt. Trước sau gì cũng gặp, gặp sớm hay muộn gì không quan trọng. Cái mục đích nhắm tới thì mỗi người đều có nhưng quan trong là sẽ thực hiện nó như thế nào. Với mười năm kinh doanh mà hắn không đem theo danh thiếp hoặc người của hắn không đem theo hộ chẳng phải nói lên hắn đã cho rằng công ty này chỉ dựa trên ý tưởng mà cái này thì ai cũng biết là hên xui nên hắn thấy không cần thiết phải đưa danh thiếp của mình.

Bây Giờ Chung Chí Cường mới lên tiếng nói với Thiếu Kiệt. Hắn thấy người của mình ở lại cũng không giúp được gì. Mà trong chuyện kinh doanh của người khác hắn biết cũng chẳng được lợi ích gì, Nếu cứ đứng ở đây không kheo lại gây phản cảm cho Thiếu Kiệt.

- Thôi tôi cũng về lãnh sự quán đây. Hôm nay chủ yếu đến hỏi xem cậu còn cần gì nữa không nhưng xem ra cũng không có gì trọng yếu. Việc của Trần Trung khi nào có kết quả tôi sẽ báo lại cho cậu sau.

- Ừ cũng cám ơn ông đã cho người hổ trở hai hôm nay và việc vừa rồi. Việc sau này có vấn đề gì phát sinh lúc đó lại làm phiền đi.

Thấy việc Chung Chí Cường cho người hỗ trợ mấy ngày nay với việc vừa rồi diễn ra không ít người của bên hắn can thiệp nên Thiếu Kiệt cũng cám ơn thật lòng. Dù giúp ít hay nhỏ vẫn là giúp đỡ. Có lòng hay không thì mọi người đều biết.

Nói vai câu xã giao với bọn người Thiếu Kiệt Chung Chí Cường cũng rời đi. Hiện tại gian hàng của Thiếu Kiệt cũng chỉ còn lại ba người bọn họ. Nhìn sơ lượt qua một vòng Thiếu kiệt mới nói với mọi người.

- Thôi ở đây cũng không làm gì chỉ phí thời gian mọi người đều về nhà đợi chiều nay Trương Hạo qua đến đem theo đồ rồi làm tiếp. Dù sao hết ngày mai nữa mới là ngày khai mạc triển lãm.

Nhã Oanh lúc này mới nhìn những đồ đạc xung quan gian hàng nói với Thiếu Kiệt.

- Ấy để một đám đồ đạc ở đây có ổn không? Mà nãy giờ mới nhớ Chu Tường không đi cùng anh à?

- Không sao đâu gian hàng mình bây giờ là tiêu điểm chẳng ai muốn động chạm vào phiền phức đâu. Có Trần Trung và bọn người của hắn bị rồi thì chả dại gì người khác lại dây vào chưa kể đến. Gian hàng của mình giờ sợ là người bên an ninh họ cũng thay phiên canh giữ giúp. Còn Chu Tường thì anh thấy mệt quá nằm ngủ nên anh không gọi theo cùng. Mà cũng không có chuyện gì lớn gọi anh ta theo cũng không làm gì.

Lời của Thiếu Kiệt không sai bởi khi chuyện sảy ra những người an ninh không liên quan luôn cứ một lúc lại đi qua gian hàng của hắn. Phần vì tò mò phần vì muốn biết xem gian hàng này như thế nào mà khiên Trân Trung phải rơi đài.

- Ừ như thế cũng đúng! Thôi đi về ở đây cũng chán quá dù sao cũng không có gì làm về nhà cho Thiếu Kiệt nghĩ ngơi. Lý Đồng về bên nhà bọn em luôn đi chứ bên anh khu tập thể người ra vào âm thanh nhiều cũng không nghĩ ngơi được gì.

Nghe Nhã Oanh nói thế hắn cũng gật đầu. Bởi mới hoạt động chân tay xong người hắn cũng có cảm giác mệt mỏi nếu giờ về lại nhà hắn thì những người xung quanh ra vào rồi âm thanh của những người hàng xóm bên ngoài cũng có thể làm hắn thức giấc không ngủ được.

- Ừ vậy đi thôi. Qua nhà bọn em tắm một cái rồi đi ngủ cũng tốt không ai làm phiền.

Ba người lúc này rời khỏi trung tâm triển lãm nhưng trên đường đi ra khỏi nơi này không ít người nhìn vào bọn hắn xi xào to nhỏ với nhau chuyện vừa xảy ra ở gian hàng của hắn. Thiếu Kiệt chỉ cười nhẹ chuyện này ở đâu cũng có người hiếu kì và tò mò việc Hà Vi với Lý Đông làm trong trung tâm triển lãm cũng không thoát qua khỏi tai mắt của người khác nên đem đến điều bàn tán là hiển nhiên không thay đổi được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play