“Yunho, em không muốn là một quý tộc không biết gì.” Jaejoong nhìn xa xa “Em cũng muốn dùng chính năng lực của mình giúp anh, mà không phải cứ ỷ lại vào anh.”

“Yunho, em dùng phương thức của em để yêu anh.” Jaejoong xoay người, ánh dương quang sau lưng khiến cậu tựa như một thiên sứ lạc xuống dân gian tỏa ánh hào quang chói lóa. “Người khác nghĩ thế nào em không quan tâm, em chỉ quan tâm anh nghĩ về em thế nào, em không tôn quý, không cao thượng, nhìn anh gần đây mệt mỏi như vậy, còn phải chăm sóc em, em thật sự rất đau lòng.” Jaejoong ánh mắt ẩm ướt, Yunho lần đầu nhìn thấy một Jaejoong như vậy.

Đứng dậy, chậm rãi tới gần cậu “Jaejoong trong lòng Jung Yunho không cần phải hoàn hảo, không phải được nuông chiều từ bé, em ấy có năng lực, có tài hoa, em ấy luôn giúp đỡ Jung Yunho, luôn bên cạnh Jung Yunho, luôn luôn ôn nhu trong lòng Jung Yunho, Jung Yunho chính là thương em ấy, yêu em ấy như thế.” Ôm chặt thiên hạ hai mắt đẫm lệ vào lòng.

“Ô… Yunho, Kim Jaejoong có thể cho anh chính là như thế.” Jaejoong thanh âm nghẹn ngào “Kim Jaejoong đem toàn bộ cậu ấy cho Jung Yunho, kể cả những điều Jung Yunho không thấy.”

Hôn hôn lên khắp khuôn mặt xinh đẹp, dùng sức đem thân thể mảnh khảnh tiến vào trong lòng.

Jaejoong ngẩng đầu lên, vươn tay xoa xoa gương mặt tuấn mỹ như điêu khắc của Yunho: “Jung Yunho, Kim Jaejoong chỉ cho anh thấy thế này một lần.”

“Jung Yunho, Kim Jaejoong yêu anh.”

“Kim Jaejoong, Jung Yunho yêu em.” Yunho cúi đầu hôn lên môi Jaejoong, hai người đều đang chìm đắm trong tình yêu của bản thân.

Nắng sớm chiếu xuống, hoa viên ấm áp, Jaejoong nói gì đó, Yunho ở bên chăm chú nghe, hai người đối diện nhau mỉm cười hạnh phúc.

Đúng như lời Jaejoong nói, Jaejoong cũng chỉ yếu đuối một lần duy nhẩt đó với Yunho, còn lại về sau nữ vương điện hạ kiêu ngạo không ai bì nổi.

“Em xem em này, tưới hoa mà cũng có thể làm mình ướt như vậy.” Yunho lo lắng nói, nếu Jaejoong cảm mạo phát sốt, hắn còn không đau lòng chết sao.

“Xì, đồ quỷ, cái này chứng minh bổn thiếu gia cậu đây so với hoa còn đẹp hơn.” Jaejoong để Yunho giúp mình thay một bộ quần áo mới.

“Jaejoong, vừa rồi anh bị ảo giác.” Yunho xoay người đi vào thư phòng “Thật đúng là ảo giác.”

Jaejoong đi theo vào, chân bắt chéo ngồi lên sô pha. Xoa xoa bụng, cùng bảo bối Yulsu tiến hành tán gẫu.

Hắn không nghĩ tới sáng nay Jaejoong của hắn lại cảm tính như thế.

Mẹ đẹp cầm một bức ảnh kích động chạy tới khoe với Jaejoong, khiến sắc mặt cậu càng ngày càng đen sau khi nhìn bức ảnh, thành công nổi giận hét to: “Jung Yunho! Anh đáng bị ngàn đao đâm chết!” sau đó tức tối xé nát tấm ảnh ra thành trăm mảnh.

Nguyên lai là bức ảnh chụp Jaejoong xinh đẹp đang mặc chiếc váy phồng, tránh không được mẹ đẹp lúc ấy lại đề nghị cậu giả gái, hóa ra cái tên Jung Yunho chết tiệt đã đem mẹ vợ thu phục hoàn toàn, không, chính xác hơn là mẹ vợ thu phục con rể.

Jaejoong ban lệnh cấm Yunho chạm vào cậu 1 tuần liền sau đó.

Yunho nhận điện thoại của Changmin, ở đầu dây bên kia, Changmin không che dấu được kích động của bản thân, sau khi tổng tài M.U xem qua hai tờ giấy kia, không nói hai lời lấy bút ký hợp đồng ngay tức khắc, ánh mắt cũng không một chút do dự, sau đó bắt tay Changmin nói: “Good. Perfect”

Đó cũng không phải hai tờ giấy bình thường, đó chính là bản thiết kế của nhà thiết kế trang sức hàng đầu thế giới Hero, không cần hoài nghi tính chân thật của nó, chỉ riêng mỗi chữ ký trên tờ giấy là không ai có thể bắt chước được, càng đừng nói tới thiết kế sáng ngời nổi bật phong cách đặc trưng của cậu ta.

M.U trở thành bạn hàng của Shim.co, đã được xem như một bước tiến lớn, còn

S.A trong giới trang sức cũng coi như một tập đoàn có tiếng, nhưng vô luận thế nào cùng Hero hiệp thương, đều không thể sánh bằng, nay, Hero đã gửi tới hai bản thiết kế cho M.U, không thể không nói là một liều thuốc cực mạnh tác dụng vào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play