"Khanh!" Quang diễm lưu chuyển, chớp mắt quét sạch toàn thân Long Dược, nhưng chuôi thánh kiếm từ trên trời giáng xuống lại cứng rắn bị hắn nắm trong lòng bàn tay phải.

Nhạc Chính Vũ chỉ cảm thấy mình chém trúng một toà núi lớn, không cách nào di chuyển nửa phân. Mà Thần Thánh Chi Quang mình phóng xuất ra tuy rằng bao phủ trên người đối phương nhưng vô luận hắn thúc dục như thế nào, Thần Thánh Chi Quang cũng không cách nào chui vào trong cơ thể kia. Có thể là vì thân thể Long Dược có mật độ kinh người.

Thánh quang chớp mắt thu liễm, thánh kiếm trong tay Long Dược bỗng nhiên biến mất, trong nháy mắt tiếp theo, nó xuất hiện một lần nữa. Lần này là thẳng tới bụng dưới Long Dược.

Tay trái Long Dược hướng phía dưới cắt ngang, cùng mũi kiếm đụng vào nhau. Nhạc Chính Vũ chỉ cảm thấy một cỗ đại lực truyền đến, thân thể không khỏi ngã xuống về phía trước.


Nhưng phản ứng của hắn phi thường nhanh chóng, chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung, tựa như ma quỷ lập loè, thánh kiếm thu hồi một lần nữa phóng thích, lần này hắn chọn góc độ cực kì xảo trá, đâm về phía sườn Long Dược.

Vị trí hiện tại của Nhạc Chính Vũ, vừa lúc ánh mắt Long Dược không thấy rõ, vì hắn nghiêng người bên cạnh hắn.

Cũng giờ khắc này, hồn hoàn thứ ba trên người Nhạc Chính Vũ sáng lên, thánh kiếm trở nên trong suốt, tựa như một thanh quang nhận trong sáng, Thẩm Phán Chi Quang cùng thánh kiếm kết hợp.

Đối với. hồn kỹ của bản thân, lực chưởng khống của hắn sớm đã đạt đến trình độ cực kì kinh người, thánh kiếm và Thẩm Phán Chi Quang kết hợp với nhau, uy năng to lớn, vượt xa hồn kỹ thứ ba bình thường.

Nhưng mà một màn làm cho Nhạc Chính Vũ giật mình xuất hiện.


Long Dược rung thân nhoáng một cái, thân thể cũng chớp mắt mờ đi, tốc độ cực nhanh, không dưới hắn chút nào. Một kiếm rõ ràng rơi vào khoảng không.

Nhạc Chính Vũ cơ hồ thốt ra, "Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ?"

Không sai, bộ pháp Long Dược dùng né tránh một kiếm của hắn, chính là Đường Môn tuyệt học, Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ.

Sau đó Nhạc Chính Vũ liền chứng kiến, tay phải Long Dược đánh ra, bàn tay hắn hoàn toàn biến thánh màu trắng noãn như ngọc, bàn tay bỗng nhiên biến lớn, hoá thành đường kính gần hai thước, hướng hắn vỗ tới.

Nhạc Chính Vũ vặn thân hình, thánh kiếm mang theo Thẩm Phán Chi Quang cưỡng ép cải biến phương hướng, đâm về phía trước, mũi kiếm chỉ chính là bàn tay Long Dược.

"Đinh!" giòn vang một tiếng, toàn thân Nhạc Chính Vũ lui về phía sau hai bước, Thẩm Phán Chi Quang chớp mắt bao trùm hoàn toàn thân thể Long Dược, đây mới là điểm đáng sợ nhất của một kiếm này, không đơn thuần là đâm xuyên, mà là Thẩm Phán Chi Quang quyền.


Toàn thân Long Dược truyền ra liên tiếp âm thanh "đồm độp". Lực công kích của Thẩm Phán Chi Quang là cực kì đáng sợ.

Nếu nói khi hồn sư đạt đến tu vi Tam hoàn sẽ sinh ra một lần biến đổi về chất. Võ hồn Thần Thánh Thiên Sứ chính là võ hồn cao cấp nhất, hồn kỹ thứ ba này đương nhiên cũng cực kì cường đại. Thẩm Phán Chi Quang là thủ đoạn công kích thuần tuý, tác dụng lớn hơn hồn kỹ thứ ba thông thường, hơn nữa thánh kiếm thôi phát, uy năng có thể nghĩ được.

Đúng lúc này, Nhạc Chính Vũ nghe thấy một tiếng gào thét, một tiếng tràn đầy cuồng dã, tràn đầy bá khí điên cuồng.

Sau đó hắn chứng kiến thánh quang trên người Long Dược cứng rắn vỡ tan rồi, thân hình khôi vĩ của Long Dược đang nhanh chóng biến lớn, trong nháy mắt bành trướng cao quá năm mét.

Nhạc Chính Vũ chăm chú nhìn, không khỏi hít sâu một hơi.
Long Dược thay đổi, bộ dạng của hắn lúc này nhìn qua lại rung động như vậy.

Toàn thân đều bao trùm trong một tầng lân phiến màu nâu sậm cực lớn, lân phiến hình tròn, mỗi khối đều cực kì lớn. Lân phiến giống như bị cắt làm hai mảnh nhô ra phía ngoài, cái đuôi thật dài bị hắn kéo túm lại sau lưng, cơ bắp kinh khủng, bả vai rộng lớn. So với lúc Nguyên Ân Dạ Huy hoá thân thành Cự Ma Thái Thản nhìn qua càng thêm đáng sợ.

Càng thêm mấu chốt là, Nhạc Chính Vũ đã thấy được hồn hoàn của hắn, đây cũng là trận đấu thứ nhất hắn phóng xuất hồn hoàn.

Tím, tím, tím, ba cái hồn hoàn đầu tiên là hồn hoàn nghìn năm.

Tiếp theo, màu đen! Hồn hoàn thứ tư là vạn năm!

Tiếp theo, màu đen! Hồn hoàn thứ năm là vạn năm!

Nếu như nói những điều này đều trong dự kiến của mọi người học viện Sử Lai Khắc, nhưng cái cuối cùng, hồn hoàn thứ sáu, màu đen, vạn năm!
Đúng vậy! Sáu cái hồn hoàn, lục hoàn Hồn Đế!

Không sai, giờ khắc này, đứng trước mặt Nhạc Chính Vũ không phải là là một vị tứ hoàn Hồn Tông, cũng không phải là ngũ hoàn Hồn Vương, mà chân chính là một vị có được sáu hồn hoàn, hơn nữa trong đó có ba cái đều là cấp độ vạn năm khủng bố, lục hoàn Hồn Đế!

"Điều này sao có thể?" trong khu vực chờ, Hứa Tiểu Ngôn la thất thanh.

Đúng vậy, điều này sao có thể?

Lục hoàn Hồn Đế, dĩ nhiên là lục hoàn Hồn Đế!

Có thể tham gia Giải thi đấu cao cấp Hồn Sư thanh niên tinh anh toàn đại lục có nghĩa là Long Dược vẫn chưa tròn hai mươi tuổi. Không đến hai mươi tuổi mà đã có sáu cái hồn hoàn, tu vi đột phá sáu mươi cấp, đây quả thực khó có thể tưởng tượng.

Đối thủ như vậy, bọn hắn đã có chỗ ngưỡng mộ.

Lúc trước, khi Đường Vũ Lân vừa quen Vũ Trường Không, Vũ Trường Không cũng chỉ là lục hoàn Hồn Đế mà thôi. Mà giờ khắc này, tại giải thi đấu bọn họ lại gặp một đối thủ như vậy.
Không đến hai mươi tuổi lục hoàn, cho dù là ở học viện Sử Lai Khắc cũng không có. Một người đều không có.

Với thiên phú của tiểu đội Sử Lai Khắc, trong đám bạn cùng lứa tuổi đã là cao nhất rồi, khoảng cách của bọn hắn tới ngũ hoàn vẫn có một đoạn không nhỏ.

Bọn hắn tất cả đều có lòng tin tương lai trước hai mươi tuổi có thể đột phá ngũ hoàn, trở thành Hồn Vương. Nhưng muốn trở thành Hồn Đế, ít nhất phải sau hai mươi tuổi ba, bốn năm.

Thế nhưng Long Dược cũng đã là Hồn Đế, lục hoàn Hồn Đế! Điều này đối với bọn họ rung động thật lớn, khó có thể kiềm chế.

Khó trách hắn vẫn luôn không phóng thích võ hồn của mình, khó trách hắn không sử dụng võ hồn mà vẫn có thể chiến thắng đối thủ.

Đó hoàn toàn là vì, mọi người căn bản không ở cùng một tầng nữa. Long Dược đã hoàn toàn áp đảo bọn hắn, đối thủ ở một tầng cấp cao hơn.
Nhạc Chính Vũ trong nội tâm đồng dạng hôn mê rồi, hắn theo bản năng lui về phía sau vài bước, hai cánh sau lưng dùng sức đập rung, thân hình bạo lui, kéo dài khoảng cách của mình với Long Dược.

Khuôn mặt Long Dược trở nên lớn hơn rất nhiều, trong hai tròng mắt loé ra hào quang màu đỏ sậm, "Thực lực của ngươi rất không tồi, trong tứ hoàn đã là tồn tại đỉnh cấp. Cho nên ngươi có tư cách nhìn thấy võ hồn của ta. Như vậy tiếp theo thật xin lỗi. Lực lượng của ta, ngay cả chính mình đôi khi đều không thể khống chế. Võ hồn của ta là Sơn Long!"

Vừa mới nói xong, thân hình Long Dược đột nhiên giơ lên, sau lưng một thân ảnh khổng lồ hiện ra. Thân ảnh không ngừng biến hoá, bỗng nhiên là một Cự Long một đầu không cánh, bỗng nhiên lại là một toà thành thị cổ phác.

Chăm chú nhìn mới hoảng sợ phát hiện, toà thành thị này dĩ nhiên ở trên lưng Cự Long, mà Cự Long đang biến hoá thành một mảnh sơn mạch.
Cảnh tượng kì dị như vậy, vô luận là Nhạc Chính Vũ hay khán giả, trong nội tâm đều tràn đầy rung động.

"Sơn Long?" Nhãn thần Cổ Nguyệt đứng bên cạnh Đường Vũ Lân đột nhiên đọng lại một phát.

Đường Vũ Lân nhìn về phía nàng, "Ngươi biết loại võ hồn này? Trong học viện cho tới giờ chưa từng nói qua. Là Á Long sao?"

Cổ Nguyệt lắc đầu, "Không, không phải Á Long, là Chân Long, hơn nữa là một trong các loài Chân Long cường đại nhất. Có câu nói, Sơn Long tất Vi Vương."

Đường Vũ Lân sững sờ, "Sơn Long tất Vi Vương? Hắn không có cánh, không thể bay, chẳng lẽ cũng là Chân Long?"

Cổ Nguyệt nói: "Đúng vậy. Sơn Long là tồn tại phi thường kì lạ trong Long tộc. Trong truyền thuyết, rất lâu trước kia, sau khi Long Thần ra đời không lâu liền bắt đầu ngao du trong vũ trụ. Về sau tìm được một viên tinh cầu, chuẩn bị ở trên tinh cầu sinh hoạt. Vì vậy, hắn bắt đầu sáng tạo con dân của mình, cũng chính là hài tử sơ đại của hắn. Con của hắn tổng cộng có chín, cũng chính là truyền thuyết Cửu Đại Long Vương. Bọn hắn được Long Thần chế tạo ra, cho nên là Long Thần hìa tử, cũng là Long Thần thần tử."
"Về sau, Cửu Đại Long Vương sáng lập ranh giới, khai chi tán diệp mới dần dần có bát đại Long tộc. Ngay lúc đó Cửu Đại Long Vương, gồm có Kim Nhãn Hắc Long Vương khống chế hắc ám; Phỉ Thuý Long Vương khống chế thời gian, không gian; Thần Thánh Long Vương khống chế quang minh cùng cầu nguyện ..."

"Cửu Đại Long Vương, vì sao lại chỉ có bát đại Long tộc?" Đường Vũ Lân lập tức tìm ra điểm mấu chốt.

Cổ Nguyệt trầm giọng nói: "Đây chính là điều ta muốn nói. Cửu Đại Long Vương mỗi một vị đều phi thường cường đại, đều thừa kế một bộ phận lực lượng của Long Thần. Trong đó, Kim Nhãn Hắc Long Vương với tư cách là đội trưởng hộ vệ Long Thần, phụ trợ Long Thần quản lí trật tự Long tộc. Thần Thánh Long Vương tức thì nắm trong tay sinh mệnh sáng tạo, chịu trách nhiệm làm cho Long tộc sinh sôi nảy nở. Mà trong Cửu Đại Long Vương có một vị tồn tại tầm thường nhất, so với bát đại Long Vương, nó tựa hồ rất bình thường. Nhưng mà nó lại có tác dụng cực kì trọng yếu."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play