Xe cảnh sát vừa đến, mấy lên du đãng đang đuổi theo Vương Siêu nghe tiếng hú của xe cảnh sát, theo bản năng ngừng lại, nhanh chân bỏ chạy.

Nhưng mới chạy được vài bước, bỗng nhiên có người tỉnh ngộ ra: "Đây chính là người khác động thủ cướp bóc đánh người trước. Không phải như chúng ta bình thường đánh nhau, chạy làm gì!"

Vừa kêu lên như vậy cả đám du đãng cũng không chạy nữa, còn có một số quay ngược lại phía cảnh sát.

Lúc này, xe cảnh sát dừng lại, bên trong lập tức vọt ra năm sáu cảnh sát võ trang hạng nặng.

Đi đầu chính là một đại hán trung niên cảnh sát tao cao tới thước tám, ngay lập tức phân phó: "Cả đám đánh nhau, toàn bộ bắt đi, nhanh lên! Mọi người mau giải tán!"

Kết quả, người dưới tay động tác nhanh chóng kinh người, chỉ một chốc đã bắt toàn bộ đám lưu manh, ngay cả Lương ca cùng Quang ca bị Vương Siêu đánh cũng bị bắt.

"Đám cặn bả các ngươi, vào lúc quan trọng lại cho lão tử thêm phiền toái, xem ra ta trở về không thể không thu thập các ngươi!" Đại hán trung niên cảnh sát hung hăng đá một cước vào đám lưu manh, hung hăng mắng.

Vương Siêu cũng bị một tên lưu manh chỉ điểm, cũng bị tống vào xe cảnh sát. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Trước sau có hai xe cảnh sát đến đây, đã nhét đầy, đột nhiên cứ thế mà vọt đi.

Vương Siêu bị nhét vào xe, có chút giật mình cùng sững sờ, hắn cảm giác, tố chất tống hợp của nhóm cảnh sát này, quả thực cùng có chút giống như quân đôi chống khủng bố.

"Đi xuống, xuống từng người một! Thành thật chút đi!" Xe vừa tiến vào trong cục cảnh sát, đám cảnh sát tựa hồ mỗi người đều rất bực bội, đá cho mấy tên lưu manh này mỗi người một cước.

Vương Siêu trên người mặc đồng phục học sinh, nên cũng may mắn không có hưởng thụ loại đãi ngộ này.

Đại hán trung niên cảnh sát dò xét nhìn Vương Siêu, phân phó: "Đây là học sinh, không phải một bọn với chúng, miễn khỏi tra khảo".

Vương Siêu chẳng những thoát khoit tra khảo, còn được cho ghế ngồi xuống.

"Tào đội trưởng! Là hắn động thủ đánh người, còn giật tiền của chúng ta!" Lương ca hiện tại đã từ sự đau đớn noiư hạ bộ hơi chút thanh tỉnh lại, có nén đau mãnh liệt kháng nghị.

Đám lưu manh còn lại vội vàng la lên: "Tào đội trưởng, có chúng ta làm chứng, là tiểu tử này động thủ đánh người trước, còn giật tiền của chúng ta, đây là cướp bóc!"

"Đánh cái con mẹ nó rắm chó!" đại hán trung niên Tào đội trưởng vỗ mạnh bàn, mở miệng mắng to: "Các ngươi là ai, ta còn không biết, một học sinh, lại đi giật tiền của một đám các ngươi? Lại còn động thủ đánh người trước? Các ngươi xem ta là kẻ ngốc sao?"

"Hiện tại là khi nào, là quốc gia lưỡng hội (họp Quốc hội và cố vấn chính trị quốc gia)! Tổng tuyển cử! Trong suốt quá trình này, các ngươi gây cho ta chuyện! Chẳng lẻ Trần lão bản của các ngươi không có nói qua cho các ngươi, bảo các ngươi trong lúc lưỡng hội an phận một chút? Các ngươi không hợp tác với ta, ta sẽ một phát bắn chết các ngươi!"

Lão bản của đám lưu manh này, Tào đội trưởng biết. Chẳng qua hiện tại, mấy con cá nhỏ này một khi đã phạm lỗi, cho dù là Trần lão bản, cũng chỉ có thể đưa bọn chúng ra làm chốt thí mà thôi.

Tào đội trưởng hiển nhiên là nộ hỏa rất lớn, tức giận vô cùng, nói chuyện đằng đằng sát khí, vẻ mặt dữ tợn, làm cho đám lưu manh sợ tới mức trợn mắt há hốc mồm.

Nói xong, Tào đội trưởng hỏi Vương Siêu: "Ngươi học trường nào?"

Vương Siêu nghĩ thấy có chút ngẩn ngơ: "Chú cảnh sát, cháu học ở Tam Trung, lớp 11".

"Tam Trung, lớp 11? Cùng lớp với con gái của ta?" Tào đội trưởng ngẫm nghĩ, gật gật đầu, "Ngươi không cần sợ, cứ viêt tường trình là được rồi".

Phía sau, một cảnh sát vội vàng đi đến: "Tào đội trưởng, là Chu phóng viên đài truyền hình đến".

Tào đội trưởng day day huyệt Thái Dương, "May mắn mấy ngày nay chúng ta đều làm chặt, bằng không, chỉ với việc đám học sinh ẩu đả này tại trung tâm thể dục, tại lúc lưỡng hội này, ảnh hưởng thật sự rất tệ".

"Cho cô ta vào phỏng vấn đi".

Không lâu sau, một mỹ nữ tóc dài, dáng người cao ráo, mặc đồ công sở cùng một nam phóng viên khiêng camera đi vào.

Nam phóng viên kia vừa tiến đến, đã nhằm vào đám lưu manh chụp lấy chụp để.

Vương Siêu nhận ra, phóng viên mỹ nữ này chính là mỹ nữ Chu Giai của Đài truyền hình, thường xuyên thấy trên TV.

Mỹ nữ phóng viên Chu Giai đi đến, trước tiên cùng Tào đội trưởng trao đổi trong chốc lát, sau đó nhắm vào màn ảnh, "Các bạn xem truyền hình, chào buổi tối: "Trong lúc lưỡng hội, là cục công an đã mạnh mẽ chỉnh đốn trị an, tạo nên cho người dân cuộc sống yên ổn và bình lặng… Tiếp theo, là chi nhánh Cục công an Nam Thành, trong đêm đi tuần tại trung tâm thể dục đã bắt một nhóm tiểu lưu manh đang trấn lột học sinh trung học…"

Màn ảnh nhắm ngay đám người Lương ca đang ngồi trên mặt đất.

Sau đó, Chu Giai đưa microphone cùng màn hình nhắm ngay Vương Siêu: "Là học sinh lớp 11 Tam Trung này, vào lúc đang tập luyện tại trung tâm thể dục, thì bị trấn lột. Em học sinh này, em đối với chuyện này có cái nhìn như thế nào?"

Vương Siêu nheo nheo cái mũi một chút, thấy trên người Chu Giai truyền đến mùi thơm, nhất thời, Vương Siêu tim đập thình thịch, ngây ra một chút, liên tục gật đầu: "Cảm ơn chú cảnh sát đã đến nhanh như vậy…"

Vương Siêu nhìn lén mặt Chu Giai, phát hiện mỹ nữ này so với trên TV còn muốn xinh đẹp hơ nhiều, không khỏi môi có chút khô khốc, đầu óc xoay chuyển, đang muốn thể hiện một chút, nhưng microphone của Chu Giai đã chuyển sang phía Tào đội trưởng.

Tào đội trưởng khẽ ho khan một tiếng, "Trong lúc lưỡng hội, Cục công an chúng ta tận lực chỉnh đốn trị an, đối với hành vi phạm pháp, cùng với việc phá hoại trật tự xã hội, đều kiên quyết đả kích… Trong lúc này, chúng ta còn tiến hành tuần tra vào ban đêm…"

Tào đội trưởng ngôn từ chính nghĩa, nói hồi lâu. Mỹ nữ rốt cục đã thu lại microphone, nam phóng viên nhiếp ảnh kia cũng ngưng quay chụp, chào hỏi Tào đội trưởng một lúc rồi rời đi.

Đám người Lương ca đang ngồi trên mặt đất tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu, nhưng bọn họ lại không dám lớn tiếng kháng nghị, vị Tào đội trưởng này lợi hại cùng tính tình nóng như lửa, bọn họ đều biết.

Chẳng qua đám người này tuy không dám lên tiếng, nhưng lại dùng ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm vào Vương Siêu.

Vương Siêu lúc này, trong lòng vẫn ngơ ngẩn như trước, sau khi tỉnh lại, không để ý tới ánh mắt óan độc cảu đám người Lương ca, noó với Tào đội trưởng: "Chú cảnh sát, cháu có thể về không?"

"Ô, Trần lão bản sao? Ta vừa mới tóm một đám…" Lúc này, Tào đội trưởng phẩy phẩy tay, ý bảo Vương Siêu ngừng nói, hắn đang gọi di động.

"Cái gì! Đám khốn kiếp này, lão tử đã cho chúng tiền, bảo bọn chúng thời gian này cứ an phận một chút, ai mà biết lại xảy ra chuyện, còn lên truyền hình? Được được được, Tào đội trưởng, đã làm phiền người, cứ đem bọn chúng nhốt một thời gian đi, miễn cho ta thêm phiền toái".

Vương Siêu từ khi huyệt Thái Dương hơi gồ lên, thính lực đã trở nên đặc biệt tốt. Thanh âm phát ra từ trong di động kia đại bộ phận đều truyền đến tai hắn.

Tào đội trưởng ngắt di động, sau đó nói với người cảnh sát bên cạnh: "Tiểu Lý, Tiểu Dương, đem bọn này tốn giam đi. Ngày mai hãy nói".

Đợi sau khi thẩm vấn chấm dứt, trong phòng hiện chỉ còn lại một mình Tào đội trưởng.

Vương Siêu vội vả muốn về nhà, "Chú đội trưởng, cháu có thể về nhà được chưa?"

Tào đội trưởng dùng ánh mắt dò xét Vương Siêu một hồi lâu, cũng không nói một lời, giống như nghĩ đến cái gì, dần dần ánh mắt của Tào đội trưởng rơi xuống huyệt Thái Dương của Vương Siêu, ánh mắt xem xét một hồi lâu.

"Tiểu huynh đệ, thân thủ của ngươi cũng khá, đánh với nhiều người như vậy, trên người cũng không có chút thương tích?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play