Chu Thừa Trạch từ chối một vài công việc để dành thời gian bên Mưa Nhỏ. Hai ngày này, cuối cùng bức tranh của anh và Mưa Nhỏ cũng ghép xong, bức
tranh ánh mặt trời ban mai lên bên hồ, có hồ nước, có rừng cây, còn có
vầng sáng mặt trời, cùng với vẻ kiều diễm khi ánh dương chiếu xuống mặt
hồ. Chu Tiểu Ngữ ghép bức tranh xong, có vẻ rất hớn hở, năn nỉ anh nhất
định phải cho bé treo ở trong phòng, đối với yêu cầu này của con gái Chu Thừa Trạch đương nhiên đồng ý, lập tức dán bức tranh lên phòng Mưa Nhỏ.
Sau khi treo xong, Mưa Nhỏ nhìn bức tranh thì cười ngây ngô, “Đây là tự con ghép lại nhe.”
Bé chớp chớp mắt, bộ dạng hờn mát, Chu Thừa Trạch nhịn không được ôm con
gái lên, “Ừ, Mưa Nhỏ thật thông minh… Vì muốn thưởng cho Mưa Nhỏ, bố
quyết định đưa con ra ngoài chơi đấy.”
Mưa Nhỏ hôn chụt một cái
lên mặt anh, vô cùng vui sướng vì quyết định này, bé thích chơi, đủ kiểu chơi, tất cả bé đều thích, chỉ cần cho bé đồ chơi, bé có thể chơi cả
ngày được, cho dù không có gì, bé cũng có thể dùng những thứ trong nhà
để chơi. Chẳng hạn như xếp bát thành một hàng, dùng đũa gõ loạn lên,
cách chơi này coi như còn tốt chán, bé còn từng đập vỡ bát, cảm thấy bát bị đập vỡ trên mặt đất trông rất đẹp, bé vẫn không ngừng đập, vì thế
cũng có thể tưởng tượng ra được phòng khách bị bé biến thành bộ dạng thế nào rồi. Vậy mà lúc muốn giáo huấn bé, bé mở to mắt ra nhìn bạn, sau đó cười, cần ngây thơ vô tội bao nhiêu có ngây thơ vô tội bấy nhiêu.
Ăn cơm xong, Chu Thừa Trạch liền đưa Mưa Nhỏ ra khỏi nhà. Chu Thừa Trạch
đưa nhóc con đi vào khu vui chơi lớn nhất thành phố, ở đây thiết bị vui
chơi là nhiều nhất, cũng toàn diện nhất. Chỉ là Chu Thừa Trạch đưa Mưa
Nhỏ vào thì còn có chút không ổn, anh là đại minh tinh, hơn nữa còn rất
nổi tiếng, tất cả mọi người đều nhận ra anh, vì thế không ít người đều
vây quanh. Anh là người không thích chụp ảnh chung cùng người khác, vì
thế mọi người đều không có được cơ hội tới chụp ảnh chung, cho nên những người đứng xem ra sức chụp ảnh hai bố con, Chu Thừa Trạch đành phải
khéo léo bày tỏ, bảo mọi người cố hết sức đừng chụp ảnh, anh không hi
vọng sẽ ảnh hưởng đến con gái mình.
Anh cúi đầu nhìn Mưa Nhỏ, phát hiện cô bé đang mở đôi mắt to tròn nhìn mọi người xung quanh, dường như rất tò mò vì sao người khác lại nhìn mình, bé cũng không sợ hãi, sau
khi tròn mắt thì cười với tất cả mọi người, bé vốn rất xinh xắn, hơn nữa lại vô cùng tươi vui, thật ra kiểu tươi vui này đã không còn quá phổ
biến, nhưng bé có thể khiến người ta nhìn thấy thì lòng đều nhũn ra, hận không thể lập tức sinh một cô con gái.
Chu Thừa Trạch thấy con gái không bị dọa, mới không tiếp tục ngăn cản nữa, dù sao có ngăn cản cũng vô dụng.
Những người đứng xem đều đến vì Chu Thừa Trạch, hiện giờ lại tập trung ống
kính vào Chu Tiểu Ngữ, không có cách nào cả, bạn nhỏ này không chỉ có bộ dạng xinh đẹp, hơn nữa lại còn rất ấm áp.
Chu Thừa Trạch bị sự
bình tĩnh của con gái làm nảy sinh tam quan mới, anh nghĩ thầm rằng sẽ
đưa con gái đi chơi tàu lượn, muốn thấy bộ dạng không bình tĩnh của con
gái, chỉ là thứ đó quả thật không hợp cho con gái chơi, anh đành phải
đưa cô nhóc đi chơi trò khác. Anh mới phát hiện, bất kể chơi thứ gì, bé
đều có thể vô cùng vui vẻ, tựa hồ chỉ cần được chơi, bé liền có thể đủ
để high. Chu Thừa Trạch đứng một bên, nhìn nhóc con ngồi trên vòng xoay
ngựa gỗ, bé giữ chặt chú ngựa, trên mặt còn đắc ý dào dạt, vốn anh lo bé sẽ bị ngã nhưng ngược lại, điều đó là lo lắng vô ích.
Sau khi chơi đủ rồi, Chu Tiểu Ngữ kéo anh đi mua kẹo bông.
Thật ra cũng không phải bé rất muốn ăn kẹo bông, nhưng mấy cây kẹo bông này
nhìn qua rất đẹp, vì thế bé phải cầm một cây trong tay, tay còn lại thì
bị Chu Thừa Trạch nắm lấy.
“Bố, bố ăn đi.” Chu Tiểu Ngữ cho bố ăn miếng đầu tiên.
Chu Thừa Trạch ăn một miếng tượng trưng, rồi để cho con gái ăn, bé liếm
liếm, phát hiện không ngon như trong tưởng tượng của mình, nhưng vẫn
tiếp tục ăn.
Anh dắt Mưa Nhỏ đi dạo một mạch, gống như một giải
thích viên giải thích cho Mưa Nhỏ về những thiết bị, đương nhiên cũng sẽ thêm vài câu kiểu hiện tại bé vẫn chưa thể chơi, nhóc con cũng không
hỏi tại sao, chỉ cùng đại chiến với kẹo bông.
Mãi cho đến lúc phải về, Chu Thừa Trạch mới ôm lấy bé một phen, anh sợ bé đi nhiều đến mức quá mệt.
Chu Tiểu Ngữ đã tranh đấu với kẹo bông xong, rất ngoan ngoãn ném que vào
thùng rác. Trên đường về, Chu Tiểu Ngữ nhìn những người đi lại trên
đường, phần lớn đều là bố mẹ đưa theo con nhỏ đến. Chu Thừa Trạch thấy
được ánh mắt của con gái, lòng chợt đông lại, điều anh không hi vọng
nhất chính là hôn nhân của anh sẽ tạo thành bóng ma trong lòng Mưa Nhỏ,
anh hi vọng con gái anh có thể mãi mãi sống lạc quan hạnh phúc, chứ
không phải trở nên mẫn cảm không vui vẻ.
“Mưa Nhỏ đang nhìn gì thế?” Giọng nói của anh đầy vẻ thở dài.
“Bố, cái bạn đó lớn như vậy, thế mà còn muốn bố bạn ấy bế… Thật mất mất thật mất mặt.”
Chu Thừa Trạch, “…”
Anh không nên lo lắng gì gì đó…
Anh nhìn về phía trước, phát hiện ở đó một người quen đang đứng, anh nhíu
mày, người ở bên cạnh nhìn chằm chằm nhiều như vậy, anh tự nhiên không
chú ý đến.
Khi anh bế Mưa Nhỏ lên xe, anh cũng ngồi vào vị trí
điều khiển, sau khi lái xe được một đoạn, anh mới dừng xe lại, để Liễu
Tư Ngôn lên xe.
Mưa Nhỏ thấy trên xe lại có thêm một người, mở to
hai mắt nhìn đối phương, lại chớp chớp mắt. Liễu Tư Ngôn cười cười với
Mưa Nhỏ, lúc trước cô nghĩ tới rất nhiều tâm tình khi cô nhìn thấy đứa
bé này, chua xót hoặc khó chịu, thậm chí là cô không thể đối mặt với đứa bé này, hiện giờ gặp mặt rồi, suy nghĩ đầu tiên trong đầu cô vậy mà lại là đứa bé này rất đáng yêu, thuộc kiểu bạn nhỏ chỉ nhìn một cái đã muốn ôm một lát, nhất là đôi mắt kia, như làn nước trong veo, làm người ta
không sinh ra chút chán ghét nào. Tuy rằng cô rất không muốn thừa nhận,
đứa bé này rất ít chỗ giống Chu Thừa Trạch.
Chu Thừa Trạch nhìn thoáng qua gương chiếu hậu, “Mưa Nhỏ, đây là cô Liễu.”
“Cháu chào cô Liễu ạ.” Chu Tiểu Ngữ vẫn quan sát Liễu Tư Ngôn, dù bé đang nói chuyện, nhưng cũng mỉm cười, bởi vậy rất khiến người ta có thiện cảm.
“Cô cũng chào Mưa Nhỏ.” Liễu Tư Ngôn vươn tay, muốn xoa xoa đầu bé.
Chu Tiểu Ngữ hơi tránh đi, “Mẹ nói không thể để người khác xoa đầu.”
Liễu Tư Ngôn vươn tay ra rồi lại dừng ở không trung thì có vài phần xấu hổ,
được một lát mới phản ứng trở lại, “Mưa Nhỏ thật sự là bạn nhỏ nghe
lời.”
Vẻ mặt Chu Tiểu Ngữ kiểu: đó là đương nhiên.
Chu Thừa
Trạch lái xe đến một quán ăn riêng tư, chỗ này người ít địa điểm vắng,
không dễ bị phóng viên bắt được, nếu bị chụp hình, không chừng lại ầm ĩ
thành tin tức gì gì đó, sau khi trở thành nghệ sĩ, chính là điểm này
không tốt, không có nửa phần cuộc sống riêng tư, phóng viên hận không
thể đào bới mọi thứ về anh, ngay cả màu sắc của đồ lót cũng có thể viết
thành một bài báo được.
Lúc ăn cơm, gọi món ăn đương nhiên là theo khẩu vị của Chu Tiểu Ngữ, Chu Tiểu Ngữ nghe họ gọi món, cầm đũa gõ lên
mặt bàn, tỏ ý kháng nghị, “Con muốn ăn cay…”
Chút khẩu vị đó của
bé giống Thẩm Đại Ngưng, không cay không thích, không chỉ vậy, còn thích ăn thứ gì đó ngọt chua cay. Lúc ăn mì, nhóc con còn tự mình đùa dai cho ớt và đường trắng vào mì, họ nhìn thấy thì đều không nói gì, bé lại
giống như phát hiện ra lục địa mới ăn hết tất cả mì, vẻ mặt còn như kiểu chưa đủ nữa.
“Trẻ con ăn ít thôi.” Chu Thừa Trạch nhíu mày.
Chu Tiểu Ngữ bĩu môi, “Mẹ sẽ cho con ăn.” Nhóc con liếc nhìn bố, ý rất rõ
ràng, bố không tốt như mẹ, mẹ luôn cho bé ăn, bố lại không cho bé ăn.
Chu Thừa Trạch trừng mắt nhìn Mưa Nhỏ.
Liễu Tư Ngôn liếc nhìn hai bố con nhà này, cô nghĩ đến câu nói đó của anh,
con gái là người quan trọng nhất với anh. Cô không biết có phải đường
giới hạn của phụ nữ dễ dàng thay đổi như thế hay không, rõ ràng trước
kia dù anh nói thêm một câu với người khác cô cũng sẽ để ý, còn hiện tại ngay cả việc anh có con gái cô cũng bắt đầu chấp nhận được.
“Mưa Nhỏ, bố cháu cũng vì muốn tốt cho cháu thôi, trẻ con ăn nhẹ một chút vẫn tốt hơn.”
Lúc này Mưa Nhỏ mới không nói nữa, sau khi đồ ăn được bưng lên, Liễu Tư
Ngôn hỏi Mưa Nhỏ muốn ăn gì, cô giúp Mưa Nhỏ gắp, có vài phần lấy lòng.
Chu Thừa Trạch thấy cảnh tượng đó, cũng không nói gì.
Chỉ là Chu
Tiểu Ngữ tuyệt đối là người nhìn rất ôn hòa, đối với việc bố không cho
ăn cay bé cũng không nói gì, chỉ là trên bàn cơm chỉ ăn một chút như
vậy. Sau khi về nhà, Chu Tiểu Ngữ chui từ trong lòng bố ra, lập tức nhào vào lòng bà nội, “Bà nội, con đói, con muốn ăn cá chua cay, rất muốn
rất muốn ăn.”
Dương Khả Lam nhìn con trai với ánh mắt kì quái, “Giờ này mới về, vẫn chưa đưa Mưa Nhỏ đi ăn cơm à?”
Chu Thừa Trạch nhìn con gái, anh có thể nói gì được nữa?
Mà hôm nay anh cũng không nói chuyện mấy với Liễu Tư Ngôn, ở trên bàn cơm, chuyện hai người nói hơn phân nửa cũng là liên quan đến Mưa Nhỏ.
Ảnh chụp Chu Thừa Trạch mang theo Chu Tiểu Ngữ đi khu vui chơi bị lan
truyền trên mạng, cũng trở thành tít cho nhiều bài báo, cư dân mạng đều
bình luận rằng Chu Thừa Trạch thật sự là một người cha tốt, dưới tình
trạng công việc bận rộn vẫn không quên đưa con gái ra ngoài chơi. Có
điều mấy lời buồn nôn cũng có, có người kêu muốn làm con rể Chu Thừa
Trạch, hỏi xem hiện tại đặt trước có muộn không, một nhóm người bắt đầu
xếp hàng, hi vọng có thể cầm được một dãy số tốt…
Chu Tiểu Ngữ cũng được các cư dân mạng khen đủ kiểu, từ đầu đến chân được khen đến hoàn mỹ.
Chỉ là Chu Thừa Trạch được khen như vậy, liền có cư dân mạng bắt đầu đặt
câu hỏi, Chu Thừa Trạch bận như vậy vẫn đưa con gái ra ngoài chơi, ngược lại sao không thấy người không quá bận rộn như vậy là Thẩm Đại Ngưng
đưa con đi chơi? Phụ nữ luôn yêu cầu cao với phụ nữ, luôn cảm thấy phụ
nữ nên yêu thương con cái, đàn ông không thương con nhiều bằng phụ nữ
được, người phụ nữ này chính là rất thất trách, rất không đúng.
Cư dân mạng chất vấn như vậy, fan của Thẩm Đại Ngưng liền phản pháo, Thẩm
Đại Ngưng chỉ không giống vài người biết diễn thôi, dù sao Ảnh đế nhiều
năm như vậy, diễn một vai ông bố tốt cũng thừa sức, hơn nữa ai mà biết
được có phải là suy đoán đúng hay không, dù sao đây cũng là chuyện của
nhà người ta.
Cư dân mạng lúc trước đào bới quá khứ của Chu Thừa
Trạch và Liễu Tư Ngôn cũng viết nên câu chuyện quá khứ của hai người họ
như truyện cổ tích, còn có không ít người rơi nước mắt, dù sao ở thời
đại này, câu chuyện tình yêu đẹp nhất chính là từ đầu đến cuối vẫn là
cùng một người. Hơn nữa những người quen biết với Chu Thừa Trạch và Liễu Tư Ngôn đều đánh giá tích cực về câu chuyện tình yêu của cặp đôi này,
tất cả đều nói tình cảm của họ rất tốt, từ ngày còn đi học tình cảm đã
rất tốt rồi, mãi đến nhiều năm như vậy tình cảm vẫn đều rất tốt.
Vì thế có người bắt đầu hoài nghi, sao Chu Thừa Trạch lại chia tay Liễu Tư Ngôn? Lúc trước fan của Thẩm Đại Ngưng châm chọc Liễu Tư Ngôn đủ kiểu,
cho rằng về sau Chu Tiểu Ngữ hỏi Chu Thừa Trạch người phụ nữ trông có
thể làm bà nội bé là ai, sao Chu Thừa Trạch có thể không biết xấu hổ nói đó là mẹ kế của Mưa Nhỏ được. Mà những lời này cũng chọc giận fan của
Chu Thừa Trạch, dù sao Chu Thừa Trạch và Liễu Tư Ngôn cũng bằng tuổi,
châm chọc tuổi tác của Liễu Tư Ngôn, không phải cũng biến thành châm
chọc tuổi tác của Chu Thừa Trạch hay sao?
Có người bắt đầu đào bới chi tiết chuyện tình cảm của mấy người này, phân tích chuyện chia tay
giữa Chu Thừa Trạch và Liễu Tư Ngôn, phát hiện theo lời nhiều người, khi nghe đến tin tức kết hôn của Chu Thừa Trạch và Thẩm Đại Ngưng thì họ
cũng không dám tin, bởi vì hầu như không có tin tức Chu Thừa Trạch và
Liễu Tư Ngôn chia tay truyền ra. Mà từ ngày sinh của Chu Tiểu Ngữ, có
thể đoán ra được, lúc Chu Thừa Trạch và Thẩm Đại Ngưng kết hôn, Thẩm Đại Ngưng đã mang thai rồi. Vì thế có người phỏng đoán, tình cảm giữa Chu
Thừa Trạch và Liễu Tư Ngôn rất tốt, Chu Thừa Trạch rơi vào bẫy của Thẩm
Đại Ngưng, căn cứ theo thời gian, khi đó Chu Thừa Trạch và Thẩm Đại
Ngưng đang cùng hợp tác trong một bộ phim, sở dĩ hiện tại hoài nghi Thẩm Đại Ngưng là bởi vì Chu Thừa Trạch ở trong giới giải trí hai mươi năm,
hình tượng vẫn luôn rất đẹp, rất nhiều ngôi sao nữ cũng khen tính cách
con người anh rất tốt.
Vì thế cách nói lúc trước của fan Thẩm Đại
Ngưng kêu Liễu Tư Ngôn là tiểu tam lập tức bị phủ định, còn chưa biết
rốt cuộc ai mới là tiểu tam đâu, cũng không phải chỉ sau khi kết hôn thì mới được xem như tiểu tam. Nếu lúc trước Chu Thừa Trạch thực sự bị Thẩm Đại Ngưng tính kế, như vậy thì hiện tại Chu Thừa Trạch và Liễu Tư Ngôn
hòa hợp, không phải mới có thể chứng minh tình yêu hay sao, tình yêu
chính là bất luận ở giữa gặp phải ngăn trở gì, cuối cùng họ vẫn có thể ở bên nhau.
Fan của Thẩm Đại Ngưng cũng không chịu yếu thế, tỏ ý
rằng dù Thẩm Đại Ngưng ly hôn thì vẫn có rất nhiều người yêu mến như cũ, ít nhất sẽ không giống như Chu Thừa Trạch, cũng có thể làm bố của Thẩm
Đại Ngưng được rồi, lời này đủ độc, hai bên fan bắt đầu đại chiến, vì
thế trên mạng là cảnh tượng chướng khí mù mịt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT