Triệu Võ miệng ngậm nhánh cỏ đứng dựa vào thân cây, cảm nhận từng làn gió mát từ phía thác nước thổi tới, mặc kệ hai tên một người một chó đang thảo luận ngoài kia.Trường Thiên hưng phấn hỏi Tiểu Lang: "Tiểu tử, ở đây có một con giao long sinh sống đúng không?" Tiểu Lang gật đầu liên tục, Trường Thiên cười ha hả vỗ vỗ đầu nó: "Khá lắm, khi trở về sẽ không thiếu phần ngươi."
Quay đầu nhìn về phía Triệu Võ hô lớn: "Tiểu Võ, ta vừa phát hiện có một hậu đại thần thú khác đang ở đây, ngay dưới cái thác này, nếu ta đoán không sai thì tổ tiên của nó là Thiên Cổ Thần Giao, bản tính con Thần thú này cực kỳ lười nhác, nên con tiểu Giao ở dưới đáy hồ sẽ không khác biệt tổ tiên của nó đâu, bây giờ chúng ta sẽ xuống dưới bắt nó lên đây, thế nào, đệ đi chứ?"
Triệu Võ bĩu môi khinh thường, rõ ràng là Tiểu Lang chở ngươi tới đây, thế mà ngươi lại nói mình phát hiện, ta phi: "Hừ, xuống đó để xem ca ca ngươi khoe khoang nữa hả, dẹp, Tiểu Lang đi với ta vào rừng săn thú." con sói tận dụng lợi hai cái đầu của mình, một cái nhìn Trường Thiên, một cái nhìn Triệu Võ, ai trong hai người ai nó cũng không đắc tội được, nhất là cái tên đang cười bỉ ổi kia.
Ánh mắt tha thiết Tiểu Lang làm Trường Thiên không nhịn được cười: "Tiểu Lang, chắc ngươi cũng biết chỗ của những hậu đại Thần thú khác chứ hả, dẫn Triệu Võ đi tìm một con, rồi bắt nó về đây. Triệu Võ, đừng quá tay nhé!" Nói xong đến câu cuối cùng Trường Thiên liền nhìn hướng Triệu Võ dặn dò, Triệu Võ cũng không nói gì, chỉ gật nhẹ đầu rồi nhảy lên người Tiểu Lang, cả hai nhanh chóng biến mất vào trong khu rừng.
Trường Thiên mỉm cười nhẹ nhàng, chắp tay sau lưng nhìn thác nước trước mặt một lúc rồi nhảy xuống, bây giờ hắn rất thích những động phủ ở dưới đáy hồ, cứ nghĩ đến tạo hóa lần trước gặp phải là Trường Thiên nhịn không được cười đắc ý.
Đáy hồ cũng không sâu lắm, chỉ bơi một đoạn là gần tới, ngay thi sắp đến được đáy hồ, thì một thanh âm lười biếng vang lên: "Nhân loại ngu xuẩn, dám quấy rầy bổn Vương tắm bùn, muốn cướp bùn của ta sao?" "tắm bùn" lại còn "cướp bùn", cái wtf gì đây, Trường Thiên kì quái thầm nghĩ, bây giờ tu vi hắn cũng đã đến Siêu Cấp Nguyên Khí sơ kỳ rồi, nói chuyện trong nước là việc đơn giản, hắn thản nhiên đáp lại: "Bùn của ngươi là thứ gì, ăn được không, không được thì ta cướp của ngươi làm gì."
Trường Thiên vừa dứt lời thì ở phía dưới chân hắn không xa xuất hiện hai luồng kim quang phóng đến, Trường Thiên cười lạnh phất tay, một cái vòi rồng nước lấy hắn làm trung tâm cuốn về phía kim quang thổi nó tan đi, vòi rồng nước dư lực không giảm, gào thét lao về phía nơi kim quang phóng ra. "Hảo thủ đoạn!!!" Thanh âm lười biếng kia lại vang lên, nhưng lần này có thêm phần ngưng trọng, vừa dứt lời, trong tầm mắt Trường Thiên bỗng nhiên một cái đầu rồng to lớn há miệng cắn về phía hắn, Trường Thiên nhếch mép khinh thường, nhìn cũng không thèm nhìn lần hai, một tay chắp sau lưng, một tay đưa quyền lên đỉnh đầu, ngạo nghễ mà đứng.
"Muốn chết!!!" Đầu rồng phát ra tiếng rống giận sau đó cắn mạnh xuống Trường Thiên, trong mắt Giao long Trường Thiên chính là đang khiêu khích nó, triệt để khinh thường nó, trời sinh bản tính nó lười nhát, không muốn làm gì cả, nhưng nếu có tên điên nào dám trêu chọc tới chắc chắn nó sẽ không ngại động thân giáo huấn kẻ đó một chút. Chỉ là lần này nó sai lầm quá rồi, Trường Thiên tên biến thái này đâu phải những kẻ lông nách chưa mọc đã đi dạy đời thiên hạ đâu, hắn có vốn để tự tin khinh thường Giao long.
Một tiếng "Rắc!!!" nổi da gà vang lên, ngay sau đó là tiếng hét thảm thiết của Giao long, hàm trên của nó may mắn cắn vào nắm đấm Trường Thiên nên chỉ đau một chút mà thôi, còn hàm dưới thì tên khốn nạn kia cố tình dạng hai chân rộng ra vừa canh đúng lúc hàm dưới Giao long cắn vào liền "nhích nhẹ" hai chân, xin hai cái răng cùng tí huyết của nó.
Tới bây giờ Trường Thiên mới thấy được hình dạng con Giao long này, tên gọi Kim Nhãn Hàn Băng Giao, thân dài mười mét, không khác một con rồng cho lắm, chỉ là con rồng này không có chân, có chăng là bốn cái mái chèo để bơi lội dưới nước mà thôi, bao phủ khắp toàn thân là vảy cá. Giao long gầm nhẹ một tiếng cơ thể dần co rút lại, cuối cùng biến thành nhân hình,
Trường Thiên kinh ngạc nhìn Băng Giao biến hóa, không quan tâm đến ánh mắt oán độc đang nhìn chằm chằm, mở miệng tự hỏi: "Đùa sao, thực lực Siêu Cấp yêu thú, đã quá đáng rồi, bây giờ lại còn biến thành nhân loại được, ta nhớ chỉ có Hóa Hình Đan (Xin lỗi lão Đậu, cho vãn bối mượn tên loại đan dược này nhé, thật sự là nghĩ không ra được cái tên nào cho tác dụng của đan dược này cả, chân thành cảm ơn!!!) mới giúp yêu thú dưới Ngưng Cốt cảnh hóa nhân hình được thôi mà" Nghe được Trường Thiên lẩm bẩm, Băng Giao cười lạnh, khinh bỉ nhìn hắn: "Nhân loại ngươi gọi ta là gì?"
Trường Thiên theo phản xạ đáp lại: "Giao long!" "Vậy không phải đã quá nhẹ nhàng rồi sao, các ngươi chỉ luôn nhớ đến "Giao" mà quên đi phần "Long" trong huyết mạch của ta, trách sao nhân loại các ngươi vẫn cứ luôn ngu xuẩn như thế!" Trường Thiên ngẩn người một lúc rồi hiểu ra, ra vậy, nhờ huyết mạch ít ỏi từ Thần thú Long tộc nên con Băng Giao này có khả năng hóa hình tùy ý của Long tộc, nhưng nếu như nó biết mình là hậu đại của Thiên Cổ Thần Giao thì không biết nó còn tôn kính với Long tộc như lúc này không nhỉ.
"Long tộc, hahaha!" Trường Thiên cười lớn khinh thường nhìn Băng Giao, Băng Giao như giẫm phải đuôi khi nhìn biểu tình khinh thường phát ra từ nội tâm Trường Thiên, tức giận hét lên: "Ngươi cười cái rắm chó gì vậy, Long tộc là Thần thú từ thời Viễn cổ đến nay, nhân loại ngươi là cái cứt gì mà dám xem thường tồn tại Thần linh như vậy!"
Dứt lời Băng Giao cắn răng liều mạng lao lên, Trường Thiên xì mũi khinh bỉ, co tay lại, một đấm móc tung ra làm khuôn mặt Băng Giao biến dạng, cả người lao thẳng lên khỏi mặt nước như hỏa tiễn, cuối cùng đáp xuống bờ cách mặt nước không xa, Băng Giao cố gắng lết người dậy, khuôn mặt đầy máu ngẩng lên thì thấy Trường Thiên đang cúi đầu nhếch miệng khinh miệt nhìn hắn.
"Ta có chết cũng không cho phép ngươi sỉ nhục tổ tiên của ta như vậy,...Khục khục,... ta liều mạng với ngươi" Trường Thiên trực tiếp bỏ ngoài tai những lời Băng Giao, chỉ giữ lại hai từ "tổ tiên", hắn cười điên cuồng cười lớn, đột nhiên ánh mắt sắc bén lạnh lại, nắm lấy cổ Băng Giao nâng lên cao, nhìn chằm chằm vào hắn gằn từng chữ một: "Tổ tiên!!!, ta cho ngươi biết, kẻ đang sỉ nhục tổ tiên chính là ngươi đó, thứ ngu xuẩn, chả hiểu sao trong người ngươi lại mang huyết mạch của Thiên Cổ Thần Giao"
Không đợi Băng Giao ú ớ, Trường Thiên tát vào mặt Băng Giao một phát làm rơi mất mấy cái răng: "Viễn cổ Thần thú! Ta nhổ vào, Thần thú cái mẹ ngươi, mấy con giun con dế đó có cái tư cách gì được gọi là Thần thú, nhờ vào hôi của sau Thánh Chiến liền tự xưng Thần thú, đúng là Hổ rời núi, khỉ xưng vương mà, ngươi có biết tổ tiên ngươi là loài gì không, ta nói cho tiểu tử ngươi mở mắt, chính là Hồng Hoang (mình gọi trước thời kỳ Viễn cổ là Hồng Hoang nhé) Thần thú, Thần thú chính gốc Thiên Cổ Thần Giao đó, mẹ kiếp nhà ngươi đã lười biếng không chịu cố gắng phát triển cho rạng rỡ tổ tiên đã đành, còn đi thờ mấy con giun Long tộc đó, mẹ ngươi, cái "Long" mà ngươi thờ chính là từ bàng chi Thiên Cổ Thần Giao tách ra chứ có cái cứt gì mà phải tự hào.
Làm sao, ngươi dùng ánh mắt gì nhìn ta vậy, những gì ta nói đều là sự thật, ngươi không tin cũng phải tin, không tin thì con mẹ ngươi ta đánh, đánh khi nào tin thì thôi" Trường Thiên bá đạo nhìn Băng Giao, mặc kệ Băng Giao nghĩ gì, mặc kệ Băng Giao muốn gì, hắn nhất định phải có được tên thuộc hạ thứ hai này, cho nên phải đánh, đánh cho nó cuộn mình thần phục mới là bản tính của Trường Thiên, phần bá đạo này là một phần là từ huyết mạch Đại Địa Kim Hùng "bá đạo nhất" mà ra, kiêu ngạo vô địch mà bá đạo cũng đối.
Băng Giao trân trối nhìn Trường Thiên, ánh mắt không ngừng đánh xuống cái tay đang bóp cổ mình, Trường Thiên mới đầu không thèm để ý, một lúc sau cảm thấy cơ thể Băng Giao run rẩy từng chặp từng chặp mới thong thả buông tay: "Đi theo ta đi, ngươi không muốn cũng phải theo, đây không phải là chuyện ngươi có tư cách quyết định, yên tâm là đi theo ta rồi FYUJuspp tất nhiên ta sẽ không bạc đãi ngươi, tia huyết mạch tổ tiên ít ỏi trong người ngươi, ta sẽ có cách giúp nó phản tổ thức tỉnh, khiến ngươi đạt đến độ cao mà ngươi đến mơ cũng không dám, đến lúc đó, chúng ta sẽ tìm hiểu làm sao mà những Hồng Hoang Thần thú đều bị tuyệt diệt hết như vậy, Một lý tưởng không tồi đấy chứ hả?"
Trường Thiên chắp tay sau lưng ngẩng đầu nhìn phương xa, nơi đó có những chông gai cùng thử thách đang chờ hắn chinh phục vượt qua.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT