- Mẹ, mẹ hãy giúp con… con thật sự không có xô cô ta xuống cầu thang. - Hàn Liên Chi khóc nức nở khi Hàn phu nhân hay tin liền đến biệt thự Hàn gia tìm cô.
- Ta tất nhiên là tin con. - Hàn phu nhân vỗ về. - Nhưng quan trọng là Thế Bảo… mọi người đều nói chính con xô cô ta, Thế Bảo cũng không thể không tin.
- Nhưng thật sự con không có, mẹ hãy giúp con nói với Thế Bảo… anh ấy từ khi quay về biệt thự đều không nói một tiếng nào, nhốt mình trong phòng làm việc. - Hàn Liên Chi nhìn về phòng làm việc của Hàn Thế Bảo. - Trong anh ấy rất đáng sợ, chỉ nhìn qua con bằng đôi mắt lạnh lùng không nói gì.
- Hiện tại con đừng nói gì cả… đợi đến khi Thế Bảo nguôi nỗi đau mất đi đứa trẻ kia, nó sẽ bình tĩnh mà suy nghĩ kĩ càng. - Hàn phu nhân khuyên.
- Con sợ… con sợ vì chuyện này mà Thế Bảo sẽ rời bỏ con… - Hàn Liên Chi khóc lớn dựa đầu vào ngực Hàn phu nhân.
Bà ta không nói lời nào nữa, đôi môi bà ta khẽ cười… mọi chuyện đang đi theo đúng hướng rồi.
Hàn Thế Bảo một mình ngồi trong phòng làm việc, tấm hình lần trước An Nhiên chụp đứa bé trong bụng mang đến vẫn còn đặt trên bàn. Anh đưa tấm hình kia lên trước mắt nhìn… Hàn Thế Bảo yếu lòng đến mức trên đôi mắt cứng gắng kia lăn dài một giọt lệ thê lương.
- Hàn tổng, không hay rồi. - Tuấn Anh từ bên ngoài đi vào, nét mặt lo lắng.
- Tôi cần yên tĩnh. - Hàn Thế Bảo muốn một mình trong thời gian này.
- Nhưng… hiện tại lượng Fan hâm mộ của An Nhiên đang nổi giận… là một người kích động bọn họ. Bọn họ đang lên kế hoạch trả thù cho cô ca sĩ An Nhiên, và The Win chính là nơi họ nhắm vào.
Hàn Thế Bảo mệt mỏi nhắm đôi mắt lại… sau đó khẽ nói:” Mặc kệ bọn họ.”
- Hàn tổng, số lượng Fan của An Nhiên rất đông… cô ấy là ca sĩ khá có tiếng trong giới giải trí. Bọn họ đang kêu gọi rằng sẽ quay lưng với các trung tâm của The Win, các dịch vụ và những mặt hàng do chúng ta làm ra.
- Bọn họ là muốn điều gì? - Hàn Thế Bảo nhìn Tuấn Anh nói.
- Là mang người vợ của anh ra điều tra... tôi không biết thông tin đó bọn họ lấy ở đâu ra. Nhưng họ là muốn anh phải giao Hàn Liên Chi cho công an để lấy lại công bằng cho An Nhiên. - Tuấn Anh nói rõ, lần này Hàn Liên Chi đã phạm lỗi quá lớn, Hàn tổng không nên bao che cho cô ta nữa.
- Tôi sẽ giải quyết việc liên quan đến An Nhiên, The Win tồn tại đến hôm nay cũng không phải chưa từng xảy ra biến động nào.
- Hàn tổng, anh sẽ giải quyết thế nào... tôi không muốn anh vì tình cảm dành cho Hàn Liên Chi mà bị che mắt nữa.
- Nếu thật sự cô ấy giết chết đứa trẻ trong bụng An Nhiên, tôi sẽ không bao giờ tha thứ. - Hàn Thế Bảo nắm chặt trong tay bức mình trắng đen kia, miệng rít lên mà nói.
Tuấn Anh nhận được điện thoại từ The Win rằng các Fan của An Nhiên đang biểu tình trước cổng chính công ty yêu cầu Hàn Thế Bảo phải ra mặt giải thích về chuyện của An Nhiên, anh vội vã chạy đến The Win để giải quyết mọi chuyện. Dù sao đây cũng là chuyện gia đình của Hàn tổng, để anh ấy tự mình quyết định.
Hàn Thế Bảo đi từ bên trong phòng làm việc đến phòng ngủ, anh bước đến bên cạnh Hản Liên Chi đang ngủ trên giường lớn. Kể từ khi anh và cô kết hôn, anh luôn cảm thấy có trách nhiệm đối với cô gái này nhưng hiện tại cô ấy gây ra chuyện lớn như vậy... anh phải đối với cô thế nào đây? Nhìn đôi mắt sưng lên vì khóc quá nhiều của Liên Chi, trên chiếc váy ngủ mỏng manh lộ rõ vết sẹo còn mới do lần đó cô tự mình vì anh mà tự tử. Hàn Thế Bảo khẽ đưa tay mình muốn chạm vào Hàn Liên Chi nhưng hình ảnh đứa bé kia lại hiện lên trong đầu...
- Liên Chi. - Hàn Thế Bảo khẽ gọi.
Liên Chi tỉnh lại, mắt trân trân nhìn Hàn Thế Bảo ra vẻ phòng vệ. - Thế Bảo, anh.... anh tìm em sao?
- Anh có việc muốn hỏi em. - Hàn Thế Bảo nói.
- Thế Bảo, không phải em đâu... anh hãy tin em... không phải m xô cô ta đâu. Là cô ta vu oan cho em. Cô ta bị hư thai... sau đó liền nói rằng nếu bị đuổi ra khỏi Hàn gia sẽ khiến em sống không hạnh phúc... vừa nói xong là cô ta tự mình lao xuống cầu thang. Em không có xô cô ta. - Hàn Liên Chi ôm lấy Hàn Thế Bảo mà khóc rống lên.
- Em lại còn muốn đặt chuyện sau những gì em gây ra ư... bệnh án ghi rõ đứa bé là vì An Nhiên bị ngã mà mất đi. - Hàn Thế Bảo không thể nghe nỗi những điều Hàn Liên Chi đặt điều mà đẩy cô ta ra. - Không lẽ bác sĩ bệnh viện lừa anh sao, họ cần gì phải lừa anh.
- Em không biết... nhưng những điều em nói là sư thật... Thế Bảo chúng ta khó khăn lắm mới gặp lại và sống cùng nhau. Anh đừng vì người khác mà đánh mất nó, anh phải tin em.
Hàn Thế Bảo đứng lên bước ra khỏi phòng, sau đó dừng ngay trước cửa phòng mà nói:" Em đi đầu thú đi, trước khi có lệnh bắt giữ."
- Không... Thế Bảo... anh không thể để em bị họ bắt đi, em không có làm mà. - Hàn Liên Chi hét lớn.
Hàn Thế Bảo không đáp lạnh lùng bước đi, cô gái bé nhỏ năm nào đã chết trong lòng anh. Hiện tại cô ta không phải là Hàn Liên Chi mà anh từng yêu, cô ta là hiện thân của ác quỷ ngay cả đứa trẻ chưa kịp lọt lòng đã phải chết dưới tay cô ta.
Hàn Liên Chi khóc đến cạn nước mắt, đến khi bị đội điều tra đến bắt đi thì nhìn Hàn Thế Bảo bằng ánh mắt căm phẫn mà hét lên:" Hàn Thế Bảo, vị trí phu nhân tổng giám đốc The Win là của tôi, mãi mãi không ai có thể chiếm lấy."
Hàn Thế Bảo nhìn Hàn Liên Chi bị cảnh sát bắt đi, trong lòng có một chút không nỡ... nhưng cô ấy phải tự trả giá cho những gì mình đã làm.
Tin tức đưa tin Hàn Liên Chi đã khai nhận xô ngã An Nhiên vì cô ta mang trong người đứa trẻ của chồng mình nên không kiềm chế được tức giận... Làn sóng chỉ trích cách sống phong lưu của Hàn Thế Bảo chính là nguyên nhân của những chuyện đau lòng này, nhất là kẻ đáng thuơng chính là An Nhiên vừa mất đi đứa con trong bụng lại không hề có danh phận.
Tuy nhiên, chính là vì Hàn Thế Bảo lại quay về tình trạng độc thân nên trong các cưộc bình chọn về người đàn ông độc thân hấp dẫn anh vẫn thuộc top I. Ngoài những người chỉ trích anh, vẫn có những người ra mặt bênh vực gây nên một làn sóng tranh cãi khắc nghiệt. Điều đó tất nhiên khiến The Win phát triển hơn và Hàn Thế Bảo là cái tên hấp dẫn các cô gái nhiều hơn.
An Nhiên tỉnh lại không muốn quay về biệt thự Hàn gia nữa, cô nhận ra Hàn Thế Bảo không đáng để cô hy sinh nhiều như vậy. An Nhiên đã trả được thù cho đứa trẻ trong bụng, cũng hiểu Thế Bảo không yêu mình nên muốn an phận. Mặt khác, Hải Minh chính là người ngày đêm chăm sóc cô tại bệnh viện... cô cũng có một chút tình cảm với vị bác sĩ trẻ tuổi tài năng này.
An Nhiên quay về lại căn chung cư mà cô tưng ở, Hạ Tuyết muốn chuyển đi vì An Nhiên đã quay về nhưng An Nhiên thuyết phục Hạ Tuyết ở lại bên cạnh mình để bầu bạn... vì cô nhận thấy Hạ Tuyết là môt cô gái đơn giản, có thể tin tưởng.
- Hạ Tuyết, hiện tại chị không ở Hàn gia, cũng không còn liên quan gì đến Hàn Thế Bảo. Mọi chuyện đã qua như một cơn ác mộng, chị lại nhận ra em là người đối tốt với chị nhất khi chị ở Hàn gia kia... chị không có em gái, chị muốn nhận em làm em gái của chị, được không?
- Dì... à không... chị An Nhiên, chị là người nổi tiếng hàng vạn người yêu thích lại muốn nhận em sao? - Hạ Tuyết thoáng bất ngờ, cô cũng từng muốn có một người chị để tâm sự và an ủi cô những lúc cô đau buồn.
- Em gái ngốc, chị có nổi tiếng thế nào cũng là một con người bình thường, có cảm xúc biết vui biết buồn biết thuơng nhớ. - An Nhiên vuốt mái tóc của Hạ Tuyết. - Em lại đáng yêu như vậy, chị không nhận em làm em thì kẻ khác sẽ mang đi mất.
- Chị An Nhiên. - Hạ Tuyết khẽ cười. An Nhiên mỉm cười, nụ cười của cô sau bao nhiêu ngày suy nghĩ ở bệnh viện... cuộc sống ở chốn sang giàu kia thật sự quá phức tạp và có nhiều đố kỵ.
**********
Kelly theo dõi mọi sự việc đang diễn ra ở Hàn gia, xem ra đây chính là thời điểm thích hợp nhất, thời điểm mà Hàn Thế Bảo cảm thấy trống vắng và cô đơn nhất. Cô sẽ tiến đến gần trái tim của anh ta, sau đó từ từ mà bóp nát nó cho đến khi anh ta không còn tồn tại trên trái đất này nữa.
- Cô Phạm... mời cô đi lối này.... - Vị giám đốc nhân sự kia chính mình đưa Kelly đi vào thang máy dành cho tổng giám đốc để đi lên tầng 10.
Đây là thang máy trước kia ngày nào cô cũng từng đi nên quá quen thuộc rồi, lão già kia thật là giỏi bày trò.
- Dạo này The Win như bị loạn lên vì chuyện của Hàn tổng, hiện tại tâm trạng không được tốt nên Phạm tiểu thư nên cẩn thận một chút.
- À, cám ơn giám đốc đã nhắc nhở. - Kelly nhàm chán đáp.
- Mời cô vào. Chúc cô làm việc tốt. Kelly khẽ gật đầu chào sau đó bước vào bên trong.
Thang máy đi thẳng lên tầng 10, đây không phải là lần đầu tiên đến đây, nhưng vì sao tim cô lại đập nhanh như vậy... không phải là vì cô sắp phải chạm mặt anh sao, thời gian qua đi cô vẫn chưa dứt được cái loại tình cảm ngu ngốc kia sao?
Tiếng cửa phòng tổng giám đốc vang lên. - Mời vào. - HÀn Thế Bảo lên tiếng.
- Hàn tổng, tôi là Phạm Bảo My... đến đây để nhận chức thư kí của anh. - Phạm Bảo My mặc một chiếc váy màu kem nhẹ nhàng uyển chuyển bước vào, cô hiện tại chính là người đẹp bước ra từ trong tranh. Thế nhưng, ánh mắt của Hàn Thế Bảo chỉ lướt qua cô... sau đó nhìn vào tập hồ sơ trên bàn.
- Được rồi, cô ra ngoài đi... trợ lý Tuấn Anh sẽ đào tạo cô trong vai trò thư kí này. Trước kia chị cô ngốc nghếch như vậy cũng có thể làm tốt, có lẽ cũng không làm khó được cô.
- Vâng, chào Hàn tổng. - Kelly cuối đầu chào Hản Thế Bảo, bộ ngực căng tròn hở ra trước mặt anh.
Hàn Thế Bảo nhìn qua, sau đó liền nói:" Đây là nơi làm việc, lần sau ăn mặc kín đáo một chút."
- Vâng, tôi sẽ rút kinh nghiệm. - Kelly có chút bất ngờ, anh ta không phải lần trước đã rất húng thú với cô sao? Chẳng lẽ vì những chuyện vừa xảy ra nên anh ta đã ăn chay rồi, không còn hứng thú với phụ nữ nữa. Đúng rồi, cô từng đọc qua một quyển sách nào đó có nói đến chuyện này, đây là một loại bệnh... là bệnh biến đổi giới tính khi trải qua cú sock, chẳng lẽ hiện tại anh ta thích nam nhân ư.
- Cô còn chưa đi. - Hàn Thế Bảo ngước mắt hỏi.
- Vâng, tôi sẽ ra ngoài ngay. - Kelly vội vã quay đầu bước ra khỏi phòng.
Bên trong, Hàn Thế Bảo nới lỏng ca vạt cuả mình ra một chút, không hiểu vì sao trong phòng anh máy lạnh luôn chạy tốt như vậy mà toàn thân anh lại đang nóng lên hức hực.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT