Nói nơi này là nhà tù không bằng nói là một nhã gian thì hợp lý hơn, thật ra Hoàng Thượng vẫn còn biết cố kị, cũng không để cho Bùi Chính Vũ phải chịu đãi ngộ không tốt.

Bùi Chính Vũ dặn đi dặn lại Bùi Mạch Ninh phải chú ý chăm sóc tốt bản thân mình, mọi chuyện đừng quá xúc động, ít nhất giờ phút này Bùi Mặc không gặp việc gì, còn có thể đứng ra giải quyết việc này. Mua chuộc được bọn lính canh, sau khi nhờ bọn họ chiếu cố tốt Bùi Chính Vũ thì Bùi Mạch Ninh mới chậm rãi đi ra.

“Tướng công, ta muốn vào Hoàng Cung một chuyến.” Bùi Mạch Ninh đột nhiên mở miệng.

Tư Không Thu Trạm mày cũng không nhăn , dường như đã đoán trước được ý nghĩ của Bùi Mạch Ninh nên gật đầu nói: ” Được, ta cũng muốn đi xem muội muội ta.” Trong mắt hắn, Tư Không Thu Nguyệt vẫn luôn là muội muội của hắn, mà không phải là Hoàng Hậu nương nương.

Tiến cung một đường không có trở ngại gì, có thể thấy được Hoàng Thượng đã dự đoán trước nàng sẽ tiến cung tìm hắn.Hai phu thê chia làm hai đường, thị vệ sau khi dẫn đường cho nàng đến Ngự Thư Phòng liền lui xuống.

Vừa vào cửa, Bùi Mạch Ninh liền cảm giác được có ánh mắt nóng bừng chiếu thẳng vào mình, nàng thấy trừ Hoàng Thượng đang ngồi ở trên ghế thản nhiên uống trà, còn có một người mang mạng che trên mặt- Nam Lâm.

Hỏi nàng vì sao liếc mắt một cái có thể nhận ra nàng ta ư , không có biện pháp, ai bảo nàng ta luôn dùng ánh mắt ‘nóng rực’ như vậy nhìn mình chứ, muốn quên cũng khó.

Ngoài hai người bọn họ ra còn một người nữa là Hoàng Phủ Việt , hai mắt lửa nóng nhìn nàng chằm chằm như là phát hiện ra trân châu bảo vật được chôn sâu dưới lớp cát vậy , ánh nhìn ấy khiến hàng lông mày lá liễu của nàng khẽ nhăn lên .

” Tham khiến Hoàng Thượng.” Bùi Mạch Ninh nhẹ nhàng hành lễ.

“Làm càn, dân đen thấy Hoàng Thượng mà không quỳ xuống.” Nam Lâm hừ lạnh một tiếng, khinh miệt nhìn Bùi Mạch Ninh, trong mắt nhiều hơn là ghen tị cùng khinh thường.

Bùi Mạch Ninh không lên tiếng cũng không nhìn thẳng Nam Lâm, người nàng muốn tới tìm chính là Hoàng Thượng chứ không phải nàng ta. À, đúng rồi, nàng nhớ ra rồi, tại sao nàng lại có thể quên mất sự việc này bắt nguồn từ ai chứ ….

Khóe miệng khẽ nhếch, tốt lắm, nàng ta cố tình muốn tới chọc nàng, như vậy nàng sao có thể phụ lòng nàng ta, nàng nhất định sẽ hảo hảo chơi đùa cùng nàng ta.

“Lâm nhi lui ra, không được vô lễ.” Hoàng Thượng uống trà xong cuối cùng cũng không nhanh không chậm mở miệng, giọng nói lại nhẹ nhàng chậm chạp , có điểm vô lực giống như hoàn toàn không để việc này ở trong lòng.

Bùi Mạch Ninh khẽ nhướng mày .Hừ, Hoàng Thượng hôm nay muốn đánh đòn phủ đầu với nàng sao?

“Hoàng Thượng, Bùi gia đời đời đều trung với Hoàng Thượng, chưa bao giờ phát sinh qua chuyện như vậy, việc này cần điều tra rõ ràng.” Bùi Mạch Ninh không đem thái độ của Hoàng Phủ Kỳ để ở trong lòng, thẳng thắn nói ra .

” Trẫm đã từng nghe qua con dâu mới của Tư Không gia rất có khả năng,có thể chấp chưởng nội vụ lớn nhỏ trong Tư Không gia, còn lấy được lòng Tư Không gia từ trên xuống dưới, bên ngoài lưu truyền con dâu trưởng Tư Không gia là một phu nhân vô cùng mỹ lệ, hóa ra đều là sự thật.” Hoàng Phủ Kỳ chậm rãi nói, ánh mắt chuyển động trên khuôn mặt Bùi Mạch Ninh.

Bùi Mạch Ninh nhíu mày, cuối cùng cũng biết lời nói của Hoàng Phủ Kỳ là có ý gì, hóa ra chuyện nàng làm ở Tư Không gia khiến hắn không thể nhịn được nữa?

Nhưng nàng chỉ làm theo chức trách của con dâu trưởng mà thôi, Hoàng Phủ Kỳ lòng nghi ngờ quá nặng rồi.

“Hoàng Thượng, lời đồn thổi bên ngoài đều là phóng đại sự thật, khắp nơi hồ ngôn loạn ngữ, sao có thể tin tưởng được.” Bùi Mạch Ninh thản nhiên nói , những lời đồn thổi bên ngoài khiến nàng cũng có chút không chịu nổi.

“Ha ha, Bùi Mạch Ninh, ngươi hẳn là hiểu rõ ràng ý trẫm, gia nghiệp Bùi gia rất lớn, loại chuyện này sớm hay muộn cũng sẽ phát sinh lần thứ hai, lần thứ ba, thậm chí nhiều lần hơn nữa, ngươi, đến lúc đó ngươi sẽ xử lý thế nào?” Hoàng Phủ Kỳ mỉm cười, trong mắt lại có sự tàn nhẫn.

“Thần thiếp hiện tại đã là người của Tư Không gia, chuyện của Bùi gia, Hoàng Thượng không nên tìm thần thiếp, lại nói nếu như sự tình liên lụy đến Tư Không gia thật sự không biết Hoàng Hậu nương nương sẽ xử lý như thế nào?” Thanh âm thanh thanh đạm đạm nói ra, nàng thấy được, tình cảm của Hoàng Phủ Kỳ đối với Tư Không Thu Nguyệt có chút không đồng dạng với người khác.

Hoàng Phủ Kỳ khóe mắt lóe lên tia nguy hiểm , híp híp con ngươi,hắn cảm thấy Bùi Mạch Ninh bây giờ có chút không giống, phảng phất bắt đầu từ lần nhảy xuống hồ mà không chết đó, khí chất cùng tính tình như thay đổi hoàn toàn.

“Hừ, thật to gan, ngươi đang uy hiếp trẫm sao?” Hoàng Phủ Kỳ hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nhìn nữ tử xinh đẹp trước mắt.

“Ha ha, thần thiếp sao dám.” Bùi Mạch Ninh mỉm cười ngọt ngào nhưng trong mắt lại không có nửa phần sợ hãi, nàng đúng là đang uy hiếp hắn thì thế nào, hắn nghĩ mình là nhân vật trọng yếu lắm sao, nếu nàng còn ở Địa Phủ, bút lông hơi vạch một chút là có thể dễ dàng quyết định mạng sống nơi nhân gian của hắn, nàng là người chưởng quản vô số tính mạng lớn nhỏ trên thế giới – Diêm Vương, chỉ có nàng uy hiếp người khác, nàng sao có thể để cho người khác uy hiếp nàng.

Hoàng Phủ Kỳ không nói, nhưng Bùi Mạch Ninh đã đoán đúng, Hoàng Phủ Kỳ còn chưa dám đụng đến nàng, dù sao nàng hôm nay đã là người của Tư Không gia, cho dù đối phó Bùi gia cũng không dám đụng đến nàng.

“Đủ rồi, ngươi lui xuống trước đi, để trẫm cẩn thận suy nghĩ.” Hoàng Phủ Kỳ lui một bước, Nam Lâm ở bên cạnh tức giận dậm chân. Nàng ta rất muốn châm chọc Bùi Mạch Ninh vài câu, nhưng người ta trực tiếp rời khỏi cũng không thèm nhìn nàng, thi lễ lui xuống từ đầu tới cuối hoàn toàn không thèm liếc mắt nhìn nàng lấy một cái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play