Sau khi tái hôn, Thiệu Khâm rất ít khi nhắc tới chuyện cũ. Anh không biết bây giờ Giản Tang Du có thật sự không còn bài xích với những chuyện đó không. Nhưng anh vẫn cẩn thận không để hai người lại xa cách hơn. Thỉnh thoảng đêm khuya yên tĩnh, anh cũng không nhịn được mà nhớ lại đêm đó cùng với Giản Tang Du, kí ức tốt đẹp làm cho người ta hít thở không thông.

Quá trình có chút mơ hồ nhưng có nhiều đoạn ngắn thì chỉ cần tập trung là anh có thể nhớ lại rất nhiều. . . . . .

Đêm đó, sau khi anh hỗn loạn tắm rửa xong liền đi vào phòng. Trong phòng chỉ để lại một chiếc đèn tường, ánh sáng mờ mờ làm cho cả căn phòng tràn đầy không khí mờ ám. Trong không khí như phảng phất một mùi hương nhẹ nhàng.

Mùi thơm kì lạ đó làm cho anh cảm thấy mê muội.

Thiệu Khâm cũng không để ý tới tình trạng trên giường, đầu óc mơ màng đi tới bên giường, nhấc chăn chui vào.

Anh ngủ rất lâu, mơ hồ chạm tới một vật thể ấm áp.

Rất nóng, mang theo một mùi hương quen thuộc.

Theo bản năng anh tiến tới gần cô hơn. Thân thể thanh niên không hẳn là cường tráng quấn lấy cô. Vòng tay ôm lấy thân thể mềm mại kia, dịu dàng vuốt ve vùng bụng phẳng lì của cô, da thịt cọ sát vào nhau.

Không khí trong phòng càng ngày càng nóng, mùi thơm quanh quẩn đâu đó làm cho thân thể anh cũng bắt đầu phát nhiệt khó chịu. Trong lúc vô tình ngón tay thon dài đụng phải làn da trắng mịn giống như như tơ lụa. Làm cho người ta yêu thích không muốn buông tay.

Đôi mắt đầy sương mù của Thiệu Khâm mở ra, trong thoáng chốc trước con ngươi đen nhánh của anh, hiện rõ một khuôn mặt với các đường nét nổi bật .

Khuôn mặt của cô bị che mất một nửa. Gương mặt nghiêng nghiêng làm nổi bật hàng lông mi đen nhánh vòng cung hình quạt. Sống mũi cao thẳng, cánh môi cong cong đầy quyến rũ.

“Tang Du?”

Giọng nói của Thiệu Khâm nghẹn lại. Anh nghĩ có lẽ do mình quá nhớ nhung Giản Tang Du. Nếu không thì sao ngay cả lúc ngủ cũng mơ thấy cô? Hơn nữa ngay cả nhiệt độ cũng thật như vậy.

Anh cẩn thận gạt những sợi tóc của cô ra. Khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn hiện ra trong ánh sáng mờ ảo, mông lung.

Thiệu Khâm cúi người tới gần, cánh tay chống lên cẩn thận quan sát cô. Thì ra trong mơ Giản Tang Du cũng không thèm để ý tới anh. Đôi lông mày có vài phần không kiên nhẫn cau lại.

Tầm mắt Thiệu Khâm di chuyển xuống dưới, không khỏi hít sâu một hơi. Toàn thân cô trắng như một khối ngọc thô không tì vết. Một thân thể phụ nữ hoàn mỹ không hề che đậy chút nào. Mình cô hơi gầy, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp. Tiếp đó là bộ ngực trắng nõn, đầy đặn, láng mịn như một loại quả đông lạnh.

Thân thể chưa phát triển hẳn cũng có một loại hấp dẫn mê người. Một khi đụng vào sẽ không muốn buông tay, cảm giác thật lạ lùng.

Thiệu Khâm chần chờ, cẩn thận từng ly từng tý, đưa tay chạm vào đôi gò bồng đảo trắng như tuyết, đỉnh màu hồng nhạt, trông rất đẹp.. . . . . .

Hô hấp của Thiệu Khâm dồn dập hơn, bàn tay vốn khô ráo cũng bắt đầu đổ mồ hôi. Ngón tay thử thăm dò đi đến bờ ngực cao ngất. Ấn sâu xuống bộ ngực trắng nõn làm nó từ từ trở nên cương cứng, hồng hào hơn. Đôi gò bồng đảo bị anh dày vò tới đỏ ửng, căng tròn, nụ hoa sớm chớm nở, kiêu hãnh vươn cao.

Anh sắp không thở nổi rồi, chưa từng nghĩ tới Giản Tang Du lại mê người như vậy.

Anh cúi người nhanh chóng ngậm lấy cánh môi của cô. Anh đã từng chạm vào môi cô rất nhiều lần nhưng cảm xúc lúc này khác hẳn. Cô như một cây thuốc phiện quyến rũ nhất, không ngừng hấp dẫn anh, khiến anh muốn ngừng mà không được.

Thiệu Khâm nhẹ nhàng mút lấy đôi môi của cô, cảm giác miệng của cô dần hé mở anh liền vươn đầu lưỡi vào thăm dò, không ngừng khuấy động trong miệng cô.

Tay của anh không ngừng mơn trớn. Ban đầu rất cẩn thận và xem trọng, càng về sau càng nhuốm màu sắc tình dục. Anh thật sự không thể kiềm chế được nữa, sao nơi đó lại có thể mềm mại như vậy?

Thật sự muốn nuốt gọn lấy cô. . . . . .

Hô hấp của Thiệu Khâm dồn dập hơn.

Anh sắp không thở nổi rồi. Chưa từng nghĩ tới Giản Tang Du lại quyến rũ đến thế.

Anh tò mò vân vê ngực cô, há mồm ngậm lấy, đầu lưỡi thử thăm dò liếm vòng quanh. Bàn tay bao phủ bờ ngực còn lại, hơi thở nóng rực phả ra phía trên.

Giản Tang Du có chút phản ứng, lồng ngực phập phồng, lỗ mũi phát ra âm thanh phản kháng rất nhỏ: “Ưm. . . . . .”

Thiệu Khâm bị âm thanh kiều mị của cô làm cho thân dưới càng trở nên trướng đau hơn. Bộ phận nam tính cũng đã sớm thức dậy. Anh càng mút mạnh hơn. Chỉ cảm thấy trong thân thể như có một ngọn lửa đang thiêu đốt mình.

Khả năng kiềm chế của anh còn rất kém. Lúc này Thiệu Khâm cũng không có nhiều kỷ xảo. Anh chỉ biết tuân theo bản năng dục vọng của mình. Anh rất tò mò với thân thể của Giản Tang Du, di chuyển xuống dưới một chút, bàn tay thô ráp lướt qua vùng bụng bằng phẳng của cô, tiến tới đôi chân thon dài trắng nõn.

Yết hầu của anh chuyển động mạnh, khẩn trương không biết nên làm cái gì bây giờ. Anh căng thẳng tách đôi chân của cô ra, để cho vùng đất bí ẩn của cô từ từ từ lộ ra trước mặt mình.

Cánh hoa của cô có màu sắc rất đẹp, vừa mới hoàn thành công cuộc lột xác thần bí, vừa trắng nõn nà , vừa sáng bóng dưới lùm cỏ xanh tốt .

Lồng ngực của anh chợt rịn ra một tầng mồ hôi mỏng. Một bàn tay chậm rãi vuốt ve, dọc theo khe hở hẹp. Một dòng chất lỏng chảy ra thấm vào tay anh. Anh tách hai cánh hoa mềm mại ra. Một ngón tay thon dài của anh chen vào khe hở đó rồi nó từ từ khép lại.

Vùng đất thần bí của cô ngậm chặt lấy tay anh.

Anh không biết cảnh trong mơ này có thể kéo dài bao lâu. Huyết mạch của anh càng căng hơn. Bức tranh trước mặt khiến cho đầu trống rỗng này.

Ngón tay không cách nào di chuyển, bên trong có vô vàn chướng ngại vật, ép anh tới sắp điên rồi. Thiệu Khâm chờ không nổi nữa, đưa bộ phận đã cương cứng từ lâu của mình chậm rãi tiến vào.

Thiệu Khâm đã xem rất nhiều phim AV. Mỗi lần xem đều không tự chủ liên tưởng tới Giản Tang Du. Anh khát vọng thân thể Giản Tang Du, khát vọng sự ngây ngô ngờ nghệch của cô.

Mỗi lần sau khi giải tỏa dục vọng của mình, anh lại tưởng tượng ra dáng vẻ cô chiều chuộng mình thế nào để đạt tới cực khoái. Nhưng giờ phút này, anh lại không biết làm thế nào để tiến vào thân thể của cô.

Thiệu Khâm ma sát thật lâu, phần thân dính đầy chất dịch do cô tiết ra. Cuối cùng, dưới sự hỗ trợ của chất dịch trơn, anh đã có thể tiến vào lôi đi u tối kia.

Anh cúi đầu nhìn. Mỗi lần anh lại tiến vào một chút, quá trình chậm chạp đó thật đau khổ. Nhưng so với những lần được làm tình với cô trong mơ thì chân thật hơn nhiều.

Giản Tang Du bỗng nhiên phát ra một tiếng nức nở rất nhỏ. Trong nháy mắt sắc mặt cô trong bóng tối trở nên nhợt nhạt không còn một giọt máu. Thiệu Khâm đưa tay nắm lấy hông của cô, động tác thẳng tiến không chút do dự. Nhưng anh vẫn cúi đầu hôn nhẹ lên mí mắt của cô để trấn an: “Giản Tang Du.”

Anh không ngừng lăp lại tên của cô như những lần trước kia anh mơ thấy cô vậy.

Lúc vướng phải sự cản trở, Thiệu Khâm khẽ dừng lại trong giây lát. Nhưng thật sự cô siết anh quá chặt, anh không kìm nén được, bất chấp tiến vào. Cuối cùng anh phát ra một âm thanh trầm thấp thỏa mãn.

Đây là Giản Tang Du của anh, thật sự làm anh thèm khát đến phát điên.

Thiệu Khâm khó có thể kiềm chế chuyển động. Không ngừng rong ruổi trong thân thể của cô. Nhìn thấy cô nằm dưới thân mình không ngừng nhíu chặt mày. Trên mặt anh vừa lộ ra vẻ vui thích, vừa bộc lộ sự ẩn nhẫn. Anh lại không có cách nào nói rõ cảm giác thỏa mãn của mình.

Thân thể của cô đung đưa theo động tác chuyển động, càng trở nên ửng hồng mê người hơn. Bộ ngực mềm mại không ngừng lắc lư toát ra dáng vẻ cám dỗ quyến rũ. Thiệu Khâm thở hào hển, càng thêm điên cuồng chiếm hữu. Bên tai vang lên hơi thở gấp gáp và tiếng tay chân va chạm. Cảm giác tuyệt vời này anh chưa bao giờ có cơ hội thể nghiệm. Hơn nữa cảm giác này lại đến từ thân thể của Giản Tang Du, khiến nó càng trở nên mãnh liệt hơn.

Anh vẫn không quên ánh mắt ảo tưởng của mình trước kia. Không chỉ một lần anh nghĩ tới lúc Giản Tang Du nằm dưới người anh, cùng anh biến hóa vô số tư thế. Để cho anh hăng hái yêu thương thân thể của người phụ nữ này, khiến cô phải thừa nhận anh, phải nhỏ giọng cầu xin anh tha cho.

Nhưng giờ phút này, đầu óc của anh hoàn toàn ngừng chuyển động.

Trong đầu anh chỉ còn lại dục vọng nguyên thủy, phải chiếm lấy cô, tiến tới chỗ sâu nhất trong cô.

Đáy mắt của anh vằn lên những tia máu, bàn tay to lớn nắm chặt eo của cô, làm nó trở nên bầm tím. Không ngừng tiến vào chỗ sâu nhất của cô, cho đến khi khóe mắt của cô tràn ra một chất lỏng trong suốt.

Thân thể của cô co rúm lại, không ngừng xiết chặt lấy anh, khiến cho anh trở nên tê dại, cuối cùng phát tiết ra trong thân thể của cô.

Anh nằm trên người cô hôn say mê. Thân thể Giản Tang Du trong trí nhớ của anh luôn tỏa ra một mùi thơm thoang thoảng. Giờ phút này mùi hương đó đã thấm vào người anh, khiến cho nó càng trở nên quyến rũ hơn.

Thật giống như cô đã hoàn toàn thuộc về anh.

Thiệu Khâm nhìn ánh mắt của cô càng trở nên nhu hòa hơn. Anh tinh tế chạm vào từng đường nét trên khuôn mặt cô. Ngón tay trỏ miết nhẹ lên đôi môi sưng đỏ của cô, nhỏ giọng nói: “Sau này em phải ngoan ngoãn khong được chọc anh tức giận.”

Đương nhiên Giản Tang Du không có chút phản ứng nào.

Thiệu Khâm si mê nhìn gương mặt đỏ ửng của cô. Cúi đầu hôn lên đôi môi của cô quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của cô. Một lát sau lại lẩm bẩm vài câu: “Trước kia anh không thích ai quá nhiều, cũng không biết thích là gì. Nhưng em là người phụ nữ đầu tiên mà anh tốn nhiều tâm tư đeo đuổi. Vậy mà em vẫn chưa thỏa mãn sao? Đừng gây gỗ với anh nữa được không?”

“Hình như anh đã yêu em thật rồi. . . . . .”

Thiệu Khâm cũng biết đây chỉ là mộng. Giản Tang Du đã không muốn gặp anh, căn bản không hề tới chỗ hẹn gặp anh. Cho nên những lời trong lòng này, anh thật sự không có cơ hội nói cho Giản Tang Du biết.

Như vậy, dù nói trong mơ với cô cũng không sao . . . . .

“Nếu như đây là thật thì tốt quá?” Thiệu Khâm dùng ngón tay quấn lấy đuôi tóc của cô , nằm nghiêng nhìn cô chăm chú đến xuất thần, “Ngay cả trong mơ anh cũng hi vọng có một ngày em sẽ yêu anh.”

Vì còn trẻ, nên trong chuyện yêu đương, Thiệu Khâm cũng có hơi không biết điều tiết.

Rất nhanh dục vọng của anh lại dấy lên. Lần đầu tiên anh không thể kiên trì quá lâu, cho nên có chút không cam lòng. Lúc này anh đã có kinh nghiệm, từ từ « mài mực » bên ngoài cô . Ngón tay ấn lên cánh hoa sưng đỏ của cô ve vuốt nhẹ nhàng, cảm giác được nơi đó còn lưu lại dấu vết của mình, chỉ cần dùng hơi mạnh chút là có thể tiến vào.

Anh an tĩnh nhìn phản ứng của Giản Tang Du, trông cô có vẻ không quá khó chịu như lúc trước. Vẻ mặt thả lỏng rất nhiều, nhưng hai gò má vẫn đỏ ửng lên, rất đáng yêu.

Thiệu Khâm nằm nghiêng, siết chặt lấy cô từ sau lưng, giữ chặt hông của cô. Một tay nắm chặt lấy đôi gò bồng đảo vuốt ve say mê. Anh thoải mái cực kỳ, chưa từng nghĩ tới hương vị bị cô bao lấy lại có thể tuyệt diệu như vậy. Không nhịn được ngậm lấy vành tai mượt mà của cô, liếm láp từng chút, thấp giọng nói: “Tang Du , em giỏi quá.”

Nguồn nhiệt trong chỗ sâu nhất trong thân thể của cô khiến anh tuyệt không muốn rời đi. Không ngờ vách tường của cô lại có thể chặt như vậy. Anh rất hài lòng với phản ứng của Giản Tang Du. Mặc dù không giống như hành vi phóng đãng của nữ chính trong phim AV. Nhưng cô hút chặt lấy anh như vậy, cho thấy rõ ràng cô hoàn toàn có phản ứng với anh.

Thiệu Khâm vui vẻ cực kỳ, luật động ra vào càng mạnh mẽ hơn.

Chờ anh lần nữa phát tiết trong thân thể Giản Tang Du, anh kinh ngạc nhìn Giản Tang Du khẽ nhếch môi đỏ mọng ngẩn người. Anh đặc biệt tưởng nhớ tới việc. . . . . . đưa mình vào môi cô, để cô ngậm lấy anh . . . . . Sau đó. . . . . .

Thiệu Khâm mãnh liệt lắc đầu, cảm giác mình thật sự là muốn cô đến điên rồi. Anh nhìn thân dưới của cô chật vật sưng đỏ lên. Giữa đôi chân còn lưu lại một chút máu hồng lẫn dịch nhờn. Anh cẩn thận ôm chặt cô vào lòng.

Trong không khí bỗng toát ra một mùi hương nồng đậm xộc tới. Thiệu Khâm ôm thân thể mềm mại rủ rượi của cô chìm vào trong giấc mộng.

Lúc anh tỉnh lại lần nữa, nhìn thấy ánh sáng bên ngoài rèm cửa sổ dày cộm nặng nề, anh nhìn trần nhà một lúc lâu, sau đó giật mình bật dậy.

Tim anh đập rất nhanh, lập tức quay đầu lại.

Trên chiếc giường lớn chỉ còn một mình anh. Ánh mắt mong đợi của Thiệu Khâm dần dần ảm đạm lại. Anh vẫn không chịu thôi, vén chăn lên, phát hiện trên chiếc giường đơn sạch sẽ, không có bất kỳ dấu hiệu gì kì lạ.

Anh chán nản nằm lại trên giường, giơ tay lên che mặt. Nếu như. . . . . . Đây không phải là giấc mơ thì có phải tốt hơn không?

Hôm nay Thiệu Khâm hồi tưởng lại. Anh vẫn không biết đây rốt cục là nên cảm thấy may mắn hay thấy buồn bực vì những gì xảy ra lúc đó. Anh rất ít khi hối hận, cũng không muốn quá đau khổ vì những chuyện đã xảy ra trước kia. Điều anh có thể làm chính là yêu thương người phụ nữ của mình và con trai nhiều hơn gấp bội. Giống như cha và mẹ anh, dùng sinh mạng cả đời yêu thương cô.

Người phụ nữ bên cạnh bỗng nhiên không an phận, gác đôi chân dài lên người anh. Thiệu Khâm ngưng việc hồi tưởng lại. Khóe miệng anh khẽ nhướng lên, ngón tay thon dài chạm vào vùng đất thần bí của cô, nghiêng người từ phía trước tiến vào cô.

Giản Tang Du mặt đối mặt cùng anh, mơ màng mở mắt nhìn anh.

Trước khi đi ngủ, anh đã dày vô cô rất nhiều lần. Khiến thân thể của cô trở nên mệt mỏi rã rời. Đến lúc nhận thấy sự trướng đau trong thân thể mình, cô giận dỗi đẩy lồng ngực rắn chắc của anh: “Hơn nửa đêm rồi anh còn muốn làm gì thế?”

Thiệu Khâm ấn vào mông cô mấy cái, mỗi một lần vừa chắc chắn, vừa mạnh mẽ, sâu lại thêm sâu đến tận cùng: “Nhiệt tình như vậy à? Mới một chút mà đã có thể tiến vào.”

Giản Tang Du nhắm hai mắt than nhẹ một tiếng: “Khốn kiếp, rõ ràng là trước đó do anh lưu lại——”

Thiệu Khâm ngậm vành môi dưới của cô, liếm lấy môi cô: “Bà xã, chúng ta cố gắng sinh một đứa con nữa nhé?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play