Ngày xuân tháng ba, đây là một mùa du lịch tốt, thế nhưng những ngày này Liễu gia trang lại bận bịu rối rít vô cùng.

Bởi vì đại thiếu gia trong nhà chuẩn bị đi Châu Phủ tham gia đợt thi Hương tháng tám, đại tiểu thư cũng chuẩn bị để cùng đi. Một năm trước, thiếu gia nhà mình đã thông qua cuộc thi đồng tử (có thể là thi Đình), đã có thân phận của tú tài rồi, thi Hương năm nay đại thiếu gia sẽ đi thi, đại thiếu gia còn nhỏ tuổi đã vượt qua cuộc thi đồng tử, vì vậy cũng khiến nhiều người hâm mộ không thôi.

"Tiểu thư, có muốn mang theo cái này không?” Xuân Phân giơ lên một bộ ly trà."

"Mang theo đi." Nhược Vi mặc một bộ quần áo màu hồng phấn nằm trên ghế dựa, trải qua 5 năm, Nhược Vi đã từ một tiếu cô nương nhỏ nhắn xinh xắn trở thành một nữ nhân.

Nhược Vi nay đã mười ba tuổi, cái tuổi này ở cổ đại đã có thể lập gia đình rồi, nhưng đối với với Nhược Vi mà nói, cái tuổi này còn quá nhỏ, vì vậy mặc dù Hiên Viên Hạo nôn nóng đến muốn dậm chân nhưng vẫn chưa có được một lời khẳng định.

Năm năm trước Hiên Viên gia phát hiện sự tồn tại của Nhược Vi, liền tới điều tra cặn kẽ một phen, nhưng kết quả điều tra được lại khiến mọi người ở Kinh Thành phải bất ngờ.

Tất cả mọi người đều không ngờ Nhược Vi còn nhỏ tuổi lại có thể có được những thủ đoạn như vậy, tuổi còn nhỏ đã chống đỡ được cả một mảnh trời, khiến mọi người đối với tiểu cô nương này hiếu kỳ không thôi.

Đồng thời, mọi người cũng rất bội phục Nhược Vi, dù sao thì cho dù là ở cái tuổi như vậy trong gia đình như bọn họ cũng còn chưa chắc đã bằng Nhược Vi, huống chi Nhược Vi còn là một nữ hài tử.

Hơn nữa trong lúc điều tra mọi người mới phát hiện một việc, chính là việc khắc phục nguy cơ buôn bán của gia tộc Hiên Viên năm ấy cũng có dấu vết tham dự của Nhược Vi, khiến mọi người kinh hãi không thôi.

Cuối cùng, mọi người liền tìm mấy vị quản sự có tham dự chuyện này đến hỏi, kết quả có được càng khiến mọi người tự ti mặc cảm, dù sao năm ấy Nhược Vi mới có tám tuổi, mà bọn họ cả một gia tộc hùng mạnh lại nhiều người như vậy mà không một người nào có thể giải quyết tốt chuyện này, lại để cho một tiểu cô nương chỉ mới có tám tuổi cứu gia tộc của bọn họ.

Sau đó, cả gia tộc Hiên Viên đều biết sự tồn tại của người tên Nhược Vi này, không ai dám nhắc tới chuyện phản đối Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo ở chung một chỗ nữa.

Lúc mới vừa biết Nhược Vi cùng với Hiên Viên Hạo, người lên tiếng phản đối trong Hiên Viên gia rất nhiều, thế nhưng tất cả chuyện đó đã được hóa giải trong tình huống Nhược Vi không biết gì, vì vậy lúc Nhược Vi gặp gỡ Hiên Viên gia cũng không thấy có người nào quấy rối còn khiến Nhược Vi buồn bực thật lâu.

Trong quan niệm của Nhược Vi về loại đại gia tộc này thường là sẽ tìm một gia tộc môn đăng hộ đối để kết thân, làm sao mà khi áp dụng lên bản thân mình lại không giống vậy, khiến cho Nhược Vi có chút thụ sủng nhược khinh, làm Nhược Vi suy nghĩ một thời gian dài không biết là bên trong có âm mưu gì không.

Cuối cùng là do Nhược Vi nghĩ nhiều mà thôi.

Một năm trước, khi Hiên Viên Hạo nói với người trong nhà là hôn sự của mình phải tự mình làm chủ thì trong nhà cũng không có một ai phản đối, Hiên Viên Hạo cảm thấy rất kỳ quái, nói với mọi người nhà Nhược Vi ở thôn quê, vẫn không có ai phản đối, Hiên Viên Hạo cũng nói ra chuyện Nhược Vi không có cha mẹ, vẫn không có ai phản đối, làm Hiên Viên Hạo buồn bực chừng mấy ngày, Hiên Viên Hạo cũng không nghĩ tới sự việc này sẽ thuận lợi như vậy, luôn có cảm giác không chân thật.

Làm sao mà biết được người trong nhà đã biết chuyện mình và Nhược Vi từ lâu rồi.

Trải qua thời gian năm năm, bây giờ khi Nhược Vi giơ tay nhấc chân đã có một loại phong tình vạn chủng, khiến người khác nhìn thấy cũng không thể di dời ánh mắt được, may mắn là năm năm nay rất ít người có thể gặp mặt Nhược Vi.

Mắt ngọc mày ngài, da thịt trắng mịn như tuyết, ngũ quan xinh xắn, eo thon thân gọn, cho dù là đứng giữa đám đông cũng sẽ không bị hạ thấp.

Nhược Vi năm năm qua biến hóa không ngừng, tứ đại nha hoàn thân cận bên cạnh Nhược Vi cũng đã trưởng thành, có những nét riêng, nhưng họ đều có một điểm giống nhau là có thể vì Nhược Vi mà vào sinh ra tử, không hề có một câu oán hận.

Thời gian 5 năm, dưới sự dạy bảo tỉ mỉ của Nhược Vi, bốn người ai có chức trách nấy, xử lý chuyện cho Nhược Vi, năng lực giải quyết công việc đã không thành vấn đề nữa rồi.

Mà đồng thời Nhược Vi cũng tuyệt đối tin tưởng người của mình, chưa bao giờ có một chút hoài nghi nào, đây cũng chính là nguyên nhân khiến mọi người trung thành như vậy.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play