Đồng thời, nàng đã suy đoán trận đấu của Chu Minh và Trần Thái Nhất, rốt cuộc ai thua ai thắng, bồi dưỡng cho bản thân nhãn quang và động sát lực.

Nàng đã cùng Chu Minh giao thủ, thật sự hiểu rõ lợi hại của người này, đặc biệt là sở trường phát mãnh kình, lực bộc phát cang liệt, gần đến thời khắc kịch liệt nhất, huyết dịch toàn thân căng tràn, lỗ chân lông toàn thân thẩm thấu xuyết huyết, giống như thần mã Hãn Huyết Bảo Mã thời cổ, yêu kiểu như thiên long nhất bàn.

Còn Trần Thái Nhất, Hoắc Linh Nhi mặc dù chưa từng giao thủ với hắn, nhưng chỉ cần nhìn ánh mắt cũng hiểu rằng người này lợi hại không thua gì Nhạc Bằng.

"Trần Ngả Dương trận chiến này, đối với người luyện tập Thái Cực Quyền thì giá trị thật sự không thể đo được. Trần Thái Nhất được lợi không ít từ Vũ Vận Long, trận đấu này, ắt hẳn là Trần Thái Nhất sẽ thắng, nếu ta suy đoán sai, cho thấy động sát lực nhãn quang của ta còn khiếm khuyết, nếu như suy đoán đúng, thì quyền pháp của ta đã bắt đầu có ít tiến nhập tầng cao mới." T

Trong khi Hoắc Linh Nhi nghĩ vậy, trên tràng kết quả rút thăm của Chu Minh và Trần Thái Nhất đã có.

Đôi bên lấy quyền cước luận thắng bại.

Chu Minh cũng không có kiến nghị gì, nhất sáp thủy ma đại thiết tiên, người đứng dậy, toàn thân trương cuồng, mỗi khối nhục đều đột khởi, hung mãnh như kim cương.

Mà hai chân Trần Thái Nhất thật dài, nhưng toàn thân lại không thể nói rõ được sự hài hòa, toàn thân thượng xanh, giống như cột trụ trời. Nhưng thân thể hắn lại cho một cảm giác thiểm thước bất định, lại giống như minh minh chi trung, cả người không có nửa điểm trọng lượng như trên trời có một cổ lực mạnh nâng đỡ hắn, trầm ổn như cột trụ trời. Mà lại tùy lúc di chuyển. Lưỡng chủng hình thái cùng xuát hiện trên người, thật là thập phần quái dị.

Nhưng mà ánh mắt của người cao minh đều biết, đấy mới thực sự là "Cử túc khinh trọng"

Hai đại cao thủ mặt đối mặt, không một lời nói.

Tiếng chuông bỗng nhiên vang lên.

Chu Minh một quyền bạo kích, lông mày phát trương dương, như tượng Kim Cang thay là tay cầm thiền trượng mãnh liêt thẳng đánh thì tay dùng đại tiên kích đả.

Trần Thái Nhất một cước điểm nhẹ, một chân phiêu thiểm, đã hoàn toàn tránh thoát được trực kích của Chu Minh, ngược lại một thủ Thái Cực "Phiết Chân Thủy", phản chủy xương bả vai của Chu Minh.

Chu Minh không đợi một thủ của Trần Thái Nhất đến, bả vai tự nhiên run lên vặn vẹo tránh né, còn mượn một chiêu này tích súc sức mạnh, thủ tiên tạp hướng về thiên linh cái của Trần Thái Nhất.

Trần Thái Nhất vừa lùi bước vừa né tránh, chờ thủ tiên tạp đến trước mặt, song thủ khai hợp, bế thượng môn, thôi xuất khứ,cương nhu tịnh tể, đây mới chính là chân tông "Nhu phong tự bế".

Ai biết, Chu Minh dường như là đến một chiêu này, thủ tiên đột nhiên thu về, quét đi, vậy mà lại chặt một đao.

"Long hình địa tranh đao."

Hoắc Linh Nhi nhìn thấy chiêu này, chợt nhớ tới tuyệt học chân pháp của Thiếu Lâm, Vĩnh Tiểu Long năm đó thi triển Long hình đại tranh đao, chiêu nào cũng là túc đao, lấy khảm tước là chính, hoàn toàn từ bỏ đặng, thải, thích, tảo của thối pháp. Quỷ bí khó lường.

"Một chiêu này thật là lợi hại..." Hoắc Linh Nhi nội tâm kinh hãi, tự đặt mình thay vào Trần Thái Nhất,có lẽ lúc đó nhất thời không cách nào né tránh hoặc phá giải được.

Đúng lúc này, Trần Thái Nhất thi triển ra thân pháp "Quỷ Ảnh tử" của hắn.

Thân thể nhất điểm, Trần Thái Nhất lại giống như chuồn chuồn lướt nước, tả hữu diêu thiểm, lập tức tránh được một thối của Chu Minh, đồng thời thân thể hắn trái điểm hữu điểm, cả người biến thành quỷ mị.

"Bộ pháp này là như vậy à? Tại sao lại có thể tương tự chân pháp võ công dung nhập Đại Thủ ấn của Đường Môn chúng ta?"

Trong lúc Trần Thái Nhất chợt ẩn chợt hiện, Hoắc Linh Nhi cuối cùng đã nhìn ra mánh khóe, nguyên lai thân pháp tránh né của Trần Thái Nhất, hoàn toàn dựa vào đầu ngón chân, khẽ điểm thân thể vút đi, khẽ khu cả người trượt quanh

Thân pháp này, không phải là lắc mạnh hay tránh né nhiều, ngược lại dường như ảnh tử như quấn quanh đối phương, công kích bao gồm cả mềm dẻo hiểm độc, làm đối phương không cách nào phát lực.

Đối mặt với thân hình như vậy, sức mạnh của Chu Minh giống như không cách nào tích súc đến cực điểm. Nhưng sự công kích của Chu Minh lại rất điềm tĩnh, không hề để lộ một chút nào yếu thế

Trong mấy hơi thở của hai người, đã giao thủ hơn mười hiệp, coi như là cao thủ của hiện tràng, nhìn hoa mắt, hoàn toàn không thể nhìn rõ được chi tiết đụng chạm.

Nhưng mà Hoắc Linh Nhi lại nhìn ra được đầu mối. Giao thủ tại hiện trường thật sự là quá nhanh, Hoắc Linh Nhi cũng không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thể dán chặt mắt vào, sợ là sẽ bỏ qua bất kì tiểu tiết nào.

Hai đại cao thủ tuyệt đỉnh giao thủ, chi tiết biến hóa, đúng là rất tốt để tham khảo và học hỏi.

Ầm!

Quyền của Trần Thái Nhất và Chu Minh hung hiểm đụng nhau.

Sau khi giao thủ hơn bảy mươi thủ, Chu Minh cuối cùng đã nắm bắt được cơ hội, liều mạng với Trần Thái Nhất.

Nhưng Trần Thái Nhất vào lúc này cũng hiển lộ ra được sự tinh túy của Thái Cực Quyền của Trần Ngả Dương, nhớ được ngạnh bính trong đó, người như một quả cầu, đạn khai hơn mấy mét, bỗng nhiên hạ xuống, lại đạn trở về, vận kình vuông tròn, đánh một cái ngoài dự liệu của Chu Minh,. thoáng cái đã chiếm được chút thượng phong.

Sau khi chiếm được thượng phong, Trần Thái Nhất hoàn toàn thi triển ra thân pháp Quỷ Ảnh tử, thượng hạ tả hữu toàn chuyển, cước chỉ vận kình. Sức mạnh trên tay càng giống vuông càng như tròn. Lúc Chu Minh ngạnh kinh đả kích, hắn liền viên lưu. Lúc Chu Minh chuyển hoán thì hắn ngạnh thủ liên xuất, nhất chiêu nhất thức chi gian, mở rộng ưu thế của bản thân.

Chu Minh mấy lần phát lực, đều bị hắn đè ép xuống.

Trần Thái Nhất thật giống như con nhện nhả tơ, quấn chặt lấy con mồi cường đại, không để thoát thân.

Quyền qua cước lại, đã giao thủ hơn trăm hiệp, Chu Minh bỗng nhiên gầm rú một tiếng kinh thiên động địa, mồ hôi toàn thân nhưng tụ thành sương trắng bốc hơi, từng hạt huyết châu như mưa lăn xuống, thẩm thấu từ y phục xuống.

Đây là phản kích cuối cùng mà hắn thi triển.

Nhưng mà phản kích của hắn lại không có hung mãnh như Ba Lập Minh, khí thế bị nhận biết rất nhiều, Trần Thái Nhất liên tiếp né tránh được.

Lần phản kích này cũng né được, tình hình Chu Minh càng lúc càng rơi xuống hạ phong, bị công kích liên tục phải lùi về sau.

Cuối cùng Chu Minh duy trì không được, cước hạ không giúp ích gì, để lộ ra sơ hở rất nhỏ. Thân thể mất thăng bằng, trọng tâm không ổn.

Trần Thái Nhất đâu dễ mà bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở, liện tục Thái Cửu Cực Ngủ Chủy, thượng hạ tả hữu bao lãm tứ phương, bao phủ Chu Minh ở phía trong.

Bịch! truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Chu Minh bị một quyền đánh trúng bả vai, thân thể xoay tròn ngã trên mặt đất.

Nhưng mà Chu Minh vừa ngã trên mặt đất, lập tức bắn lên, cước bộ mãnh liệt nhảy lên, lại vậy mà lại nhảy ra ngoài sân đấu. Vừa rồi hắn bước nhanh về sau, cũng đã sát đến rìa sân thi đấu.

Ra khỏi sân đấu, cũng không tính thua. Nhưng mà động tác này chính là để bảo vệ tính mạng hắn. Trần Thái Nhất chậm một bước, không dám ra ngoài sân hạ sát thủ.

Nhưng cao thủ Đan kình giữa trận đấu mà nhảy ra ngoài sân để trốn thì Chu Minh là người đầu tiên.

"Khá lắm, nhất phiên thân pháp, chỉ cần quấn quanh Chu Minh không cho hắn động đậy, không hổ là Quỷ Ảnh tử."

Hoắc Linh Nhi chứng thực rùi nói ra suy đoán của mình, động sát lực lại lên một giai đoạn mới.

"Còn lại 11 đại cao thủ Đan kình, mà Vũ Vận Long và Chu Minh trước sau đã thua, giờ chỉ còn lại có chín rồi."

Chu Minh thua như vậy, người muốn chen vào vị trí thập đại cao thủ đều có cách nghĩ là môt

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play