“Nga, đó là
ta hiểu lầm ngươi? Ha ha…. Chính là Mạc quân sư vì sao không dám nhìn ta đâu? Có phải hay không làm chuyện gì đuối lý?” Gia Luật Ưng tà cười
nhíu mày nói, nghiễm nhiên chính là đối thoại với người quen, chính là
hồng mâu nhưng lại không có nửa điểm ý cười.
“Ngươi hiểu lầm, Mạc quân sư làm việc
quang minh , cũng không làm gì đuối lý, lại như thế nào không dám nhìn
Gia Luật hoàng tử đâu?” Ngạo Quân ngẩng đầu nhìn thẳng Gia Luật Ưng lạnh nhạt nói, trong lòng nhưng một lần đối chính mình nói: Nếu đã lựa chọn
sẽ không thể trốn tránh, Gia Luật Ưng sơm muộn gì đều phải đối mặt,
không thẻ tái trốn tránh, muốn dũng cảm đối mặt tái buông xuống, bằng
không Gia Luật Ưng hội thống khổ, Cẩn Hiên cũng sẽ hiểu lầm. Chính là
trong lòng nghĩ vậy, nàng mới có dũng khí tại đây thản nhiên khuôn mặt
tươi cười đối Gia Luật Ưng.
“ha ha…. Kia thật sự ta hiểu lầm, xin hỏi
quân sư thông kim bác cổ một chút, không tuân thủ ước định phản bội lời
hứa có tính là làm việc đuối lý không, có tính là kẻ hành sự ngay ngắn
không?” Gia Luật Ưng một bộ khiêm tốn thỉnh giáo thập phần chân thành
đối Ngạo Quân nói nhưng ngữ khí cũng là từng bước ép sát Ngạo Quân, nhất là đôi mắt màu đỏ kia làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Trong lòng hảo hận a! Ngươi cũng biết khi
ta lòng tràn đầy chờ mong tới tìm ngươi, lại nhìn đến ngươi cùng Âu
Dương Cẩn Hiên một chỗ lòng có điểm đau, co bao nhiêu hận, hận ngươi vô
tình, hận ngươi không tuân thủ chữ tín, hận ngươi ngay cả một cơ hội
cũng không cho ta, yến hội đêm nay ta thma dự cũng chính là muốn nhìn
ngươi phản ứng thế nào? Nhìn đến ánh mắt ngươi lóe ra ta không ngừng nói cho chính mình lòng của ngươi vẫn có ta, ngươi còn nhớ rõ ước định kia, ngươi còn không quên ta, ta còn có cơ hội không phải sao? Quân, Gia
Luật Ưng ta cho tới bây giờ sẽ không hội nhận thua, đối với ngươi lại
càng không.
Một câu nói đơn giản khiến cho Ngạo Quân
đang cố tỏ ra mạnh mẽ bị thất thế, mặc dù vẫn như cũ là mặt không chút
thay đổi lạnh lùng nhìn Gia Luật Ưng nhưng bàn tay đặt dưới bàn không
khỏi run lên một chút, tâm lại không thể ức chế run run: Đối mặt hắn khí thế bức người, thật vất vả để suất dũng khí lại không có, kệ ta làm như thế nào vẫn làm bị thương hắn, một người yêu ta, ta không nghĩ làm bị
thương bất luận kẻ nào, thật sự không nghĩ, Gia Luật Ưng nếu có khả năng ta thật sự tình nguyện để ngươi giết ta cũng không muốn ngươi thương
tâm….
“Gia Luật hoàng tử nói đùa, vấn đề này
trong lòng hoàng tử rất rõ, làm sao hỏi Quân đâu?” Cẩn Hiên vươn tay, ở
dưới bàn cầm tay Ngạo Quân không ngừng phát run, lễ phép mà xa cách nói.
Theo Gia Luật Ưng vừa tiến vào hắn liền
phát hiện Ngạo Quân thực không thích hợp, vì cái gì nàng hình như rất sợ nhìn thấy Gia Luật Ưng, trên chiến trường hai quân đối trận nàng bày
mưu nghĩ kế, lần lượt đả bại Gia Luật Ưng, uy danh khin sợ Thương Liêu,
không lý do hội sợ Gia Luật Ưng, trừ phi….. Gia Luật Ưng chính là người
khác trong lòng nàng, Gia Luật Ưng thích Quân này ở chiến trường hắn đã
biết, nhưng Quân lại là khi nào thì trong lòng có Gia Luật Ưng? Bọn họ
cũng không có tiếp xúc nhiều khi nào thì hai người họ xuất hiện thâm
tình như thế? Chẳng lẽ là khi Quân bị Gia Luật Ưng bị nhốt kia? Rốt cuộc khi đó đã xảy ra chuyện gì? Mà cái gọi là lời hứa kia lại là cái gì?
Cẩn Hiên lúc này mới phát hiện Quân còn rất nhiều chuyện gạt hắn, trong
lòng có điểm ê ẩm.
“Ha ha….” Gia Luật Ưng cười không nói nhìn chằm chằm hai người dựa vào thật sự gần, khóe miệng tà cười càng sâu,
không biết vì cái gì hắn chính là cảm thấy tay bọn họ ở dướ bàn nắm
chặt, đôi mắt màu đỏ càng thêm sâu thẳm.
Ha ha…. Quân ngươi còn phủ còn cảm thấy
thương ta không đủ, còn muốn ở trước mắt ta biểu diễn ngươi cùng Âu
Dương Cẩn Hiên ân ái! Nếu ta vì ngươi buông tha hết thảy mà ngươi lại
đối ta như vậy, vậy đừng trách ta không khách khí, vì có được ngươi ta
không tiếc trả giá dùng hết thủ đoạn…
Đối mặt Gia Luật Ưng có ý tứ khác ta cười, còn có tầm mắt nóng rực làm cho nàng ngồi không yên giống như muốn
xuyên thấu cái bàn che trước mắt bọn họ, thẳng nhìn tay nàng cùng tay
Cẩn Hiên nắm chặt, theo bản năng Ngạo Quân giống như bị thiêu đốt tránh
đi bàn tay Cẩn Hiên đang nắm tay nàng bưng lên chén rượu cúi đầu uống
tránh tầm mắt Gia Luật Ưng còn có ánh mắt giống như đang phun hỏa của
Cẩn Hiên, ai , Tuyết nói thật đúng, nàng thật sự là cái người ngu ngốc,
nhất là khi gặp chuyện tình cảm, nàng liền loạn thành một đoàn chỉ biết
làm con rùa rút đầu.
“Tam ca ca, người này thật kì quái! Ánh
mắt như thế nào là màu đỏ đâu?” Vũ Doanh giống như thiên chân hỏi, sóng
mắt nhộn nhạo tò mò nhìn Gia Luật Ưng, lại tựa hồ không tự giác dựa vào
gần Cẩn Hiên. Nàng ngồi bên người tam ca ca tất nhiên là nhìn thấy hắn
cầm tay Mạc Quân, trong lòng lại là khiếp sợ không thể tin, tam ca ca
luôn luôn thanh tâm quả dục thế nhưng đối Mạc Quân biểu hiện dục vọng
chiếm giữ như vậy, còn có đối Gia Luật Ưng kia địch ý lớn như vậy, điểm
này cũng không giống tam ca ca, chẳng lẽ…. Không, không có khả năng, Mạc Quân là nam a!
“Hắn chính là Thương Liêu ‘phệ diễm tà
quân’ hồng mâu là trời sinh.” Cẩn Hiên dỗi xoay người ôn nhu đối Vũ
Doanh giải thích nói.
“Nga, ta nghe phụ vương đề cập qua. Kia hắn vì cái gì vẫn nhìn Mạc thái phó a?” Vũ Doanh giọng nói êm ái.
“Hừ.” Cẩn Hiên không đáp, chính là hừ lạnh một tiếng, trong lòng tức giận càng sâu, bọn họ coi hắn không ở đây,
không phải sao, có tất yếu làm rõ ràng như vậy? Ngay cả Vũ Doanh cũng
nhìn ra được.
Trung võ vương gia vừa lòng nhìn hai người nói chuyện, trong lòng lại cẩm thấy tình yêu của bọn họ, xem ra yến hội xong hắn là có thể hướng hoàng thượng thỉnh cầu tứ hôn, ha ha….
Trên long ỷ, Chính Hiên cùng Ngạo Tuyết
hai người liếc mắt nhìn nhau, mãnh liệt đào sâu, bọn họ hai người ngoài
cuộc nhìn xem tối rõ ràng, trong mắt đều ý tứ: Gia Luật Ưng chính là
người khác trong lòng Quân, mà Vũ Doanh xem ra cũng không phải người đơn giản, nàng giống như vô tình hỏi nhưng ám chỉ Cẩn Hiên: Quân cùng Gia
Luật Ưng trong lúc đó gợn sóng tình. Ai, sự tình càng ngày càng phức
tạp, Vũ Doanh yêu Cẩn Hiên, Cẩn Hiên yêu Quân, Quân yêu Cẩn Hiên đồng
thời lại để ý Gia Luật Ưng, Gia Luật Ưng cũng yêu Quân, quả thực là loạn thành một đoàn…
Ngạo Quân nhìn Cẩn Hiên cùng Vũ Doanh nhẹ
giọng tán gẫu thập phần khoái trs, trong lòng rầu rĩ, cũng ê ẩm, Gia
Luật Ưng thương thường truyền đến ánh mắt nóng rực, khóe miệng kia rõ
ràng là tà ác cười ở nàng xem cũng là cô tịch như vậy, chua sót như vậy, tâm cũng có tư vị không phải, tại đây hai bên áp tới quả thực là ‘như
đứng đống lửa, như ngồi đống than’ a! Hận không thể chạy nhanh rời đi
nơi này làm người ta hít thở không thông.
Gia Luật Ưng ngửa đầu uống một chén rượu,
bên miệng ý cười càng sâu, nhìn đến Âu Dương Cẩn Hiên cùng nữ nhân khác
cùng một chỗ ngươi không thoải mái? Ha ha…. Kỳ thật Âu Dương Cẩn Hiên
cùng nữ nhân kia cũng xứng, không phải sao? Nàng cũng không phải cái
người đơn giản, có lẽ bọn họ có thể là minh hữu! Ha ha…
Tiết mục tiếp tục, trên bầu trời nở rộ ánh sao sáng lạn, tỏ rõ một năm mới lại đến, mọi người tại đây chúc mừng,
thiện hạ vài người xuất sắc nhất tề tụ tại hoàng cung đại điện tối quyền uy này, lại hoài tâm tư không người có tâm đi thưởng thức tiết mục,
không có người có tâm đi cảm giác năm mới, bọn họ đều dự cảm năm mới này sẽ không yên bình.
Sau hội nguyên đán, Ngạo Quân liền ở trong hoàng cung, bởi vì nàng không biết nên như thế nào đối mặt Cẩn Hiên,
đối mặt Gia Luật Ưng, mà ở trong hoàng cung Ngạo Tuyết có thể giải thích nghi hoặc cho nàng, cho nên hai người cơ hồ mỗi ngày cùng một chỗ,
nhưng là người nào đó có điểm mất hứng, hắn hàng đêm một mình trông
phòng, ngay cả ban ngày nghĩ cùng thê tử hắn âu yếm một chỗ đều vọng
tưởng.
“Tuyết, ngươi làm chi vô duyên vô cớ bắt
ta mặc thành như vậy?” Ngạo Quân mặc một thân nữ trang từ sau bình phong đi ra, hé ra hắc mặt nói. Tuy rằn nàng là nữ tử nhưng sau khi đến cổ
đại đều vẫn mặc nam trang, đột nhiên mặc nữ trang vào thật sự không
quen! Tha kéo dai, rất không thoải mái! Vẫn là mặc nam trang tiện hơn,
thoải mái hơn.
Nhất thời tẩm cung phát ra tiếng hút không khí ‘phanh’ ‘phanh’…. Vài cái cung nữ bên cạnh hoàng hậu trên tay cầm
gì đó tất cả đều trợn mắt, miệng há to có thể bỏ lọt vài quả trứng, cho
dù thân ở hậu cung nhiều năm, xem đủ mọi loại mỹ nhân cũng không cầm
được hóa thạch tập thể, trời ạ! Thiên hạ lại có mỹ nữ như vậy, cùng
thiên hạ đệ nhất mỹ nhân hoàng hậu nương nương quả thực chính là không
kịp sánh! Đó là một loại khác cùng hoàng hậu nương nương linh động mỹ
nhưng là trong trẻo lạnh lùng….
Khuôn mặt trơn bóng trắng nõn hoàn mỹ,
lông mi thật dài, thật dày như ánh trăng sáng tỏ trên bầu trời đêm, đôi
mắt to đen thùi, trong duốt sáng ngời mà lại bình tĩnh làm cho người ta
nhìn không thấu, có vẻ như sâu không lường được, lại làm cho người ta
không tự giác hãm sâu vào, bên dưới là chiếc mũi thẳng, đôi môi hồng tự
nhiên giống cánh hoa làm cho người ta không tự giác muốn cắn thử, da
thịt trắng nõn như trứng chim vừa bóc vỏ, tóc trong gió tùy ý phất phới, đẹp quá a! da thịt như tuyết trắng, eo thon, răng trắng như ngọc, nhất
là quàn áo màu trắng như mây khói thích hợp với nàng, làm cho nàng càng
giống tiên tử lầm nhập nhân gian, không thuộc nhân gian khói lửa…. Nàng
mặc nam trang, tuấn mỹ anh khí, mặc nữ trang kiều mỵ không xương, nhất
là khi cười rung động lòng người, tươi mát thanh nhã không trang điểm mà nhan sắc như ánh bình minh.
Nhìn tất cả mọi người xem mình như quái
vật, Ngạo Quân cảm thấy có điểm bất an, đi đến trước mặt Ngạo Tuyết quơ
quơ tay, đem Ngạo Tuyết thất thần kéo trở về, hơi nhíu mi nói: “Tuyết,
ta mặc như vậy có phải hay không rất quái lạ? Ta đay vẫn là đi đổi lại.” Nói xong xoay người đi vào bình phong đổi nam trang.
Ngạo Quan bị Ngạo Tuyết đánh giá, cả người không thoải mái vừa muốn mở miệng đã bị Ngạo Tuyết cấp đánh gãy, liên
tiếp khên ngợi: “Đẹp quá a! Phương bắc có giai nhân, tuyệt thế mà độc
lập, nhất có khuynh thành, tái cố khuynh quốc. Lẽ nào không biết khuynh
quốc cùng khuynh thành rất khó gặp, Quân, ta cho tới bây giờ cũng không
biết nguyên lai ngươi đẹp như vậy, trời ạ! Tây Thi, Hằng Nga bất quá
cũng như thế thôi! Thật đẹp, thật đẹp…. Quân, nếu ngươi đi Trung Quốc cổ đại cái gì tứ đại mỹ nữ tất cả đều bỏ qua một bên, thật đẹp….” Ngạo
Tuyết không ngừng đi xung quanh Ngạo Quân, chậc chậc tán dương, mãn nhãn kinh diễm, cuối cùng đứng trước mặt Ngạo Quân trách cứ nói: “Mĩ nhân
như vậy làm chi cả ngày mặc nam trang, thật sự lãng phí a!”
Hì hì…. Không biết Cẩn Hiên nhìn đến Quân
như vậy còn có thể tìm được hồn không, muốn hay không trước đem ngự y
gọi tới làm công tác chuẩn bị cấp cứu! Quân như vậy, nếu đi ra ngoài
phỏng chừng đem đại phu cả nước gọi tới đều không cứu được nhiều người
như vậy, hì hì…. Lăng gia chúng ta chính là gien tốt, đều là tuyệt sắc
đại mỹ nử. [tự ky ing]
“Không kỳ quái sao? Mạc thế này rất phiền
a! ta mới không cần đâu! Vẫn là mặc nguyên như vừa rồi lại có điểm thoải mái.” Ngạo Quân nhìn váy dài trên người, nhíu hạ mi nói ra ý tưởng chân thật trong lòng mình. Có hay không Tuyết nói khao trương như vậy? Thế
nhưng lấy nàng cùng tứ đại mỹ nữ so sánh.
“Ngươi không phải nữ nhân a? này như thế
nào hội quái đâu? Thật không biết tốt xấu! Nào có nữ nhân nào như ngươi, cả ngày mặc nam trang muốn làm nam nhân như vậy a! thật là, mặc kệ, về
dau ngươi sẽ mặc quần áo nữ nhân, không được tái mặc đồ xú nam nhân
kia.” Ngạo Tuyết có điểm bất mãn nói, một bộ dáng đại tỷ mệnh lệnh.
“Ta không cần.” Ngạo Quân bỉu môi kháng
nghị nói, muốn nàng về sau đều mặc nữ trang phiền toái này, không bằng
giết nàng luôn, hơn nữa nàng hiện tại thân là thái phó thái tử, nếu cả
ngày mặc nữ trang người khác không hiểu còn tưởng rằng nàng là điên đâu! Còn có quân doanh huynh đệ nhất định bị nàng hù chết, như vậy thực
phiền toái, nàng mới không cần đâu!
“Không phải do ngươi quyết định, ít vo
nghĩa đi, thời gian không sai biệt lắm trước đi theo ta.” Ngạo Tuyết
cường ngạnh nói, cũng không quản Ngạo Quân còn tại kia than thở kháng
nghị, một phen kéo tay nàng bước đi ra ngoài.
Thật sự là rất bá đạo, Ngạo Quân bị lôi kéo, dứt đều dứt không ra, chỉ có thể bất mãn trong lòng.
Đằng sau vài cung nữ che miệng cười trộm,
lạnh lùng lãnh khốc Mạc thái phó chỉ có ở trước mặt hoàng hậu nương
nương mới có thể hiện ra tính trẻ con như vậy, hơn nữa vẫn bị hoàng hậu
nương nương bắt nạn, hoàn toàn không có biện pháp, hì hì…. Bọn họ là
cung nữ bên người hoàng hậu nương nương cũng là tâm phúc,bởi vậy mới
biết được nguyên lai thiên hạ nổi tiếng Mạc Quân công tử đúng là thân nữ nhi, một phương tâm đều tan nát, Mạc Quân công tử nhưng là tình nhân
trong mộng của bọn họ, hiện tại…. Ô ô…. Bất quá nhờ hoàng hậu nương
nương khai sáng cũng liền thoải mái, nguyên lai ái mộ biến thành sùng
bái.
Trong ngự thư phòng hoàng đế, Ngạo Quân,
Ngạo Tuyết nấp trong bình phong, Chính Hiên ngồi trên long ỷ cúi đầu phê diệt tấu chương nhưng là tâm tư rõ ràng không ở đây, nên đến đây! Quả
nhiên….
Lý công công đi vào ngự thư phòng cung kính nói: “Hoàng thượng, trung võ vương gia cùng Vũ Doanh quận chúa cầu kiến.”
“Truyền.” Chính Hiên rất nhanh ngẩng đầu buông bút cười nói. Cẩn Hiên cũng nên đến đi.
“Thần [Vũ Doanh] tham kiến hoàng thượng.” Một thanh âm uy vũ cùng nhu nhược đồng thời cung kính vang lên.
“Mau, mau miễn lễ, ban ngồi.” Chính Hiên đi đến phía trước trung võ vương nâng dậy nói.
“Tạ hoàng thượng.” Trung võ vương cùng Vũ Doanh đứng lên.
“Lão vương gia lần này tiến cung không
biết có chuyện gì?” chính Hiên ôn hòa hỏi, cũng không giống hoàng đế
đang hỏi thần tử, ngược lại giống một vãn bối lễ độ nho nhã.
“Thần lần này tiến cung là có chuyện muốn
xin hoàng thượng ân chuẩn.” Trung võ vương đôi mắt cơ trí lóe tinh
quang, nhìn Chính Hiên nói. Một bên Vũ Doanh mặt đỏ hồng cúi đầu.
“Lão vương gia quá khách khí, lão vương
gai là tiền bối của trẫm. Có việc gì mời nói! Trẫm có thể làm nhất định
sẽ đáp ứng.” Chính Hiên vô cùng thành khẩn nói. Trong lòng bổ sung: Cẩn
Hiên âu yếm, sẽ không là trong khả năng của trẫm, cho nên, trẫm cũng là
bất lực.
“Tạ hoàng thượng, nói vậy hoàng thượng
cũng đã sơm nhìn ra nha đầu này từ nhỏ liền đối Cẩn vương sinh ái mộ,
Cẩn vương cũng đối Vũ Doanh trân trọng có thừa, lão thần cũng vẫn có ý
tứ muốn bọn họ cùng một chỗ, nhưng này khi bọn họ còn quá nhỏ cũng sẽ
không được, hiện tại bọn họ đều trưởng thành bởi vậy thần muốn mời hoàng thượng vì Cẩn vương và tiểu nữ tứ hôn, làm cho bọn họ thành thân.”
Trung võ vương một hơi nói nhất thanh nhị sở, thật không hổ xuất thân võ tướng nói chuyện thẳng thắn, không giống quan văn một câu nói cả buổi
làm cho người ta không nghe ra được ý.
Ngạo Quân nấp sau bình phong nhíu mi một
chút: ngày đó nàng chỉ biết Vũ Doanh thích Cẩn Hiên, không thể tưởng
được nhanh như vậy thỉnh tỷ phu tứ hôn, hữu tình nhân? Là chỉ Cẩn Hiên
cùng Vũ Doanh? Kia ý tứ Cẩn Hiên đâu?
Ngạo Tuyết thân thủ vuốt lên mày Ngạo Quân nhíu chặt, nàng cũng không thích nhìn đến muội của nàng luôn nhíu mày,
cấp cho nàng một cai yên tâm tươi cười quay đầu nhìn bên ngoài Vũ Doanh
mặt hồng lên, lạnh lùng nở nụ cười một chút: Động tác nhanh như vậy, xem ra nàng cũng nhìn ra được Cẩn Hiên trong lòng có người, cũng ý thức
được nguy cơ, ha ha…. Nhưng ngươi động tác mau nữa cũng vô dụng, lão cha ngươi cũng vô dụng….
Chính Hiên vừa nghe giống như khó xử nói:
“Trẫm tuy là hoàng đế nhưng hôn nhân đại sự trẫm vẫn là tôn trọng ý tứ
Cẩn đệ.” Ý tứ Cẩn đệ hắn tối rõ ràng bất quá, hì hì…”Lão thần hểu được,
nhưng lão thần nghĩ Cẩn vương cũng sẽ vui vẻ chấp nhận hôn sự này, lão
thần tin Cẩn vương đối Vũ Doanh cũng là ý này.” Trung võ vương tin tưởng tràn đầy nói, trong mắt hắn hai tiểu bối này vẫn đều đối đối phương tồn tại tình yêu, huống chi lần này trở về Cẩn Hiên rõ ràng cùng trước kai
bất đồng, không hề cả ngày một bộ dạng trừ bỏ võ công binh pháp cẩm thấy hứng thú,liền đối chuyện gì đều là một bộ lạnh lùng, hắn như vậy cùng
lúc trước hắn yêu thương nương Vũ Doanh quả thực giống nhau như đúc, lo
được lo mất chính là chứng minh hắn rơi vào bể tình, này còn không phải
Doanh nhi cố ý, mà Doanh nhi liền lại càng không cần nói.
Chính Hiên cùng Ngạo Tuyết đồng thời trong lòng một trận buồn cười: Không khỏi quá mức tự tin đi! Cẩn Hiên hội đáp ứng hôn sự này, trừ phi hắn thần chí không rõ ràng.
Chính Hiên còn chưa nói chuyện, Lý công công lại tiến vào, đối Chính Hiên cung kính nói: “Hoàng thượng, Cẩn vương cầu kiến.”
“Truyền.” Chính Hiên khoát tay chặn lại, cười đến có thâm ý nói. Tới thật đúng lúc.
Vũ Doanh vừa nghe Cẩn Hiên đến, hai tay
khẩn trương nắm chặt góc áo chính mình, mặt đỏ hồng như quả cà chua,
người khác không biết lại tưởng nàng đã làm tân nương.
Sau bình phong Ngạo Quân nắm chặt quyền
đâu, trong lòng cũng không khỏi khẩn trương nhưng rốt cuộc đang khẩn
trương cái gì nàng cũng không biết, nàng tin tưởng Cẩn Hiên sẽ không đáp ứng hôn sự này nhưng cũng không biết vì cái gì giống như đang chờ đợi
tuyên án, tâm khẩn trương đến toát mồ hôi lạnh.
Ngạo Tuyết nhìn ra Ngạo Quân khẩn trương,
khinh nắm thân nàng nói: “Yên tâm.” Một câu giống như là thuốc an thần,
khiến tâm nàng hơi buông xuống, quyền đầu cũng hơi lỏng ra.
“Thần đệ bái kiến hoàng huynh.” Cẩn Hiên
tiến vào giữa ba đạo minh quang, hai đọa ám quang nhìn chăm chú đối
Chính Hiên chào nói, nhìn đén trung võ vương đã ở ngự thư phòng có lễ
nói: “Lão vương gia cùng Vũ Doanh đã ở đây!” Hoàng huynh vô duyên vô cớ
gọi hắn đến, nói đến sẽ có điều tốt cho hắn, mà lão vương gia bọn họ đã ở đây, chẳng lẽ chuyện này theo bọn họ có liên quan.
“Tam ca ca.” Vũ Doanh đối Cẩn Hiên ánh
nhìn trong suốt cúi đầu, thẹn thùng kêu một tiếng, thanh âm thực sự làm
cho người ta tê dại a! lập tức Ngạo Tuyết nấp sau bình phong khoa trương song trưởng chà xát chính mình, thấp giọng nói: “Nổi da gà đi.”
“Cẩn đệ, ngươi tới vừa đúng lúc, lão vương gia đây thỉnh trẫm tứ hôn cho ngươi cùng Vũ Doanh quận chúa, không biết ý của ngươi thế nào?” Chính Hiên một bộ ‘ta thập phần tôn trọng ý
nguyện của ngươi’ cười đến thập phần chân thành nói.
Cẩn Hiên không nghĩ tới Chính Hiên gọi hắn tới vì nói chuyện này, nhất thời cả kinh, hắn vốn tưởng rằng hoàng
huynh gọi hắn giúp hắn cùng Quân, không thể tưởng được đúng là muốn hắn
thú Vũ Doanh, ý tứ của hắn là gì? Hắn cũng không tin hoàng huynh hội
không biết hắn có bao nhiêu yêu Quân, đã nhiều ngày Quân lại tránh mặt
hắn, làm cho hắn có bao nhiêu ảm đạm thần thương, Gia Luật Ưng lại vẫn
không đi, hại hắn vẫn đều bất an…. Hắn là không có khả năng hội thú Vũ
Doanh, cuộc đời này trừ bỏ Quân hắn sẽ không thú một nữ tử khác.
Nhìn thoáng qua Vũ Doanh khẩn trương không biết làm sao, Cẩn Hiên hạ quyết định: Quân, không phải ta nghĩ bức
nàng, nhưng ta thật không muốn mất đi nàng, Gia Luật Ưng vừa xuất hiện
có thể cho nàng dao động quyết tâm theo ta cùng một chỗ, ta sợ, ta sợ
nàng hội thay đổi chủ ý rời xa ta, cho nên ta chỉ có thể làm như vậy.
Ngạo Quân, Vũ Doanh đều thập phần khẩn
trương nhìn Cẩn Hiên lâm vào trầm tư, trong lòng ý tưởng không đồng
nhất, Ngạo Quân bất mãn nghĩ: cần nghĩ lâu như vậy sao? Chẳng lẽ ngươi
thật sự đối Vũ Doanh có ý tứ. Vũ Doanh một lòng đề thật cao, goác áo đều nhanh bị nàng giảo phá: Tam ca ca, mau đáp ứng a! Vũ Doanh từ nhỏ liền
như vậy yêu ngươi, mau đáp ứng.
Ở tất cả mọi người vẻ mặt khẩn trương chờ
quyết định cuối cùng của Cẩn Hiên, Cẩn Hiên đột nhiên đối Chính Hiên quỳ xuống vô cùng thật sự nói: “Thần đệ thỉnh hoàng thượng tứ hôn.”
Một hòn đá tạo thành một làn sóng lớn, một câu chấn đắc Ngạo Quân sắc mặt tái nhợt không ngừng mà lui về phía sau, ý nghĩ một trận trống rỗng, chỉ có một câu kia ‘thần đệ thỉnh hoàng
thượng tứ hôn’ tứ hôn? Hắn thật sự muốn kết hôn với Thành Vũ Doanh, hắn
thật sự yêu Thành Vũ Doanh, một khi đã như vậy, kia vì cái gì còn muốn
nói yêu mình, vì cái gì sẽ đối nàng bộ dáng thâm tình như vậy, là đùa
nàng sao? Tâm thật sự đau quá đau quá! Đau đến nàng hảo muốn chết để
quên đi, tâm một chút giống như bị vét đi sạch sẽ, trời lập tức sụp đổ,
nguyên lai bị người âu yếm phản bội là loại cảm giác này a! loại cảm
giác này thật sự không chịu nổi, tâm như là bị người xé mở hít thở không thông, Gia Luật Ưng khi biết ta phản bội ước định có phải hay không
cũng là loại cảm giác này? Nàng hôm nay rốt cuộc được thưởng thức đến,
ha ha…. Này có tính là báo ứng không a! nàng làm cho người yêu nàng Gia
Luật Ưng bị loại đau này, hôm nay người nàng yêu khiến nàng cũng chịu
loại đau này…
Ngạo Tuyết lo lắng nhìn Quân lung lay sắp
đổ, sắc mặt cũng không tốt, nàng không nghĩ Cẩn Hiên thế nhưng hội đáp
ứng hôn sự này, này khả năng nàng cơ hồ ngay cả nghĩ đều không có nghĩ,
này căn bản là không có khả năng thôi, Cẩn Hiên căn bản không phải loại
người như vậy a! nhưng nàng thật sự nghe được Cẩn Hiên thỉnh tiểu Hiên
tử tứ hôn, chẳng lẽ hắn thật sự vài ngày ngắn ngủn liền thay đổi? Không, nàng vẫn là không tin….
“Tam ca ca….” Vũ Doanh vẻ mặt kích động
thâm tình kêu, nàng thật là vui, rất cao hứng, lòng của nàng như muốn
bay lên, nếu không phải là nữ nhi rụt rè, nàng nhất định chạy tới hung
hăng ôm tam ca ca nàng yêu, trời ạ! Nàng không phải đang nằm mơ đi! Tam
ca ca thật sự đáp ứng muốn kết hôn với nàng? Còn thỉnh hoàng thượng tứ
hôn, nàng thật sự sắp trở thành tân nương tam ca ca? đây là nguyện vọng
từ nhỏ của nàng, thật sự được thực hiện,mấy ngày nay tam ca ca lãnh đạm
hại nàng bất an, thực không biết mùi vị, ngủ bất an, nàng thật sự là
khẩn trương vớ vẩn…. Nguyên lai nàng hiểu lầm tam ca ca, tam ca ca vẫn
là yêu nàng, về phần cái kia Mạc Quân, hẳn chính là hảo bằng hữu tam ca
ca đi! Nàng đã nói thôi, tam ca ca như thế nào sẽ thích thượng nam tử
đâu! Tam ca ca vẫn là của nàng, không có người có thể đoạt đi, hảo vui
vẻ a!
“Cẩn đệ, ngươi…. Ngươi lặp lại lần nữa?
Trẫm nghe không rõ lắm.” Chính Hiên vẻ mặt không thể tin nói, hắn nhất
định là nghe nhầm, Cận đệ như thế nào khả năng hội đối hắn nói những lời này?
“Hoàng thượng, nếu Cẩn vương đã đồng ý,
như vậy….” Trung võ vương vừa nghe Cẩn Hiên đáp ứng rồi, nét mặt vốn vui vẻ nay càng thêm tỏa sáng sáng láng, cực kỳ giống hắn chính mình kết
hôn, kích động nói. Bất quá hoàng thượng phản ứng như thế nào có điểm kỳ quái, cũng không giống như nghĩ Cẩn Hiên thú Doanh nhi.
Trung võ vương còn chưa nói hoàn, Cẩn Hiên liền tiếp tục nói xong lời nói chưa hoàn, đối Chính Hiên vô cùng chân
thành nói: “Thỉnh hoàng thượng vì thần đệ tứ hôn cùng Mạc Quân.” Quân
tên thật có ít người biết, cho nên đối với người ngoài hắn vẫn là xứng
Mạc Quân.
“oanh….” Cẩn Hiên lại hạ một quả bom
nguyên tử, tất cả mọi người ở đây lại bị tạc tập thể sửng sốt, chẳng qua tâm tình có điểm quay lại mà thôi.
Ngạo Quân thật vui vẻ bị lời nói cấp chấn
đắc hoàn toàn ngây người, không rõ trong lòng là tư vị gì, cái loại tư
vị từ địa ngục thăng lên thiên đường đại khái chính là như vậy đi!
Nguyên lai hắn thỉnh cầu tỷ phu tứ hôn đối tượng là chính mình a! là
nàng hiểu lầm hắn, nàng như thế nào có thể hiểu lầm Cẩn Hiên thâm tình
đâu? Trong lòng là mừng như điên, là không thể tin được hít thở không
thông, tâm một chút sáng lên, thiên địa lập tức sáng lên, nói không rõ
nói không rõ, chỉ cảm giác trên mặt ẩm ướt, hình như có cái gì tràn mi
mà ra.
Một đôi tay non mềm nhẹ lau mặt Ngạo Quân, trước mắt là Ngạo Tuyết cười tươi như hoa, trong mắt nàng ý cười trong
suốt chiếu ra nàng mặt vừa cười vừa khóc, người này là nàng sao? Ha ha…. Tình yêu quả nhiên làm cho người ta trở nên không giống mình, tuy rằng
chật vật nhưng cảm giác lo sợ, tâm vui sướng đều qua hết thảy.
Vũ Doanh trên mặt tươi cười cứng lại, vốn
mặt tái nhợt càng trở nên không huyết sắc, mắt trừng thật to, một bộ
không thể tin nhìn chằm chằm Cẩn Hiên, không tự giác lui về phía sau vài bước, nếu không phải trung võ vương nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy nàng, nhất
định hội ngã xuống, quả thực là một bộ dáng sắp ngã, ngực không ngừng mà phập phồng, tay mảnh khảnh nhan che ngực: Không, điều đó không có khả
năng. Nhất định là nghe nhầm, nhất định là nghe nhầm, tam ca ca không có khả năng nói như vậy, Mạc Quân, Mạc Quân là nam tử, tam ca ca như thế
nào khả năng thỉnh cầu hoàng thượng vì hắn tứ hôn cùng một nam tử đâu?
Hắn như thế nào hội như thế cự tuyệt đâu? Hắn như thế nào có thể tổn
thương lòng của nàng đâu? Hắn thật sự không yêu nàng sao? Liền vì cái hồ ly bất nam bất nữ đó, tam ca ca, ta hảo hận….
“Cẩn vương, ngươi…. Mạc Quân là nam tử
ngươi đang nói mê dảng cái gì, ngươi như vậy làm cho Doanh nhi thương
tổn, ngươi biết không!” trung võ vương vẻ mặt tức giận hướng Cẩn Hiên
nói, Doanh nhi là nữ nhi hắn thương nhất, nhìn nàng như vậy không hề
huyết sắc nằm trong lòng hắn, hắn thật sự đau lòng vô cùng, càng làm cho hắn đau lòng là Cẩn vương hắn tối thưởng thức thế nhưng yêu thương một
nam nhân, còn như thế nào không để ý thế tục muốn hoàng thượng tứ hôn,
vì người kia như vậy làm Doanh nhi thương tâm, này vẫn là Cẩn Hiên ôn
nhu đãi Doanh nhi sao?
“Thỉnh hoàng thượng tứ hôn.” Cẩn Hiên hiện tại quyết tâm, không để ý Thành Vũ Doanh sắp ngã xuống cùng trung võ
vương trợn mắt trách cứ hắn, lại kiên định nói. Hiện tại chuyện gì, bất
luận kẻ nào đều không ngăn được hắn.
“Ha ha…. Cẩn đệ khố được hướng trẫm đưa
yêu cầu, trẫm chẳng nhẽ không đáp ứng, mau mau đứng lên đu!” Chính Hiên
bước nhanh đi lên, nâng Cẩn Hiên dậy vui vẻ cười nói, quả thực chính là
một cái bộ dáng hoàng đế anh minh, hì hì hắn đợi lâu như vậy, chờ hắn
một câu này, rốt cục nói ra, hô, thở dài nhẹ nhõm một hơi, vừa mới thật
sự bị hắn hù chết.
“Thần đệ tạ hoàng thượng.” Cẩn Hiên mặt lộ sắc mặt vui mừng nói, bất quá nhìn đến hoàng huynh cười đến như hồ ly
như thế nào cảm giác chính mình bị người thiết kế đâu.
“hoàng thượng, người…. Người như thế nào
có thể đáp ứng cho hai nam tử thành thân đâu?” trung võ vương đôi mắt cơ trí mở lớn, thanh âm run run không thể tin chất vấn nói, dù là tái kiến nhiều kiến thức, tái cơ trí anh minh hắn cũng không dám tin chuyện
trước mắt, Cẩn vương yêu thượng ‘nam tử’ đã đủ làm hắn ăn không tiêu,
không thể tưởng được hoàng thượng còn bộ dáng vui vẻ thành toàn, không
có lẽ nên nói hoàng thượng hận Cẩn vương không sớm nói ra câu này, bởi
vì hắn sâu sắc cảm giác được thời điểm Cẩn vương nói ra nhứng lời này
hoàng thượng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Rốt cục đã xảy ra chuyện gì, vì
cái gì sự tình hội biến thành như vậy, tình cảm kinh hãi thế tục hoàng
thượng còn như vậy duy trì, là hắn già đi theo không kịp người trả tuổi
sao?
“Trung võ vương sai lầm rồi, hoàng thượng
cũng không có đáp ứng cho hai nam tử thành thân.” Một thanh âm thanh
thúy dẽ nghe theo sau bình phong truyền ra, tất cả mọi người nhìn hướng
thanh âm phát ra, không xem hoàn hảo cũng không được, này vừa thấy cũng
không được a! hai cái tuyệt sắc đại mỹ nữ từ sau bình phong đi ra….
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT