Sau khi chỉnh giờ mọi người lúc này mới để ý xung quanh khuông viên sân bay này rộng lớn hơn cả những gì được biết. Với nhưng gì đang thu vào tầm mắt của Mình.
Cả nhóm người Thiếu Kiệt như bị định thân bởi gần 100.000 mét vuông của sân bay này quá nhiều thứ tiện nghi. Hồ Bơi Khách Sạn khu mua sắm, rạp chiếu phim,và cả có những khu vườn dành củ các loại khí hậu.Trương Hạo lúc này mới trầm trồ lên tiếng.
- Thật cái này là sân bay đấy à? Nhìn hoành tráng gấp mười lần sân bay nước mình.
Huyền thanh lúc này cũng thở dài nói với Trương Hạo. Vì thấy hắn đem ra so sánh quá khập khiển.
- Cháu làm sao so sánh như thế được. Một cái là sân bay thuộc top 3 thế giới với sân bay của nước mình nó phải khác một trời một vực chứ. Nghe noi sang năm họ đưa và hoạt động thêm đài không lưu nữa chắc chắn sẽ còn phát triển và rộng hơn bây giờ nhiều. Tính số lượt hành hành khác của các quốc gia khác trong năm ngoái của nơi này là gần 37 triệu người.
- Ấy không bây giờ đi tham quan chỗ này được không Thiếu Kiệt ở đây cái gì nhìn cũng đẹp thật.
Nhã Oanh nghe Huyền Thanh nói như vậy cũng hứng thú muốn được đi tham quan nơi này. Bởi ra nước ngoài của cô chủ yếu đi theo Thiếu Kiệt nên mới muốn hắn cùng mình tham quan.
Biết được ý muốn của Nhã Oanh Huyền Thanh cũng cười lắc đầu. Bởi vì không phải một sớm một chiều là có thể tham quan hết cái sân bay này.
- Cũng được nếu cháu đủ kiên nhẫn vì theo cô biết muốn tham quan hết các khu của sân bay này cần ít nhất là vài ngày đi. Chỗ này chỉ mới là quầy thủ tục bên trên còn có rất nhiều tầng nữa.
- Ấy vậy thôi đi tham quan một chút cũng được mà cô! tụi con mới tới đi một chút chứ về rồi sau này đi mấy chỗ khác cũng không có thời gian à.
Nghe được Nhã Oanh nói như thế Huyền Thanh cũng cảm thấy đúng. Bản thân bà qua đây mấy lần nhưng cũng không tham quan qua mấy lần. Cứ để nói gần về thì sẽ đi tham quan nhưng lần nào cũng về nước thẳng không ở lại xem được cái gì.
- Ừ thôi vậy cũng được ở đây cũng có khách sạn sáng mai mọi người đi taxi về cũng được. Để cô gọi người đón nói anh ta về.
Thiếu Kiệt thấy như thế cũng gật đầu. Hắn chưa từng tới đây nhưng sau này chắc chắn phải qua lại nhiều mà hắn cần biết rõ nhiều thứ khác có thể trên được tham quan nơi này lại có thể trò chuyện với Huyền Thanh để biết thêm nhiều thứ.
Theo chân Huyền thanh Thiếu Kiệt thấy được sự nỗi bật trong phong cách thiết kế và mức môi trường ở đây mang lại. Hắn như chợt nhớ đến cái gì nói với Trương Hạo.
- Đừng hút thuốc ở đây bị phạt đó Trương Hạo. Ở đây họ cấm hút thuốc vì khi hút có thể quăn đầu lọc bừa bãi bị phạt đấy. Ngay cả kẹo cao su ở đây cũng cấm luôn nên ráng đi.
Trương Hạo bổng nhiên khựng lại. Hắn méo mặt nhìn Thiếu Kiệt, Bởi vì đi ở đây chỉ có hắn là người hút thuốc và còn hay nhai kẹo.
- Thiếu Kiệt nói đúng đấy ở đây họ không bán cả kẹo cao su nữa. Chỗ này như một trung tâm thương mại khổng lồ vậy đa số doanh thu một phần lớn của singapore chủ yếu thu về hàng năm đều tập trung ở đây.
Thiếu Kiệt vừa đi theo Huyền Thanh vừa quan sát. Bên cạnh nhiều cửa hàng miễn thuế và các hàng ăn, sân bay Changi còn có sáu khu vườn mở. Khách của sân bay có thể vào thăm các khu vườn này và mỗi vườn có một nhóm thực vật khác nhau: xương rồng, tre, heliconia, hướng dương, dương xỉ, và phong lan.
Có nhiều trung tâm thương mại nằm xung quanh sân bay Changi. Khu vực quá cảnh quốc tế của các nhà ga số 1 và số 2 có cung cấp dịch vụ internet và các trò chơi, các khu giải trí, có các phòng cầu nguyện, phòng tắm, các thẩm mỹ viện, phòng tập thể dục thể thao, bể bơi và cả một khách sạn nữa.
Khu vực để khách ngồi chờ và một vài trong số đó còn có cả khu vui chơi dành cho trẻ em hoặc có ti vi với chương trình thời sự hoặc phim ảnh.
Các gian hàng này với mức độ kinh doanh vượt xa các khu mua sắm khác của Singapore, kể cả khu vực đông khách nhất là phố Orchard. Nhà điều hành hàng không dân dụng Singapore thu được khoảng 60% lợi nhuận từ hoạt động này (khoảng 500 triệu USD vào cuối tháng 3 năm 2005), với khoảng 30% từ diện tích cho thuê và chia tỉ lệ buôn bán.
Nơi này với các mặc hàng Rượu và nước hoa là các mặt hàng chủ yếu chiếm hơn phân nửa doanh số bán lẻ, kế tiếp là đồng hồ và thuốc lá. Việc mở rộng khu vực bán lẻ vào cuối năm 2004 đã làm tăng doanh số lên 13.3% so với sáu tháng đầu năm 2005, và khoảng 67% so với cùng kỳ năm 2003, các chi nhánh của Prada, Gucci, Bulgari và Hermes cũng khai trương trong thời gian này.
Theo chân Huyền Thanh khá lâu có thể nói nhóm người Thiếu Kiệt như lạc vào một trong những nơi không bao giờ ngủ của châu á. Mọi hoạt động của sân bay này luôn ở tình trạng như thế. Kể cả bạn có là người quá cảnh những nơi ở đây cũng khiên bạn quên mất thơi gian.
Có thể nói Sân bay Changi là một trong 3 sân bay 5 sao trên thế giới theo đánh giá và nghiên cứu của Skytrax. hai sân bay còn lại là Sân bay Incheon ở Seoul-Incheon và Sân bay Hồng Kông, cả ba sân bay này luôn nằm trong top 3 sân bay tốt nhất thế giới theo đánh giá và khảo sát của nhiều tổ chức kinh tế, du lịch, hàng không trên thế giới.
Hàng năm vị trí dẫn đầu luôn được xem là sự phân tranh riêng của 3 sân bay này. Năm 2006, sân bay này soán ngôi Sân bay Hồng Kông để đoạt danh hiệu Sân bay tốt nhất thế giới do hành khách bầu chọn thông qua Skytrax. Năm 2007, sân bay này tiếp tục ở vị trí dẫn đầu trong danh sách các sân bay tốt nhất thế giới theo nghiên cứu khảo sát của Skytrax và nhiều cơ quan, tổ chức khác trên thế giới.
Ngay cả đến Thiếu Kiệt đi bộ theo Huyền Thanh hướng dẫn những khu ở nơi này cũng cảm thấy với sân bay nước ngoài. Có thể nói nó như là một khu đô thị đúng nghĩa dù diện tích của đảo quốc sư tử này chỉ có thể đánh giá bằng một thành phố của nước hắn.
Chu Tương lúc này cũng không kiên nhẫn nối nữa nên mới hướng mọi người nói.
- Có ai cảm thấy mõi chân không chừ đi như vầy hoài anh thấy mõi chân rồi đấy.
Nhã Oanh cũng bắt đầu thấy mệt. Nhưng vì cô đề xuất nên nãy giờ cũng ráng không dám than. Huyền Thanh nghe thế cũng cười nhìn vào đồng hồ mình.
- Đương nhiên mấy đứa đi gần ba giờ đồng hồ trong này rồi. Cô Cũng bắt đâu cảm giác ê chân rồi đó. Thôi chắc tạm thời tới đây thôi.
- Ừ đi tới đây thôi cô ở chứ cháu là chịu hết nỗi đống đồ này rồi. Cháu tự nhiên trở thành người sách hàng như thế này không ổn à.
Thiếu Kiệt bây giờ nghe Trương Hạo nãy giờ mới thấy hắn ôm một đống đồ mà Hà Vi và Nhã Oanh thi nhau mua nói về làm quà. Hắn cũng cười cười nói với Trương Hạo.
- Cái này là do mày thôi có xe đẩy không bỏ vào xách làm gì cho mệt.
- Mày con nói. Bạn gái của mày mua đô tao xách thấy còn không chỉ. Giờ chuẩn bị về mới nói điều này làm gì. Thôi Thôi chia bớt này nãy giờ thấy nhìn tới ngó lui thoải mái rồi giờ xách đi.
Trương Hạo phản đối kịch liệt hắn thấy mình như là nhân viên của hai người bạn gái của Thiếu Kiệt nên biểu tình. Thiếu Kiệt cũng cười cười ôm hộ hắn một số đồ đạt.
- Thôi mọi người lại kia ngồi nghĩ một chút rồi ra khỏi nơi này. Chắc đi ra sẽ không mất thời gian đâu nhỉ.
Thiếu Kiệt trong lòng mới thầm nghĩ. “Đi tham quan sơ thôi mà đã một đống đồ. nếu mà đi hết thì không biết bao nhiêu cho đủ đây.”
Hà Vi bây giờ cũng tươi cười bước đến một dãy ghế được xếp cho khách ngồi của sân bay nói.
- Không ngờ ở đây hàng hóa lại nhiều như thế này. Chắc hẳn là họ nhập khẩu rất nhiều những thứ đồ này từ các nước khác đi.
- Hà Vi nói đúng đấy.Lượng hàng hóa vận chuyển qua sân bay năm 2005 đạt 1.854.610 tấn, tăng 3.3% so với năm trước, đứng hàng thứ 10 trên thế giới và thứ 5 trong khu vực châu Á. Do các mặt hàng điện tử ở Singapore là rất lớn, và cũng là hàng hóa chủ yếu trong vận chuyển hàng không, góp phần làm đa dạng thị trường vận chuyển hàng hóa đường hàng không đang thu hẹp. Nên ở đây tập trung khá nhiều thương hiệu có tên tuổi.
Thiếu Kiệt thấy Huyền Thanh trả lời cho Hà Vi cũng bất ngờ con số gần 2 triệu tấn hàng đó chỉ là mới năm 2005 thì phải biết bao nhiêu hàng hóa. Đó chỉ là tính toán vận chuyển qua sân bay còn những hàng hóa không xuống máy bay mà chỉ quá cảnh là không nói. Số lượng này khá là lớn đối với diện tích 718,3 km vuông.
Cảm thán trước những gì mình được Huyền Thanh giải đáp và tận mắt thấy những gì của nước người khác phất triển Hà Vi mới lắc đầu than.
- Xem ra họ nguồn thu của quốc gia họ đúng là không nhẹ nhỉ. An ninh sân bay cũng thuộc loại tốt. Xem ra nước mình còn cần những người bước ra thế giời học hỏi đem về cái kiến thức của nước khác đã áp dụng nhằm làm giàu đất nước hơn nữa.
- Ừ chắc chắn sau này sẽ nhiều những người của mình đi ra thế giới hơn nữa không chỉ riêng chúng ta. Đối với những thứ tốt ở bên ngoài nên học hỏi đem về ứng dụng cho những gì nước mình cần.
Huyền Thanh cũng ra vẻ gật đầu tán đồng với lời nói của Hà Vi. Hai người này một người thuộc về quân đội một người là tiến sĩ của nước nhà. Họ có nói ra những điều này đối với Thiếu Kiệt cũng không lạ.
Nhưng hắn công nhận nước của mình vẫn phải học hỏi các nền kinh tế phát triển mạnh mẽ như thế này mới mong đạt được những thành tựu lớn hơn ở sau này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT