Thời Khanh chậm nửa nhịp mới kịp hiểu ra ý tứ của Tần Mạc, đây là đang hỏi ý kiến cậu, vì lý do gì mà cậu muốn cùng Tần Mạc sang thế giới của y? Chính xác ra, tuy rằng Tần Mạc buột phải rời đi không gian hệ thống, nhưng cậu là hệ thống-kun vẫn có thể ở đó, hoàn toàn không nhất thiết chạy vô trong ngọc bội đi cùng Tần Mạc như vậy.

Nhưng lúc ấy, suy nghĩ đầu tiên của cậu chính là cùng nhau đi, muốn hỏi vì cái gì? Thời Khanh cân nhắc một chút, liền nói ra chân tướng: “Tôi sợ anh gặp chuyện không may.”

“Hửm?” Tần Mạc từ từ nhắm hai mắt lại, tựa hồ đang chờ Thời Khanh nói tiếp.

Thời Khanh không phụ kỳ vọng, nhanh nhảu nói: “… Anh chết, tôi sẽ phải một mình mà ngồi chờ năm trăm năm.”

Miệng so đầu óc nhanh nửa nhịp hậu quả là… siêu cấp muốn đánh miệng của mình quá đi [gào thét –ing]! Thời Khanh thật hối hận, lại bỏ qua một cơ hội xoát hảo cảm. Cậu hẳn là nên phát ra biểu tình hoàn toàn đồng cảm, biểu đạt bản thân lòng đầy căm phẫn cùng quan tâm, tiện đà cố gắng chen vào chiếm giữ nội tâm cái tên bệnh tâm thần này, tranh thủ cùng y làm bằng hữu.

Chính là chỉ cần nhìn vào mắt y, y nói cái gì? Lập tức sẽ đem tất cả lời trong lòng ói ra, không thể ngăn lại…

Thời Khanh ảo não cúi đầu, Tần Mạc lại đột nhiên mở mắt ra, nhìn chằm chằm làn khói đen bay bay trước mặt, nhìn hồi lâu y thế nhưng nhếch môi một cái, lộ ra một nụ cười nhẹ, thấp giọng đáp: “Ừm, biết .”

Thời Khanh nhìn một nụ cười này, đầu óc càng lơ mơ, tại sao người này thoạt nhìn rất là cao hứng? Có gì mà cao hứng ? Vừa mới bị ngược thảm như vậy, hiện tại lại nở nụ cười, cái này có ý tứ gì nhỉ? Thật là thâm ảo a!

Thời Khanh rất muốn sửa lời, giả bộ khách sáo đôi ba câu gì đó, bất quá Tần Mạc lại nhắm nghiền hai mắt, một bộ dạng ta nhắm mắt dưỡng thần đừng quấy rầy ta, cậu vẫn là thực thức thời, lời nói tới bên miệng chuyển vài vòng, vẫn nên nuốt xuống.

Nhưng như vậy cũng không ảnh hưởng tới việc cậu bổ não, trước giờ vẫn chạy đôn chạy đáo khắp nơi không có thời gian. Bây giờ nhìn lại, mấy ngày qua cậu ở chung với y, đột nhiên cảm thấy có chút hiểu rõ y hơn, cũng ko đến nỗi nào.Tần Mạc tựa hồ rất thích cậu nói thật? Nhất là những lời có chút khó nghe kia…

Ửm… Cậu trầm ngâm nửa ngày, cảm thấy bản thân đang chạm đến chân tướng một chút. Bất quá muốn làm ăn thì phải làm sao, Thời Khanh cân nhắc nửa ngày cho ra kết luận, cái loại thực hành ngoạn ý này, nếu nếu coi trọng nó thì mọi thứ sẽ chẳng được gì, cứ nên thuận theo tự nhiên nước chảy thành sông.

Nói cho cùng kỳ thật trong lòng Thời Khanh đối với Tần Mạc vẫn luôn có chút ngăn cách, tuy rằng Tần Mạc trải qua khổ bức rất nhiều, nhưng đồng thời y cũng chân chính dính đầy máu tươi, ‘Ma đầu’ như vậy đối với Thời Khanh mà nói, dưới tình huống bình thường là tuyệt đối sẽ không cùng y tiếp xúc. Nhưng hôm nay hai người bọn họ bị bắt cột vào một chổ, vô luận như thế nào đều tránh không khỏi, mà Thời Khanh cũng không phải một đầu rùa, bởi vậy mới hy vọng cùng Tần Mạc thiết lập một mối quan hệ hài hòa an toàn hợp tác.

Vốn tưởng rằng sẽ rất khó khăn, nhưng trên thực tế coi như cũng thoải mái, ít nhất khi hai người trải qua nhiệm vụ lần này, có chút khoái trá? Hiện giờ lại đột nhiên lĩnh ngộ ‘yêu thích’ của Tần Mạc, Thời Khanh càng thêm có cảm giác thả lỏng, cậu muốn tận lực nghênh đón khó khăn, nhưng chỉ là lời của cậu, hẳn là không thành vấn đề.

Sau khi nghĩ thông suốt, Thời Khanh trong lòng buông lỏng, thành kiến đối với Tần cho tới nay tựa hồ cũng tiêu tán không ít. Cậu thấy Tần Mạc vẫn  nghỉ ngơi như trước, cũng không qua đó quấy rầy, quay trở lại bảng hệ thống của cậu, nhìn xem bảy trăm điểm thưởng có thể đổi lấy một bộ thân thể hay không.

Tuy nói Sổ tay học làm hệ thống cấp tốc vẫn luôn giới thiệu nói bản thân Thời Khanh chính là hệ thống, nhưng Thời Khanh vẫn cho rằng, mình nhiều nhất tính là người đại diện thôi, nhiệm vụ chủ yếu là xuất hiện cùng kí chủ câu thông, căn bản không nhiều quyền lợi cho lắm. Nhìn lại, cậu muốn mua một khối thân thể còn phải bỏ tiền ra… Khổ bức quá mà.

Trong phân loại cường hóa thể chất, có đủ loại kiểu dáng huyết thống cùng chủng tộc, loại côn trùng Thời Khanh nhìn cũng không muốn nhìn, động vật có vú manh manh có rất nhiều, như là mèo nhỏ, chó nhỏ, gấu trúc nhỏ đáng yêu, lông xù thực làm người ta yêu thích. Thời Khanh đối với lông xù rất có hảo cảm, nhưng vừa nghĩ tới là bản thân biến thành một đám lông, nhất thời liền hold không kịp…

Bởi vậy cho dù biến thân quốc bảo gấu trúc giá chỉ 100 điểm thưởng, cậu cũng tuyệt đối không chọn!

Sau đó quay sang nhìn hình người, làm khuôn mặt Thời Khanh chính là 囧 囧, thân thể phái nữ thấp hơn so với thân thể phái nam tận 200 điểm tệ là cái móa gì?

Tỷ như khung xương cho một hình người, phái nữ yêu cầu cần 700 điểm tệ, nhưng phái nam lại yêu cầu tới 900 điểm! Mà kỳ ngộ sau này, truyền kỳ huyết thống, thế nhưng cũng như nhau.

Vì cái lông gì a? Hệ thống ngươi kỳ thị giới tính à! Vì sao phái nữ so với phái nam lại tiện nghi hơn?

Đáng tiếc chính là đối với việc nhỏ không đáng kể này, sổ tay-kun lười không thèm giải thích.

Thời Khanh thở dài một hơi, phi thường buồn bực, cậu hiện tại vừa có đúng bảy trăm điểm tệ, đang rất muốn biến thành người sớm, hay là mua một thân thể nữ, nếu muốn mua lại một thân thể khác, thì làm thêm một cái nhiệm vụ khác.

Nghĩ lại khoảng thời gian ba ngày trong ngọc bội, Thời Khanh chỉ muốn nằm vật xuống giả chết, mắt mở trừng trừng nhìn đại tiệc mãn hán mà không  thể ăn cái gì… Thiệt đáng ghét.

Bất quá bắt cậu buông tha tôn nghiêm nam nhân đi làm nữ nhân… Tuyệt, đối, không, thể! Cho dù cậu hiện giờ là nhất lũ du hồn, thì cũng là nhất lũ du hồn tràn đầy nam tính, giới tính là điểm mấu chốt, đánh chết cũng không thể cải.

Không có biện pháp, Thời Khanh chỉ có thể thở dài một hơi, đem điểm thưởng cất xuống dưới, chờ đến khi hoàn thành nhiệm vụ kế tiếp, sẽ đổi một bộ thân thể nam nhân.

Cậu từ trong bảng hệ thống của mình đi ra, thì thấy Tần Mạc cũng đứng ở trước bảng đổi đồ của y, đang xem đồ vật có thể đổi.

Tần Mạc có một ngàn bốn trăm điểm tệ, đối với tân thủ mà nói, cũng có thể đổi không ít đồ vật .

Y bởi vì cấp bậc hạn chế, hiện giờ vật phẩm mở ra không coi là nhiều, cường hóa thân thể chỉ có một nhánh được mở, tỷ như lực lượng, nhanh nhẹn, thể lực. Đạo cụ trang bị thì có nhiều hơn, có một chút vũ khí lạnh, cùng chút ít vũ khí nóng, như súng lục, lựu đạn, thuốc nổ. Phía trên cùng còn có hai quyển trục rất tốt, một loại là ngôn ngữ thông dụng quyển trục, một loại khác là dùng để chạy trốn – thuấn di quyển trục.

Tần Mạc tầm mắt từ súng lục dời sang vũ khí, sau đó tại ngôn ngữ quyển trục thì dừng lại, cuối cùng dừng ở thuấn di quyển trục.

Sau đó y không nhúc nhích nhìn chằm chằm quyển trục này, Thời Khanh thân là hệ thống, nhanh chóng làm hết phận sự bay qua, kỹ càng tỉ mỉ giải thích: “Đó là một thứ dùng để chạy trốn rất tốt, sau khi sử dụng có thể lập tức thoát ly hiểm địa, thuấn di đến vị trí ngẫu nhiên trên thế giới. Bất quá giá cả có chút mắc, một ngàn năm trăm điểm thưởng, hơn nữa chỉ có thể sử dụng một lần.”

“Có thể sử dụng ở thế giới của ta sao?”

Thời Khanh ngầm hiểu: “Có thể, tất cả đồ sở hữu ở đây, anh có thể mang về thế giới của mình sử dụng.”

Tần Mạc gật gật đầu, y không nhìn chằm chằm thuấn di quyển trục nữa, mà lấy năm trăm điểm thưởng mua ngôn ngữ thông dụng quyển trục, lại lấy một trăm điểm mua một cây súng.

Thời Khanh có chút ngoài ý muốn, cậu còn tưởng rằng Tần Mạc là muốn dùng toàn bộ tiền mua thuấn di quyển trục, không nghĩ tới lại mất 600 điểm mua cái khác.

Bất quá chợt cậu lại kịp phản ứng, Tần Mạc hiện tại chỉ có một ngàn bốn trăm điểm, mua không nổi thuấn di quyển trục, cho nên chỉ có thể chờ khi nhiệm vụ tiếp theo thành công hoàn thành mới mua sau. Nhận một nhiệm vụ, chỉ cần có thể hoàn thành sẽ được thưởng cho một ngàn điểm tệ làm điểm cơ sở, cho nên nói y hiện tại chỉ cần không tiêu phí vượt qua 900 điểm tệ liền không ngại.

Không thể không nói, Tần Mạc ánh mắt vô cùng tốt, ngôn ngữ thông dụng quyển trục giá cả không thấp, nhưng phi thường thực dụng. Tin tưởng Tần Mạc cũng nghĩ ra, đến một thế giới khác cho dù là cổ đại, nhưng văn tự so với thế giới của y vẫn có rất nhiều chỗ bất đồng, đành đem chỉ số thông minh cao chót vót của y ra, nhanh chóng học tập, chẳng những thế mà con phải thông hiểu đạo lí, mới không phạm sai lầm.

Những điều này cũng làm cậu tỉnh ngủ, thế giới là nhiều vẻ đa dạng , Tu Chân giới tuy rằng không phân loại ngôn ngữ, nhưng ở Đại Khánh triều, Tần Mạc nhìn không ít thư sách, biết nơi đó có man di tộc, ngôn ngữ là hoàn toàn bất đồng , y không hiểu được nó. Thử nghĩ một chút, nếu là xuyên đến các thế giới làm nhiệm vụ, ngôn ngữ không thông, thì làm nhiệm vụ như thế nào đây?

Cho nên nói ngôn ngữ thông dụng quyển trục là tốt .

Mà y sau đó lại lựa chọn súng lục, là bởi vì vũ khí lạnh y đều rất quen thuộc, nhưng đối với súng lục lại hoàn toàn xa lạ, chỗ đổi có chú thích nó là một loại vũ khí, uy lực lớn hơn vũ khí lạnh, cái này thực đáng chú ý .

Y mua súng lục, cũng không phải muốn lập tức học cách sử dụng, mà là muốn thử xem một chút, để bản thân hiểu rõ nó hơn.

Bất quá mặc dù Tần Mạc thông minh đến đâu, cũng ngăn không được văn hóa tri thức lệch lạc, náo loạn ô long tự.

Y mua súng lục, nhưng mà không có mua đạn…

Thời Khanh nhanh chóng phát huy tác dụng thân là hệ thống-kun, cho y giải đáp nghi vấn, giải thích nghi hoặc: “Đây là một loại vũ khí xã hội khoa học kỹ thuật, uy lực không nhỏ, có thể thoải mái lấy tính mạng người ta, anh có thể mua phương pháp sử dụng cụ thể, giáo trình học tập yêu cầu tương đối dễ, cần năm mươi điểm thưởng, nhưng quá trình học tập tương đối dài, phải nhìn đến tư chất. Mặt khác có một loại quyển trục là súng lục tinh thông, sử dụng nó xong là có thể biết phương pháp sử dụng súng lục, giá cả tương đối mắc, cần năm nghìn điểm thưởng.”

Thời Khanh đổi khẩu khí, lại bổ sung thêm: “Sử dụng súng lục cần có đạn, có thể mua tại khung đạo cụ. Đan súng lục vô hạn giá cả tương đối cao, cần hai ngàn điểm thưởng, bất quá bây giờ thì mắc, chờ anh trong tay dư dả , có thể mua một cái.”

“Ừm.” Tần Mạc đáp lời, rồi sau đó dùng năm mươi điểm mua sổ tay học bắn súng, sau đó mà bắt đầu lật xem.

Đối với lựa chọn của y, Thời Khanh cũng không ngoài ý muốn, dù sao điểm thưởng có hạn, chỉ có thể chọn loại tiện nghi nhất .

Cậu vốn tưởng rằng Tần Mạc thế nào cũng phải nghiên cứu tới một hai canh giờ, ai biết ước chừng năm phút đồng hồ sau, Tần Mạc cất sổ tay đi, ngẩng đầu nhìn cậu, nói rằng: “Bắt đầu đi.”

Thời Khanh ngốc lăng , còn cho là mình nghe không rõ. Năm phút đồng hồ! Đại ca, năm phút đồng hồ anh xem xong hết sao? Sổ tay kia cũng không mỏng, khoảng chừng có hơn hai mươi trang! Hơn nữa mặc dù xem xong rồi, anh có thể nhớ hết sao? Mặc dù nhớ hết, anh có thể sử dụng sao? Anh không thừa dịp này luyện tập một chút sao?

Cậu một bụng nói, rất muốn dâng lên miệng mà phun ra, nhưng nhìn ánh mắt Tần Mạc xong, cậu kẹt lại.

Trong đôi mắt đen kia, thập phần rõ ràng viết hai chữ ‘Câm miệng’, Thời Khanh ở trong lòng giật giật khóe miệng, thực thức thời mà im lặng.

Nhấn nhấn cái nút tiếp thu nhiệm vụ, trên màn ảnh biến đổi, xuất hiện bối cảnh thế giới của nhiệm vụ lần này.

Thời Khanh vừa thấy, trong lòng đã muốn chửi má nó… Cái nhiệm vụ đầu tiên là cổ đại quy củ đến máy móc, như thế nào cái thứ hai lại đặc biệt cho xuyên qua đến mạt thế ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play